Số lần đọc/download: 2090 / 40
Cập nhật: 2015-12-01 18:25:10 +0700
Phần Kết
P
rincipessa (công chúa) hư hỏng đã thèm khát chú rể nghèo khó nhưng trung thực hàng tháng trời, nhưng cô chờ tới đêm tháng hai dông bão mới gọi anh tới phòng ngủ chính ở Biệt thự thiên thần. Cô mặc màu đỏ, màu ưa thích của cô. Chiếc váy khiếm nhã của cô tuột khỏi vai, để lộ vết xăm nhỏ xíu trên bờ ngực. Mái tóc vàng lộn xộn loăn xoăn trên đầu, đôi khuyên vàng lớn đung đưa trên tai và nhũng móng chân màu mận óng ánh thò ra bên dưới gấu váy.
Anh mặc đơn giản hơn, phù hợp với hoàn cảnh của anh trong chiếc quần lao động ống túm nâu vàng và chiếc sơ mi trắng với hai tay rộng và dài. "Quý bà?"
Chất giọng trầm sâu khiến giác quan của cô quay cuồng, nhưng là principessa, cô biết nhiều hơn là chỉ biểu lộ sự yếu ớt trước kẻ hầu người hạ, nên cô hống hách bảo anh. "Anh đã tắm chưa? Tôi không thích mùi ngựa trong phòng ngủ".
"Tôi đã tắm, thưa bà".
"Tốt. Để tôi nhìn anh nào".
Khi anh đứng yên, cô đi vòng quanh anh, gõ ngón trỏ vào cằm mình khi xem xét cơ thể cân đối của anh. Bất chấp tình trạng thấp kém, anh đứng một cách tự trọng dưới sự xem xét kỹ lưỡng của cô, điều khiến cô khuấy động hơn. Khi cô không thể chịu đựng hơn nữa, cô chạm vào ngực anh rồi cuộn tay quanh mông anh và bóp. "Cởi quần áo ra".
"Tôi là người đàn ông đức hạnh, thưa bà ".
"Anh chỉ là một gã nông dân, còn tôi là principessa. Nếu anh không phục tùng, tôi sẽ đốt trụi cái làng này".
"Bà sẽ đốt sạch cả làng chỉ để thỏa mãn ham muốn ma quỷ của mình ư?"
"Một phút New York nữa thôi".
"À thế thì tôi nghĩ phải hy sinh thân mình rồi".
"Đúng vậy".
"Mặt khác..." Không báo trước, principessa hư hỏng thấy mình kết thúc trên giường với chiếc váy đỏ rực bị lột qua đầu.
"Này!".
Chiếc quần ống túm rơi xuống sàn. "Bà không biết thôi, thưa bà, tôi không phải là chú rể nghèo nhưng trung thực đâu. Tôi là người chồng mất tích đã lâu của bà đang cải trang, trở lại đòi quyền của mình thôi".
"Cởi ra".
"Có những ngày tôi không trả tiền để là kẻ xấu đâu".
Anh ở giữa hai chân cô, vuốt ve nhưng không xâm nhập. Khi cô nhấc tay lên, chiếc vòng vàng bản rộng khắc chữ Hỗn loạn tách khỏi chiếc kia tụt xuống từ cổ tay cô, chiếc đã nhắc cô nhớ hít thở, hai phần trong cuộc đời cô cuối cùng đã gắn vào nhau. "Xin hãy nhẹ nhàng", cô nói.
"Bà phàn nàn à? Không đời nào".
Cuối cùng họ ngừng nói và bắt đầu điều họ làm tốt nhất. Yêu nhau với những cái vuốt ve say đắm và những lời ngọt ngào, dịu dàng mang họ tới nơi bí mật chỉ có riêng họ. Khi họ kiệt sức, ôm ấp nhau trên chiếc giường lớn, chống lại cơn gió mùa đông đang vùi dập ngôi nhà cổ kính.
Cô đặt chân lên bắp chân anh. "Một ngày nào đó chúng ta phải bắt đầu cư xử như người trưởng thành thôi".
"Chúng ta quá trưởng thành. Đặc biệt là em".
Cô cười.
Họ yên lặng giây lát. Hài lòng. Những lời thì thầm của anh trôi tới má cô. "Em có biết anh yêu em nhiều đến thế nào không?"
"Ồ, có chứ". Với sự chắc chắn hoàn toàn, cô ấn môi vào anh rồi lại ngã ra gối.
Anh vuốt ve làn da cô như vẫn không thể tin cô là của anh. "Em đang làm thế phải không?"
Cô nghe tiếng cười trong giọng anh, nhưng cô tiếp tục lời cầu nguyện. Chúng trở nên thiết yếu như hơi thở vậy. Quá nhiều lời tạ ơn.
Khi cầu nguyện xong, cô nhìn qua căn phòng được thắp sáng bằng ánh lửa lò sưởi tới mặt lò, nơi bức tượng Oscar vàng cho phim Night Kill đặt ở đó. Ren vẫn chưa bắt đầu thử thách những giới hạn của mình, và trừ phi cô đoán nhầm, ngày nào đó một bức tượng khác sẽ nằm liền kề với nó.
Cô cũng chưa kiểm tra hết những giới hạn của mình. Sống một cuộc đời không hoàn hảo là cuốn sách bán chạy dễ dàng- quá nhiều cho việc nghĩ những điều nhỏ nhặt- và Cuộc hôn nhân không hoàn hảo sẽ ra đời trong vài tháng tới. Nhà xuất bản của cô muốn cuốn Nuôi dạy con không hoàn hảo càng nhanh càng tốt, nhưng cuốn sách đó vẫn đang được soạn thảo và cô không có ý định hoàn thành nó ngay.
Nhờ vào mạng lưới tham chiếu tuyệt vời, cô vẫn giữ việc tư vấn ở mức nhỏ. Chỉ bởi cô tự hứa, cô chắc chắn có thời gian mỗi ngày để suy ngẫm, cầu nguyện và vui vẻ. Kết hôn với Lorenzo Gage lộn xộn nhưng thật đầy đủ. Hoàn toàn đầy đủ.
Anh trượt khỏi giường, lầm bầm nguyền của khi vào vai nhân vật hành động mềm mỏng. Ngày mai họ sẽ tham dự lễ ban thánh thể cho đứa con thứ hai của Giulia và Vittorio, cậu bé sinh sau chị cậu 14 tháng. Họ được chào mừng trở lại Tuscany. Cũng nhiều như họ yêu ngôi nhà ở Cali, nơi này luôn làm họ cảm nhận như một cuộc hành hương trở về cội nguồn. Vào mùa hè họ ở đây cả tháng cùng Harry, Tracy và lũ trẻ, bao gồm Annabelle, đứa thứ năm và cuối cùng, sinh vào ngày sau đám cưới của Ren và Isabel, đám cưới diễn ra trong vườn dưới cửa sổ phòng ngủ của họ.
Ren nhặt quần áo họ vứt vương vãi và vứt vào trong hòm, nơi họ cất những loại trang phục thú vị cùng với vài đồ dùng sân khấu quỷ quái.
Tạ ơn Chúa vì đã ban tặng cho con người diễn viên này.
Anh thò vào tủ, kéo chiếc váy ngủ của cô ra và đưa cho cô. "Anh ghét đưa cho em cái này cũng nhiều như...".
Cô tròng nó qua đầu trong lúc anh xỏ chân vào cái quần pajama lụa xám. Rồi anh đi tới cửa, thở một tiếng dài chịu đựng và mở khóa.
"Em đã đọc kịch bản chưa?" Anh hỏi khi trượt vào dưới lớp chăn.
"Em đọc rồi".
"Em biết anh sẽ không làm việc ấy chứ".
"Em biết anh sẽ làm".
"Chúa ơi, Isabel..."
"Anh không thể bỏ cuộc được".
"Nhưng Chúa?"
"Em công nhận đấy đúng là một sự mở rộng. Ông ấy sống độc thân và khuyên răn không bạo lực. Nhưng cả hai đều yêu trẻ".
"Đặc biệt là con chúng ta".
Cô cười. "Hai đứa sinh đôi đúng là quỷ sứ. Anh đúng thật đấy".
"Chúng là lũ quỷ được luyện ngồi bô. Anh vẫn làm tròn phận sự của mình mà"
"Anh rất giỏi làm thế".
Anh làm cô im bằng một nụ hôn, cách giải quyết xung đột ưa thích của anh. Họ ôm nhau. Trong lúc gió vi vu thổi vào ống khói và màn gió đập lật phật, họ lại thì thầm những lời yêu đương.
Họ vừa bắt đầu lơ mơ thì cửa kêu cách một cái mở ra và hai cặp chân nhỏ xíu lao qua thảm, nhanh như lũ quỷ sống trong bóng tối. Ren giơ tay kéo những tên xâm lược vào hơi ấm của giường. Mẹ chúng ấp ủ chúng trong lòng. Trong vài giờ tiếp theo sự yên bình ngự trị trong Biệt thự thiên thần".