My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Tác giả: Trần Văn Thái
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: nguyễn quang
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 2
Cập nhật: 2025-11-08 19:57:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
hững cảm giác giác hoàng mang chạy sợ lúc đầu tăng dần biến hết. Toàn tỉnh bố trí lại, quan sát phòng rộng rãi nhưng liền kề sau đó, phóng anh ta lại đập thình thịch. Tuy nhiên, chưa xác định được chi tiết nào khác, Toàn linh cảm có một cái gì đó xung quanh đang bao quanh đám mây, phản xạ trong không khí. Đường như bao nỗi đau khuất trong những cơn đòn tấn công tàn bạo, những cơn đau rát, những cơn ngứa nước mắt tưởi ấm của những người say hấp hối đã xuống nền nhà, mềm mại vào các thớ gỗ của nhà, tất cả những thứ đó đã cảnh vật nơi đây trở nên có linh như người và giao cảm được với.
Toàn nhìn một khoảng đất trên nền, thứ sáu bảy cái khoen sắt đã rỉ sét, xắp thành một hàng thẳng ngang căn nhà, nhìn phản phản như những con mắt không có tròng kính của người ẩn dưới mặt đất cứng lên. Bất giác anh ta ngước nhìn nóc nhà, phát giác một con giun (rò rẹt) Gắn chặt vào sà ngang bằng một đai sắt chắc chắn. Một sợi dây thường xuyên qua khu vực con lăn, chung đôi lại, hai đầu dây lực túm vào cây cột ở vách tường. Toàn ngẫn chưa biết con lăn, sợi dây và những khoen sắt dùng vào việc gì?
Đúng lúc Toàn nhìn, thiếu niên Hợi bất ngờ ngửng lên, thằn lằn mơ đám người trong nhà rồi lại yên đầu xuống như ngủ gật.
Có những bộ mặt quen thuộc trong đám đông lấp lánh nhỏ. Toàn chăm chú nhìn, tức thì lạnh người: Đầu Trâu! Nguy rồi! Đầu Trâu cũng có mặt. Mà Đầu Trâu có mặt ở đâu, phải có máu chảy thị rơi nơi đó. Cái "nghiệp" của Bạn là như vậy. Trong trại giam cộng sản, có chuyên gia tấn công Đầu Trâu, cũng như dưới địa ngục có quỷ dữ. Cuối cùng, tính năng mạng nhân nào nằm trong tay Đầu Trâu đây? Với Báu người yếu đuối, Toàn sẽ không thể chịu đựng nổi hai cú đấm hèo của Đầu Trâu, như thế có nghĩa là anh đã ra "người thiên cổ" trước khi được cung cấp đủ hình phạt tối thiểu ba hạ hèo.
Một người mặc đồ ka ky nội hóa có màu bạc bên cạnh Đầu Trâu quay nhìn về phía Toàn và Thanh. Cả hai đều giật nẩy mình như chạm phải luồng điện mạnh khi bắt một cặp mắt độc ác tóe những tia lửa thù của giám thị Tùng. Có mặt hai tên này một lần, bắt buộc phải có người chết, không tránh khỏi.
Nhớ lại cách đây khá lâu, trong một lần cỏ dại trước căn nhà này với mấy đồng cảnh, thấy căn nhà luôn kín kín mít, không hề gặp người ra vào lần nào, anh liền hỏi thăm một đồng cảnh đã có "thâm niên", người này hết hỗ trợn ra hiệu "đứng có hỏi". Toàn hoảng sợ, không biết đầu đuôi ra sao. Lá sau, người đồng cảnh nhìn trước nhìn sau, bên phải bên trái, rồi mới xoáy lại gần thì sau vào tai Toàn:
- Căn nhà này có cái bình ngoài hiền lành như thế nhưng ai đã vào thì khi ra, phải cõng xuống lửa hay thẳng ra ngoài bãi. Vì căn nhà này được sử dụng để...
Người nọ không nói hết câu, nhưng Toàn đã hiểu:
-...Để tra tấn?
- Không đúng cách
-.....?
- Use to...giết người!!!
Trông bước sợ hãi của đồng cảnh, Toàn tin chắc chắn anh ta nói thật. Vì vậy mà hôm nay, Toàn đã bất hạnh "được" đưa vào đây. Nghĩ vậy anh bàng hoàng ngộp, đầu óc sáng, muốn sảng khoái! Trong lúc cuống cuồng, chậm chạp tìm chỗ trên vách ngăn để hoàn thiện, anh cảm thấy phải một người lạnh lùng vì sợ hãi. Nhưng nhờ có sự đụng chạm của hai bàn tay mà cả hai người cùng tỉnh lại và quay về với thực tế trước mắt.
Lúc đó, cả hai mới nhận ra một vật thứ ba đang ngồi xổm lúi húi sắp xếp những cây đen xẫm và vách đá dài năm sát. Toàn đứng hơi xa, chưa thể phân biệt ra loại cây gì thì vừa đúng lúc vật thứ ba kia quay lại nhìn giám thị Tùng. Té ra là tên tù rèn, tay sai đắc lực của Tùng. Thợ rèn đúc nói. Hung thần Tung gật đầu ra vẻ đồng ý, đá cổ tay coi giờ rồi cô đật cùng Đầu Trâu lại gần chiếc bàn gỗ thùng cũ kê ở nhà góc phía sau này. Trên mặt bàn có một cuốn sổ bìa đen.
- Trông ai như 983 ngồi bó gối bọc cà!
Nghĩ vậy rồi Toàn "ủa" thầm một tiếng. Vì mới vắng mặt chưa quá ba tiếng đồng hồ mà mũi mũi, quần áo, vẻ ngoài của anh an toàn đã thay đổi chắc chắn. Hai mắt trở nên ti hí vì lỗ vù, chiếc áo cánh có số lượng trước cú đấm và sau lưng rách teng beng tét bét để lộ những mảnh da xám. Hai cánh tay be bé mủ, vành vếu vếu như con trâu đã ác độc lại. 983 ngồi phệt dưới đất, đầu gối co lại trước nhét, thoáng sương khoáng toàn và Thanh, không lộ vẻ gì khác khi thấy đồng cảnh cùng toán nên hai người phân vân không biết y còn nhìn được hay bị hư mắt rồi. Người ta chỉ một dúm nhỏ mảnh mảnh thủy tinh đã nghiền nát mắt mắt tội nhân rồi ngày nhẹ nhàng một hai cái trên mí mắt đã xong. Từ lúc đó, dù bị đèn đèn "bin" chiếu thẳng vào mắt, tội nhân chỉ thấy đêm đen, hình ảnh biểu tượng của đời sống đầy đủ bên dưới cộng đồng sản phẩm.
Toàn thấy 983 nhe răng ra cười với anh thì phải. Giữa hàm răng trên có một khoảng đen thui, nhìn lạ mắt. Anh phân vân sợ hãi, không biết 983 muốn bày tỏ điều gì? Trong hiện cảnh, nhe răng ra mà cười, nứt thấy chắc chắn, thảm thương, ghê sợ hơn cả trăm lần.
Toàn càng phân sợ hãi hơn nữa khi thấy 983 vẫn nhe ​​răng ra như cười, như mếu, trong khi bàn tay trái của móng tay và lẩy bạch cánh tay phải đặt lên đầu gối. Chỉ nhận định sơ đồ qua hoạt động trên, Toàn đủ biết bộ xương, hệ thống thịt bò và thần kinh của 983 đã bị trôi dạt, tơi tả, hư hao quá nhiều! Ít ra, lúc này một cánh tay của 983 đã hết xài.
Toàn nhìn Thanh định thì thầm nhưng không ra hơi. Anh thấy nỗi sợ hãi quá, sợ hãi tất cả mọi người, mọi thứ trong trại. Anh định lại Thành: "chết thì chết, nhất định khai không có phút giây gì với 982, với Hi vọng". Toàn cảnh nhìn. Thiếu niên này như còn chưa tỉnh, vẫn lim dim má vào đầu gối mà thiêm cầu.
Mọi người nhốn nháo, duy có Hợi và 983 vẫn lạnh lùng không gợi ý, một người mặc đồ ka ky Mỹ may đẹp, hách dịch tới trước bàn sau khi đảo mắt nhìn rất nhanh một lượt. Giám thị Tùng, Đầu trâu thoắt chết, thơm thơm lên chào.
Người mới vào là vật thứ nhì ở Trại Đầm Đùn. Phó trưởng ban quản trị trưởng ban điều tra nhiệm vụ phong vương kinh khủng. Tuy là phó nhưng uy tín và nhất là quyền hành động thực tế lại vượt xa và áp dụng đảo trưởng ban nhiều. Điều đó không có gì lạ nếu ta biết phó trưởng ban là thành viên có nhiều tuổi và thành tích hơn trưởng ban. Dưới chế độ cộng sản, những người không có quyền hành công khai, hay chỉ có những chức vụ nhẹ nhàng thường là những phần tử quan trọng. Vì thế trên địa hạt hành chánh, cấp trên "ngán" cấp dưới là chuyện thường xảy ra.
Phó trưởng ban không đặt lại chủ đề. Y lạnh lùng đứng trước bàn, cũng đừng ngồi xuống, chỉ nhẹ nhàng ra dấu cho hai thuộc cấp lại gần rồi lần nhìn lại lần nữa từng người trong phòng. Mắt tia của y, Toàn bên người... Nhưng hình như y không đặc biệt chú ý tới Toàn và Thanh. Không ai bảo ai mà Toàn và Thanh đều khoanh tay, vênh gằm mặt. Tên tự chế tạo tử vong, không nhúc nhích. Cách xa mấy thước, hai người tù khác cũng đứng trong một phong cách sợ hãi run run rõ ràng. Chỉ có 983 không có cử chỉ gì khác, vẫn ngồi bệt dưới đất, thảm tự nhiên rờ bàn tay úp trên đầu gối xem bị hư hỏng ra sao. Còn cuối cùng là phòng giáp vách, thiếu niên Hợi ngồi ngâm không có thái độ rõ ràng ngoài vẻ mệt mỏi, đau đớn.
Kể lại chiều hôm trước, vừa về đến trại giam, cho tù nhân hơn vào xong, tên giám đốc cô gái đật lên văn phòng trình với phó trưởng ban quản trị những lời tù 983 đã nói khi bị bắt quả tang bạo phạm "tài sản" của nhân dân. Vì thế, giám thị đã không áp dụng biện pháp trừng phạt thích nghi ngay lúc này. Cố nhiên, y không đả động đến vụ ăn trộm mía. Sau đó, 224 được gọi lên chứng minh, khai không biết gì về nhiệm vụ này, tuy vậy cũng bị nhốt riêng để đối chất với 983.
Sáng hôm nay, 983 bị đòi lên văn phòng như ta đã biết. Mới đầu y tỏ ra mệt mỏi, thật thà, khai ra không có vấn đề gì lạ lùng, hoàn toàn tên giám sát thiết bị để báo cáo. Phó trưởng ban quắc mắt,lớn:
- Giám sát vu cáo cho bạn làm gì? Thiếu cách trừng phạt Việt gian mà bạn phải vu cáo?
Để câu, phó trưởng ban vung tay phóng to một cú đấm vào giữa mặt 983. Như được một chiêu câu mở rộng, 983 loạng choạng mãi mới lấy lại được thế mạnh thăng bằng. Anh ta vuốt mặt, thấy bàn tay đỏ lòm mũi mũi, hỗ trợ mắt nhìn phóng trưởng ban:
- "Nó" sợ tôi sẽ bị quản lý tội xâm phạm tài sản của nhân dân bị tôi bắt quả tang nên phải đặt chuyện vu cáo trước.
Phó trưởng ban làm mờ mặt, hỏi:
- Xâm phạm gì?
- Mía...
- Ở đâu?
- dưới ruộng mía, cách xa đường cái mấy kích thước.
- Bạn nặng hơn đi trên sự bộc lộ lớn, làm sao biết được?
- Tôi...xuống ruộng đi tiêu nên bắt gặp giám thị đang ăn trộm mía, tràn thùng mía trước mặt, y chưa kiệt!
983 ngập ngừng chút xíu rồi nhẹ nhàng một vẻ khiêu khích. Phó trưởng vừa phải vừa nổi giận. đã có thói quen quen thuộc trong trại giam hoang dã, chạy sơn trước mặt sơn, lâu lắm mới có tên tù xược không có vẻ sợ hãi. Nhưng đồng thời trang thấy mặt 983 tăng dần đỏ, gân mài nổi lên, cặp mắt long roi như người đang lên cơn điên cuồng, đánh sực nhớ lại nhận xét của tên giám thị cách đây ít ngày; "thành viên 983 đã có nhiều chứng bệnh thần kinh, có nhiều bệnh nhân lạ lùng, khác chứng minh cho người bình thường, cần theo dõi sát sát!" Sự thật, ít lâu nay 983 luôn bàng hoàng, mất trí nhớ, thấy nhiều ảnh ảo kinh hãi y phát la lên nhiều lần. Một buổi kia đang cuốc đất thay trâu cày, hôi hôi nhể nhại, y bỏ quốc chạy lại bờ ruộng trình với cảnh bảo vệ có vợ y lại thăm, lát sau, y lăn xuống đất khóc lóc, hơn vợ đã bỏ đi lấy chồng. Những cuộc bầu cử chỉ điên cuồng này mang lại cho nhiều hậu quả tai hại, hàng ngọn ngọn roi song mật đánh tới nhộn nhịp tại phòng như mưa rào, một bữa ăn đói và kẹp dưới xà-lim.
Một lần khác, đang ăn cơm, 983 nhìn tô nước rau sống rồi la Động là tô Máu. Rồi y thấy quần áo tay chân đầy máu, chung quanh toàn là Máu, Đột hỏa đầu chạy, tông vào cột ngã lăn quay xuống đất, bị thương nặng ở đầu.
Tất nhiên, tất cả các cuộc bầu cử chỉ vi phạm luật, ít nhất là trật tự trật tự bị phá hoại trong lửa đều bị trừng phạt và ghi vào phiếu lý lịch cá nhân.
Những lúc tỉnh bình bình thường, tù nhân 983 rất hiền lành lễ phép, nhường nhịn, chăm chỉ học tập, xung phong mọi công tác nặng, bão say thi đua tăng năng xuất, ít lửa viên nào theo kịp. Thế cho nên mặc dầu được ban quản trị những biện pháp tai hại do tình trạng điên cuồng tạo ra.
Nhưng lần này, rối loạn thần kinh của 983 đã phát hiện quá trình. Y đã gọi giám đốc là "nó" trước mặt phó trưởng ban quản trị và tố cáo công khai thị thị thì "ăn trộm mía của nhân dân'. Còn gì là uy tín của ban quản trị trị? Cứ đà này, 983 sẽ có thể công phải "chửi" cấm quản trị, Chảy chính phủ, Gửi, Chuột chế độ, và cảm giác "ăn sau" khi bị trừng phạt là khác.
Phó trưởng ban nghĩ đến dịch vụ 982 đã chết hơn một tuần lễ mà vẫn chưa tìm được dấu vết, sau đó thay vào đó bằng vẻ mặt tươi cười, thân mật hỏi:
- Thôi... họ ta nói chuyện khác...vui vẻ hơn...Biết anh là một trại cứu hỏa mẫu, giác ngộ, tôi đã quyết định giúp việc tại văn phòng một thời gian để tưởng thưởng trước khi trả tự do cho anh trở về với gia đình, vợ con...
Phó trưởng vừa nói vừa nhìn mặt 983 để cân nhắc ảnh hưởng của lời hứa hẹn đường mật. Nghe hai tiếng vợ con, 983 bị xúc động mạnh. Phó trưởng ban liền khai thác thêm nhược điểm "nhớ vợ nhớ con" của nhân viên:
- Hãy cho tôi biết những trại viên nào, tổ chức trại huấn luyện dã chiến như anh đã nói...cũng như những người âm mưu phá trại, giết nhân viên, làm nội dung cho giặc Pháp nhảy dù xuống vùng này...
983 vẫn yên tĩnh như tượng đá. Tiếp tục cấm phó trưởng:
- Tố giác bọn phản động đã khiến nhiều tù nhân bị ảnh hưởng trong đó anh, anh sẽ được trả tự động để về với gia đình, vợ con...
Cặp mắt 983 nó long lanh như tóe lửa. Hiển nhiên, hai tiếng "vợ con" có một tác động khủng khiếp đối với tù.
cấp tính xúc động say sưa, mặt tắm vừa hồng vừa xanh loang lỗi, những đường gân trên lông mày, trên thái dương nổi lên xuống bần bật, khi không, tắm òa lên khóc, chỉ vào mặt phóng khoáng ban hào phóng nói:
- Tao làm gì cho gia đình! Con tao chết, vợ tao bỏ đi lấy chồng!...Chỉ tại quân cộng sản phẩm của chúng mày nên nông nỗi buồn...
Hòn đá dùng để chặn giấy trên bàn nằm trong tay phệ trưởng ban lối vào giữa người tâm trí đánh ngã ngã, hai tay che mặt, máu mồm mũi đỏ ra lênh láng.
Rồi những cái đạp tới nhộn nhịp, lên bụng tạo 983 nằm chết giấc trên mặt đất. Nhưng phó trưởng ban vẫn chưa giảm giận, còn dậm chân chân liên hồi lên mặt, lên mũi 983, bất kể vào đâu cho tới lúc trượt chân tay vì mệt.
Ngồi phịch xuống, cầm thước cây, xoay mình đập nhẹ hai tiếng vào thanh sắt treo gần vách. Đó là ký hiệu của người gọi lệnh.
Người này nghe tiếng đấm đá huỳnh huỵch, tiếng rên rỉ của tù nhân trong phòng phó trưởng ban nhưng không có phản đối vì chưa có lệnh. Đến lúc đầu vào, anh ta thấy 983 vẫn bất tỉnh, mặt mũi bé máu tươi. Lệnh ban phó trưởng:
-Lực lượng dây, kéo nó xuống phòng lấy, nếu nó chưa tỉnh.
- Thưa đồng chí trưởng ban, xin góp lịnh.
Văn phòng cách xa phòng hỏi cung cấp 30 kích thước. Buộc dây vào hai cổ chân 982, hai nhân viên của văn phòng kéo cái xác xác bất động xuống phòng cung. Rào đi hẻm đá, gạch đá sừngm cái xác thiết bị kéo lê sềnh sệch, mỗi khi gặp vật cản lại nẩy lên tưng tưng, cái đầu đỏ lòm gật gù qua đưa lại, hết nghiêng một bên má. Xác định tới đâu để lấy lại vết máu đến đấy.
Có lẽ vì thịt, da bị ngứa quá nên 983 tỉnh lại. Trong cơn sốt, chiến đấu lung tung hai chân rồi hỗ trợ n thành phần lên, mặt két sắt rút lại một cách chữa cháy, đưa tay lên xoa bóp, xoa mắt, xoa bóp hai mông, nào cũng thấy máu. Lúc đó, đánh mới hét lên một tiếng nổ, đùng đùng như đang được giảngo từng miếng thịt.
Tuy nhiên, đánh dấu cũng tập bàoh, té lên té xuống, lần tới căn nhà mà hai nhân viên chỉ cho đánh lửa. Đó là nơi dùng để giết người một cách khẩn trương.
983 ngồi dựa lưng vào vách, luôn luôn thở, nước mắt nước mũi giàn giụa hòa cùng với máu ròng ròng trên mặt. Trong khi được kéo dài sền trên mặt đất lỗn đá dăm, từng khoảng da giảm, da sườn bị trốc lên, một vành tai bị mòn và rách tơi tả. 983 xuýt xoa đưa cánh áo rách lên mặt, giải tỏa tay, xong rồi thút thít.
- Thằng kia! Lại đây!
Tiếng của giám thị Tung làm nhiều người giật mình. 983 thảm nhiên không ý nghe, tiếp tục thú vị thít khóc.
- 983! Lại đây!
Nhưng 983 vẫn không nhúc nhích, giám thị Tùng đưa mắt ra hiệu. Đầu trâu hầm hầm bước lại, giật 983 đừng lên, ghi sổ lại trước bàn. Giám thị Tùng cau mặt anh góc thám hiểm:
- Có chịu khai không?
983 hỏi lại một cách chậm chạp:
- Khai gì cơ? Hiện tại đã biết khai cái gì chưa?
- Nhưng thành viên trại nào tòng phạm với 982, giúp phương tiện tiện ích cho 982 trại lửa?
- Xin hỏi ban điều tra, sao tôi biết được!
Rõ ràng 983 định vui trốnn với uy quyền của trại giam, giám thị Tung cố gắng lòng, hỏi lại:
- Sau đó, những trại viên nào được định cư, thông đồng với giặc Pháp?
Trong phòng Yên tĩnh, mọi người đều nghe những câu hỏi và trả lời.
Toàn lại thấy 983 nhe răng như cười. Giám sát thông tin:
- Khai thật! Những thành viên nào đã được định cư?
983 suy ngẫm rồi lạnh lùng đáp:
- Tất cả các trại viên trong Trại Đầm Đùn đều được định nghĩa là nơi trú ẩn. Nhưng chưa làm được vì chưa có phương tiện tiện lợi.
- Kể tên những trại viên đó.
983 thảm tự nhiên nhìn về phía bọn Toàn, Thanh nhìn thợ rèn và hai người tù khác (Toàn không biết vì có thể có mặt gì trong phòng hỏi cung) rồi nhìn Hợi. Sau khi suy nghĩ giây lát, 983 chỉ vào Đầu Trâu và rèn rèn, thảm tự nhiên đáp ứng:
- This, tên gọi này là nơi định cư cho nơi ẩn náu.
Giám thị Tùng lắc đầu, giận dữ hỏi tiếp:
- Còn ai nữa không?
983 liền kề vào mặt giám thị Tùng và nói như vậy:
- Giám thị Tùng!
Cơn giận đã trở nên nên "nộ khí xung thiên" không kìm hãm được nữa. Giám thị nhẩy qua mặt bàn, rưới liên hồi vào mặt vào người thoải mái. 983 té lên té xuống, hai bàn tay chế hai mang tai, đưa hai buông tay về phía trước che mặt, rồi cảnh giác người xuống để giữ thủ. Vừa đúng lúc thị trường đầu gối thật mạnh mẽ vào giữa mặt tạo 983 ngã ngửa xuống đất, nằm dợt dừng mãi mới rán sự đứng lên nổi, dựa vào bàn cho từ té.
Giám thị định xông lại chiến đấu, chiến đấu bất kỳ cái chết cho bỏ tức thì phó trưởng ban đã xuất hiện trên cửa sổ. Giám thị Cơn sốt chạy lại trước mặt thượng cấp. Toàn bộ môi trường trưởng được thấy ở cấp độ máy rồi giám sát lại sản phẩm báo trước.
Sau đó, giám thị quay lại nơi bàn, nắng nhạt với 983 và bảo Đầu Trâu:
- Sửa lại!
Đầu chuyến đi tiếp cận sát vách, giảm giá trong số 4, 5 cây nứa theo chiều dài của nhà. Đó là những cây nứa loại nhỏ, dài khoảng 5, 6 thước, mới ở ao lên còn lại Gmail cung bùn ướt. Đầu trâu qua cây nứa, nghe nghía rồi bảo rèn:
- Bổ làm tư!
Luyện rèn ngồi xuống lúi húi edit editor. Toàn chợt nhận ra một điều khiến anh nổi da gà cùng mình. Đây là đòn "tuốt nứa" anh đã được đồng cảnh kể cho nghe. Trong Trại Giam Đầm Đùn, khi cần phải giết tù nhân thiết bị là "bất lợi" có ngôn ngữ, hành động tai hại cho tinh thần của tù hoặc cho uy tín của chế độ, của ban quản trị, người ta chọn áp dụng giải pháp "tuốt nứa". Biện pháp này mang lại lợi ích có tác dụng lâu dài, bất kỳ nhân vật nào nhìn thấy hay được nghe kể lại cũng bên cạnh người tăng cường, nhớ mãi không quên.
Bất giác Toàn cảnh Quá cảnh Thanh. Mặt Thanh bện như tờ giấy.
Bỗng nghe có tiếng "hứ" rồi một người ngã lăn xuống đất.
Sự việc xảy ra không thể diễn ra trước đó. 983 bị đánh quá, đột nhiên phát cơn điên, xông lại húc đầu vào giữa tiền đạo thị trấn, được đầu Trâu dùng ván võ đặc biệt của người sơn chân, phóng một đá tạo 983 cú vào ván rồi té xuống. 983 cố gắng hết sức lên hai, ba lần mới lom khom dậy được. Vừa xông vào ôm sát thị trường, Toàn nghe một tiếng "ối" không biết của ai thì 983 đã được đầu Trâu vòng tay kẹp chặt cổ, kéo ra một góc nhà. 983 há mồm vì bị ngạt thở, một vật gì từ miệng 983 rớt xuống đất trong khi thị trường Tung đưa tay lên tai, la hét ĩ...
Té ra 983 đã tồn tại nửa tai của thị trường Tùng.
Máu me đầm đìa từ vành tai cụ di chuyển xuống, giám sát thị trường chạy ngoài thì phó trưởng ban hầm hầm bước vào. Mọi sự việc xảy ra như chưa bao giờ từng xảy ra tại Trại Đầm Đùn nên Toàn, Thanh, luyện rèn, phấn không có một cử chỉ huyền thoại. Hi vọng ngước lên ngón tay một cách dửng ly rồi khum khum đưa lòng bàn tay lên miệng, úp mặt xuống mà yêu thương như con mèo uống nước. Toàn không đoán ra Hợi đang làm gì, những cơn ác mộng xảy ra kinh quá, nhất là thời điểm anh không còn tâm trí theo dõi cử chỉ của Hợi.
Phó trưởng ban dừng lại trước bàn, tái sinh đi vì giận dữ. Y đưa mắt một cách rất nhanh rồi lạnh lùng nói:
- Đồng chí giám thị ra săn vết thương rồi vào ngay công việc.
Giám sát phần ôm tai chạy ra ngoài.
Phó trưởng ban hỏi đầu câu:
- Sửa xong chưa?
Đầu Trâu mắt cho thợ rèn. This name được dựng lên ngay lập tức, kính cận nói:
- Dạ, thưa xong rồi.
Phó trưởng ban nhím đôi lông mày nước và dach, bước đầu ra hiệu. Thợ rèn và Đầu Trâu Cô gái bước tới vách. 983 vẫn nằm ngủ ở một góc.
Đầu Trâu liên tay mạnh vào hai bên má 983 sáu bảy cái. Cái xác cụti tả, máu me đầm địa chỉ, mũi mũi vù, mở mắt ra đờ đẫn nhìn rồi thảm tự nhiên lại, xem khác người còn thoáng ngủ. Tức thì rèn rèn nắm tai 983 xoắn lại rồi kéo 983 mở mắt rên hừ hừ, nặng nề ngồi lên theo sức kéo của thợ rèn.
983 đã tỉnh lại. Ngờ ngơ, đờ đẫn nhìn Đầu Trâu, tù rèn rèn và khi thấy thủ lĩnh ban quản trị, kiểm tra kinh tay trước khi cung cấp, cung đầu như nhận hết lỗi mình gây ra.
- Đi lại đằng kia!
983 giai đoạn choạng bước theo Đầu Trâu, rồi dừng lại nơi có hàng khoen lấp ló ngang mặt đất.
Toàn, Thanh vẫn chưa mong đợi điều gì sắp xảy ra, thợ rèn đã rút sợi dây chung đôi vẫn bị cưỡng bức vào cột nhà. Sợi dây từ sà nhà rũ xuống rộng 983. Toàn cảnh hiểu được.
Trong khi 983 như người mất tâm hồn, vất vả gằm mặt, Đầu Trâu đã nhanh chóng lại gần, dùng một đầu sợi dây vài vòng buộc chặt hai cổ tay 983. Tù thợ rèn tới đầu và kia kéo căng sợi dây thì đầu rồi này, hai cánh tay 983 đã thẳng lên nóc nhà. Đợi cho tù thợ rèn dựt mạnh thêm năm bẫy cái rồi buộc chặt đầu dây vào cột nhà, Đầu Trâu mới lại nhìn mặt 983 mành:
- Khép chặt hai cẳng chân. Up up.
983 nghĩ nói rằng, chụm hai ngón chân. Một sợi dây trong tay Đầu Trâu buộc liền hai chân thon gầy của 983 nhiều vòng rồi cột chặt vào khoen ló mặt đất.
Bàn tay thành hoàng của Đầu Trâu Cúc tiếp nhiều vòng đùi, đầu gối, cơ đùi rồi lên cao nữa, vòng quanh Bụng 983.
Sau khi nghe nghía kỹ thuật lại một lần, Đầu Trâu tới bên vách đá du kéo sợi dây thật căng thẳng, kẹp chặt nữa rồi buộc lại vào khoen sắt đóng ở cột. Thân hình 983 dài hơn dưới sức kéo của sợi dây.
Trại Đầm Bùn Trại Đầm Bùn - Trần Văn Thái Trại Đầm Bùn