Số lần đọc/download: 2552 / 33
Cập nhật: 2016-06-09 04:35:57 +0700
Chương 23: Nuôi Hy Vọng Trong Tim
C
ó thể bạn nghi ngờ lời tôi vừa nói, rằng bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra nếu chúng ta không ngừng hy vọng. Hoặc có lẽ bạn tin rằng tìm được sức mạnh để thoát ra khỏi nỗ tuyệt vọng của bạn là điều không thể. Tôi đã từng cảm thấy y như thế. Tôi đã từng hoàn toàn tin rằng cuộc sống của tôi sẽ không bao giờ có một giá trị gì hết và rằng tôi sẽ chỉ là gánh nặng cho những người tôi yêu mà thôi.
Khi tôi chào đời, cha mẹ tôi không hề được chuẩn bị để đương đầu với việc có một đứa con không chân không tay, và kết quả là họ rất thất vọng. Ai có thể trách họ được chứ? Tất cả những ai làm cha làm mẹ đều cố hình dung ra tương lai cho những đứa con mà họ sinh ra trên đời này. Ngày ấy cha mẹ tôi khó mà tưởng tượng ra bất cứ tương lai nào đang chờ tôi, và khi tôi lớn hơn, ý thức được những thiệt thòi của mình, tôi cũng thấy đường đời phía trước thật mờ mịt.
Tất cả chúng ta đều có những lúc cảm thấy viễn cảnh về cuộc sống tương lai của mình bị thực tế phũ phàng chặn lại giống như chiếc xe đang chạy với tốc độ cao bỗng nhiên đâm phải bức tường. Những trải nghiệm đặc biệt của bạn có thể là quý giá, nhưng trạng thái tuyệt vọng cũng như tự nhiên thôi. Nhiều bạn đang ở tuổi mới lớn gửi thư điện tử cho tôi kể chuyện bị ngược đãi, bị bỏ mặc, phải chia lìa gia đình. Nhiều người trưởng thành chia sẻ với tôi những chuyên cuộc đời họ, những mảnh đời tàn tạ và thui chột vì ma tuý, rượu và sách báo khiêu dâm. Có khi dường như một nửa số thính giả của tôi là những bệnh ung thư hoặc bị những căn bệnh hiểm nghèo khác.
Ở vào hoàn cảnh ấy, làm thế nào bạn vẫn giữ được niềm hy vọng? Bạn hãy tin tưởng ở Đấng Sáng Tạo của chúng ta, hãy nhớ rằng bạn có mặt trên đời náy là có lý do, rằng bạn sinh ra trên đời này để thực hiện một mục đích nào đó và hãy tận hiến cho điều ấy. Cho dù thách thức mà bàn đang phải đối mặt có là gì đi nữa, bạn cũng được ban phước theo cách này hay cách khác để giúp tìm ra một lối thoát cho tình trạng bế tắc của mình. Hãy nghĩ đến cha mẹ của tôi, nghĩ đến sự tuyệt vọng mà họ phải đương đầu khi tôi chào đời không có chân tay mà xem.