Nguyên tác: Animorphs - 7: The Stranger
Số lần đọc/download: 1108 / 0
Cập nhật: 2018-01-21 11:35:00 +0700
Chương 24
“V
ậy đó, bây giờ là ba giờ bốn mươi bảy phút sáng.” Marco nói. “Và tui có mặt ở đây, cũng nhờ ba tui ngủ say như chết chẳng hề biết cậu quý tử đã thét lên tỉnh giấc vì một con cú với một con diều hâu bay vô cửa sổ. Giờ thì mấy bồ có thể cho tụi này rõ vì sao chúng ta tới đây được chứ?”
Cả bọn có mặt trong nhà kho nhà Cassie. Anh Jake có vẻ ngái ngủ nhưng háo hức. Cassie tranh thủ kiểm tra lại mấy con thú bị bịnh. Ax thì đứng đợi coi anh Jake nói phải làm gì. Tobias vắt vẻo trên chiếc xà ngang, như quá oải vì phải bay nhiều.
Chỉ có ánh sáng một bóng đèn nhỏ soi hổng tới các góc tối tăm của nhà kho. Bọn tôi hổng muốn ba mẹ Cassie để ý thấy ánh đèn và xuống đây coi sao…
“Được rồi.” Tôi trả lời Marco. “Mình sẽ cho mấy bồ biết vì sao. Mình đã biết được nơi đặt nguồn Kandrora. Mình biết ở đâu rồi.”
Marco có vẻ vẫn nghi ngờ. “Điều gì khiến bồ nghĩ là bồ biết được chỗ đặt nguồn Kandrora?”
“Chính người Ellimist chỉ cho bọn mình chứ gì nữa. Cả bọn đều nghĩ rằng hổng công bằng chút nào khi ổng hiện ra ở vũng Yeerk và bắt tụi mình quyết định vào lúc bọn mình sắp bị xơi tái, đúng không?”
“Tôi đã bảo các bạn rằng người Ellimist chẳng bao giờ quan tâm đến lẽ công bằng đâu.” Ax xen vô.
“Không, anh lầm rồi đó, Ax. Ít ra thì lần này anh đã lầm. Người Ellimist hiện ra lúc bọn mình sắp bị con Taxxon nuốt chửng. Nhưng rồi ổng đã chỉ cho bọn mình cái thang máy.”
“Tụi mình trông thấy cái thang máy đơn giản vì nó có ở đó.” Anh Jake cãi. “Đâu phải ổng chỉ ra cho tụi mình.”
“Anh có chắc hôn?” Tôi vặn lại. “Ổng đã đợi cho tới lúc bọn mình ra khỏi phòng ăn tụi Yeerk ổng mới xuất hiện. Ổng đã đợi đến khi bọn mình đứng ở chỗ mà chắc chắn từ đó bọn mình để ý thấy cái thang máy.”
Tôi thấy anh Jake nhướn mày vẻ nghĩ ngợi. Ảnh và Marco nhìn nhau.
“Nếu như bọn mình sai lầm khi cho rằng người Ellimist hổng công bằng thì sao? Nếu như Cassie linh cảm đúng: Rằng ổng nói sự thật, rằng ổng đang cố gắng thực hiện điều đúng đắn, thì sao? Ổng đã nói với bọn mình rằng tương lai bọn mình sẽ thua trận. Rằng loài người sẽ bị nô dịch. Rằng ổng có thể cứu một số nhỏ của giống người bằng cách đưa bọn mình tới nơi an toàn. Và đó hoàn toàn là sự thật.”
“Nếu ổng ta đã nói cho tụi mình biết rõ là tương lai bọn mình sẽ thua thì mọi chuyện này là cái quái gì?” Marco chất vấn. “Tụi mình thấy cái tương lai đó rồi. Mình có làm gì thì cũng chẳng ăn nhằm vào đâu hết.”
Tôi lắc đầu. “Có ăn nhằm chứ. Nếu quyết định của bọn mình hổng ăn nhằm gì thì tại sao ổng mất công hỏi? Thấy chứ? Quyết định của bọn mình có ý nghĩa lắm chứ bộ.”
“Phải.” Marco bướng bỉnh nói. “Nhưng câu trả lời đã rõ. Tụi mình chỉ có thể thay đổi tương lai bằng cách chấp nhận tới một hành tinh an toàn theo kế hoạch của người Ellimist.”
“Đúng. Đó là một cách. Ổng đề nghị bọn mình như vậy. Nhưng cuối cùng thì khi bọn mình chấp nhận, thì ổng lại hổng hành động. Ổng không đưa bọn mình đi ngay lập tức như đã hứa. Vì sao vậy? Vì sao khi bọn mình tán thành, ổng lại bỏ mặc bọn mình ở đây?”
“Là bởi ổng muốn một câu trả lời khác kia.” Cassie lên tiếng, nhỏ gật đầu với tôi và nháy mắt. “Đó chính là điều mình bứt rứt hoài.”
“Câu trả lời khác là sao?” Marco lại hỏi. “Bản thân ông ta bị mắc kẹt.” Cassie giải thích. “Người Ellimist bị mắc kẹt. Ổng muốn cứu Trái Đất lắm, nhưng lại hổng thể can thiệp trực tiếp. Giả sử ổng chỉ được quyền cứu một số ít tụi mình. Nhưng ổng biết rằng như vậy đâu có cứu được Trái Đất. Ừ thì cứu được vài con người thiệt đó, nhưng khi ổng chỉ cho tụi mình thấy các cảnh tượng của Trái Đất, ổng không muốn nói riêng về con người. Ổng đã nói Trái Đất là một công trình nghệ thuật, và ổng muốn tìm cách cứu toàn bộ công trình ấy.”
“Mà hổng can thiệp trực tiếp.” Tôi tán thành. “Nhưng nếu như chỉ do bọn mình chỉ tình cờ mà nhìn thấy thì sao? Nếu như người Ellimist chỉ cho bọn mình thấy tương lai, nhằm thuyết phục bọn mình để cho ổng đưa đi, nhưng do tình cờ mà bọn mình nhìn thấy một lối thóat thì sao?”
“Lối thóat nào chứ?” Anh Jake hỏi.
“Nguồn Kandrora. Ổng cho bọn mình trông thấy địa điểm đặt nguồn Kandrora.” Tôi đáp. “Vũng Yeerk ấy, chìa khóa ở đó. Vì sao chúng san bằng nhiều cao ốc như vậy để lấy chỗ cho nó? Vì sao chúng vẫn giữ tháp EGS? Và vì sao có một cái vòm kiếng trên đỉnh tháp? Đó có thể là nơi chúng đặt nguồn Kandrora đầu tiên trên Trái Đất.”
Anh Jake búng ngón tay. “Tháp EGS!”
“Thứ được đặt bên dưới cái vòm trên đỉnh tháp. Nguồn Kandrora. Đó chính là cái người Ellimist muốn cho bọn mình trông thấy. Đúng như cách ổng cho bọn mình thấy cái thang máy thóat hiểm. Ổng đâu có can thiệp một cách cụ thể. Việc lựa chọn vẫn là do bọn mình mà.”
Marco cười ha hả. “Bồ muốn nói là người Ellimist đã bẻ quẹo luật lệ của chính họ hả? Vậy là ổng có thể nói ‘Đâu, ta đâu có can thiệp’ nhưng đồng thời lại đem bỏ tụi mình ở đúng chỗ mà từ đó tụi mình có thể hình dung mọi chuyện? Tui hổng tin đâu! Người Ellimist mánh ghê há! Ổng tìm được khe hở mà lách luật! Tui thấy khóai con người này đó!”
“Nhưng dù em nói trúng về nguồn Kandrora, Rachel à.” Anh Jake cãi tiếp, “Thì điều đó có tác dụng gì? Nếu chúng ta phá hủy được nó, có chắc tương lai sẽ thay đổi không?”
Cassie nhìn tôi và mỉm cười. “Có thể có, có thể không.” Nhỏ nói. “Nhưng mọi việc liên quan tới nhau theo cả triệu lối. Có câu ngạn ngữ rằng chỉ một con bướm đập cánh ở Trung Hoa cũng có thể tạo nên một cơn lốc xoáy ở nước Mỹ.”
“Phải rồi.” Tobias lên tiếng, “nhưng làm thế nào con bướm biết khi nào thì nó phải đập cánh?”
“Nó đâu biết lúc nào.” Tôi đáp. “Mình đoán là nó cứ đập cánh hết sức của nó, và hy vọng rằng mọi chuyện sẽ đâu vào đấy. Nó chỉ là một con bướm thôi mà. Nó chỉ biết làm công việc của một con bướm.”
“Thế còn chúng ta, chúng ta sẽ làm gì, thưa công chúa chiến binh Xena?” Marco hỏi một cách giễu cợt, dư biết tôi trả lời ra sao.
“Đá đít tụi Yeerk một trận chứ sao nữa.” Tôi toét miệng cười.