To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Tác giả: Julia Quinn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Smythe-Smith Quartet 2
Biên tập: Yen Nguyen
Upload bìa: Yen Nguyen
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 4
Cập nhật: 2024-09-01 17:39:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Cuối
ột năm khác, một buổi hòa nhạc khác của nhà Smythe-Smith…
“Anh nghĩ Daisy tốt hơn nên bước sang phải,” Daniel lẩm bẩm vào tai vợ anh. “Sarah trông như thể con bé sẽ cắn nát đầu Daisy.”
Anne liếc nhanh Sarah, người đã sử dụng lí do khả dĩ duy nhất vào năm trước, đã quay lại sân khấu, tại cây đàn piano…
Tàn sát bàn phím.
Anne chỉ có duy nhất kết luận rằng con bé đã quyết định là thịnh nộ thì đáng chuộng hơn khổ sở đau thương. Có trời biết liệu cây đàn piano có lành lặn nổi với cuộc đọ sức hay không.
Còn tệ hơn nữa là Harriet, người đã đến tuổi vào năm ngoái để thế chỗ Honoria, hiện là phu nhân Chatteris, người không còn phải biểu diễn nữa.
Kết hôn hoặc chết. Thứ đó là lối thoát duy nhất, Sarah đã nói dứt khoát vào hôm qua khi Anne dừng lại để xem buổi diễn tập như thế nào.
Ai chết, Anne cũng không chắc. Khi Anne đến, Sarah bằng cách nào đó đã cầm cây vĩ đàn violong của Harriet và khua nó như một thanh gươm. Daisy la hét, Iris rên rỉ, và Harriet thở gấp vì thích thú khi con bé viết tất cả xuống để sử dụng trong một vở kịch tương lai.
“Tại sao Harriet nói chuyện một mình vậy?” Daniel hỏi, giọng thì thầm của anh mang Anne quay lại thực tế.
“Con bé không biết đọc nhạc.”
“Cái gì?”
Vài người nhìn theo cách của họ, bao gồm cả Daisy, cái liếc của con bé chỉ có thể miêu tả là một sát nhân.
“Cái gì?” Daniel lặp lại, khá lớn.
“Con bé không đọc được nhạc,” Anne thì thào đáp lại, lịch sự dõi theo buổi hòa nhạc. “Con bé bảo em rằng nó chưa bao giờ có thể học. Nó bảo Honoria ghi các nốt ra và sau đó con bé sẽ học thuộc lòng.” Cô nhìn qua Harriet, đang lẩm nhẩm nốt nhạc rõ ràng đến nỗi các vị khách ở hàng cuối chắc chắn có thể nhận ra con bé chỉ mới chơi tới—hay đúng hơn, cố gắng chơi—nốt xi giáng.
“Tại sao con bé không đọc các chữ mà Honoria viết ra cho nó?”
“Em không biết,” Anne thừa nhận. Cô cười khích lệ với Harriet, cô bé cũng cười nhăn răng đáp lại.
Ah, Harriet. Người ta thật sự phải yêu cô bé. Và Anne đã yêu, ngay cả khi bây giờ cô cũng là một thành viên trong gia đình. Cô yêu việc là một người nhà Smythe-Smith. Cô yêu sự ồn ào, và các anh chị em họ xuất hiện liên miên trong phòng khách nhà cô, và họ đã tử tế với chị Charlotte của cô thế nào khi chị đến thăm vào hồi mùa xuân.
Nhưng hết tất cả, cô yêu thích được là một Smythe-Smith người không phải biểu diễn trong buổi hòa nhạc. Bởi vì không giống phần còn lại của khán giả, những người rên rỉ và càu nhàu rõ ràng ở xung quanh Anne, cô biết sự thật:
Ở trên sân khấu còn tồi tệ gấp trăm lần hơn ở dưới khán đài.
Mặc dù…
“Em không thể để mình làm mất tất cả cảm xúc vì buổi hòa nhạc,” cô thì thào với Daniel.
“Thật à?” Anh rúm lại khi Harriet làm chuyện gì đó không thể diễn tả được với cây đàn violong. “Bởi vì anh không thể để mình làm mất cảm giác cho thính giác của anh.”
“Nhưng không có buổi hòa nhạc, chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau,” cô nhắc anh.
“Ồ anh nghĩ anh sẽ phải tìm em.”
“Nhưng không phải trong một đêm như thế.”
“Không.” Anh cười và nắm tay cô. Vụng về đến khó tin, và đó không phải là những gì các cặp vợ chồng được mong đợi làm ở nơi công cộng, nhưng Anne không quan tâm. Cô đan các ngón tay vào anh và mỉm cười. Và không quan trọng khi Sarah đập nát phím đàn hay Harriet bắt đầu đọc các nốt nhạc lớn đến nỗi hàng đầu tiên cũng có thể nghe thấy.
Cô có Daniel, cô đang nắm tay anh.
Điều đó mới thật sự quan trọng.


END
A Night Like This A Night Like This - Julia Quinn A Night Like This