Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Tác giả: R.l.stine
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Night Of The Puppet People
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 318 / 13
Cập nhật: 2019-12-23 22:16:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
rong khi Lucy ngây người ra đứng nhìn bộ mặt cười của con rối, ông Lafaye chợt bất ngờ xuất hiện ở ngoài ngưỡng cửa.
— Em đã xong chưa? – Ông hỏi vợ.
Bà Lafaye dừng tay và quay sang phía ông:
— Xong rồi. Bây giờ em chỉ còn việc đi tìm cái túi thôi. – Bà vừa nói vừa đi ra khỏi bếp.
— Ba mẹ định đi đâu đấy ạ? – Lucy lúng túng hỏi, mắt không rời khỏi con rối.
— Ba mẹ phải đi mua một số thứ. – ông Lafaye trả lời rồi đi vào bếp và nhìn qua cửa sổ.
— Trông trời có vẻ muốn mưa đấy.
— Ba mẹ đừng đi! – Lucy khẩn khoản nói.
Ông Lafaye quay về phía con gái:
— Hả?
— Con xin ba mẹ đừng đi!
Ông Lafaye chợt nhìn thấy con rối.
— Ơ kìa, cái con rối này lại đang làm gì ở đây thế? – Ông tức giận hỏi.
— Con tin rằng ba má sẽ mang nó ngay tới cửa hàng. – Lucy nhanh nhảu gợi ý.
— Tất nhiên là có, nhưng không trước thứ hai. Cuối tuần, các cửa hàng đều đóng cửa.
Con rối lại chớp chớp mắt nhưng ông Lafaye không để ý.
— Ba mẹ cần phải đi ngay bây giờ thật sao? – Lucy lí nhí hỏi.
Ông Lafaye chưa kịp trả lời thì bà vợ đã xuất hiện ngoài cửa.
— Này, anh cầm lấy đi! – Bà vợ vừa nói vừa tung chìa khóa xe ô tô cho chồng.
Ông Lafaye đi ra ngoài cửa.
— Tại sao con lại không muốn ba mẹ đi?
— Con rối… – Lucy ấp úng.
Nhưng nó biết rằng dù nó có nói gì đi nữa nó cũng chỉ chuốc lấy sự thất vọng mà thôi. Ba mẹ nó sẽ không thèm nghe, sẽ chẳng bao giờ tin vào những chuyện bị cho là bậy bạ ấy.
— Dạ, chẳng có gì đâu ạ. – Nó ấp úng nói lại.
Giây phút sau, nó nghe thấy tiếng ô tô rồ máy. Ba mẹ nó đã đi rồi.
Bây giờ chủ còn lại một mình nó với con rối bị quỷ ám kia.
Ngài Wood xoay chiếc ghế đẩu quay về phía nó và nhìn nó bằng ánh mắt đầy tức giận.
— Tao đã báo trước với mày rồi mà. – Con rối gầm lên.
Con Cookie chẳng hiểu từ đâu chạy xốc vào trong bếp. Nó quẫy đuổi dí sát mũi xuống đất hít hơi những giọt mứt bị vương vãi trong bữa ăn sáng.
— Cookie, mày ở đâu về đấy? – Lucy hỏi, lúc này nó có phần yên tâm hơn vì đã có bạn ở bên cạnh.
— Nó vừa chạy lên phòng và đánh thức em dậy đấy. – Caro vừa đáp lời vừa bước vào bếp, mắt nó vẫn còn đỏ ngầu lên vì buồn ngủ. Hôm nay, nó mặc một cái váy chơi ten-nít và một cái áo cộc màu hồng.
— Con chó này sao ngu ngốc thế không biết!
Cookie chẳng biết gì đến những lời nguyền rủa này, nó vẫn tiếp tục hít hơi đất dưới cái ghế đẩu của ngài Wood.
Vừa lúc đó Caro nhận ra con rối.
— Ôi! Không!
— Ồ! Có chứ! – Con rối chữa lại. – Ta đã trở về! Và ta rất lấy làm bực mình về cách cư xử của chúng mày!
Caro há hốc mồm vì kinh ngạc và sợ hãi, nó từ từ quay sang nhìn Lucy.
Lucy vẫn không rời mắt khỏi con rối. “Không hiểu nó đang có ý định gì đây? – Nó tự hỏi. – Làm thế nào để có thẻ nhốt được nó lại bây giờ.”
Chôn nó xuống đất vẫn chưa đủ. Rõ ràng là nó đã thành công trong việc trốn thoát ra khỏi chiếc va ly và chui được lên trên mặt đất. Chẳng lẽ nó lại có một phương tiện kỳ bí nào đó ở dưới ấy?
Với nụ cười không bao giờ biết tắt, ngài Wood nhún người nhảy huỵch xuống đất, gót giày của nó nện xuống nền nhà đánh độp một cái khô khốc.
— Ta rất lấy làm bực mình về hai đứa mày! – Con rối lại rống lên.
— Thế mày định làm gì bây giờ nào? – Caro hỏi mà mặt tái mét lại.
— Tao sẽ trừng phạt chúng mày. Ta cần phải chứng minh cho hai chị em mày biết ta là kẻ rất nghiêm túc!
— Khoan đã! – Lucy hét lên.
Nhưng ngài Wood đã chuyển chỗ thật nhanh chóng. Nó nhảy bổ tới chỗ con Cookie rồi đưa hai tay ra xiết chặt lấy cổ con chó.
Con rối cứ xiết chặt đôi bàn tay gỗ. Bị một vố bất ngờ, con chó vừa ngạc nhiên vừa khiếp sợ, nó giãy giụa và rú lên ằng ặc vì đau đớn.
Đêm Của Bầy Rối Đêm Của Bầy Rối - R.l.stine Đêm Của Bầy Rối