This nice and subtle happiness of reading, this joy not chilled by age, this polite and unpunished vice, this selfish, serene life-long intoxication.

Logan Pearsall Smith

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đùa Giỡn Với Tử Thần
ôi không thạo về những loại vực nước ngầm này - "Chân Gỗ" lẩm bẩm. Hắn đang đứng cạnh Đanien trên boong tàu. Cả hai cầm ống nhòm quan sát đoàn tàu chở vàng ở phía chân trời. Tàu "Bọ Cạp" chưa tiến gần được đoàn tàu đó. Phải chờ đợi thôi.
- Rồi mày sẽ thấy. Mọi việc sẽ khớp với kế hoạch. - Đanien đáp lại câu nói của "Chân Gỗ" - Mày nên suy nghĩ về số vàng trên tàu Matinđa thì hơn.
Arabella đang đứng gần hai người, cau mày lại khi nghe thấy tiếng "vàng". Dạo này tiếng ấy thường làm cho cô bối rối, phiền muộn trong lòng. Cô bé không đủ sức hiểu nổi tại sao bọn cướp lại có lòng tham vàng thái quá như thế, đến nỗi chúng quên hết mọi thứ khác trên đời. Vàng chỉ là một thứ kim loại nặng, màu vàng, có thế thôi... Bóng bẩy và lạnh lùng. Ta không thể nói chuyện với nó được. Nó cũng chẳng cần quan tâm đến chuyện nó thuộc về ai. Hiển nhiên thứ kim loại màu vàng này bản thân nó chẳng có gì quan trọng. Nó chỉ quan trọng và quí giá bởi có nhiều người khao khát nó, lúc nào cũng tơ tưởng tới nó. Và thế là đầu rơi máu chảy cũng chỉ vì vàng. Mọi người như đồng tình với nhau ở một điểm là phải đánh nhau, giết nhau vì vàng. Thế rồi cuối cùng khi chiếm được nó trong tay, nó vẫn chỉ là một miếng kim loại nhẵn nhụi, lạnh lẽo, làm cho những kẻ còn chưa có nhìn vào một cách thèm muốn.
Tất cả những người mà Arabella từng quen biết đều có một lòng khao khát vàng đến cùng cực. Riêng Hatxan lại không thế. Vì vậy mọi người đều thù ghét Hatxan. Họ không sao sai khiến nổi Hatxan vì anh không có lòng ham muốn vàng. Cả cha cô cũng không có cách nào sai khiến nổi Hatxan. Hatxan không hề muốn trở thành kẻ cướp bởi vì vàng không phải là cái quan trọng bậc nhất đối với anh, Hatxan sẽ không nhúng tay vào tội ác vì vàng hay những thứ của cải giá trị khác. Arabella nhìn cha đăm đăm, trong lòng buồn bã. Sao cha cô lại tham lam và độc ác như vậy? Có lẽ sống giữa kẻ cướp nên cha cô cũng trở thành kẻ cướp mà lại là tướng cướp. Phải chăng chăng chỉ vì cha cô kết bạn với những loại "Chân Gỗ", thằng Húc, "Thú Biển", Halêluda và Mazipan? Nếu như cha cô kết bạn với những người như Hatxan thì có lẽ cha cô đã khác rồi.
Tuy nhiên, Arabella hiểu rất rõ rằng Hatxan và cha cô không bao giờ có thể trở thành những người bạn. Không ai có thể thay đổi tính nết dễ dàng thế được. Dù sao Arabella cũng không muốn để Hatxan thay đổi. Vậy thì cha cô phải thay đổi.
Đoàn tàu chở vàng từ từ tiến gần vào chỗ tàu "Bọ Cạp". Trên tàu "Bọ Cạp", mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn sàng. Mỗi tên cướp đều đứng vào vị trí của mình. Ai nấy đều hiểu rõ nhiệm vụ được giao. Đanien bắt đầu hô những mệnh lệnh đầu tiên. Đột ngột chiếc tàu "Bọ Cạp" tăng tốc độ gấp đôi buồm căng gió lao vun vút về phía đoàn tàu chở vàng.
Chẳng mấy chốc đoàn tàu chở vàng đã thấy bóng tàu "Bọ Cạp" tới gần. Cả ba chiếc tàu cùng cố tăng thêm tốc độ. Nhưng tàu Matinđa chở quá nặng nên hai tàu chiến đi kèm cũng phải giảm tốc độ.
Đanien ra lệnh kéo chiếc cờ đầu lâu xương chéo lên. Con tàu "Bọ Cạp" đã lọt vào tầm nghe. Bọn cướp bắt đầu hô hoán dữ dội như ma hờn quỉ khóc làm cho máu như bị đông lại trong huyết quản của những ai nghe thấy. Tiếng hò hét lan xa trên mặt nước. Thủy thủ trên đoàn tàu chở vàng không còn hoài nghi gì nữa. Họ biết chắc sẽ phải đương đầu với một địch thủ thế nào. Sự đột ngột và hoảng hốt đã làm cho phía Đanien chiếm được ưu thế.
Nhận thấy không thể chạy mà vượt qua nguy hiểm, đoàn tàu chở vàng dừng lại. Ba chiếc tàu chuẩn bị sắp xếp đội hình trong tư thế phòng thủ tốt nhất. Hai chiếc tàu chiến quay về phía tàu "Bọ Cạp" đe dọa, còn chiếc tàu Matinđa nấp sau hai tàu chiến.
Không hề giảm tốc độ, tàu "Bọ Cạp" cứ lao thẳng vào một chiếc tàu chiến. Mũi tàu nhọn bằng sắt gần như sắp đâm thẳng vào sườn tàu chiến bọc thép. Dường như chỉ trong nháy mắt là tàu "Bọ Cạp" đâm sầm vào chiếc tàu chiến. Bọn cướp hú lên như reo mừng thắng lợi. Chiếc tàu chiến vẫn có ý chờ đợi. Nhưng đến phút cuối cùng, tàu "Bọ Cạp" bỗng đột ngột quay ngoắt theo hướng giữa tàu chiến và nơi có vực ngầm. Trước đó một phút, hai bên đều xả loạt đạn pháo đầu tiên. Một chiếc tàu chiến đã bị trúng đạn. Đó là chiếc tàu chiến ở phía xa hơn so với vực nước ngầm. Tàu "Bọ Cạp" đã cố ý chĩa súng bắn vào tàu đó theo kế hoạch đã định, còn để lại chiếc tàu kia nhằm nhử cho nó đuổi theo.
Tàu "Bọ Cạp" cũng bị trúng đạn, song không hề hấn gì. Thế nhưng trong tàu cướp lại có khói lửa bốc lên. Bọn cướp được lệnh đốt lửa vào những chảo dầu chuẩn bị từ trước. Từ đằng xa nhìn vào, người ta có cảm tưởng là tàu "Bọ Cạp" bị thương nặng
Tàu "Bọ Cạp" chao đảo một cách khéo léo khi quay mũi hướng về phía vực nước ngầm kèm theo tiếng kêu la ầm ĩ như than vãn, rên rỉ của bọn cướp nhằm tạo nên một cảm giác là tàu cướp đang cố chạy thoát khỏi tầm bắn của hai chiếc tàu chiến.
Phút quyết liệt đã tới. Chiếc tàu chiến liệu có đuổi theo hay không? Liệu mọi việc xảy ra có khớp với kế hoạch đã định hay không? Và nếu khớp thì tàu nào sẽ bị mất hút trong lòng vực thẳm? Mọi con mắt đổ dồn về phía tàu chiến. Tình trạng căng thẳng đến cao độ.
Arabella ngồi nấp kín trong cái ổ quạ của cô. Cô không hiểu là mình có mong cho chiếc tàu chiến kia đuổi theo hay là không. Nếu tàu chiến không đuổi theo, nó sẽ tránh khỏi thảm họa. Nhưng nếu tàu chiến đuổi theo thì mọi việc đều có thể xảy ra. Bởi vì Arabella biết rõ 'là "Bọ Cạp" đang nhử cho tàu chiến lao vào vực nước ngầm.
Arabella nhìn vào chỗ cha cô. Đanien đang đứng khoanh tay trước ngực, căng mắt nhìn về phía tàu chiến. Chợt cô nhìn thấy nụ cười thắng lợi thoáng trên môi cha cô. Arabella vội liếc về phía đoàn tàu chở vàng. Quả nhiên, chiếc tàu chiến không sao nén được cám dỗ, đã bắt đầu đuổi theo chiếc tàu cướp bị hỏng. Tàu chiến không sợ mắc phải động tác giả của tàu cướp vì phía trước là làn nước biển mênh mông không có bóng dáng một con tàu nào khác. Cũng không thể có con tàu nào trợ chiến cho "Bọ Cạp" đang ẩn dưới nước; thuyền trưởng tàu chiến không hề có ý nghĩ gì về vực nước ngầm, và nếu có thì ông ta cũng chẳng bận tâm. Những người thủy thủ không có thói quen tin vào những điều mê tín dị đoan. "Bọ Cạp" vẫn lướt đi theo tốc độ cũ. Phía mũi tàu, Halêluda đang giương cung bắn những mũi tên đuôi cắm lông chim về phía trước. Đanien và "Chân Gỗ" đứng trên boong tàu theo dõi những mũi tên lao xuống qua ống nhòm. Những mũi tên nổi lên trên mặt nước này sẽ giúp họ xác định được đâu là vùng nước nguy hiểm.
Chiếc tàu chiến vẫn đuổi theo "Bọ Cạp". Đại bác trên tàu chiến lại bắn ra hàng loạt. Một viên đạn trúng vào đuôi tàu "Bọ Cạp" làm nó bị toác một miếng khá lớn. Chiếc tàu cướp bỗng lắc ngang một cái. Mọi người trên tàu không phân biệt được có điều gì khác với cái rung mạnh của thân tàu khi bị trúng đạn. Song Đanien biết rõ con tàu như hiểu rõ bản thân mình. Hắn cảm thấy con tàu sắp tới gần chỗ vực ngầm. Ngay lúc ấy "Chân Gỗ" hét lên một tiếng. Một mũi tên của Halêluda bắn ra đã chìm nghỉm.
Đanien hạ lệnh kéo buồm xuống ngay tức khắc. Chiếc tàu chiến đang tiến gần với vẻ thắng lợi. Thủy thủ trên tàu chiến đã nắm rõ toàn bộ bọn cướp trên tàu "Bọ Cạp". Bọn cướp cũng nhìn thấy thủy thủ trên tàu chiến đang tản đi từ phía giữa con tàu sáng loáng. Họ có vẻ chùng chình vì không muốn phí thêm những viên đạn đại bác. Chỉ vài phút nữa thôi là vấn đề sẽ được quyết định.
Trên tàu chiến, cánh thủy thủ cho rằng sự bất động trên tàu cướp chứng tỏ có dấu hiệu muốn đầu hàng. Trong bộ quân phục sĩ quan lộng lẫy thuyền trưởng tàu chiến nhấc loa lên nói oang oang qua làn nước:
"Hỡi Đanien! Chớ để cho người ta phải nghiền nát mi ra như cám! Ta muốn bắt sống mi! Toàn thế giới ai cũng mong được nhìn thấy mi là một tên quỉ sứ hung ác như thế nào?".
Nghe tiếng loa, Arabella co rúm người lại, mặc dù cô bé biết rằng thuyền trưởng tàu chiến kia không bắt nổi cha cô. Nếu kế hoạch của bọn cướp thất bại, tàu "Bọ Cạp" sẽ chìm nghỉm dưới đáy vực và tàu chiến không bao giờ có thể tóm được nữa. Nhưng nếu như Đanien chiến thắng trận này thì những lời của thuyền trưởng tàu chiến kia cũng có thể trở thành sự thực.
Phút quyết định đã tới.
Tàu "Bọ Cạp" cố tiến sát hơn nữa đến chỗ vực nước ngầm cốt làm cho thuyền trưởng tàu chiến khi nhận thấy cần phải thay đổi hướng thì đã quá muộn. Thế rồi tàu "Bọ Cạp" bỗng quay ngoắt sang một phía, con tàu chiến cứ lao thẳng về phía trước. Những mũi tên cắm lông của Halêluda vẫn nổi trên mặt nước về phía tay phải...
Bọn cướp bị một phen kinh hoàng rùng rợn. Đối với chúng quả là một sự liều lĩnh quá sức. Không phải chúng sợ hãi với cái chết mà chúng hoảng sợ vì tưởng tượng thấy lũ ma quỉ chập chờn dưới đáy vực. Cả tên Halêluda trông cũng xám ngoét lại. Từ đôi lông mày rậm của "Chân Gỗ", những mồ hôi chảy xuống ròng ròng. Chỉ một mình Đanien là bình tĩnh. Nắm chặt bánh lái trong tay, hắn theo dõi chiếc tàu chiến một cách lặng lẽ. Lúc này tàu chiến đang tăng tốc độ. Đã đến lúc phải bắt sống tàu cướp, thuyền trưởng tàu chiến không muốn rời quá xa tàu Matinđa chở vàng hơn nữa.
Tàu "Bọ Cạp" đang ở trong tầm tay, thuyền trưởng tàu chiến mỉm cười hài long, ông ta không thể nhận ra đám khói trên tàu "Bọ Cạp" là do những chảo dầu bốc lửa trên boong, ông ta cho rằng tàu cướp đang cố đem hết sức lực cuối cùng để chạy trốn một cách tuyệt vọng.
Đanien đã lái ngoặt con tàu sang phía phải. Với những tiếng ken két, răng rắc nổi lên, tàu "Bọ Cạp" lướt ngang qua trước mũi tàu chiến. Viên thuyền trưởng của tàu chiến tự tin mỉm cười khi thấy tàu cướp quay ngoắt như thế, ông ta chẳng cần phải vội vàng lái ngoặt theo vì con tàu "Bọ Cạp" đang bốc lửa kia coi như đã nằm gọn trong tầm tay của ông. Chiếc tàu chiến cứ lướt nhanh với tốc độ cũ một quãng nữa.
Thế rồi sự việc diễn ra trước mắt mọi người Chiếc tàu chiến đang lao vun vút bỗng bỗng nhào xuống như rơi từ vách đá cao xuống vực và không còn thấy bóng dáng đâu nữa. Vài giây sau, mặt nước lại yên tĩnh và phẳng lặng như cũ. Cũng không có đến một xoáy nước như vẫn thường thấy khi có một chiếc tàu bè đắm. Dường như ở khoảng đó chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Halêluda vội làm dấu thánh giá. Những tên cướp khác đổ mồ hôi lạnh và run bần bật như những con ngựa đua bị chết giấc khi về tới đích.
Qua những làn khói lửa, Arabella nhìn cha cô. Song cô không nhận thấy một nét nào biến đổi trên khuôn mặt đó cả.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển