God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Khải Nguyễn
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 158 / 8
Cập nhật: 2020-04-04 20:35:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
hi hai mụ thần tóc rắn đã có được nẹp chân bằng vàng, bọn chúng cười khoái trá và sung sướng rời khỏi chính điện. Emily chăm chú nhìn Joel. Khuôn mặt cậu bầm tím và dính đầy máu khô. Mũi của cậu bị giập nặng và đôi mắt sưng vù nhắm nghiền lại. Khi cô khẽ vuốt trán cậu, năng lực chữa lành của cô lập tức phát huy hiệu quả đối với cậu và những vết bầm tím bắt đầu mờ đi.
Đôi mắt cậu hấp háy mở.
“Ổn rồi, Joel.” Emily khẽ nói. “Cậu an toàn rồi.”
“Em,” Joel thì thầm “Chuyện gì đã xảy ra vậy? Cậu mở choàng mắt và ngồi dậy. “Bọn Nirad!” Cậu kêu lên. “Emily, bọn Nirad đã tỉnh lại.”
“Joel, khẽ thôi!” Emily lấy tay bịt miệng cậu. Đôi mắt lo lắng của cô hướng ra cửa nơi những mụ thần tóc rắn vừa đi khuất. Cô giúp cậu ngồi dậy và quan sát phản ứng của cậu khi cậu nhìn khắp xung quanh mình.
“Chuyện gì thế?” Cậu thì thầm hỏi.
“Chúng ta đang ở đâu?”
“Thế giới của Nirad.”
Emily kể lại cô và Pegasus đã bị tấn công ở nhà hàng Táo Đỏ ra sao rồi bị đem đến đây như thế nào. Sau đó cô kể cho cậu nghe tất cả những điều cô biết về dân Nirad và rằng chính những mụ thần tóc rắn đã đứng đằng sau tất cả các cuộc tấn công Olympus chứ không phải đội quân Nirad.
Joel lắc đầu không tin. “Những mụ thần tóc rắn á? Thật không vậy? Không có nhiều tài liệu viết về các chị của Medusa. Chỉ nói rằng Medusa có thể chết còn các chị của mụ ta thì bất tử. Và bọn chúng đều độc ác như nhau, đều có thể biến người khác thành đá.”
“Bọn chúng là những sinh vật độc ác và gớm ghiếc nhất mà mình từng nhìn thấy,” Emily nói. “Đáng sợ hơn cả bọn Nirad mà chúng ta gặp lần đầu tiên. Đầu của bọn chúng thực sự toàn những con rắn đang xùy xùy, còn da thì đầy vảy rắn.”
“Y như trong những câu chuyện thần thoại vậy.” Joel trầm ngâm.
“Joel, đây không phải là truyện thần thoại!” Emily đáp. “Hai mụ thần tóc rắn đã biến dân Nirad thành nô lệ và đang giết hại con cái của họ để khống chế họ. Khi mình chúng đưa cho bọn chúng chiếc nẹp chân, chúng đã hóa đá một đứa trẻ con Nirad ngay trước mắt mình đấy!” Emily gục đầu. “Con bé đã chết vì mình. Rồi chúng nói chúng sẽ làm điều tương tự với cậu và Pegasus nếu mình không làm việc chúng muốn.”
“Đó là việc gì chứ?” Joel hỏi.
“Chúng muốn mình giết thần Jupiter.”
“Gì cơ?” Joel kêu lên.
Emily đã không nghĩ rằng Joel có thể trông sửng sốt đến như thế. Nhưng khi cô kể cho cậu về kế hoạch của hai mụ thần tóc rắn, đôi mắt của cậu mở to tròn xoe. “Cậu không thể làm điều đó được!” Joel cương quyết. “Bất kể chúng có làm gì với Pegasus và mình, thì cậu cũng không thể làm như thế được!”
“Mình sẽ không,” Emily nói. “Mình sẽ không sử dụng năng lượng của mình nữa. Chúng quá nguy hiểm. Lẽ ra cậu nên nhìn những gì đã xảy ra ở nhà hàng Táo Đỏ và ngay tại đây trước khi cậu tỉnh lại. Chúng thoát ra khỏi người mình. Joel à, năng lượng của mình đang lớn dần và mình không thể kiểm soát chúng được. Mình nghĩ mình vừa giết chết một sinh vật Nirad và chắc chắn đã làm Tange bị thương.”
“Tange ư?”
Emily giải thích cho Joel về sinh vật Nirad màu da cam to lớn và những thiệt hại mà cô đã làm trong chính điện này. Cô chỉ vào một chỗ rộng lớn bị cháy rụi phía trước chiếc cũi của họ. “Lẽ ra nó còn có thể tồi tệ hơn nữa cơ.”
Joel cố gắng an ủi cô, nhưng Emily gần như quá hoảng sợ trước năng lượng của chính mình cũng như trước những mụ thần tóc rắn. Cô lo sợ rằng sau này cô sẽ không thể ngăn chúng lại và cơn ác mộng thiêu rụi cả thế giới này của cô sẽ trở thành sự thực.
“Emily, mình chắc rằng Tange ổn mà. Sinh vật Nirad có lớp da rắn như đá vậy.”
“Là cậu đã không thấy đó thôi, Joel ạ. Nó như một cơn bão lửa mà mình không thể nào ngăn cản được.”
“Nhưng cậu đã ngăn nó được rồi mà,” Joel nói.
“Vừa kịp thôi,” cô đáp. “Nhưng lần sau thì sao chứ?”
“Mình chắc rằng cha cậu, Paelen và Cupid sẽ đưa chúng ta ra khỏi đây trước lúc đó.”
“Cha mình ư?” Emily xúc động kêu lên. “Joel, cậu đã nhìn thấy cha mình sao? Ông thế nào? Các cậu đã đưa ông ra khỏi cơ sở của CRU chưa? Ông có biết về chuyện của mình và việc xảy ra ở Olympus không? Cậu có kể cho ông nghe rằng chúng ta đã muốn quay lại với ông như thế nào không?”
Joel nắm tay cô, “Emily, bình tĩnh này. Cha của cậu khỏe.” Joel kể cho cô nghe những gì đã xảy ra trong cơ sở của CRU. “Bọn Nirad tóm được mình, nhưng mình chắc rằng những người khác đã trốn thoát một cách an toàn rồi.”
Emily ngồi tựa lưng vào thanh cũi. Đây là tin tốt lành nhất mà cô được nghe từ rất lâu rồi. Cô vui mừng vì cha đã thoát khỏi tay bọn CRU, nhưng cô cũng lo lắng rằng ông có thể bị thương bởi quân Nirad. “Thế bọn chúng đưa mỗi mình cậu đến đây thôi sao?”
Joel nhún vai. “Mình đoán là thế. Tên Nirad đó đã đánh mình bất tỉnh. Mình tỉnh dậy thì đã ở đây với cậu rồi.”
Emily và Joel ngồi bên nhau, tay nắm tay. Có cậu ấy ở đây khiến cô cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Khi Tange quay lại chính điện, Emily cố gắng nhìn xem mình đã làm ông ấy bị thương nặng đến như thế nào. Tange đến bên chiếc cũi của sinh vật Nirad màu hồng trước và rồi chậm chạp bước về vị trí của mình.
Ngực của ông ta được bôi một lớp hồ màu xanh lục đậm dày, nhưng xung quanh vẫn lộ ra những vết bỏng cho thấy chỗ mà ngọn lửa của cô đã xoẹt qua. Chúng sưng tấy lên và có màu cam sẫm.
“Tôi thực sự xin lỗi, Tange,” Emily nói. “Xin hãy tha lỗi cho tôi. Tôi thề rằng tôi không hề cố ý làm ông và cả tên lính gác kia bị thương. Năng lượng thoát ra khỏi tôi. Tôi không thể nào kiểm soát được.”
Tange không phản ứng gì trước những lời nói của cô và đứng im như đá tại vị trí của mình.
“Tange à, làm ơn mà,” Emily van nài. “Tôi thề là tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương ông hay người dân của ông nữa. Đó chỉ là một tai nạn thôi!”
Phía bên kia chính điện, Pegasus đang chạy nước kiệu xung quanh chiếc cũi giam cầm mình. Đầu nó cúi thấp và đang khẽ hí lên, thỉnh thoảng dừng lại rồi lao vào những chấn song để cố gắng thoát ra ngoài.
“Có chuyện gì xảy ra với Pegasus thế?” Joel hỏi, nhìn những vết bỏng trên khắp cơ thể nó.
“Chính mình đã khiến nó ra nông nỗi đó đấy.” Emily đau khổ nói. “Nó đã bị thương trong đám cháy mình gây ra ở nhà hàng Táo Đỏ. Và rồi hai mụ thần tóc rắn đã giết chết anh trai nó.” Đôi mắt của cô hướng về phía Chrysaor. Trong những giây phút đau đớn cuối cùng, cô đã nhìn thấy sự thay đổi của nó. Nó nhận ra mình đã sai lầm khi về phe các bác của mình. Nỗi ân hận đó giờ đây vĩnh viễn khắc sâu trên khuôn mặt bằng đá của nó. Cô bò đến phía chấn song gần chỗ Chrysaor nhất. Joel cũng đến bên cô và nhìn con lợn lòi.
“Đó là anh trai của nó sao?” Cậu sửng sốt hỏi. “Mình đã đọc rằng Pegasus có một người anh song sinh, nhưng hầu hết các câu chuyện đều nói rằng đó là một người khổng lồ. Mình đã không biết rằng nó lại là một con lợn lòi có cánh.”
Emily gật đầu và đưa tay vuốt ve chiếc mõm bằng đá lạnh lẽo của con lợn. “Chrysaor đã dẫn quân Nirad đến nhà hàng Táo Đỏ.” Cô nhìn bức tượng. “Ta ước gì ngươi đã không làm như thế, Chrysaor à. Nếu ngươi không phản bội lại Olympus, chúng ta đã có thể trở thành bạn bè rồi!”
Dưới những ngón tay của cô, Emily cảm thấy chiếc mõm bằng đá của con lợn lòi ấm dần lên. Cô rụt tay lại. Lẽ nào cô đã tưởng tượng ra? Cô nhìn và có thể thấy phiến đá mờ đi khi màu nâu hiện dần lên trên bề mặt.
“Em, cậu nhìn chưa!” Joel kêu lên. “Chạm vào nó lần nữa đi!”
Pegasus ngừng chạy và đứng im nhìn cô. Đầu nó nhún lên nhún xuống và mũi khịt khịt khi Emily thò tay qua chấn song và vuốt ve khuôn mặt của Chrysaor. Một lần nữa, phiến đá dưới tay cô ấm dần lên.
Đột nhiên từ phía trước căn phòng, người phụ nữ Nirad màu hồng mà hai mụ thần tóc rắn gọi là Segan kêu lên một tiếng.
Cả hai đều ngước lên khi Tange rời khỏi vị trí và tiến đến chiếc cũi của họ. Joel lao đến để bảo vệ Emily. “Lùi lại!” Cậu kêu lên, tư thế dũng cảm sẵn sàng chiến đấu với sinh vật Nirad khổng lồ.
“Emily đã bảo cô ấy xin lỗi và không hề cố ý gây tổn thương cho ông rồi mà.”
Tange lắc đầu, gầm gừ vài tiếng khẽ khàng và chỉ vào đứa trẻ hóa đá trong cũi của họ.
“Ông ta muốn gì thế?” Joel hỏi.
“Mình nghĩ là mình hiểu.”
Emily bò gần về phía bức tượng của đứa trẻ Nirad và chạm vào một cánh tay bằng đá cẩm thạch của nó. Ngay lập tức phiến đá bắt đầu ấm lên khi màu sắc hiện dần lên bề mặt. Cô thả đứa bé ra và ngước nhìn sinh vật Nirad màu cam.
Đôi mắt của Tange mở to và ông ta kêu lên một tiếng cảm động và âm thanh đó được lặp lại bởi ba tên lính màu cam khác trong chúng. Ông ta quay lại phía Segan và gọi cô ta.
Trong cũi Pegasus đang nhảy nhót, còn trái tim của Emily đang trở nên điên cuồng với niềm hy vọng. “Tange, tôi có thể cứu bọn trẻ!” Cô kêu lên. Cô nhìn Joel. “Chúng không chết! Tất cả những đứa trẻ kia đều có thể hồi sinh. Nếu chúng ta đánh bại được hai mụ thần tóc rắn, chúng ta có thể cứu được tất cả mọi người!”
Khi Emily đưa tay chạm vào đứa trẻ lần nữa, Segan bỗng kêu lên một tiếng khác lạ. Tange đến bên chiếc cũi và giữ lấy tay của Emily. Ông ta lắc đầu và chỉ về phía cửa của chính điện.
“Em, bọn chúng đang quay trở lại,” Joel nói. Cậu đỡ cô quay lại phía cuối cũi trong khi Tange trở về vị trí của mình như thể ông ta chưa từng rời chỗ.
Emily ngồi dựa lưng vào những chấn song và nắm chặt tay của Joel. Cô liếc nhìn Chrysaor lần nữa và thấy dấu tay của mình vẫn in hằn trên khuôn mặt của nó. Nếu hai mụ thần rắn nhìn kỹ thì chắc chắn bọn chúng sẽ phát hiện ra nó. “Vậy là xong,” Stheno nói. “Thông điệp đã được gửi đi. Chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi Jupiter đầu hàng chúng ta.”
“Chúng ta phải chuẩn bị,” Euryale nói. Mụ ta quay lại phía sinh vật Nirad màu hồng. “Ra lệnh cho người của ngươi dọn dẹp sạch sẽ nơi này đi. Chúng ta có một vị khách rất đặc biệt đang tới và chúng ta không muốn hắn biết một chút gì về những điều đang xảy ra ở đây.” Đôi mắt của mụ nữ thần lướt nhìn về phía cũi của họ và dừng lại ở Joel.
Trái tim của Emily gần như ngừng đập và cô có thể cảm nhận được bàn tay Joel đang siết chặt lấy tay mình.
“Ngươi đã tỉnh rồi đấy,” Stheno vừa nói vừa lướt tới gần. “Tên ngươi là gì hả cậu bé con?”
Emily có thể cảm thấy bàn tay của Joel đang run rẩy khi mụ thần tóc rắn tập trung vào cậu. Những con rắn trên đầu mụ xùy xùy và phun dãi về phía cậu.
“Joel,” cậu khẽ trả lời, nhìn chằm chằm vào sinh vật kỳ quái.
“À, Joel,” mụ tiếp tục, “bọn ta đưa ngươi đến đây bởi bọn ta biết Thần Lửa của Olympus quan tâm đến ngươi. Ngươi sẽ tuyệt đối an toàn chừng nào con bé đó hợp tác với chúng ta. Nhưng nếu nó cố tình sử dụng năng lượng của mình chống lại bọn ta, ngươi sẽ là người đầu tiên phải gánh chịu đấy.” Đôi mắt đầy ác ý của mụ nhìn Emily. “Ngươi sẽ khôn ngoan hơn nếu nhớ lấy điều này. Bọn ta thường ăn thịt những đứa trẻ như Joel đấy. Đã từ rất lâu ta không được thưởng thức miếng thịt ngon ngọt và hấp dẫn như nó rồi. Hãy chú ý cách cư xử của mình, nhóc con ạ, hoặc ngươi sẽ phải chứng kiến những điều khủng khiếp nằm ngoài sức tưởng tượng của mình đấy!” Stheno rời đi, mụ ta bước lên chỗ Tange và nhìn ông ta từ trên xuống dưới. Mụ ta chạm vào vết bỏng của ông và hít hít lớp hồ màu xanh lục đậm. Cuối cùng mụ ta chỉ vào Chrysaor hóa đá. “Đưa cái thứ đó ra khỏi đây.”
Tange gầm gừ một tiếng và tiến đến. Khi ông ta nâng bức tượng nặng nề lên bằng bốn cánh tay của mình, ông nhìn Emily và Joel rồi gật đầu một cái nhanh đến nỗi gần như không thể nhìn thấy.
Khắp xung quanh, quân Nirad bắt đầu dọn dẹp căn phòng. Một vài sinh vật tiến đến cẩn thận nhấc những đứa trẻ hóa đá phía dưới chiếc bệ lên.
“Không,” Euryale ra lệnh. “Để chúng ở yên đó. Chúng ta phải chắc chắn rằng nữ hoàng mới của chúng ta hiểu được những hình phạt dành cho sự bất tuân lệnh.” Mụ quay lại nhìn sinh vật Nirad màu hồng, “Segan, ngươi biết rõ chúng ta đang nắm giữ bao nhiêu đứa trẻ của ngươi. Đừng khiến chúng ta phải hủy diệt tất cả bọn chúng.”
“Nữ hoàng!” Joel vừa thì thầm vừa ngước mắt nhìn sinh vật Nirad màu hồng. “Cô ấy là nữ hoàng của bọn họ.”
Mảnh ghép cuối cùng cũng đã vào đúng vị trí. Giống như bầy ong hay đàn kiến, nữ chúa điều khiển thần dân của mình - và bằng việc đe dọa dùng bạo lực đối với trẻ con của họ, hai mụ nữ thần đã khống chế được nữ hoàng. Emily quan sát thấy Segan cúi xuống và gật đầu.
Emily và Joel ngồi tựa lưng vào chấn song, tay trong tay trong khi những sinh vật Nirad khổng lồ dọn dẹp căn phòng. Những tên lính màu cam bốn tay đứng đầu, trong đó có Tange đang nhẹ nhàng thu nhặt mảnh vụn của các bức tượng bị vỡ khắp nơi. Emily tự hỏi nếu những mảnh vỡ được ghép lại với nhau thì cô có thể chữa lành cho những đứa trẻ bị đứt gãy hay không?
Phát hiện ra mình có năng lượng để giải thoát cho những sinh vật bị hai mụ nữ thần tàn ác hóa đá đã mang đến cho Emily một chút ít hy vọng. Bằng cách nào đó, họ phải tìm ra cách thoát khỏi đây. Và khi thoát được rồi, họ sẽ chiến đấu để trả tự do cho các sinh vật Nirad nô lệ và đối mặt với hai mụ nữ thần tóc rắn một lần và mãi mãi.
Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus - Kate O’Hearn Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus