Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Hà
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Huỳnh Thảo
Upload bìa: Khuyên Nguyễn
Số chương: 36
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8584 / 10
Cập nhật: 2015-07-02 06:34:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
ang ngồi phơi nắng trên bãi biển, chợt Quỳnh Như trông thấy một cặp mắt đang nhìn mình đăm đăm. Đã định quay đi, chợt nàng giật mình nhớ ra.
-Thuý Vân phải không?
Cô gái kia chính là Thúy Vân. Nàng đã trông thấy Quỳnh Như, nhưng vẫn còn ngờ ngợ nên không dám hỏi.
-Quỳnh Như! Cậu... ra đây với ai vậy? –Thúy Vân bước đến ngồi cạnh bạn.
Quỳnh Như chỉ xuống nước:
-Đi với cậu mợ mình.Lâu lắm rồi không gặp Vân, nhưng trông cậu vẫn không thay đổi mấy.
-Quỳnh Như nè! Cậu đến chơi nhà mình đi –Thúy Vân rủ.
-Đi bây giờ à?
-Ừ, báo cho cậu mợ biết rồi minh đi.
-Không được –Quỳnh Như lắc đầu- Mình phải về nhà nghỉ tắm rửa thay quần áo đã.
-Vậy thì đi! –Thúy Vân rủ hết sức nhiệt tình.
Họ quen nhau thông qua Thiên Kim chứ hai người không phải là bạn học. Do Thúy Vân biết chuyện của Quỳnh Như mới mời cho kỳ được bạn về nhà mình như thế.
-Cậu ở nhà một mình à? –Quỳnh Như ngạc nhiên nhìn căn nhà rộng mênh mông.
-Ừ! Cả nhà mình đi hết rồi. Chờ chút, mình đãi cậu món cua luộc chấm muối tiêu chanh.
-Bây giờ cậu làm gì?-Quỳnh Như theo bạn xuống bếp.
-Mình buôn bán.
-Ở một mình không buồn à? Sao không lấy chồng quách cho rồi?
-Đã định lấy,nhưng sau đó lại "xù". Nè, ăn đi -Thúy Vân bẻ một cái càng cua vừa mới chín tới đưa cho bạn.
Sau đó, nàng bê cả một dĩa cua bốc khói quay trở ra phònh khách.
Quỳnh Như lấy làm lạ tại sao Thúy Vân với Thiên Kim chơi thân với nhau là thế mà từ lúc gặp lại đến giờ chẳng nghe Thúy Vân hỏi thăm bạn mình một câu.
Nhưng Quỳnh Như đang nghĩ như vậy thì đã nghe Thúy Vân hỏi:
-Như có găp Thiên Kim không?
Tưởng Thúy Vân không biết gì nên Quỳnh Như gật bừa.
-Găp hoài.
-Lúc này ra sao?
-Cũng bình thường.
-Thật không? –Thúy Vân nhìn bạn ngờ vực.
Quỳnh Như chột dạ:
-Sao lại không thật?
-Thiên Kim đối xử với cậu như thế nào? –Thúy Vân lại hỏi tiếp.
-Cậu cũng đã từng chơi thân với Thiên Kim thì chắc cũng biết rõ Thiên Kim như mình vậy.
Thúy Vân chợt nghiêm mặt:
-Cậu chưa hiểu hết Thiên Kim đâu! Mình cho cậu xem cái này.
Thúy Vân chiếu lại cho Quỳnh Như xem lại cuốn phim "tài liệu" mà chiếc camera tự động của nàng đã ghi lại được. Mới xem được một đoạn, Quỳnh Như đã "tá hoả".
-Sao kỳ vậy? Ở đâu cậu có cuốn phim này?
Thúy Vân nói một hơi để trút hết nỗi lòng:
-Nó chạy ra đây...mình cưu mang, giúp đỡ vậy mà rồi nó lại giật người yêu của mình. Cậu thấy tức bể bụng không?
Quỳnh Như không biết nói thế nào để biện hộ cho bạn, trong lúc trên màn ảnh chứng cứ về sự phản bội của Thiên Kim đã hiện rành rành.
-Chính cậu cũng bị nó gạt đấy Quỳnh Như ạ -Thúy Vân chưa hả cơn tức nên tiếp tục- Nó chê gã bụng phệ keo kiệt, bủn xỉn, thô tục...gì gì đó đủ thứ, vậy mà rồi lại "pát xê" cho cậu. Đã chê sao còn nhận lời người ta làm gì?
-Thiên Kim lầm đấy? –Quỳnh Như quyếtt định nói thật- Người mà nó tưởng là Huy thật ra là Phú, anh đỡ đầu của Huy.
-Trời đất! Rồi sao nữa? –Thúy Vân đầy vẻ hiếu kỳ.
-Bây giờ thì...xem như mình đã làm xong nhiệm vụ. Thiên Kim đã trở về thì Huy là của nó -Giọng Quỳnh Như nghẹn lại.
Thúy Vân trầm ngâm giây lâu rồi chép miệng:
-Cũng nhờ có nó mình mới hiểu rõ được người mà mình thương và định lấy làm chồng...Thôi sống 1 mình như vậy mà khoẻ Quỳnh Như à.
Rồi như chợt nhớ ra, nàng hỏi bạn:
-Thiên Kim về, anh Huy có nói gì không?
-Chắc là ảnh mừng...-Quỳnh Như lơ đễnh trả lời.
Thúy Vân bắt bí:
-Sao lại "chắc là"? Cậu bỏ trốn à? Chẳng lẽ một năm chung sống giữa hai người không có chút tình cảm nào với nhau?
-Thôi, đừng nhắc Huy nữa –Quỳnh Như thở dài.
-Nè, nhỏ Kim về Sài Gòn hồi nào vậy?
-Khoảng hai tháng nay...
-Vậy là lúc bị mình đuổi nó còn đi đâu mấy tháng nữa mới về nhà.
-Nghe bảo nó ở Đà Lạt.
-Không biết lên trên đó nó có "quơ" bậy bạ ông nào nữa không? -Giọng Thúy Vân thật độc địa.
Quỳnh Như nhìn bạn khẽ lắc đầu:
Quả thật không thể trách Thúy Vân, bởi vì những mất mác mà Thiên Kim gây ra cho nó lớn quá.
-Cậu ở luôn đây với mình đi! -Nghe Quỳnh Như đòi về, Thúy Vân cầm lại.
-Mình đi chung với người ta nên phải ở chung một chỗ cho họ dễ quản lý –Quỳnh Như thoái thác- Lúc nào rảnh mình sẽ tới chơi.
-Thôi, vậy cũng được –Thúy Vân gật đầu- Nói ra được với cậu nỗi ấm ức trong lòng bấy lâu nay mình cảm thấy nhẹ phần nào.
Trái lại lòng Quỳnh Như bỗng nặng trĩu. Nàng không biết mình buồn bực vì cái gì.
-Thiên Kim! Mày chơi xấu với bạn như vậy sao? Và mày...Chẳng còn gì cho Huy nữa...tội nghiệp anh ấy biết chừng nào.
Mấy ngày còn lại ở Nha Trang, Quỳnh Như luôn bị ám ảnh về câu chuyện của Thúy Vân, đến nỗi nàng nằm mơ thấy Thiên Kim đang bị đòn.
Có điều đáng nói là sau khi Quỳnh Như rời khỏi Nha Trang hai ngày thì tình cờ Thúy Vân nghe được một mẫu nhắn tin trên đài truyền hình: "Em gái Quỳnh Như ở đâu về gấp, chồng em đang gặp nạn...Nếu ai gặp em Như ở đâu, xin liên hệ công ty thương mại hỗn hợp Việt Thắng ở số...đường...TP HCM -xin đa tạ".
Qua miêu tả thì Thúy Vân mười phần đã có chín phần tin rằng người được tìm chính là Quỳnh Như. Nàng tiếc ngẩn ngơ vì đã quên hỏi địa chỉ của cô bạn mình. Bây giờ biết Quỳnh Như ở đâu mà tìm? Chợt nàng bỗng nảy ra một ý định...
Tuần lễ sau, có dịp phải vào Sài Gòn, Thúy Vân đi tới thẳng công ty Việt Thắng.
-Chị muốn tìm ai? -Người thư ký nhã nhặn hỏi.
-Làm ơn cho tôi gặp anh Phú.
-Chị đi theo tôi.
Cô thư ký đó chính là Thu Hà. Nàng đưa khách tới văn phòng ngay cạnh đó.
Trông thấy khách, chủ nhà ngỡ ngàng:
-Xin lỗi...có đúng là cô tìm tôi không?
-Nếu anh đúng là anh Phú! -Khách đáp tỉnh rụi.
-Phú đây! -Anh chàng bụng phệ tươi cười. Mời cô ngồi.
Thúy Vân nhìn Phú tủm tỉm cười:
-Nghe người ta kể, tôi không hình dung anh... đồ sộ thế này.
-Người ta nào mà lại kể về tôi với cô? -Phú có vẻ ngạc nhiên. Xin lỗi, tôi chưa biết cô là ai, và cũng chưa biết mục đích của cuộc viếng thăm này.
-Tuần trước, em tình cờ thấy đài truyền hình nhắn tin tìm trẻ lạc, ý quên, tìm người thân-Thúy Vân hóm hỉnh nhìn Phú.
-Vậy là cô biết tin tức của Quỳnh Như à? -Phú hấp tấp hỏi.
-Em gặp Quỳnh Như hai ngày trước đó. Nó đi nghỉ mát cùng công nhân của một nhà máy -Nàng lắc đầu- Em không biết đó là nhà máy gì?
-Sao lại không biết? -Phú buột miệng.
-Thì...không biết chớ sao? Có ai nói cho đâu mà biết?
-Vậy thì cô tới đây làm gì? -Phú có vẻ bực bội.
-Anh đã chẳng căn dặn trên đài "...Ai gặp em Như...xin liên hệ..." đó sao?
-Nhưng "liên hệ" kiểu cô thì cũng như không -Phú chán nản lắc đầu.
-Em có thể giúp ích được vài chuyện nếu như anh cho em gặp chồng của Quỳnh Như! Thúy Vân đột ngột đề nghị.
-Nhưng cô là gì của Quỳnh Như mới được? Phú nhăn nhó.
-Em, Thiên Kim, Quỳnh Như là bạn thân với nhau! Tên em là Thúy Vân. Em ở ngoài Nha Trang chứ không phải ở trong này.
-Tôi có thể tin lời cô không?
-Nếu anh không tin em thì thật là đáng tiếc! –Thúy Vân khôi hài- Sau nay anh sẽ phải hối hận đấy.
-Tôi chưa biết thực hư thế nào nhưng thiết nghĩ cô gặp Huy thì chẳng có hại gì. Đi theo tôi -Phú đứng dậy.
Anh dẫn Thúy Vân ssang phòng Huy, thấy anh chàng đang chúi đầu vào chồng hồ sơ trước mặt. Phú nói nhỏ với Thúy Vân:
-Hắn làm việc như điên để bớt nhớ vợ.
-Vợ nào? –Thúy Vân hỏi lại.
-Quỳnh Như chứ ai vô đây! -Phú đột ngột sẵn giọng.
Huy đã trông thấy khách nên gật đầu chào và hỏi Phú:
-Có chuyện gì vậy anh Phú?
-Cô Thúy Vân là bạn của Thiên Kim muốn chiêm ngưỡng dung nhan của cậu! -Nói rồi Phú đi ra.
Huy đi từ ngạc nhiên sang bực mình:
-Bộ tôi giống con khỉ trong vườn thú lắm hay sao mà cô đòi chiêm ngưỡng?
Thúy Vân láu lỉnh
-Muốn xem khỉ thì em đã vào sở thú chứ đến đây làm gì? Chủ yếu là để ngắm anh...
Giờ đây, sau những gì đã xảy ra với mình, Thúy Vân đã xem Thiên Kim như kẻ thù không đội trời chung! Đối với nàng, kẻ đã phá vỡ hạnh phúc của người khác thì không xúng đáng được hưởng hạnh phúc.
Còn Huy, đến lúc này, chàng cũng không hiểu cô gái trước mặt mình là ai và mục đích cuộc viếng thăm là gì?
-Này cô bạn! -Huy đột ngột thay đổi thái độ- Mời cô ngồi xuống và hãy nói cho tôi nghe vì sao cô lại muốn ngắm tôi.
Giọng Huy thật nhẹ nhàng pha chút hóm hỉnh khiến Thúy Vân có cảm tình. Nàng mỉm cười:
-Cám ơn anh! Trước hết, em muốn biết tại sao anh lại muốn tìm Quỳnh Như về?
-Nếu cô là một người chồng yêu vợ thì cô sẽ làm gì khi vợ mình bỗng dưng biến mất?
Huy nghiêm trang hỏi lại.
-Nhưng lúc trước anh cũng đã tìm Thiên Kim như vậy kia mà?
-Thoạt nhìn thì mục đích của hai cuộc tìm kiếm có vẻ giống nhau -Huy trầm ngâm-Nhưng cô là người thông minh, tôi nghĩ cô có thể nhìn ra thực chất của vấn đề.
Thúy Vân gật đầu:
-Anh và Thiên Kim bây giờ ra sao?
-Tôi không muốn trông thấy cô ấy trong nhà tôi nhưng Thiên Kim vịn vào tờ giấy đăng ký kết hôn nên nhất định không chịu đi đâu cả -Huy buồn bã thú thật.
-Sao anh không hỏi một năm qua Thiên Kim đi đâu, làm gì? –Thúy Vân nhìn chàng chăm chú.
-Tôi không hỏi vì tôi nghĩ chưa chắc cô ấy nói thật.
-Thiên Kim ở nhà em ở Nha Trang –Thúy Vân mở túi xách lấy ra một gói giấy nhỏ- Nếu anh thật sự yêu Quỳnh Như thì cái này sẽ giúp ích cho anh nhiều lắm.Bây giờ em xin phép cáo lui vì em còn bận công việc.
-Tôi không biết phải nói gì với cô đây -Huy có vẻ ngỡ ngàng vì món quà bí mật trong tay mình- Nhưng dù sao thì cũng xin cám ơn cô.
Thúy Vân chào chàng rồi đi ngay, Phú canh sẵn ở cửa, đi theo tiễn nàng. Chẳng biết họ nói gì với nhau mà lát sau Huy thấy ông anh nuôi của mình cứ luôn mồm huýt sáo.
Và, hết giờ làm việc buổi chiều, chàng quyết định sẽ đi về nhà.
Mùa Hoa Nở Mùa Hoa Nở - Minh Hà Mùa Hoa Nở