Người ta không đánh giá tôi bởi số lần tôi vấp ngã mà là những lần tôi thành công. Bởi thành công đó chính là những lần tôi thất bại nhưng không bỏ cuộc.

Tom Hopkins

 
 
 
 
 
Tác giả: Bùi Anh Tấn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1554 / 17
Cập nhật: 2016-01-26 07:35:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
ừa ra khỏi thang máy, Yên Thảo giật mình hốt hoảng khi nhìn thấy Kiều Thu đợi sẳn ở trước cửa, đứng ủ rũ dựa vào tường như tối hôm nào tháng trước, nước mắt nhòe nhọet, mặt tái mét. Đây là lần thứ hai Kiều Thu xuất hiện trong tình trạnh như vậy. Lần trước là vẻ mệt mỏi pha lẫn cay đắng cho một cuộc tình les bị tan vỡ trong thất vọng, còn lần này thì chuyện gì đây? Có lẽ Kiều Thu đang khóc thật sự và, có lẽ suốt dọc đường đi đến đây nàng đã khó rất nhiều nên mắt mọng đỏ. Còn đâu hình ảnh một người đàn bà xinh đẹp, sắc sảo và đầy kiêu hãnh từ ánh mắt đến nụ cười mà Yên Thảo vẫn ngưỡng mộ. Kiều Thu lúc này là một người đàn bà quần áo xộc xệch, đầu tóc rũ rượi.
Không hiểu tại sao chỉ trong một thời gian rất ngắn mà Kiều Thu liên tiếp gặp quá nhiều điều rắc rối như vậy. Xem ra ông trời đối xử với nàng không công bằng chút nào cả.
Vào nhà, vừa ngồi xuống ghế, bất ngờ Kiều Thu gục đầu vào lòng Yên Thảo, khóc hu hu. Đôi vai của người đàn ba run rẩy như cánh cò gặp bão, những tiếng nức nở nghẹn ngào chất chứa những nổi niềm đau thương bao ngày cố nén nay tràn ra ào ạt. Yên Thảo hoàn toàn bất ngờ, từ ngày quen biết Kiều Thu và được nàng đưa đến tham gia nhóm Girls friend hay còn gọi là nhóm quý bà Lady friend thì Yên Thảo nhận thấy rằng Kiều Thu gần như là linh hồn của nhóm chị em les này, vai trò thủ lĩnh của nàng thể hiện rõ qua việc điều khiển những hoạt động sinh hoạt của nhóm. Bác sỵ thẩm mỹ Hương Trang cũng thể hiện một phần nào uy quyền của mình trong nhómqua việc chi phối một số hoạt động của nhóm, tuy thế có lẽ vì sống ở nước ngoài nhiều năm nên nàng có vẻ gì đó khó gần gũi đối với các chị em les trong nhóm. Hương Trang trong mắt các chị em luôn có vẻ sang trọng xa cách đến khó hiểu trong khi Kiều Thu vừa mạnh mẽ, vừa sôi nổi, vừa thân tình với chị em, mỗi khi nàng xuất hiện nơi nhóm les nào thì đều làm cho sinh hoạt của nhóm đó trở nên sinh động hơn bao giờ hết. Vì thế mà Yên Thảo biết rằng rất nhiều nhóm chị em les của câu lạc bộ Girls friend này đều ngưỡng mộ và quý mến Kiều Thu, thậm chí còn có dăm ba mối tình les đơn phương dành cho nàng. Trong công việc làm ăn lẫn đời tư, Kiều Thu là một người đàn bà nổi tiếng cứng rắn và hết sức tự chủ cũng như thành công trong kinh doanh. Kiều Thu đã từng kiêu hãnh tuyên bố, trong cuộc đời này điều làm cho nàng chán ghét nhất đó chính là nước mắt của đàn bà rơi, nó là biểu hiện của những điều gì đó vừa yếu đuối vừa như nhược của phụ nữ và, đã là les thì không được rơi lệ dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Cứng rắn lên, cứng rắn lên, đó luôn là câu nhắc cửa miệng của nàng với chị em les, đừng để người khác, nhất là đàn ông họ khinh chị em mình.
Thế mà hôm nay nàng đã khóc, dường như lúc này cái vỏ bọc cứng rắn ngang tàng hàng ngày của nàng đã rơi xuống để lộ ra một người đàn bà co ro yếu đuối đến nao lòng.
Kiều Thu nói trong nước mắt, câu đựơc câu mất:
- Em ạ, cuối cùng thì tất cả chúng ta cũng chỉ là những người đàn bà thôi... những người đàn bà les đầy bất hạnh, tại sao ông trời lại cứ phải luôn thử thách chúng ta như vậy chứ... tại sao... muốn gì...? có ai thật sự sung sướng khi biết mình bị les đâu, có ai muốn tự nguyện chọn cho mình điều ấy đâu, tại sao ông trời già cay nghiệt kia không chịu hiểu mà cứ giày vò chúng ta mãi thế.
- Bình tĩnh chị Kiều Thu, hãy kể cho em nghe, chuyện gì vậy?
Kiều Thu không trả lời, miệng lẩm bẩm không ngớt, sao tôi khổ quá, sao số tôi khổ quá.
Một lúc khá lâu Kiều Thu mới lấy lại vẻ bình tĩnh, uống ừng ực ly nước lộc mà Yên Thảo đưa cho, nàng nói mà không nhìn vào đâu, giọng khàn khàn.
- Đã bao giờ em nghe chị kể về chuyện gia đình chị chưa nhỉ?
- Có - Yên Thảo gật đầu - Chị kể rồi.
- Không... không... - Kiều Thu lắc đầu - Là chị muốn hỏi rằng đã bao giờ em nghe chị kể chuyện về đứa con gái của chị chưa/
- Sao chị? Con gái nào? Chị có sao không vậy? - Yên Thảo hỏi dồn, ngạc nhiên và lo lắng, ngỡ như Kiều Thu bị lẫn. Trước nay nàng chỉ biết rằng Kiều Thu đã từng có chồng và ly dị, nhưng chuyện có con thì chưa bao giờ.
Kiều Thu thong thả:
- Lấy chồng được hơn một năm thì chị mang thai và sinh một đứa con gái. Con bé đẹp như tiên ấy...
Yên Thảo chăm chú nhìn người bạn les lớn tuổi của mình, thân nhau như thế mà vẫn còn bí mật nay mới biết. Không biết chị ấy còn giữ cái gì trong lòng nữa.
- Trước khi ra tòa ly dị, nhằm để bảo vệ uy tín cho chị lẫn chồng chị và tránh cho cha mẹ già hai bên khỏi bị sốc khi biết sự thât về chị nên giữa chị và anh ta đã có một thỏa thuận ngầm, là sau khi ly dị thì chị phải từ bỏ quyền làm mẹ, không được nhận nuôi đứa con gái của mình và không bao giờ xưng là mẹ, coi như chị chưa bao giờ sinh đẻ và có đứa con gái ấy cả.
- Ồ.... Sao chồng chị có thể tàn nhẫn đến như vậy được, em cho rằng anh ta còn có ý khác - Yên Thảo lắc đầu thốt lên.
- Lý do là... - Kiều Thu lắc đầu - Anh ta sợ chị gần gũi với con gái mình quá thì biết đâu... nhỡ sau này khi lớn lên sẽ có một ngày nào đó nó lại chẳng trở thành một người đàn bà les như chị thì sao. Vì thế mà anh ta không đồng ý cho chị được nhận con mình.
- Em không thể tưởng tượng nổi tại sao chồng chị lại có ý nghĩ kỳ quái ấy - Yên Thảo bực dọc - Đấy chẳng qua là sự tính toán cá nhân ích kỷ và muốn trả thù chị của anh ta mà thôi. Khoa học đã nghiên cứu, làm gì có chuyện đồng tính di truyền.
- Lúc đầu chị không đồng ý, chẳng có người mẹ nào có thể dứt ruột lìa xa con của mình cả, nhất là con gái của chị lúc ấy mới tròn một tuổi. Chị và anh ta đã tranh cải kịch liệt, đến khi thấy khó có thể thắng bại vớ chị thì anh ta đã đòi làm toáng lên, đe sẽ tố cáo với tất cả rằng chị là một người đàn bà les nên không xúng đáng nuôi con, tố cáo với cha mẹ rụôt của chị là vì chị là một les nên hai bên phải ly dị, rồi mai đây con của chị sẽ lớn lên nếu biết có một người là les như chị thì sẽ xấu hổ như thế nào... Anh ta làm cho chị hoảng sợ.
Kiều Thu lau nước mắt, nét mặt đau đớn - Chị không còn sự lựa chọn nào khác, vì danh dự, uy tín của đôi bên gia đình và chị thật lòng cũng không muốn sau này con gái chị lớn lên, có hiểu bíêt thì nó sẽ tủi hổ vì có một người mẹ les. Cho nên cuối cùng thì chị đã đồng ý với những điều kiện của anh ta đưa ra và chỉ xin với anh ta là cho chị được gần gũi chăm sóc con gái của mình, tất nhiên là dưới một danh nghĩa khác. May mắn thay là anh ta đồng ý.
Thấy rõ sự khó chịu trong ánh mắt của Yên Thảo, Kiều Thu thở dài cuối đầu nhẫn nhục.
- Ừ thì có thể vì anh ta ghét chị nên cố ý làm như vậy... nhưng mà... nhưng trong chuyện này chị cũng có lỗi.
Tội nghiệp Kiều Thu, Yên Thảo đâu có ngờ một người đàn bà mạnh mẽ, giàu có, uy quyền như Kiều Thu lại có những phần tối cuộc sống đáng thương đến như vậy. Xưa nayquen nhau, Kiều Thu trong ánh mắt nàng vẫn là người đàn bà hoàn hảo, không thể chê trách về bất cứ điều gì và rõ ràng trong cuộc sống chẳng có gì có thể làm cho nàng ta lùi bước. Yên Thảo còn lấy nàng để làm điểm tựa cho mình, có chuyện gì cũng muốn hỏi chị, muốn kể cho chị nghe. Thế nhưng nay nàng mớihiểu rằng dưới vẻ mạnh mẽ cứng rắn kia thì còn có một Kiều Thu khác, một Kiều Thu đầy tâm sự khổ đau trong lòng mà không dám nói cùng ai.
Khuôn mặt rạng ngời vẻ hạnh phúc khi Kiều Thu nói về đứa con gái yêu quý của mình. Nàng khoe:
- Năm nay con gái chị vừa tròn 20 tuổi và đang là sinh viên đại học. Cháu dễ thương vô cùng - Bất chợt khuôn mặt nàng sa sầm xuống và nước mắt lại chảy dài - Chị... chị... cũng không biết phải nói làm sao nữa - Kiều Thu nức nở - Chị là một người đàn bà bất hạnh em ơi...
Không lẽ con gái của Kiều Thu đã phát hiện ra Kiều Thu là một người đàn bà les và chối bỏ mẹ, hay bị gia đình cha rụôt kể chuyện nói xấu kích động nó ra mặt chống mẹ... Định không gợi thêm chuyện gì, song Yên Thảo lại hỏi.
- Nhưng thật ra là chuyện gì, chị kể rõ cho em nghe xem nào?
- Bao nhiêu năm nay chị vẫn gặp con hàng ngày, thương yêu và chăm sóc con gái của mình nhưng đều dưới danh nghĩa là dì của nó và, cũng may làm sao là nó cũng rất yêu quý chị, luôn coi chị như người mẹ thứ hai. Có chuyện gì thì nó cũng đầu kể lể tâm sự hỏi han ý kiến của chị. Nó bảo cứ ngỡ như chị mới là mẹ rúôt của nó vậy. Ở bên chị, nó thấy thoải mái, hạnh phúc ấm áp và tin cậy...
Nói thế không có nghĩa là cha mẹ của nó hiện nay đối xử tệ với nó, mà thật ra là họ cũng rất yêu thương nó, họ nghiêm khắc chẳng qua để nó nên người chứ không ghét bỏ gì bởi dù sao thì nó cũng vẫn là ruột thịt của họ. Chị hiểu và luôn biết ơn cha mẹ hiện nay của con gái chị, thành thật biết ơn, nên nhiều lúc nghe con gái của mình phàn nàn về cha mẹ thì chị luôn tìm cách giải thích cho con hiểu rằng, cha mẹ bao giờ cũng là người thương yêu mình nhất, không nên buồn cha mẹ. Nó đồng ý, nhưng vẫn hay kêu ca nhiều lúc cha mẹ không chịu hiểu nó nên hay cấm đoán nhiều quá. Những đứa trẻ mới lớn nào mà chẳng nghĩ về cha mẹ của mình như vậy hả em.
Ánh mắt ngời ngời hạnh phúc, say sưa kể không biết mệt về đứa con gái của mình cho thấy Kiều Thu rất sung sướng, hạnh phúc và tự hào về con mình, Yên Thảo băn khoăn vậy không hiểu đứa bé kia có biết Kiều Thu mới thật sự là mẹ đẻ của mình hay không và nàng đã bao giờ kể cho nó biết sự thật này chưa hay là vẫn cứ phải dấu giếm vì lời hứa với người chồng nhẫn tâm, ích kỷ kia. Thật khó mà hiểu nổi nỗi đaucủa nàng khi hai mươi năm sống bên cạnh con gái của mình mà không một lần dám xưng là mẹ.
Thật ra Kiều Thu sợ điều gì, sợ con gái mình lớn lên sẽ giống mình là một les hay sợ con mình sẽ xấu hổ vì có mẹ là một người đàn bà les... có lẽ nàng sợ nhiều thứ, sợ tất cả nên đành phải nén lòng cam chịu. Yên Thảo thương Kiều Thu quá, ai ở trong hòan cảnh như nàng thì mới hiểu được tấm lòng thương con của một người mẹ mới vĩ đại, bao la lớn lao đến dường nào, sẵn sàng hy sinh tất cả, tất cả cũng chỉ vì con của ình. Ôi những người mẹ...
- Cho đến cách đây mấy ngày...
- Hoàng Châu, không lẽ là Hoàng Châu? - Đột nhiên Yên Thảo la lên vì trong đầu nàng lóe lên những ý nghĩa bất chợt. Và Kiều Thu đau khổ gật đầu xác nhận, đúng vậy, Hoàng Châu chính là con gái của nàng.
Yên Thảo nhìn Kiều Thu ngẩn ngơ, nàng không ngờ cuộc đời Kiều Thu lại gặp nhiều điều éo le đến vậy. Hèn gì bao nhiêu lâu nay nàng để ý thấy Kiều Thu quan tâm chăm sóc Hoàng Châu một cách đặc bịêt nhưng đều dưới danh nghĩa từng là vợ của chú ruột Hoàng Châu, nhưng thật ra là mẹ ruột và người chú kia cũng chính là cha ruột. Té ra sau khi hai vợ chồng ly dị xong thì người em trai tạm đem con nhỏ gửi vợ chồng người anh rụôt nuôi giùm và anh ta cũng kể về sự thật chuyện ly dị của vợ chồng mình, đề nghị anh chị giữ bí mật, tránh gây tai tiếng. Cũng may vợ chồng người ah đều là trí thức nên họ hiểu và tôn trọng sự lựa chọn của các em mình, chấp nhận nuôi cháu trong khi chờ người em trai ổn định cuộc sống. Thế nhưng chưa đầy một năm sau đó thì chồng của Kiều Thu bất ngờ bị tai nạn ô tô, khi hấp hối trong bệnh viện anh ta đề nghị anh chị rụôt mình từ nay hãy coi Hoàng Châu như con đẻ vì anh ta vẫn không múôn con gái mình có người mẹ như Kiều Thu. Lúc đó Kiều Thu cũng có mặt trong bệnh viện, mặc cho nàng van xin, người chồng vẫn từ chối quyền làm mẹ của nàng.
Cô đã có tất cả những gì cô muốn, danh vọng, tiền bạc, tuổi trẻ và sắc đẹp lẫn những thú vui quái gỡ của cô, tôi không cấm và tôn trọng cô. Nhưng đứa con gái này nó là của riêng tôi, cô không có quyền xen vào chuyện của cha con tôi. Nếu còn thương con thì tôi xin cô hãy thương lấy tương lai của nó, đừng để nó bị hủy hoại trong tay cô, hãy để cho con tôi lớn lên thành một người con gái đàng hoàng, nếu không, dù là thần thánh ma quỷ gì thì tôi cũng theo cô mãi mãi.
Lời trăn trối kinh khủng đó đã trở thành nỗi ám ảnh khôn nguôi trong Kiều Thu nhiều năm tháng về sau, mặc dù sau này vợ chồng người anh cũng ngỏ ý sẵn sàng trao lại đứa bé cho Kiều Thu nuôi vì thấy nàng đau khổ quá, nhưng Kiều Thu sợ. Nàng không dám và luôn mang nặng trong lòng mặc cảm tội lỗi, có lẽ vì nàng mà hạnh phúc gia đình mới tan vỡ như vậy, vì nàng mà chồng nàng sau đó rơi vào cảnh say sưa rượu chè để đến nỗi bị tai nạn... Vì vậy, một lần nữa nàng đau đớn từ chối chuyện nuôi con và xin với anh chị chồng cho phép mình được đến với con vẫn dưới danh nghĩa là dì. Đôi bên thỏa thuận với nhau như vậy. Vợ chồng người anh vẫn độ lượng giành cho Kiều Thu quyền được nói lên sự thật và đem con về nuôi, nếu một ngày nào đó nàng muốn. Từ đó 20 năm trôi qua, Hoàng Châu lớn lên trong sự yêu thương chiều chuộng chăm sóc của mẹ ruột mà hoàn toàn không biết gì.
Thảo nào... Hồi đầu mới quen biết nhau, biết Kiều Thu là một les và thấy sự quan tâm chăm sóc của Kiều Thu giành cho Hoàng Châu nhiều quá, nhiều đến nỗi khi ấy Yên Thảo đã từng nghi ngờ hay là Kiều Thu có tình ý gì với cô học trò của mình. Sống cô đơn một mình trong một căn biệt thự và làm giám đốc một công ty lớn, kẻ hầu người hạ và nhân viên rất đông, tất cả đều biết đến "cô chủ nhỏ" - biệt danh mọi người vẫn gọi Hoàng Châu, được mến dường nào. Hoàng Châu được toàn quyền ra vào trong căn biệt thự của Kiều Thu và sử dụng mọi thứ tự nhiên như ở nhà mình. Lâu lâu cô bé còn tạt qua công ty của Kiều Thu để nhõng nhẽo vòi vĩnh này kia và dường như mọi người chưa bao giờ thấy Kiều Thu giận Hoàng Châu, nếu như không nói rằng nàng cực kỳ yêu chiều Hoàng Châu, luôn đáp ứng mọi yêu cần của con bé. Thế nhưng sau một thời gian quan sát thì Yên Thảo gạt nghi ngờ ấy sang bên bởi nàng thấy sự chăm sóc của Kiều Thu dành cho Hoàng Châu có một điều gì đó rất đặc biệt, đầy âu yếm, vị tha, như tình mẫu tử thiêng liêng, nó không giống như những mối quan hệ tình cảm bình thường. Yên Thảo khi đó chỉ nghĩ rằng có lẽ Kiều Thu vẫn còn nặng tình với người chồng cũ của mình là chú ruuột của Hoàng Châu nên mới vậy chứ nàng đâu ngờ. Hèn gì khi gặp Kiều Thu lần đầu nàng cứ ngờ ngợ như đã gặp ở đâu, từ tính cách và dáng vẻ của Kiều Thu có điều gì đó rất thân quen.
- Cách đây mấy ngày, sau khi chị tổ chức buổi sinh nhật tuổi hai mươi cho con thì nó tâm sự với chị là có chuyện muốn nói, cho đến tối hôm nay thì nó đến nhà chị chơi và kể lể về chuyện tình cảm của nó. Có lẽ nó vẫn nghĩ là tâm sự chuyện tình cảm cho chị biết thì sẽ dễ nghe hơn đối với cha mẹ. Tất nhiên chị hiểu rằng với hai muơi tuổi, lại là một sinh viên thì có chuyện trai gái âu cũng là bình thường. Vậy mà... em bíêt sao không?
- Không lẽ... con bé...
Hiểu cái nhìn dò hỏi của nàng, Kiều Thu lắc đầu nghẹn ngào.
- Thà rằng trai gái bậy bạ mang hậu quả thì là một nhẽ, còn có thể sửa chữa được. Đằng này... nó.... Nó thú nhận với chị là... không hiểu sao càng ngày nó càng cảm thấy mình quan tâm đến cô bạn thân học cùng lớp. Tình cảm cứ lớn dần theo thời gian, cho đến gần đây, khi phát hiện cô bạn có bạn trai thì nó đã ghen tuông... Kiều Thu gục đầu lên vai Yên Thảo nức nở, và Yên Thảo cũng thấy bị choáng thật. Hoàng Châu cũng là một les sao? Không lẽ lời phỏng đoán cay nghiệt ngày nào của người cha đã linh ứng?
- Chưa nghe hết câu mà chị đã bàng hoàng chết cứng người, biết nói gì đây? Sao sự thật lại tàn nhẫn đến vậy, không lẽ đây đúng là nhân quả báo oán như ngày nào mà chồng chị đã từng nhắc đến sao?
- Bình tĩnh đã chị! - Yên Thảo khẽ xoa xoa vai Kiều Thu. - Em nghĩ mọi chuyện chưa chắc đến nỗi nghiêm trọng vậy đâu. Chúng ta cần bình tĩnh để phân tích vấn đề.
Kiều Thu ngước cặp mắt sưng húp vì khóc nhiều, lờ đờ nhìn Yên Thảo.
- Lần đầu tiên trong đời chị bị hốt hoảng đến thế. Chị phân tích, khuyên lơn, thậm chí gần như van xin nó rằng đây không phải là trò đùa, là một les không sung sướng gì đâu... Nhưng nó vẫn nhất quyết khẳng định là nó chỉ yêu cô bạn gái kia. Bọn con trai trông thì chán ngắt, chả biết nói chuyện gì cả. Nhìn vẻ mặt câng câng của nó, không hiểu sao bực quá nên chị đã không kìm chế nỗi và bạt tai nó...
Yên Thảo khẽ lắc đầu
- Vốn xưa nay rất được chị cưng chiều nên Hoàng Châu đã bị sốc khi bị chị đánh. Thế rồi nó hét lên, tại sao dì lại đánh con, dì có phải là mẹ con đâu mà có quyền đánh. Con không bao giờ nói chuyện với gì nữa! Con làm vậy là bắt chuớc dì đấy, dì là một les thì tại sao con lại không thể...
Kiều Thu run rẩy gục đầu vào lòng Yên Thảo, thì thầm.
- Những lời con gái nói hết như dao cứa vào lòng, chị chết lặng người mà không biết phải nói gì, chỉ đến khi nó vừa khóc vừa chạy ra khỏi nhà thì chị mới tỉnh trí.
Kiều Thu nhìn Yên Thảo, tuyệt vọng.
- Là một người đàn bà les, chị đã chịu quá nhiều đau khổ cay đắng trong cuộc đời này rồi, không lẽ như vậy chưa đủ sao mà ông trời lại nỡ bắt con gái chị cũng như vậy. Thà để chị chết, chết ngay bây giờ cũng được nhưng xin ông ấy đừng nỡ bắt tội con gái chị như vậy. Chao ơi, nó mới hai mươi tuổi đầu, đang mơn mởn như vậy, sao ông ấy lại tàn nhẫn thế...
Kiều Thu mất bình tĩnh, nói lẩm bẩm như không nghĩ. Đàn bà thì mãi vẫn là những người đàn bà, dù cho họ có là gì, một một mẫu nghi thiên hạ như Võ Tắc Thiên hay Từ Hy Thái Hậu cho đến Nữ hoàng Anh quốc, là Tổng tống, Thủ tướng hay bộ trưởng hay người bình thường... thì họ vẫn luôn mang thiêng chức liêng thiêngmuôn đời làm người mẹ... Do vậy, ngay cả là les thì trong sâu thăm thẳm trái tim, họ vẫn là những người phụ nữ, là những người mẹ. Thật ra đồng tính luyến ái là gì, tại sao ông trời lại quái ác sinh ra những điều ấy làm gì, để con người phải đau khổ. Mọi người đồng tính, dù là gay lay les, bất kể là người kiêu hãnh hay tự hào đến thế nào đi nữa đều hiểu, chẳng có gì gọi là sung sướng hay hạnh phúc cả một khi ta sống trái với quy luật của tự nhiên, bị coi như lạc loài, xa lạ với số đông, xa lạ với chính cả cha mẹ anh em ta, xa lạ với tất cả... Chính vì thế chẳng một người đồng tính nào lại mong muốn người thân của mình sẽ trở nên giống mình cả, đây có lẽ là tính người chăng, bởi nỗi đau này ai đã qua thì đếu thấu hiểu và chẳng bao giờ mong người khác sẽ như mình.
- Hoàng Châu đã biết chị là mẹ ruột của nó chưa?
- Chưa.
- Tại sao Hoàng Châu dám chắc chị là một les?
- Chị không biết, nhưng có thể nó cũng đã đoán ra bởi lâu nay chị cũng từ từ công khai xu hướng giới tính của mình với mọi người rồi, chị nghĩ nó cũng đoán biết.
- Tại sao chị không tìm cơ hội để cho con gái chị biết rằng chị mới chính là mẹ ruột của nó, hay là hai ông bà kia....
- Không... không, đừng nói vậy- Kiều Thu lắc đầu - Anh chị ấy rất tôn trọng chị, và họ cũng thương yêu Hoàng Châu như con đẻ. Bí mật Hoàng Châu là con chị đến nay vẫn rất ít người được biết và anh chị chồng chị vẫn sẵn sàng giành cho chị quyền nhận mẹ với con, chỉ có điều chị cứ lưỡng lự mãi mà chưa có dịp thuận tiện để nói...
- Thật ra chị lưỡng lự điều gì?
- Bởi chị là một les - Kiều Thu cay đắng thú nhận - Chị có thể giải thích cho nó hiểu tại sao bao nhiêu lâu nay dù kề cận sát bên mà chị vẫn không nhận con. Nhưng chị chưa chuẩn bị tinh thần cho con gái của mình biết rằng người mẹ của nó thật là một les. Chị sợ con mình bị sốc, đau khổ, xấu hổ vì chị...
Yên Thảo thở dài, Kiều Thu thật là bác mệnh. Như mình thì dễ, dù sao thì cũng chưa chồng con nên mọi sự lựa chọn của mình đều dễ dàng.
- Thật ra sa buổi sinh nhật của Hoàng Châu với bạn bè thì chị đã đề nghị sẽ tổ chức một buổi sinh nhật riêng chỉ có chị và nó. Chị định hôm ấy sẽ dò ý tứ quan niệm, đánh giá của con về chuyện đồng tính như thế nào, tùy mức độ cởi mở của con ra sao để chị nhân dịp đó sẽ nói thật về bản thân mình, rồi cho nó biết chị mới chính là mẹ ruột của nó, để mẹ con chị nhận nhau. Đâu ngờ...
- Nhưng bạn của nó là ai?
- Con bé Hoàng Yến, rất dễ thương và là bạn của con Châu nhà chị từ nhỏ. Hai đứa chơi với nhau rất thân, thỉnh thoảng hai đứa cũng đến nhà chị chơi, chị cũng rất quý mến nó.
- Hoàng Yến, có phải con bé cao cao?
Kiều Thu khoát tay:
- Chị nghĩ chắc em biết nó đấy, cũng là sinh viên học trong trường em dạy. Em biết không, lúc trò chuyện chị đã xa gần nói về vấn đề của mình thì đâu ngờ nó lại nói trước. Nó hiểu hết, rành rẽ. Té ra trước giờ nó đã từng đọc tài liệu về đồng tính và có cái nhìn rất thoáng trong chuỵện này. Chị đang mừng vì như vậy chị sẽ dễ dàng biết bao khi nói với con về chị, để con gái chị tha thứ và nhận mẹ, nhưng...
Những giọit nước mắt thì nhau tràn ra má Kiều Thu cùng với những lời nó lộn xộn.
- Trong khi chị còn đang lưỡng lự tìm cách để nói với nó thì nó đã cướp lời chị để kể về chuyện của chính nó và chị đã...
Yên Thảo lại thở dài, cuộc sống luôn luôn là cay nghiệt như vậy đấy, có ai biết trước ngày mai sẽ ra sao đâu. Kiều Thu đã tính toán rất công phu chuẩn bị tâm lý cho con gái mình để có thể chấp nhận có mẹ là một đồng tính nữ, nhưng nàng lại không chuẩn bị tâm lý cho chính nàng khi mình sẽ có một đứa con gái cũng là les, bênh vực họ và luôn đi đầu trong việc đòi hỏi sự công bằng cho les nhưng chính nàng lại rơi vào hoàn cảnh có người thân là les, đứa con duy nhất của nàng, thật oái oăm.
- Em giúp chị với Yên Thảo ơi - Kiều Thu cầu khẩn - Hoàng Châu nó rất quý em, rất nghe lời em, vì vậy giờ đây chị chỉ còn hy vọng vào anh thôi. Em hãy giải thích cho nó hiểu.
- Rằng chị là mẹ của nó, chị là một les...?
- Không... không... - Kiều Thu lắc đầu - Chị không cần con chị biết điều đó, chị chỉ mong con chị hãy hiểu rằng những điều mà con chị đang cho là đúng, thật ra chỉ là trái với quy luật tự nhiên và không hẳn là sung sướng đâu. Hãy sống và yêu như một người bình thường.
- Em không hiểu - Yên Thảo thốt lên - Sự thật thì mãi mãi là sự thật, dù có che dấu đến đâu thì một ngày nào đó cũng sẽ phải ra ánh sáng. Chuyện của chị đã đến nước này rồi, sao không nhân tiện đây nói rõ với Hoàng Châu để cho nó biết rồi khuyên nó luôn?
- Chị sợ rằng nó đang bị sốc về chuyện chị đối xử với nó, phản đối quyết liệt chuyện tình cảm đồng tính của nó, nay lại đưa chuyện của chị ra nữa thì con gái chị sẽ không chịu đựng nổi. Hoàng Châu là đứa hoạt bát nhưng xốc nổi, nhiều lúc nghĩ còn chưa hết việc, lỡ có chuyện gì thì chị chết mất.
- Chị đừng nghĩ linh tinh, nó không dại dột đâu, - Nói rồi Yên Thảo ôm vai Kiều Thu, rồi đứng dậy đi lấy nước.
- Chuyện của chị thì nói sau em ạ, chưa muộn, đều quan trọng bây giờ là làm sao cho Hoàng Châu hiểu mọi việc. Nó cần bình tĩnh suy nghĩ lại chuyện tình cảm của nó. Là một les không hẳn là xấu nhưng không hẳn là tốt, nếu còn có quyền để lựa chọn thì hãy cứ bình thường như mọi người. Chúng ta, những người đàn bà les, chúng ta đã trải quaquá nhiều phiền muộn lẫn đau khổ để mà sống, để đấu tranh mà tồn tại, do vậy chúng ta rất hiểu những giá trị của cuộc đời này. đồng tính không phải là trò đùa và không vui sướng gì một khi là đồng tính, đây chẳng qua là sự lựa chọn cay nghiệt của số phận chứkhông phải là chuyện tự nguyện. Tốt nhất là hãy sống như mọi người đã và đang sống, đấy là điều tuyệt diệu nhất. Nó còn quá trẻ để phải trải qua những trải nghiệm này. Em là cô giáo mà nó tin cậy, lại có cách nói dễ thuyết phục.
Yên Thảo gật đầu, nàng hiểu Kiều Thu đang đau đớn như thế nào khi đứa con gái mà mình hết mực yêu thương lại có chiều hướng đi vào vết xe đổ của mẹ nó trước đó. Lao vào những điều trái khoáy, thái quá, phi tự nhiên thì xem ra chẳng tốt đẹp gì, phải trả giá, đó là gì, là những cô đơn đau khổ khôn nguôi của một đời người khi phát hiện ra chúng ta chẳng giống ai và chẳng biết phải sống như thế nào. Chúng ta cũng có hạnh phúc nhưng là hạnh phúc mong manh bất chợt như cánh đom đóm lập lòe trong đêm, thiếu thốn, khát khao tha thiết trong âm thầm của những mối tình không biết sẽ đi vầ đâu. Co cụm sống theo chủ nghĩ bầy đàn và những khao khát mong bày tỏ để được sống như mọi người bình thường mà không được, chẳng lẽ đấy cũng là hạnh phúc sao.
Cánh đom đớm lập lòe trong đêm
- Chị yên tâm - Yên Thảo hứa - Em sẽ tìm cách nói chuyện với Hoàng Châu.
Kiều Thu ra về đã lâu mà Yên Thảo vẫn còn ngồi bần thần, quả là cuộc sống có nhiều điều mà chẳng ai biết trước được, phải chăng đó chính là số phận, là sự tồn tại của tôn giáo, của thần thánh. Sống đến hơn nữa đời người, điều gì cũng trải qua rồi, tự chủ và cứng rắn, thành đạt và giàu có, cứ ngỡ đến nay với Kiều Thu thì chẳng còn điều gì có thể làm cho nàng buồn vui được nữa, vậy mà thật không ngờ...
Yên Thảo nhớ đến khuôn mặt bầu bĩnh của cô học trò. Sôi nổi, hoạt bát, cá tính khá mạnh mẽ và là một cô gái đang tuổi dậy thì nhìn rất hấp dẫn. Khối cậu chàng sinh viên trong trường này lẫn các trường khác suốt ngày làm cái đuôi theo đuổi, thế nhưng, Yên Thảo nhăn trán, nghĩ xem Hoàng Yến là ai nhưng rồi đành chịu thua, có lẽ cô sinh viên tên Yến kia lẫn vào đâu trong hàng trăm sinh viên của trường mà nàng không để ý đến. Hoàng Châu thì khác, nàng rất quý Châu bởi cô bé cực kỳ dễ thương, lại học giỏi. nhìn Châu nàng như thấy lại những năm tháng sinh viên của mình. Qua Châu mà quen với Kiều Thu. Và ngược lại Hoàng Châu cũng rất quý mến Yên Thảo, coi cô là thần tượng của riêng mình, hầu như có chuyện gì cũng đem đến tâm sự với cô giáo, tất tần tật, từ chuyện học hành cho đến những mối tình bâng quơ thoáng qua này kia, chỉ duy nhất một chuyện mà Châu chưa bao giờ kể. Óai oăm thay lại chính là chuyện tình cảm đồng tính mới nảy nở trong cô bé.
Cả ngày hôm sao Châu không đến trường học, Yên Thảo sốt rụôt gọi điện qua nhà thì được biết cô bé nói với gia đình là nhức đầu, xin nghỉ học và đi đâu đó. Tính tìm cách liên lạc với Châu nhưng Yên Thảo lại thôi. Có lẽ cô bé đang bị sốc nên cần thời gian suy nghĩ và trước sau gì cũng sẽ tìm đến nàng. Yên Thảo tin chắc rằng cô học trò nhỏ sẽ tìm đến mình, bởi trong tình huống khủng hoảng này thì chỉ có nàng là chổ dựa duy nhất mà cô bé cầu cứu đến. Nàng tin vậy.
Tối hôm đó.
- Cô ơi, - tiếng Hoàng Châu sụt sịt trong máy điện thoại, nghe tự dưng lòng Yên Thảo đau thắt. Nàng có cảm giác như cô học tròn bé nhỏ của nàng đang bắt đầu bước vào những giông bão của cuộc đời. Ờ tại sao chúng ta không sống như một người bình thường mà phải quan tâm đến quá nhiều vấn đề không đáng có để rồi đau khổn.
- Hãy đến đây, cô đang ở nhà một mình và rảnh - Yên Thảo nhẹ nhàng nói và gác điện thoại.
- Dạ.
Thật may mắn làm sao. Kiều Thu đoán đúng, sau cơn sốc với "dì" về chuyện tình cảm của mình thì cuối cùng Hoàng Châu cũng tìm đến điểm tựa của mình, cô giáo Yên Thảo, người mà cô bé yêu quý tôn sùng.
Theo quan niệm chung thì sexual orientation tức định hướng tính dục, chính là những cảm xúc, suy nghĩ, tưởng tượng về tình dục của một con người và nó xuất hiện sẵn từ trong bụng mẹ. Khi lớn lên một người có thể quan hệ tình dục dị tính hoặc đồng tính và, định hướng tình dục cũng được hiểu như việc chúng ta cơ bản thích một bài thơ vì thích chứ khônghiểu tại sao. Đây chính là những hành vi tình dục dị tính bình thừơng của con người, để rồi sau đó thích vì đánh giá bài thơ ấy theo âm điệu, cách gieo vần... thì sẽ được gọi là nhận dạng tình dục sexual idetity, và chi khi nào mối quan hệ này bền vững, lâu dài, có thể xác định chắc chắn thì được gọi là hành vi tình dục savin williams, tức những quan hệ đồng tính đươc hiểu là nhận dạnh hành vi tình dục.
Trong thời đại bùng nổ thông tin như hiện nay thì đại đa số thanh thiếu niên có những hiểu biết về tình dục nhanhm nhạy hơn thế hệ của cha ông chúng. Việc một thanh thiếu niên thích hoặc quan tâm thái quá đến một người bạn thân nào dó, có những cử chỉ hành vi đi quá tình bạn thông thường thì không thể khẳng định được điều gì cả, đôi lúc chỉ là những diễn biến tâm lý bình thường của tuổi mới lớn,thậm chí là dù có một vài quan hện mặc nhiên sâu xa hơn cũng không hẳn thiếu niên ấy sẽ trổ thành một người đồng tính. Có nhiều thanh thiếu niên có quan hệ đồng tính vô thức khi trẻ, nhưng không hiểu và không định nghĩa được những hành vi này, đôi lúc hành vi này phải hiểu như là nội dung của thuật ngữ petting tức âu yếm, xoa bóp, ôm hôn, kích thích các vùng nhạy cảm mang đến sự hưng phấn, thỏa mãn nhưng không có quan hệ thật sự. Theo một vài số liệu của nước ngoài, không hẳn áp dụng đúng vào thực tế Việt Nam thì có đến gần 80% thanh thiếu niên tuổi 18 trở lên có một lần trong đời thực hành kiểu này. Tất cả chỉ hiểu như là những trò chơi tình dục, là những bài học cho các em để hiểu biết hơn khi bước vào tuổi trưởng thành. Và, với tuổi thanh thiếu niên thì đây chỉ là những nghi thức mở đầu cho những hoạt động tình dục trong cả đời người mà thôi. Chẳng thế Zigmund Fried với thuyết phân tâm học của mình còn cho rằng mọi đứa trẻ khi sinh ra đã mang trong mình tiềm tàng tình dục tức Libido từ vô thức khi mới sinh cho đến ý thức chuyện này vào năm 3 tuổi trở đi. Với người Á Đông mang nặng những giá trị truyền thống của thuyết Khổng Mạnh thì nói điều này ra quả là rất khó nghe, khó nghĩ và không thể chấp nhận được. Với hành vi thủ dâm onanism cũng được hiểu vậy, và trong gới y học thì định nghĩa rằng đây là một biện pháp loại bỏ sự khó chịu mang tính bản năng của con người và có tác dụng làm giảm bớt những căng thẳng của cơ thể khi nhu cầu sinh lý gậy nên, nhất là độ tuổi trưởng thành. Có những thiếu niên nam thực hiện hành vi này từ 15 tuổi trở lên và cao điểm là 16, 17 tuổi, trong khi thiếu nữ thì muộn hơn nhưng không phải là không có. Tất cả kéo dài trong vài năm đầu đời rồi tự động chấm dứt khi có "bạn tình" hoặc bị "lãng quên"vào những công việc khác như học tập, chơi thể thao, sinh hoạt cộng đồng, công việc,... Không nên lên án đứa trẻ trong chuyện này, nhất là dùng những quy kết để đe dọa làm khủng hoảng trẻ bởi hành vi này không hề có ảnh huởng tích cực cũng như tiệu cực đến đời sống sinh hoạt tình dục của trẻ sau này. Theo những nghiên cứu mới nhất thì đa phần đàn ông khỏe mạnh trong đời đều có thực hiện hành vi này và những người chưa bao giờ thực hiện thì tỷ lệ bị cương cứng khá cao, còn phụ nữ bị chứng lãnh cảm nhiều hơn phụ nữ từng thực hiện hành vi này trong dđời. Tuy nhiên, trong cuộc sống, thiên nhiên tái tạo con người và luôn có sự lựa chọn cho con người, mọi hành vi cần có sự điều chỉnh hợp lý thuận tự nhiên. Chính vì vậy mà các hành vi giải quyết sinh lý ấy nấu thựcc hiện trong khoảng thời gian hợp lý thì hợp lý, nếu thái quá sẽ là bệnh tật, rất dễ dẫn đến chứng lãnh cảm hoặc bất lực sau này cho trẻ, đây là điều cần giáo dục cho trẻ nhận thức. Quan trọng khác đó là khi trẻ thực hiện hành vi một mình hay cùng bạn bè, có sử dụng các phương pháp khác như xem phim ảnh, tự kích thích lẫn nhau... giữa một nhóm trẻ trai hoặc gái cùng thực hiện với nhau thì rất dễ xuất hiện những quan hệ đồng tính. Ban đầu chỉ là để thỏa mãn cho nhau nhằm đạt đến đỉnh điểm cực khoái, nhưng nếu hành vi này cứ lập đi lập lại nhiều lần sẽ tạo cho những thanh thiếu niên này cảm giác quen, thấy thiếu thốn sẽ không chịu nổi nếu không có bạn. Hành vi nàycứ kéo dài, kéo dài tạo thành thói quen khó bỏ, lặp đi lặp lại nhiều thì sẽ trở thành hành vi tình dục quen thuộc và nguy cơ trở thành một người đồng tính là địều dễ hiểu, dù quan niệm này vẫn gây tranh cải bởi nhiều ý kiến thiên về việc hành vi tình dục đồng tính vốn mang tính bẩm sinh. Dù đúng hay sai hay đang còn tranh luận thì với thanh thiếu niên trẻ cũng nên hết sức cảnh giác với hành vi sinh lý tự thỏa mãn theo kiểu có bạn chia sẻ, thật ra những quan hệ như thế sẽ không phải trẻ nào cũng sẽ trở thành đồng tính khi trưởng thành, nhưng trong một trăm thanh thiếu niên có hành vi quan hệ nhóm như thế này thì sẽ có từ 10% tẻ sẽ trở thành đồng tính thật sự, xác xuất này nhiều hơn những diễn biến đồng tính trong quy luật của tự nhiên. đồng tính bẩm sinh là thật sự, nhưng những điều kiện về hoàn cảnh môi trường, sinh hoạt cộng đồng, tác động của gia đình bạn bè... cũng chiếm phần không nhỏ trong chuyện hình thành những quan niệm về giới tính của thanh thiếu niên trẻ sau này, cần lưu ý.
Yên Thảo đọc kỹ đến hai ba lần tập tài liệu này. Hôm nay, nàng quyết định dùng nó làm cơ sở để trò chuyện với Hoàng Châu.
- Em cũng không biết nữa cô ạ, nhưng mà em thường thấy rất là nhớ bạn ấy.
Hoàng Châu đỏ ửng mặt, cúi đầu thỏ thẻ.
- Rất là nhớ? Yên Thảo nhíu mày vẻ khó hiểu. Hoàng Châu ấp úng:
- Em thấy... rất nhớ bạn ấy, nếu mỗi ngày không được gặp, nhớ đến phát điên lên được. Và rồi em thấy tức, thấy... ghen khi thấy bạn ấy đi chơi với người khác, nhất là khi biết bạn ấy có bạn trai, và....
Nhìn cô học trò nhỏ đang khó khăn diễn giải chuyện tình cảm của mình, Yên Thảo không khỏi thở dài. Nhưng qua quá trình theo dõi câu chuyện không mạch lạc của Hoàng Châu thì trong lòng Yên Thảo lóe lên tin hy vọng. Rất có thể đấy chỉ là những rung động tình cảm đầu đời của cô học trò nhỏ này vì quá yêu quý bạn gái mình nên mới vậy. Sống, chơi thân với nhau từ nhỏ, chuyện học hành, ăn uống, ăn mặc thậm chí chia sẽ với nhau cả về những rung động đầu đời, cái gì cũng giống nhau từ sở thích cá nhân cho đến tính tình, quan niệm. Mến bạn quá cho đến một ngày phát hiện bạn mình bắt đầu có người khác phái đến chia sẽ tình cảm với mình thì đâm ra hờn giận để rồi nghĩ rằng mình đã yêu bạn. Và điều quan trọng hơn là cô bạn kia chẳng hề biết gì đến những diễn biến đang xảy ra của bạn thân của mình, vẫn vô tư sống và đang tập yêu một người bạn trai khác. Thế là tốt rồi, Yên Thảo thầm nghĩ, nếu cô bạn kia cũng hưởng ứng chuyện tình cảm này với Hoàng Châu thì đấy mới là nguy hiểm, vẫn còn tia hy vọng để gỡ được. Qua lời kể của Hoàng Châu thì nàng cũng đã nhận ra cô bé sinh viên kia rồi. Hoàng Yến, sinh viên lớp K2 nàng có dạy. Tuy nhiên, Yên Thảo lại không nhớ mặt Hoàng Yến lắm, trong mấy trăm sinh viên của trường thì người để nàng nhớ cũng ít, lần này mình cần phải quan tâm đến Hoàng Yến hơn, nàng tự nhủ và cũng tò mò muốn biết Hoàng Yến như thế nào mà Hoàng Châu lại rơi vào hoàn cảnh này.
Nhìn khuôn mặt bầu bĩnh của cô học trò nhỏ, Yên Thảo nhận thấy quả thật Hoàng Châu nhìn nghiên rất giống Kiều Thu, đặc biệt là sống mũi thẳng và hàng mi rợp dài, nhìn rất xinh và đặc biệt là Hoàng Châu có một làn da trắng mượt mà êm như lụa.
Qua một nghiên cứu của Kinsey thì có ít nhất đến 48% đàn ông và 28% phụ nữ thì từng có quan hệ đồng tính ít nhất là một lần trong cuộc đời mình, hiểu điều này cần theo khái niệm rộng của danh từ đồng tính. Với thanh thiếu niên thì Seorenson cho biết có 5-17% nam có độ tuổi là từ 15-19 có quan hệ đồng tính và nữ thì khoảng 6%. Tuy nhiên những số liệu này chỉ giá trị cho thanh thiếu niên nước ngoài, Việt Nam chưa có số liệu cụ thể. Quan hệ đồng tính đôi lúc chỉ là một trong những hiểu bíêt khác về tình dục của thanh thiếu niên khi bước vào tuổi trưởng thành, đôi lúc chỉ hiểu như là sự tò mò, là trò chơi giới tính của tuổi mới lớn và sẽ giảm dần khi các em có sự hiểu biết, có bạn khác giới nhất là tình yêu khác giới. Những hiểu biết này sẽ chẳng lưu lại một dấu vết đáng kể nào trong đời các em, cũng như không thể dựa vào đó mà cho rằng các em có thể trở thành người đồng tính. Đánh giá hành vi quan hệ đồng tính của một thanh thiếu niên nam hoặc nữ phải xem đó là cố ý hay vô thức. Một thiếu niên từng có quan hệ đồng tính nhưng vẫn là con người bình thường, sống thật, sống đúng với giới tính của mình trong cả suy nghĩ lẫn hành động về sau. Một số hành vi đồng tính xuất hiện trong môi trường nội trú tập trung, trong những mối quan hệ bạn bè quá thân thiết, bị dụ dỗ rủ rê, đua đòi bắt chước, hoặc bị xúi dục... Tuy nhiên nó hoàn tòan khác với đồng tính thật, đó là khi xuất hiện một người khác giới thì sự hấp dẫn khác giới ấy sẽ thu hút và chuyện đồng tính biến mất ngay. Tất cả hiện tượng này gọi là đồng tính tạm thời - transient homosexualism. Một người đồng tính thật là một người chấp nhận bản thân mình thật sự là một người đồng tính, thích có những quan hệ đồng tính, thích và rất thích người cùng giới, ở họ hoàn toàn không có những đam mê tình dục khác giới và luôn luôn ý thức tích cực đi tìm bạn tình là người cùng giới. Đây thường là những con người đã trưởng thành về mọi mặt và, giả như anh (chị) ta có quan hệ dị tính từ tình cảm đến tình dục thì chẳng qua là vì một nguyên nhân khách quan nào đấy (sức ép của gia đình, xã hội...) trong khi bản chất thật của anh ta vẫn thích hướng về người cùng giới. Cho nên có một thực tế là, có một số nào đấy khi nhỏ có thể có những quan hệ đồng tính, nhưng khi lớn lên lại không trở thành người đồng tính, chỉ trừ một số ít, và nó lại xuất phát từ bản chất chứ không phải là bệnh lý.
Do vậy trong trường hợp của Hoàng Châu, theo Yên Thảo, cũng cần đánh giá kỷ lưỡng, tổng thể tất cả những mối quan hệ của cô học trò nhỏ này và hy vọng sẽ là không có gì cả. Hôm trước Yên Thảo cũng đã phân tích kỹ lưỡng với Kiều Thu, nhờ đó Kiều Thu cũng dần dần phần nào lấy lại được sự bình tĩnh, nàng hết lòng nhờ cậy Yên Thảo giúp đỡ bởi nàng biết rằng con gái mình rất yêu quý, thậm chí là ngưỡng mộ, luôn lấy hình ảnh của Yên Thảo làm điểm tựa trong học tập, vì thế lời nói của Yên Thảo lúc này rất có giá trị, uy tín với Hoàng Châu và hy vọng qua đó Hoàng Châu sẽ có những nhìn nhận đúng đắn chuyện vừa qua.
Yên Thảo từ tốn, nhỏ nhẹ trò chuyện với học trò mình về những quan niệm sống, sự phân biệt về giới tính của tuổi dậy thì, những rung động tình cảm đầu đời. Nàng cố gắng dẫn Hoàng Châu đi dò từng bước từng bước để nhằm làm rõ những nhận thức trong quan niệm về tình yêu, tình dục, cuộc sống... Vừa nói, Yên Thảo vừa liếc nhìn mình trong tấm gương treo đối diện và chợt nhận ra mình thật lạ lùng.
o O o
Hôm đó, sau khi tìm đến Yên Thảo để nhờ nàng giúp đỡ cho con gái mình, khi ra đến cửa để về, bất chợt Kiều Thu nắm tay nàng, run run nói.
- Chị xin lỗi em.
Là con người rất nhạy cảm, Yên Thảo hiểu ngay điều Kiều Thu muốn nói với mình là điều gì. Nàng chỉ cười lạt, không nói gì, nhưng Kiều Thu đã bấu vào khủyu tay nàng, giữ lại, nói khẩn khoản.
- Cho chị xin lỗi em.
- Xin lỗi về chuyện chị đã đưa em vào giới les phải không?
- Thật ra khi mới gặp em chị đã có ấn tượng mạnh về em, và quả thật lúc đó chị đã rất thích em, không phải thích kiểu của một les SB với một SB hay fem đâu mà là chị cứ ngờ ngợ rằng trong em có một cái gì đó rất gần giới les. Chính vì vậy mà chị đã tìm mọi cách để gần gũi, chinh phục em là vậy.
- Bây giờ chị thỏa mãn chưa?
- Chị xin lỗi em.
Mắt Yên Thảo bỗng nhòa lệ.
- Mụ nì, hôm ni răng mà tới chậm rứa hỉ.
- Cho em xin lỗi vì có chút chuyện nhà.
- Lại thằng nớ ghen không cho đi hử?
Mấy chị em Huế cùng cười rích rích chọc Diệu Hiền bằng cái giọng Huế đặc trưng của nàng. Diệu Hiền mặc bộ quần áo váy liền nhau màu vàng cốm; may lệcy vai cách điệu kèm theo những bông hoa được phối màu hòa hợp, đính trên thân váy tạo nên những nét mềm mại. Sự kết hợp giữa voan và lụa taffta vàng óng tạo nên những đường cong thật gợi cảm. Diệu Hiền trang điểm khá nhẹ nhàng, nhìn nàng trẻ trung đến không ngờ.
Vẫn bằng giọng Huế nhẹ nhàng thoang thoảng như mây bay, Diệu Hiền nhìn mọi người cười dịu dàng và ngó quanh quất vẻ tìm kiếm.
- ủa, hôm ni răng nỏ thấy chị Thảo mô?
- Trong tê tề...
Từ phía sau một cây cột, Yên Thảo ngồi ngắm Diệu Hiền mà trái tim nàng cứ nhảy thon thót, bao giờ cũng vậy, mỗi khi Diệu Hiền mà xuất hiện thì trái tim nàng luôn xao động một cách kỳ lạ. Sao vậy, nhiều lần nàng tự hỏi mình và kinh hoảng, không lẽ thật sự nàng là một les hay sao, vô ý quá, nàng đâu đến nỗi chán ghét đàn ông đến mức phải trở thành một les.
Đàn ông, suy cho cùng họ vẫn là trụ cột để cho những người đàn bà nương tựa cuộc đời vào đấy, trời đất ngàn năm đã vậy. Cuộc đời nàng trải qua quá nhiều phiền muộn lẫn sung sướng, tình yêu hay tình dục nàng đều nếm trải và dường như chẳng có gì có thể làm cho nàng ngạc nhiên được nữa. Lần đầu tiên trong đời điều làm cho nàng ngạc nhiên xao động lại không ngờ chính là một người đàn bà, đó là Diệu Hiền. Diệu Hiền đã xuất hiện thật bất ngờ như một làn gió nhẹ thoảng qua trái tim khô héo bao nhiêu lâu nay của Yên Thảo làm cho nàng thấy choáng váng, thổn thức khôn nguôi. Không lẽ Diệu Hiền đã đánh thức những cảm xúc thật trong nàng bao lâu nay, cho nàng biết thật sự rằng, nàng chính là một les?
Đời tôi là của tôi.
Thế rồi...
Hôm ấy, vòng hai tay qua cổ Yên Thảo, kéo ghì nàng lại thật gần, nhìn sâu vào trong mắt của Yên Thảo, bằng giọng nói nhẹ bẫng, mơ hồ như gió, Diệu Hiền thì thầm:
- Chúng ta vẫn mãi mãi cũng chỉ là những người đàn bà thôi chị Thảo ạ, và em cần chị. Hơi ấm của chị, ánh mắt của chị đã sưởi ấm tâm hồn em, chỉ có riêng chị thôi. Bao nhiêu năm nay em cứ sống trong khắc khoải cô đơn trống rỗng và cứ đi tìm, tìm một người có thể hiểu mình, chia sẽ với mình những điều của riêng mình nhưng không gặp, và em sống trong khô lạnh dù bên cạnh em có một gia đình thương yêu nhưng điều em cần biết và chia sẽ thì lại không có được. Nay ông trời thương em cho em gặp chị, em yêu Thào mà.
Biết nói gì bây giờ nhỉ.
Kiều Thu choàng tay qua vai Yên Thảo và bỗng hai ngừơi đàn bà cùng ôm nhau cùng sụt sịt, ờ thế mà sao cả hai vẫn nói là rơi nước mắt là yếu đuối tầm thường.
Cuộc đời đồng tính dù nữ hay nam có gì sung sướng đâu, tại sao chúng ta lại bị rời vào hoàn cảnh đáng nguyền rủa này để làm gì. Biết trách ai bây giờ hả ông trời. Thôi cũng đành, ráng mà sống, sống cho người đời biết rằng chúng ta đáng được tôn trọng, sống cho mọi người hiểu rằng chúng ta cũng là con người và có quyền đòi hỏi sự đồng đẳng trong cuộc sống. Không ai có quyền khinh bỉ, lên án, hay nhân danh điều gì đó để mà xua đuổi chúng ta, phải không em.
Và giờ đây nàng cũng như những người đàn bà les khác lại lo lắng cho con cái của mình. Kể cũng kỳ lạ, trong khi nàng và Kiều Thu lẫn Hương Trang đang hết sức tìm mọi cách để đấu tranh bảo vệ quyền lợi của chị em les, thế nhưng họ cũng còn đấu tranh không muốn cho chuyện les này nảy sinh một cách trái quy luật. Tại sao vậy, phải chăng trong trái tim của họ vẫn mãi mãi là trái tim của những người đàn bà. Thăm thẳm thâm sâu đâu đó trong trái tim họ vẫn còn những thiên chức khác của người đàn bà và trên tất cả, họ là những ngừời mẹ.
Les - Vòng Tay Không Đàn Ông Les - Vòng Tay Không Đàn Ông - Bùi Anh Tấn Les - Vòng Tay Không Đàn Ông