Số lần đọc/download: 5786 / 222
Cập nhật: 2017-08-04 07:53:37 +0700
Khúc 18
H
ai bên tiếp tục giao chiến như đám cháy lan nhanh trong lúc Antilochos sải gót mang tin cấp báo Achilleus. Lệnh sứ thấy tướng quân đứng trước đoàn thuyền mũi cong như sừng bò, tâm trí linh cảm chuyện gì xảy ra. Giật mình tướng quân tự nhủ: “Ôi bất hạnh! Vì sao quân Achaian tóc dài lại bị đánh đuổi khiếp đảm chạy qua cánh đồng trở về dãy thuyền? Rất mong thần linh đừng mang đến lòng mình nỗi buồn ghê tởm, mẹ có lần thầm kín cho hay! Bà nói trong khi mình còn sống nhiều quân Myrmidon tinh nhuệ sẽ giã từ ánh sáng mặt trời, gục ngã dưới tay quân Troian! Như vậy chắc hẳn công tử quả cảm của Menoitios lúc này không còn nữa, người sao táo bạo lạ lùng! Mình bảo anh ấy trở về dãy thuyền, sau khi đẩy lui quân thù khỏi phóng hỏa, và đừng trực diện giao chiến với Hektor.”
Trong khi tâm trí, lòng dạ tướng quân miên man suy nghĩ, công tử Nestor khả kính tiến tới. Lệ nóng tuôn dài, lệnh sứ lắp bắp truyền điệp đau đớn: “Hỡi ôi, công tử Peleus tinh thần sáng suốt, hiên ngang, tướng quân sắp nghe tin rùng rợn, bỉ nhân không muốn xảy ra bao giờ! Patroklos đã hy sinh, nằm sóng sượt, giao chiến diễn ra quanh thi thể, lúc này trần truồng, Hektor mũ óng ánh lột giáp y.”
Lời vừa dứt, đau khổ như mây đen bao trùm, Achilleus buồn vô cùng. Hai tay nắm bếp lò đầy tro tướng quân giơ cao đổ lên đầu, khuôn mặt tuấn tú lem luốc, tu-ních ngào ngạt phủ kín tro đen. Tướng quân lăn kềnh, toàn thân quằn quại, tro rơi dày đặc, đưa tay giật tóc bứt đầu. Tỳ nữ tướng quân và Patroklos bắt giữ trong chiến tranh la hét tỏ vẻ buồn rầu, chạy qua cửa ùa tới vây quanh. Tất cả giơ tay đấm ngực, bủn rủn chân tay ngã lăn xuống đất. Phía kia Antilochos ứa lệ, thổn thức đưa tay nắm tay Achilleus đang vừa nức nở vừa nghẹn ngào khôn xiết, lòng tràn trề hãnh diện, vì sợ Achilleus sẽ dùng kiếm tự vẫn. Achilleus rú kêu rùng rợn, thân mẫu khả kính nghe tiếng. Đang ngồi bên cha già dưới đáy biển, thân mẫu thốt tiếng kêu ai oán đáp lời. Nữ thần hối hả xúm quanh, tất cả ái nữ Nereus sống dưới biển sâu: Glauke, Thaleia, Kymodoke, Nesaie, Speio, Thoe, Halia mắt bò nái tơ, Kymothoe, Aktaia, Limnoreia, Melite,Iaira, Amphithoe, Agaue, Doto, Proto, Pherousa, Dynamene, Dexamene, Amphinome, Kallianeira, Doris, Panope, Galateia lừng danh, Nemertes, Apseudes, Kallianassa, Klymene, Ianeira, Ianassa, Maira, Oreithyia, Amatheia mái tóc diễm lệ, và ái nữ khác của Nereus sống dưới biển thăm thẳm. Họ ùn ùn đi vào động mạ bạc; tất cả giơ tay đấm ngực. Thetis dẫn đầu cất tiếng than thở: “Tiểu thư Nereus, tất cả Nereid, hiền muội của ta, lắng nghe ta nói hiền muội sẽ thấu hiểu nỗi buồn rầu, niềm đau khổ vò xé tâm can. Ôi, ta bất hạnh! Ôi, ta đau khổ vì là thân mẫu nam nhi tuyệt vời! Ta sinh hạ quý tử, vừa tuấn tú vừa cường tráng, tài ba xuất chúng, siêu quần bạt tụy, trưởng thành như cây non mới mọc. Ta chăn dắt, nuôi nấng chẳng khác cây trong vườn cây ăn trái trên sườn đồi; ta gửi đi thành Troa trên thuyền cong mũi giao chiến với quân Troian. Nhưng ta sẽ không bao giờ nom thấy quay về tư thất Peleus, không trở lại, không đón chờ dưới mái nhà êm ấm. Suốt thời gian còn sống, hàng ngày nhìn ánh sáng mặt trời, quý tử đau khổ. Ta chẳng thể làm gì giúp đỡ khi gặp mặt. Dẫu vậy ta sẽ đi, ngõ hầu nhìn con yêu quý, nghe con yêu thương kể cho hay chuyện gì xảy ra khiến dằn vặt cõi lòng nên rút khỏi cuộc chiến.”
Dứt lời nữ thần rời động, tất cả nữ thần biển cả đi theo, vừa cất bước vừa nức nở, nước biển duềnh cao rẽ sóng xung quanh. Tới đất Troad phì nhiêu, tất cả lần lượt theo nhau bước lên bờ, đi thành hàng tới chỗ thuyền quân Myrmidon đậu san sát trên bãi cát xung quanh Achilleus bước chân thoăn thoắt. Thân mẫu khả ái tới đứng bên cạnh trong lúc tướng quân rên rỉ thảm thiết. Bật tiếng than ai oán thân mẫu đưa tay ôm đầu quý tử, giọng trầm buồn, thốt lời rú rít như có cánh bay xa: “Con, con của mẹ, tại sao con khóc? Đau đớn thế nào khiến lòng se thắt? Nói mẹ hay, đừng giấu giếm. Dù sao Chúa tể cũng đã thực hiện phần nào điều yêu cầu khi con giơ tay lên trời van xin: con cháu người Achaian dồn về đuôi thuyền, không có con họ đau khổ khôn xiết.”
Thở dài não nề, Achilleus lanh chân lẹ bước đáp: “Mẹ, đúng thế, Chúa tể đã thực hiện điều đó vì con. Nhưng làm sao con có thể vui khi bạn thân bị giết, Patroklos, thanh niên con quý như thân mình, thương hơn cả biết bao đồng đội. Con mất anh ấy, Hektor hạ sát, lột giáp y kỳ diệu, nhìn là thấy phi thường, hùng vĩ, ngoạn mục, thần linh thân tặng Peleus làm quà cưới tráng lệ hôm đẩy mẹ lên giường với thế nhân. Ước chi mẹ ở nhà với nữ thần bất tử dưới biển sâu, và ước gì Peleus kết hôn với phụ nữ thê nhân! Nhưng hôm nay như sự thể cho thấy chắc hẳn trong lòng mẹ cũng đau khổ khôn nguôi, vì sẽ mất con đẻ và con đẻ sẽ không bao giờ trở lại mái nhà trên quê hương. Vì trong lòng con không muốn sống hoặc tiếp tục nấn ná trên cõi đời với mọi người, nếu Hektor chưa gục ngã, đầu tiên chấm dứt cuộc đời dưới thương con cầm, đền trả món nợ vì đã cướp mạng Patroklos công tử Menoitios.”
Nước mắt giàn giụa Thetis tiếp lời: “Nói năng như vậy, con ơi, chắc hẳn con sẽ theo định mệnh chết sớm! Vì sau khi Hektor lìa đời ngày con tận số không xa.”
Achilleus bước chân thoăn thoắt dáng vẻ nôn nóng đáp: “Vậy xin để con chết tức thì, vì khi đồng đội thân thiết bị giết con không thể giúp đỡ! Anh ấy nhắm mắt lìa đời xa quê hương, không có con bên cạnh bao che lúc gặp nguy nan! Bởi thế bây giờ, vì con sẽ không trở lại quê hương yêu dấu, vì con không là ánh sáng cứu tinh đối với Patroklos, hoặc vô vàn đồng đội, Hektor lẫm liệt đã khuất phục, mà chỉ ngồi đây bên dãy thuyền, trở thành gánh nặng dư thừa, vô ích trên đất lành, nên con, chiến binh vô địch, không người nào trong lực lượng Achaian tu-ních lát đồng sánh kịp ngoài chiến trường, mặc dù thua kém nhiều người khi sử dụng ngôn từ trong hội nghị, ô, ước chi bất hòa biến dạng, tiêu tan khỏi thế giới thần linh và thế nhân, và cùng với bất hòa là sự phẫn nộ, đối với thế nhân ngọt hơn mật ong nhỏ giọt, phẫn nộ biến người bình tĩnh, sáng suốt thành cáu bẳn, gắt gỏng, như khói lan tỏa khắp cơ thể, tràn ngập trái tim, như nguyên soái Agamemnon gây nên trong con từ đó đến nay! Nhưng thôi quá khứ trả lại quá khứ, cái gì đã qua cho qua luôn. Dù còn giận dữ, song do sống còn thôi thúc, ngô bối nên dằn lòng chịu đựng. Bây giờ con sẽ ra đi tìm cho ra tên sát hại cuộc đời thân thương ấy: Hektor. Con sẵn sàng tiếp đón tử thần bất kỳ lúc nào Chúa tể và thần linh phái tới. Cao lớn, khỏe mạnh như Herakles cũng không thoát khỏi tử thần, dù được Chúa tể siêu phàm, công tử Kronos thương yêu vô cùng, song đã gục ngã trước định mệnh và ác cảm cay nghiệt của Hera. Bởi thế nếu định mệnh dang tay đón chờ, con sẽ lặng thinh khi nhắm mắt lìa đời. Nhưng ước muốn của con bây giờ là đạt vinh quang chói lọi khiến phụ nữ Troian, con gái Darda -nian xiêm y thướt tha, nếp gấp kín đáo, hổn hển đưa tay lau lệ trên cặp má nõn nà, cất tiếng nỉ non rên rỉ, thầm hiểu con đã vắng mặt trên chiến trường khá lâu. Còn mẹ, mẹ ơi, dẫu thương yêu, đừng tìm cách giữ không cho ra chiến trường. Cố gắng đến mấy mẹ cũng không thể thuyết phục con đâu.”
Nữ thần chân bạc Thetis đáp: “Phải rồi, con yêu, đúng thế. Cứu đồng đội lâm nạn khỏi tiêu ma, mất mạng là điều nên làm. Nhưng đừng quên giáp y lộng lẫy lát đồng lấp lánh hiện thời trong tay quân Troian, Hektor mũ óng ánh hãnh diện choàng trên vai. Dẫu thế mẹ không nghĩ y sẽ có vinh dự choàng lâu dài, vì tử thần lù lù bước tới bên cạnh. Nhưng phần mình, con không nên lao đầu vào cuộc chiến hỗn loạn chừng nào chưa thấy tận mắt mẹ quay lại. Rạng đông sáng mai, lúc mặt trời vừa mọc, mẹ sẽ mang về cho con trang bị ngoạn mục thần linh Hephaistos chế tạo.”
Dứt lời nữ thần quay gót xa con. Tiến dần tới em gái biển sâu nữ thần cất tiếng: “Bây giờ tất cả hiền muội hãy trở về đại dương sâu thẳm, mông mênh, ghé thăm ông già biển cả và tư thất thân phụ ngô bối, kể cho người hay mọi chuyện. Ta sẽ lên núi Olympos gặp thợ rèn lừng danh Hephaistos thử xem thần linh có vui lòng sáng tạo trang bị lộng lẫy, óng ả cho quý tử hay không.”
Nghe chị nói em gái nhanh nhẹn biến dạng lách xuống đáy biển. Thetis, nữ thần chân bạc, ra đi lên núi Olympos để mang trang bị rực rỡ về cho con. Trong lúc nữ thần đang trên đường tiến tới Olympos, quân lính Achaian kêu la hốt hoảng, tháo chạy thục mạng lẩn tránh cuộc tấn công tàn khốc của Hektor đã kéo về dãy thuyền và eo biển Hellespont. Lúc này quân Achaian xà-cạp gọn gàng không thể kéo xác Patroklos mã phu của Achilleus ra khỏi tầm giao tranh, vì quân Troian và đoàn ngựa lại đuổi sát gót, trong số có Hektor công tử Priam, hùng hổ như ngọn lửa điên khùng. Ba lần từ đằng sau Hektor lẫm liệt nắm chân, vừa hăm hở kéo lại, vừa quát to kêu gọi quân Troian; ba lần chiến đấu quyết liệt hai Aias đánh bật, đẩy lui khỏi xác chết. Dẫu thế chủ súy vẫn kiên cường, vững tin khả năng chiến đấu, lúc nhào tới tấn công đám đông, lúc dừng lại giữ vững trận địa, hét to nhất định không lùi bước. Như mục phu cắm lều trên cánh đồng không làm thế nào xua đuổi sư tử khỏi xác chết, lúc sư tử đói khủng khiếp, hai Aias mũ che đầu cũng không làm sao đe dọa Hektor công tử Priam đừng gần tử thi. Đúng lúc chủ súy hầu như kéo được về phía mình, như vậy đoạt chiến thắng vẻ vang, nếu Iris mau chân lẹ bước như gió thổi không từ núi Olympos xổ xuống bảo công tử Peleus, dòng dõi thần linh, vũ trang chiến đấu. Hera phái đi, Chúa tể và thần linh không biết. Nữ thần tới gần, nói lời như có cánh bay xa: “Dậy, công tử Peleus, kinh khủng hơn hết trong hàng binh sĩ, đi bảo vệ Patroklos. Giao chiến ác liệt diễn ra quanh xác anh ấy trước dãy thuyền, hai bên chém giết lẫn nhau, quân Achaian chiến đấu bảo vệ xác chết, quân Troian nhào tới giật lôi về thành Troa lộng gió. Hăm hở hơn hết Hektor đắc thắng muốn kéo mang đi. Cuồng bạo thúc đẩy, y sẽ chặt đầu, cứa cổ, cắm cọc bêu trên hàng cột. Bởi thế dậy đi! Đừng nấn ná nằm bất động! Tướng quân sẽ hổ thẹn vô cùng, nếu Patroklos trở thành trò chơi cho chó thành Troa. Và tướng quân sẽ nhục nhã tột độ, nếu đồng đội đi xuống địa ngục mà thân thể bất toàn, sứt mẻ, băm vằm!”
Achilleus oai phong bước chân thoăn thoắt đáp: “Iris, thần linh nào phái nữ thần mang truyền điệp cho bỉ nhân?”
Iris nhanh chân lẹ bước như gió thổi tiếp lời: “Hera, phu nhân cao quý của Chúa tể, phái ta đi. Nhưng công tử Kronos an tọa trên đỉnh núi không hay, cả hàng bất tử cư ngụ trên núi Olympos tuyết phủ trắng phau cũng không biết.”
Achilleus lanh chân lẹ bước nói: “Nhưng làm sao bỉ nhân có thể tham chiến? Quân thù lấy mất giáp y, thân mẫu dặn đừng mặc trấn thủ ra chiến trường chừng nào chưa thấy tận mắt bà quay lại, bà hứa mang về cho bỉ nhân giáp y ngoạn mục Hephaistos chế tạo. Vả lại, theo chỗ bỉ nhân biết, không binh sĩ nào có giáp y lộng lẫy bỉ nhân có thể mặc vừa, trừ có lẽ tấm khiên của Aias công tử Telamon. Nhưng bỉ nhân biết anh ấy đang ở đằng đó điều khiển binh sĩ hàng đầu, sử dụng trường thương tàn sát quanh thi hài Patroklos.”
Iris nhanh chân lẹ bước như gió thổi tiếp tục: “Đúng thế, ngô bối cũng biết giáp y rực rỡ của tướng quân rơi vào tay quân thù. Nhưng tướng quân cứ như thế ra chiến hào cho quân Troian thấy mặt. Nom thấy tướng quân chúng sẽ khiếp đảm, bỏ cuộc chiến đấu. Nhờ thế quân lính con cháu người Achaian mỏi mệt có thì giờ lấy lại hơi thở. Ngưng nghỉ ngắn ngủi trong chiến trận quý báu vô cùng.”
Dứt lời Iris nhanh chân lẹ bước cáo từ ra đi. Achilleus Chúa tể yêu thương đứng dậy. Athena, tuyệt vời hơn hết trong hàng nữ thần, choàng khiên thần đầy tua trên vai vạm vỡ, quấn quanh đầu vầng mây vàng óng, toàn thân nhóm lửa sáng rực. Như khói từ thành phố bốc lên bầu trời bao la, từ hải đảo xa xôi, nơi quân thù vây hãm, dân chúng suốt ngày chiến đấu tuyệt vọng bảo vệ thành phố, nhưng bên ngoài tường thành, mặt trời vừa lặn, hải đăng lóe sáng, tia sáng đâm thẳng lên cao báo hiệu cho cư dân hải đảo lận cận nom thấy, hy vọng họ sẽ lái thuyền qua cứu vớt khỏi tai ương, ánh lửa trên đầu Achilleus cứ thế đi thẳng lên trời. Tướng quân rời bức tường ra đứng trên bờ chiến hào, song nhớ lời thân mẫu căn dặn không tới tham gia chiến đấu với quân Achaian. Đứng đó tướng quân bắt đầu gào hét. Đằng kia, xa xa Pallas Athena cũng hét gào hô hào chiến đấu. Quân Troian cực kỳ hỗn loạn. Tiếng gào hét của tướng quân lanh lảnh như tiếng kèn đồng ngân vang cao vút, sang sảng kêu gọi khi thành phố bị quân thù khát máu bao vây. Họ hết hồn khi nghe tiếng hét inh ỏi. Ngay cả ngựa bờm dài trong lòng cũng thấy nguy nan, luống cuống quay xe chạy ngược. Mã phu khiếp đảm khi thấy ngọn lửa ngùn ngụt, do nữ thần Athena mắt xanh lam lục nhóm bùng, ánh sáng chói lọi, hung hãn chập chờn trên đầu công tử Peleus dũng cảm. Ba lần Achilleus oai phong gào hét qua chiến hào, ba lần quân Troian và đồng minh rơi vào hỗn loạn. Đúng lúc đó mười hai binh sĩ xuất sắc lăn chết tại chỗ do xe hoặc thương của mình. Trong lòng mừng thầm, lợi dụng cơ hội, quân Achaian kéo ngay Patroklos ra khỏi tầm giao chiến đặt lên giá. Đồng đội thân thiết xúm quanh bùi ngùi thương tiếc, Achilleus nhanh chân lẹ buớc cùng đi với họ, lệ ứa giàn giụa trên má nhìn bạn thân tín nằm trên cáng, thi thể rách nát vì thương đồng sắc nhọn, bạn chí thiết tướng quân phái đi, đem ngựa cùng xe ra chiến trường, nhưng không thấy trở về.
Hera khả kính mắt bò nái tơ hạ lệnh mặt trời bất quyện, dù không muốn, mau chìm xuống đại dương. Từ trước tới giờ vẫn tự do lơ lửng, cuối cùng mặt trời đành lặn. Ngưng chiến đấu ác liệt trong cuộc giằng co cam go, quân Achaian can trường nghỉ xả hơi. Về phía mình, sau huyết chiến hỗn loạn, quân Troian cũng rút lui, tháo ngựa khỏi ràng xe. Trước khi nghĩ tới ẩm thực, tất cả tập họp bàn luận. Không ai dám ngồi, suốt buổi họp tất cả đều đứng, vì ai cũng khiếp sợ Achilleus lại xuất hiện sau khi vắng bóng lâu thế trên chiến trường đẫm máu. Cuộc tranh luận bắt đầu với Poulydamas ý nhị khôn ngoan, công tử Panthoos, người duy nhất trong hàng quân có khả năng nhìn thấy tương lai cũng như quá khứ. Poulydamas là đồng đội chí thiết của Hektor, cả hai chào đời cùng đêm, song trong tranh luận Poulydamas xuất sắc, ngoài chiến trường Hektor xuất chúng. Lòng đầy thiện chí, Poulydamas cất tiếng nói với hội nghị: “Quý hữu, hãy suy nghĩ hết sức cẩn thận đối với thực trạng hiện nay. Bản nhân đề nghị, vì ở cách quá xa tường thành, ngô bối nên rút về ngay bây giờ, đừng ở đây giữa trời gần dãy thuyền chờ bình minh thiêng liêng ló rạng. Chừng nào tên này còn tức giận với Agamemnon oai phong lẫm liệt, chừng đó ngô bối dễ bề đập tan bọn Achaian. Phần riêng bản nhân cũng muốn cắm quân nghỉ đêm bên dãy thuyền lướt sóng, hy vọng nhào tới tóm cổ đám thuyền cân bằng. Nhưng bây giờ bản nhân hết sức ngại công tử Peleus nhanh chân lẹ bước. Đầu óc vốn hung hãn tột bậc y sẽ không bằng lòng ở ngoài cánh đồng, nơi ngô bối và bọn Achaian hỗn chiến giành giật ngang ngửa khoảnh đất nằm giữa đôi bên. Trái lại, y muốn chiếm đoạt thành phố và phụ nữ của ngô bối. Bởi thế bản nhân xin quý hữu trở về bên trong. Tin bản nhân đi, nếu không sự thể sẽ diễn ra như bản nhân nói. Lúc này trời tối, màn đêm bất tử đã chặn bước công tử Peleus bước chân thoăn thoắt. Nhưng ngày mai, nếu gặp ngô bối ở đây, vũ trang đầy đủ, y hùng dũng tấn công, lúc đó quý hữu sẽ nhận ra y tức thì! Người thoát chết trở về thành Troa thiêng liêng sẽ vui mừng; song nhiều người trong hàng quân Troian sẽ làm mồi cho chó và kền kền! Rất mong bản nhân không bao giờ nghe điều bất hạnh như thế! Trái lại, nếu quý hữu theo lời bản nhân đề nghị, mặc dù khó nghe, ngô bối sẽ đóng quân suốt đêm ở nơi công cộng, thành phố sẽ canh gác an toàn nhờ thành lũy, cổng cao, cửa lớn gỗ bào ghép chặt, cánh lắp khít khao. Sáng mai, trước khi bình minh hé rạng, ngô bối sẽ sửa soạn vũ khí, dàn quân dọc thành lũy ứng chiến. Nếu rời thuyền tới tấn công ngô bối ở tường thành, Achilleus sẽ bất lợi vô cùng. Liên tục phi đuổi, ngựa cổ cứng bờm dài xổ tới trổ lui dưới tường thành, sau đó phải lái quay lại dãy thuyền, y sẽ mệt đừ. Y sẽ không còn nghị lực hăng hái tràn vào bên trong và sẽ không bao giờ có khả năng cướp phá thành phố. Trước khi chuyện như thế xảy ra, chó nhanh như chim bay ăn thịt y rồi.”
Vừa nghe liền chau mày lừ mắt, Hektor mũ trận óng ánh đáp: “Poulydamas, lời quý hữu chẳng lọt tai chút nào, quý hữu khuyên ngô bối quay về, giam mình trong thành phố. Bị nhốt trong tường thành quý hữu không chán ghét hay sao? Có thời thế nhân đâu đâu cũng nói thành phố quân vương Priam giàu có, nhiều vàng, lắm đồng. Nhưng thời đó qua rồi, kho tàng lớn lao biến dạng khỏi cung điện. Phần lớn tài sản qua tay Phrygia hoặc không cánh đội nón ra đi sang Maionia ngoạn mục, sau khi Chúa tể siêu phàm trút đổ thịnh nộ lên đầu lên cổ ngô bối. Vậy mà lúc này khi công tử Kronos đầu óc quanh co để bản nhân chiến thắng gần dãy thuyền, đánh đuổi bọn Achaian bật ra biển, như kẻ mất trí, chẳng ngại ngần, quý hữu đưa ý kiến như thế trước hàng quân. Không binh sĩ nào trong lực lượng Troian sẽ theo ý kiến quý hữu. Bản nhân cũng nhất quyết không cho phép họ làm vậy. Tất cả hãy làm như bản nhân nói. Bây giờ tất cả dùng bữa tại chỗ khắp hàng quân; nhớ canh gác và ai nấy đều thức. Trong hàng quân nếu binh sĩ Troian nào quá ư thắc mắc, bận tâm về tài sản, bản nhân đề nghị binh sĩ đó hãy thu thập, ủng hộ để binh sĩ cùng sử dụng: để binh sĩ mình thụ hưởng còn hơn để rơi vào tay bọn Achaian. Sáng mai, trước khi rạng đông xuất hiện, chuẩn bị vũ khí, ngô bối sẽ tiến đánh chúng quyết liệt quanh dãy thuyền rỗng không. Nếu Achilleus thần thánh quyết định đứng dậy, bứt mình khỏi dãy thuyền, nếu quả thực dự định như vậy, y sẽ bất hạnh vô cùng. Bản nhân sẽ không lẩn tránh, bản nhân sẽ không bỏ chạy, khi chạm trán đương đầu khốc liệt. Bản nhân sẽ trực diện với y, một là y thắng, hai là bản nhân thắng. Công bình, không thương riêng ai, chẳng bênh bên nào, thần linh chiến tranh giết cả kẻ muốn giết người.”
Hektor dứt lời, quân Troian như điên như rồ reo hò tán đồng. Vì Pallas Athena đã lấy mất trí khôn, họ không còn biết nhận định, phán đoán. Họ hoan nghênh Hektor, đề cao kế hoạch tai hại, không người nào trong đám ủng hộ Poulydamas đã đưa ra ý kiến khôn ngoan. Bởi thế sau đó họ dùng bữa khắp hàng quân. Trong khi ấy quân Achaian suốt đêm than khóc, thương tiếc Patroklos. Công tử Peleus dẫn đầu lớn tiếng nức nở, vừa đặt bàn tay tàn sát lên ngực đồng đội vừa rên rỉ thảm thiết, như sư tử bờm râu xồm xoàm bị thợ săn hươu bắt mất con trong rừng rậm, trở lại quá muộn, nhận ra mất mát bèn theo vết chân đuổi thợ săn hết khoảng trống này đến khoảng trống kia, lòng dạ hậm hực, tức giận khôn nguôi, hy vọng bắt gặp. Vừa nghẹn ngào ngằn ngặt Achilleus vừa thốt lời nói với quân Myrmidon: “Hỡi ôi, lời hứa hão huyền bản nhân thốt ra hôm đó lúc tới tư thất trấn an anh hùng Menoitios! Bản nhân nói bản nhân sẽ đem công tử về Opous, chiến thẳng vẻ vang, sau khi cướp phá thành Troa đoạt nhiều chiến phẩm. Tiếc thay Chúa tể không tán đồng những gì thế nhân dự định. Định mệnh quyết định hai đứa ngô bối sẽ đổ máu nhuộm đỏ đất này, nơi đây trên đất Troad, vì bản nhân cũng sẽ không trở về nhìn lại quê hương để được tiếp đón trong tư thất mã phu cao niên Peleus hoặc hiền mẫu Thetis. Trái lại, bản nhân sẽ vùi thây trong đất này, nơi đây. Bởi thế, Patroklos ơi, vì sẽ đi vào lòng đất sau quý hữu, bản nhân sẽ không mai táng quý hữu chừng nào chưa mang về đây giáp y cùng đầu lâu Hektor, kẻ đã cả gan hạ sát quý hữu. Và để hả giận vì quý hữu bị sát hại, tại giàn hỏa bản nhân sẽ cứa cổ mười hai con cái nhà quyền quý Troian. Trong khi chờ đợi quý hữu sẽ nằm đây gần dãy thuyền cong mũi. Phụ nữ Troian, đàn bà con gái Dardanian, xiêm y tha thướt, nếp gấp kỳ khu, sẽ bước quanh suốt ngày đêm nhỏ lệ than khóc, qua cực nhọc, khó khăn, với sức mạnh kiên cường và thương dài ngô bối đã chinh phục, khi cướp phá thành phố giàu có của thế nhân.”
Dứt lời Achilleus phi thường cất tiếng gọi đồng đội đem kiềng lớn đặt lên bếp lửa đun nước để rửa sạch máu đọng trên cơ thể Patroklos càng nhanh càng tốt. Họ đặt vạc trên kiềng, đổ đầy nước, mang củi tới đun. Lửa bắt đầu lém đốt đáy vạc, nước nóng dần. Lúc nước sôi trong vạc đồng bóng lộn, họ lấy lau rửa thi hài, thoa dầu khắp thân thể, đem thuốc mỡ cất trữ chín năm ròng trát kín vết thương. Xong rồi họ đặt lên cáng lấy vải liệm mỏng mịn phủ kín từ đầu tới chân, trên trải miếng vải trắng. Suốt đêm, xúm quanh Achilleus lanh chân lẹ bước, quân Myrmidon than khóc thương tiếc Patroklos. Đúng lúc đó Chúa tể nói với Hera, vừa là em vừa là vợ: “Ô! Hera khả ái mắt bò nái tơ, thế là khanh lại đạt ý định, thôi thúc Achilleus bước chân thoăn thoắt đứng dậy bước vào hành động! Khanh đúng là từ mẫu quân Achaian tóc dài, chúng đúng là quý tử hiền mẫu yêu thương!”
Vừa nghe Hera khả kính mắt bò nái tơ liền đáp: “Công tử Kronos khủng khiếp, Thánh thượng nói thế nghĩa là thế nào? Ngay cả thế nhân bình thường cũng có thể thực hiện ý định giúp đỡ thế nhân, mặc dù tất tử và không sở đắc kiến thức như ngô bối. Vậy làm sao thần thiếp, nữ thần cao quý trong hàng nữ thần, vừa theo nguồn gốc, vừa theo danh xưng, phu nhân Thánh thượng, phu nhân quân vương thần linh bất tử, có thể dằn lòng không gây tai họa cho quân Troian khi chúng trêu ngươi chọc tức?”
Hai bên lời qua tiếng lại. Trong khi đó Thetis chân bạc tới tư thất Hephaistos, thần linh què chân tự tay xây dựng, bằng đồng bóng lộn, ngôi nhà sáng như vì sao, nổi bật giữa tư thất hàng bất tử. Nữ thần thấy thần linh hí hoáy, mồ hôi nhễ nhại, hì hục thổi bễ. Thần linh đang làm hơn hai chục chiếc kiềng ba chân đặt sát tường quanh căn phòng ngôi nhà kiên cố. Dưới chân thần linh lắp bánh xe bằng vàng để có thể di chuyển tự động tới chỗ thần linh họp bàn, sau đó quay về tư thất khiến tất cả thần linh ngạc nhiên. Kiềng hầu như đã làm xong, chỉ còn quai chế tạo rất công phu chưa lắp; thần linh đang điều chỉnh khổ độ và dát mỏng đinh tán. Trong lúc thần linh vận dụng tay nghề tinh xảo chế tạo mấy thứ vừa kể nữ thần chân bạc Thetis tới gần. Vừa ra khỏi nhà thì nom thấy, Charis nữ thần yêu kiều, Charis choàng voan ngoạn mục, hiền nội thần linh khập khiễng lừng danh lại gần cầm tay vừa gọi tên vừa nhỏ nhẻ thốt lời: “Ô! Thetis, xiêm y thướt tha, ngô bối kính trọng và quý mến, chẳng hay chuyện gì khiến rời gót ngọc đến tệ xá? Hân hạnh đón chào và trân trọng kính mời hạ giá, mặc dù trong quá khứ ít khi tới thăm. Dẫu sao cũng rước nữ thần bước vào và cho phép tiện nữ ân cần thù tiếp.”
Dứt lời nữ thần duyên dáng dẫn Thetis vào nhà, mời an tọa trên ghế xinh xắn đóng rất nghệ thuật, đinh bằng bạc bóng lộn, dưới kê ghế đẩu để đặt chân. Sau đó vừa đánh tiếng nữ thần vừa nói với Hephaistos thợ rèn lừng danh: “Hephaistos ơi, ra mà xem. Thetis tới chơi muốn gặp chàng đây này.” Thần linh tàn phế lừng danh vội đáp: “Ô, thế hả, nữ thần ta tôn kính, quý mến đến nhà ngô bối! Nữ thần cứu mạng đúng giờ thập tử nhất sinh sau khi ta ngã từ trên cao đau đớn, mẹ đẻ nhẫn tâm muốn giấu kín, vì ta què quặt. Ta sẽ đau khổ khôn xiết nếu Thetis và Eurynome không âu yếm ôm vào lòng, Thetis và Eurynome, ái nữ Đại Dương tuôn chảy vòng quanh. Ta sống với hai người chín năm, sáng chế nữ trang nhiều vô kể, kẹp gài, vòng xuyến, đài hoa, dây chuyền, trong động sâu thẳm. Bốn bề bọt biển vây quanh, Đại Dương gầm thét tuôn chảy bất tận, không ai trong đám thần linh trên trời hay thế nhân dưới đất hay biết, trừ Thetis và Eurynome, vì hai người đã cứu ta sống. Bữa nay Thetis tới nhà ngô bối, vậy ta phải cố sức đền đáp trọn vẹn, đầy đủ công ơn trời biển nữ thần mái tóc yêu kiều dành cho. Do vậy khanh mau tay sửa soạn tiếp đãi bặt thiệp quý khách ân nhân trong khi ta thu dẹp ống bễ cùng dụng cụ đồ nghề.”
Nói rồi, tầm vóc khổng lồ, bước đi khập khễnh, thần linh rời chân đe đứng dậy, song cặp chân khẳng khiu phía dưới cử động thoăn thoắt. Thần linh rút bễ khỏi lửa, thu thập dụng cụ đồ nghề sử dụng bỏ vào thùng bằng bạc. Sau đó dùng miếng bọt biển thần linh lau mặt, hai tay, cần cổ múi dày và lồng ngực lông lá. Mặc tu-ních, chống gậy to, thần linh tập tễnh bước ra cửa. Nữ tỳ hối hả chạy tới đỡ đần. Họ đều bằng vàng, song trông như trinh nữ bằng xương bằng thịt. Họ có đầu óc nhạy cảm, tiếng nói và sức lực; nhờ thần linh bất tử thương yêu chỉ dẫn họ biết làm việc. Bởi thế họ vội vàng nâng đỡ chủ nhân. Loạng choạng khó khăn nhích dần tới chỗ Thetis an tọa trên ghế bóng lộn, thần linh cầm tay, ngỏ lời: “Thetis, xiêm y tha thướt, ngô bối quý mến và kính trọng, chẳng hay chuyện gì khiến nữ thần rời gót ngọc đến tệ xá? Hân hạnh đón chào và trân trọng kính mời hạ giá, mặc dù trong quá khứ ít khi tới viếng thăm. Xin cho biết tôn ý. Lòng riêng sẵn sàng đáp ứng, nếu ngu đệ có thể và điều yêu cầu khả dĩ thực hiện.”
Vừa nghe nước mắt giàn giụa tức thì Thetis đáp: “Hephaistos ơi, trên núi Olympos trong hàng nữ thần có nữ thần nào chịu đựng đau khổ trong lòng như đau khổ Chúa tể công tử Kronos dành cho tỉ không? Trong hàng nữ thần biển sâu ông chọn tỉ kết duyên với thế nhân, Peleus công tử Aiakos. Dẫu lòng chẳng muốn chút nào tỉ phải lên giường chung chăn chung gối. Bây giờ thế nhân nằm nhà, yếu đuối, suy nhược vì tuổi già buồn thảm trong khi phần riêng tỉ còn biết bao đau khổ gánh chịu. Chúa tể cho tỉ đứa con để nuôi nấng, để gây dựng, để trở thành anh hùng tài ba, xuất chúng, khôn lớn như cây non mới mọc. Tỉ trông nom, chăn dắt tựa cây giống trong vườn cây ăn trái trên sườn đồi, tỉ gửi đi theo thuyền mũi cong tới xứ Troad chiến đấu chống quân Troian. Tỉ sẽ không bao giờ gặp lại, tỉ sẽ chẳng bao giờ thấy trở về mái nhà Peleus. Trong khi tỉ còn thấy tồn tại trên cõi đời, tiếp tục nhìn ánh sáng mặt trời, con tỉ sống trong buồn rầu, đau khổ. Dẫu vậy tỉ chẳng thể đỡ đần khi tới viếng thăm! Thiếu nữ con cái người Achaian chọn làm chiến phẩm dành cho con tỉ quân vương Agamemnon đang tay nẫng nhẹ. Bởi thế con tỉ buồn da diết, con tỉ thương nhớ khôn nguôi. Trong khi đó quân Troian đánh bật quân Achaian trở lại phía sau dãy thuyền, không để tẩu thoát. Trưởng thượng hàng quân Argive tới năn nỉ, đồng thời kể tên vô số chiến phẩm rực rỡ sẽ trao tặng. Nhưng khước từ, con tỉ nhất định không ra cứu nguy đồng đội. Thay vì thế con tỉ để Patroklos mặc giáp y của mình, rồi phái ra chiến trường, lực lượng đông đảo đi theo. Suốt ngày chiến đấu quanh cổng Skaian, hôm đó suýt nữa đoàn quân xông vào chiếm thành phố, nếu Apollo không hạ sát công tử can trường của Menoitios ngay hàng đầu, sau khi chiến binh gây khá nhiều tổn thất cho địch, trao chiến thắng cho Hektor. Đó là lý do vì sao bữa nay tỉ tới nắm đầu gối van xin, hy vọng hiền đệ ra tay làm cho đứa con bất hạnh của tỉ, cuộc đời ngắn ngủi, tấm khiên, chiếc mũ, xà-cạp gọn gàng có móc gắn ở mắt cá chân và trấn thủ. Vì giáp y trao cho bạn bị mất khi bạn gục chết trước quân thù. Lúc này con tỉ nằm trên sàn đất, lòng buồn khôn xiết.”
Thần linh què quặt lừng danh đáp: “Chuyện đó đại tỉ đừng lo, đại tỉ chớ bận tâm. Thực lòng nếu có thể che giấu quý tử khỏi tử thần tàn ác, khi định mệnh khắt khe lại gần, ngu đệ sẵn sàng ra tay như sẽ thực hiện trang bị ngoạn mục cho quý tử bây giờ, tấm áo để mắt nhìn thế nhân sẽ ngây ngất, sững sờ!”
Dứt lời thần linh rời Thetis quay lại hàng bễ. Mồi lửa xong thần linh hạ lệnh hàng bễ hoạt động. Hai mươi ống tất cả bắt đầu thổi phù phù, tống lửa mỗi lần thục mạnh, sức đẩy thay đổi khéo léo, gia tăng lúc cần, giảm thiểu khi nghỉ, tùy theo yêu cầu của Hephaistos và thực trạng công việc hoàn thành. Thần linh thả vào lửa đồng cứng, thiếc, vàng quý và bạc. Sau đó thần linh đặt đe lớn lên bệ gỗ, một tay nắm búa khổng lồ, một tay cầm kìm gắp.
Thần linh bắt đầu làm tấm khiên đồ sộ, cứng chắc trang trí kín mặt. Quanh riềm thần linh đặt ba vành tròn kim loại chói lọi, rực rỡ trên gài dải đeo bằng bạc. Thân khiên trải dày năm lớp, mặt khiên thần linh vận dụng tài nghệ tinh xảo trau chuốt nhiều họa hình với nghệ thuật thâm hậu. Thần linh trình bày trái đất, bầu trời, biển cả, mặt trời bất quyện, mặt trăng tròn trịa, nhiều chòm sao lấp lánh tô điểm thiên cung, chòm sao Mão, chòm sao Tất, chòm sao Lạp Hộ, chòm sao Đại Hùng, còn gọi là Xa Tòa, chòm sao duy nhất không một lần tắm dưới Đại Dương, xoay quanh tại chỗ liên miên, bất tận, thận trọng ngắm nhìn chòm sao Lạp Hộ hùng vĩ. Trên mặt thần linh thiết lập hai thành phố ngoạn mục, đông đúc thế nhân. Thành phố này tổ chức đám cưới, đám tiệc. Thân nhân đưa cô dâu rời nhà dưới ánh đuốc sáng trưng qua phố xá, tiếng hát ngợi ca hôn nhân rền vang. Thanh niên khiêu vũ lượn vòng xoay tròn; ở giữa tiếng sáo, tiếng đàn dìu dặt dâng cao. Đàn bà con gái đứng trước cửa nhà đưa mắt nhìn thích thú. Đàn ông tụ tập ngoài chợ. Lời qua tiếng lại, hai đàn ông cãi nhau vì tiền chuộc nợ máu nộp trả vụ sát nhân. Người gân cổ nói đã bồi thường đầy đủ, phân bua cho dân chúng cùng hay, người khẳng định chưa nhận đồng nào. Hai bên khăng khăng đòi trọng tài giải quyết. Dân chúng đứng xem la hét, phe lớn tiếng ủng hộ bên này, phe to lời bênh vực bên kia, lệnh sứ phải tìm đủ cách giữ họ trong vòng trật tự. Trưởng thượng ngồi trên ghế đá nhẵn bóng đặt giữa vòng tròn thiêng liêng, tay cầm quyền trượng phát biểu, lệnh sứ lớn tiếng vừa trao. Cầm quyền trượng bước ra phía trước trưởng thượng lần lượt phát biểu phán quyết. Hai ta-lăng vàng nằm trên mặt đất giữa vòng tròn sẽ trao trưởng thượng đưa phán quyết thẳng thắn hơn hết. Quanh thành phố kia có hai binh đội đóng quân, vũ khí bóng lộn. Hai bên tranh luận, bên bao vây lưỡng lự giữa hai quyết định: tấn công, cướp phá thành phố hay đồng ý với cư dân chia tài sản của họ, lấy một nửa sở hữu chất đầy trong thành phố ngoạn mục. Nhưng nhất định không chịu, bên bị bao vây bí mật chuẩn bị phục kích. Để thành lũy cho vợ trẻ con thơ thân yêu bảo vệ, cả lão nhân tuổi già sức yếu, họ ra đi dưới sự lãnh đạo của thần linh chiến tranh và Pallas Athena, cả hai hiện hình bằng vàng, phục sức bằng vàng, vũ trang ngoạn mục, đồ sộ. To lớn, đẹp đẽ, trang bị vũ khí, như thần linh, nổi bật, họ đứng cao hơn hàng quân thấp nhỏ. Tới chỗ thuận lợi để phục kích, dưới lòng sông nơi gia súc lớn nhỏ đến uống nước, họ dừng lại bố trí, giáp y lát đồng lấp loáng. Cách xa chỗ rải quân mai phục họ đặt hai trinh sát theo dõi cừu, bò sừng cong trên đường đi tới. Chẳng mấy chốc mục súc xuất hiện, đi đầu là hai mục phu, vừa cất bước vừa vui vẻ thổi sáo, chẳng mảy may nghi ngờ cạm bẫy. Nom thấy quân phục kích bèn xổ ra chận đường, bao vây đàn bò, đàn cừu lông trắng xinh xẻo, giết phăng mục phu. Đang ngồi hội họp tranh cãi chợt nghe tiếng nhốn nháo xảy ra giữa đàn gia súc, quân bao vây nhất loạt nhảy lên xe ngựa phóng như bay đuổi theo tới nơi tức thì. Chiếm vị trí, dàn trận tuyến hai bên giao chiến trên bờ sông, thương đồng lao qua ném lại tàn sát lẫn nhau. Căm Thù, Hỗn Loạn và Tử Thần xuất hiện giữa hai bên. Tử Thần ghê rợn đưa tay nắm binh sĩ hãy còn sống mới bị thương, binh sĩ không bị thương, cầm chân binh sĩ đã chết lôi qua đám đông hỗn chiến. Vai áo đẫm máu thế nhân. Cả ba tiến tới, trà trộn, giao chiến như thế nhân bằng xương bằng thịt, đồng thời lôi xác chết bên này cũng như bên kia mang đi.
Trên mặt thần linh trình bày cánh đồng hưu canh lớn rộng, đất tơi xốp, phì nhiêu, có thể trồng trọt, cày cấy ba vụ. Nhiều nông phu quay cày, đẩy ngựa đi tới, trở về hết phía này đến phía kia. Mỗi lần họ quay lại, cày tới cuối cánh đồng, có thanh niên tiến ra bước tới đưa cho cúp vang dịu ngọt như mật ong. Cứ thế men theo luống cày họ vòng lại, hì hục tiến sâu vào đất ruộng bỏ hóa để tới đầu cánh đồng. Phía sau tối đen, cánh đồng trông như ruộng đất vừa cày, mặc dù bằng vàng. Tác phẩm do tay nghề kỳ diệu hoàn thành.
Trên mặt thần linh còn sáng tạo đất đai canh tác của quân vương, trong đó thợ gặt cầm liềm sắc gặt liên hồi. Cây lúa ngả xuống đất, hết nắm này đến nắm kia, theo đường cắt trên ruộng trong khi thợ bó dùng dây bó thành bó. Ba thợ bó đứng chờ sẵn sàng; phía sau thiếu nhi con trai sau khi thu nhặt cây lúa, ôm đầy hai tay thoăn thoắt, liên tục đưa cho họ. Cầm quyền trượng đứng im lặng giữa đám thợ bên đường cắt, quân vương tỏ vẻ hoan hỉ. Bên kia cánh ruộng, dưới bóng cây sồi, sửa soạn bữa cơm ăn mừng, lệnh sứ túi bụi xả bò lớn vừa hạ sát làm lễ tế sinh. Muốn bữa ăn cho thợ thêm màu mè, thú vị đàn bà con gái rắc khá nhiều bột mì trắng tinh.
Tiếp theo thần linh thực hiện vườn nho trĩu trái, ngoạn mục, tất cả đều bằng vàng. Chùm nho đen thẫm buông lơ lửng dưới hàng cột nâng cành bằng bạc chạy từ đầu tới cuối vườn. Xung quanh khu đất thần linh đào hào lát kim loại màu xanh đậm và dọc theo chiều dài rào hàng rào bằng thiếc. Chỉ có một lối mòn dẫn vào vườn nho. Tới mùa hái thợ đi theo lối này. Thanh niên, thiếu nữ trẻ măng, trái tim trong trắng, tình cảm dịu dàng, mang rổ đầy nho thơm ngọt như mật ong. Thiếu niên đi giữa ôm đàn cy-tha, âm thanh trong trẻo, vừa tình tứ biểu diễn điệu ca, vừa cất tiếng lảnh lót, hát bài ca thi vị tưởng nhớ Linos. Thanh niên, thiếu nữ bước theo, vừa ca hát, vừa khiêu vũ, chân nện nhịp theo điệu nhạc.
Tiếp theo thần linh trình bày đàn bò sừng thẳng. Bằng vàng và thiếc, bò nái cất tiếng rống trong lúc hối hả bước đi từ chuồng ra bãi cỏ gần dòng suối tuôn chảy róc rách, bên hàng lau sậy đu đưa nghiêng ngả. Bốn mục phu bằng vàng lững thững cất bước cùng đàn bò, chín con chó thoăn thoắt theo sau. Đi giữa đám bò hàng đầu hai sư tử hung dữ ngoạm cổ bò mộng lôi đi, bò mộng rống kêu thảm thiết. Mục phu và đàn chó đuổi theo cứu nguy. Nhưng hai sư tử đã phanh da bò mộng, moi ruột gan, táp máu đỏ lòm. Mục phu thúc đẩy, khuyến khích bầy chó chạy thật nhanh, song vô ích, chúng cứ quay lại không muốn cắn sư tử. Tránh né cẩn thận, giữ khoảng cách gần kề, chúng đứng sủa inh ỏi. Cùng lúc thần linh tàn phế lừng danh thể hiện bãi cỏ bao la trong thung lũng ngoạn mục cho cừu lông trắng, gồm cả nhà chái, chuồng nhốt, chuồng ở mái che kín đáo. Thần linh khập khiễng còn khai triển sàn vũ đa dạng, như sàn vũ ngày xưa Daidalos thiết kế trong Knosos rộng rãi, khang trang cho Ariadne mái tóc diễm kiều. Trên sàn thanh niên và thiếu nữ, đáng giá nhiều bò, cầm cổ tay nhau khiêu vũ. Thiếu nữ mặc áo dài vải mịn, thanh niên mặc tu-ních dệt kỹ, vải óng ánh màu dầu lờn lợt. Các cô đội vòng hoa tươi thắm, các cậu đeo đoản kiếm bằng vàng, dây đeo bằng bạc. Khi chân cử động thoăn thoắt, họ di chuyển hết sức thanh thoát y hệt thợ đồ gốm ngồi gần bàn xoay đưa tay thử bàn xoay xem có êm nhẹ hay không. Ngược lại, lúc tiến lại gần nhau, họ xê dịch thành hàng, người này theo người kia. Đám đông vây quanh ca đoàn duyên dáng, tất cả đều ngây ngất. Ca công điêu luyện đi giữa nâng đàn cy-tha cất tiếng hát. Ca khúc vừa dạo nhịp điệu, hai nghệ nhân múa rối xuất hiện thay nhau nhào lộn giữa đám đông. Sau cùng thần linh diễn tả sức mạnh vĩ đại của Đại Dương trên riềm ngoài cùng vòng quanh tấm khiên gia công vững chắc. Khi hoàn tất tấm khiên vừa cứng vừa rộng, thần linh chế tạo trấn thủ rực rỡ hơn cả ánh lửa. Với Achilleus thần linh còn chế tạo chiếc mũ dày chắc, vừa khít thái dương, ngoạn mục, trau chuốt, trên chỏm gắn chùm lông bằng vàng. Cuối cùng riêng với Achilleus, thần linh gia công đôi xà-cạp bằng đồng thau co giãn. Sau khi hì hục với cánh tay cường tráng làm xong trang bị, thần linh què quặt lừng danh thu thập đem để dưới chân thân mẫu Achilleus. Như chim bồ cắt từ tư thất Hephaistos mang trang bị óng ánh ra đi Thetis rời đỉnh núi Olympos tuyết phủ trắng phau phi thân lao xuống.