Phần thưởng cho sự chịu đựng gian khổ chính là những kinh nghiệm bạn thu được.

Aeschylus

 
 
 
 
 
Tác giả: Jill Barnett
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Wild
Dịch giả: Nishan
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1269 / 5
Cập nhật: 2016-06-20 21:05:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
âu đài Leeds, hạt Kent, nước Anh.
Vua Edward I của nước Anh cao lớn và oai vệ y như danh hiệu của ngài. Làn da ngài nhuộm sắc vàng từ chuyến đi săn vừa qua và mái tóc vàng của ngài lấp lánh trong ánh nắng vừa xuyên qua khung cửa sổ tròn được chắn bởi lớp kính màu hổ phách gợn sóng lăn tăn.
“Quả là một tin nhắn lạ lùng mà các ngài làm ta phải trở về. Các ngài nói Hiệp sĩ Roger đã biến mất ở đâu đó tại Brecon và cho rằng Hiệp sĩ Tobin de Clare, con trai của Gloucester đứng đằng sau chuyện đó?” Edward đứng trong chiến sự phòng trong tòa lâu đài chính, lưng dựa vào chiếc bàn dài chạm khắc nặng nề bằng gỗ sẫm màu, chân ngài bắt chéo uể oải nơi mắt cá. Nhưng với bất kỳ ai hiểu rõ Đức vua, ngài không phải là người dễ dãi và thờ ơ.
“Đó là những lời buộc tội rõ rệt.” Edward đưa tia mắt màu xanh khó hiểu nhìn vào mắt từng người đàn ông đang quỳ trước mặt. Con mắt trái của ngài hơi lệch xuống một bên, đặc trưng của các vị vua dòng họ Plantagenet, đặc biệt là cha ngài. Nhưng với Edward, không ai dám nghĩ đó là một nhược điểm hay yếu kém gì. Ngài là một người đàn ông với bốn mươi mốt tuổi đời có đầu óc nhanh nhạy sắc bén như thân hình cao lớn, săn chắc trẻ trung của ngài.
Edward ra hiệu cho những người đàn ông đứng dậy. “Giải thích tại sao các ngài lại nghi ngờ như vậy.”
Payn Godart bước lên trên. “Đầu tiên là Hiệp sĩ Roger biến mất không dấu vết ở Brecon. Ngài ấy đã cưỡi ngựa đuổi theo một người đàn bà cưỡi ngựa và không quay trở lại. Chúng thần đã đợi một đêm rồi một ngày nữa, thưa bệ hạ, rồi chúng thần tìm kiếm khắp vùng quê.”
“Các ngài không thấy dấu hiệu nào của anh ta sao?”
Payn lắc đầu. “Nhưng de Clare đã đi tự đi tìm còn lâu hơn những người khác. Ngài ta quay trở lại mà không giải thích gì về việc lâu hơn những người khác một ngày. Khi thần đề nghị cưỡi ngựa tới chỗ Bá tước Merrick để được giúp đỡ, ngài ta từ chối, dù ngài ta biết rằng Glamorgan ở gần hơn và có thể trợ giúp chúng thần trong việc tìm kiếm.”
“Ngài nghĩ anh ta có lý do làm hại Hiệp sĩ Roger chăng?”
“Họ không hòa thuận với nhau. Chuyện đó không phải là bí mật gì. Và còn có chị của de Clare, phu nhân Elizabeth nữa.”
“Tất cả chúng ta đều biết chuyện phu nhân Elizabeth và FitzAlan, nhưng ta nghĩ Hugh Bigod nguy hiểm hơn de Clare.”
“Nhưng còn tệ hại hơn, thưa bệ hạ, đó là việc de Clare đã biến mất khỏi đây trong lúc chúng thần chờ người quay trở về.” Payn dừng lại, rồi nói thêm, “Những người vô tội không che giấu các thông tin và lẩn trốn lúc đêm tối.”
“Thông tin gì vậy?”
“Phi ngựa tới Glamorgan để nhận sự trợ giúp của Bá tước Merrick, vốn là người không hay biết chuyện gì đã xảy đến với bạn mình. Ngài ấy rất thân với Hiệp sĩ Roger.”
“Ta cũng vậy,” Edward nói thẳng ra. “Vậy có ai trông thấy de Clare trốn khỏi đây không?”
“Không ạ. Nhưng ngài ta không thông báo cho ai là mình rời đi cả. Thần đã không phát hiện ra ngài ta đi mất cho tới sáng nay.” Payn Godart phàn nàn.
“Không có dấu vết gì của ngựa hiệp sĩ Roger ở Brecon sao?”
“De Clare nói rằng họ đã biến mất ở một con sông nằm phía bắc rừng Brecon ạ,” John Carteret giải thích, rồi lại cúi mái đầu sẫm tối xuống để tỏ lòng tôn kính đức vua.
“Ta hiểu rồi,” Edward vuốt vuốt bộ râu nhọn một cách suy ngẫm.
“Chúng thần đã tìm kiếm khu vực ấy suốt hai ngày và cả ngôi làng gần đó. Thần nghĩ ngôi làng đó gọi là Bledig” Payn Godart quay lại xác định với những người tay không vũ khí đứng sau anh ta, gươm giáo của họ được đặt dọc bức tường bên ngoài tòa nhà và mũ giáp được kẹp dưới cánh tay.
“Đò là vùng Bleddig ạ,” John Carteret đồng tình. “Không có ai ở đó trông thấy ngài ấy, thưa bệ hạ. Thần hiểu chuyện đó là không tin được, nhưng cứ như là FitzAlan và ngựa của ngài ấy tan biến vậy.”
Edward bắt đầu rảo bước trước mặt họ, khi ngài bước đi, đôi tay đeo đầy nhẫn của ngài chắp lại sau lưng, đôi giày mũi nhọn bằng da hảo hạng cứ gõ gõ sự sốt ruột của ngài lên những viên đá lát sàn. “Không có tiền chuộc. Không có dấu hiệu gì cho thấy ai đó đã bắt anh ta.” Ngài quay lại thật nhanh và giáp mặt những người đàn ông. “Phải có ai đó báo tin cho gia đình anh ta.”
“Thần sẽ cử một người tới Wells, thưa bệ hạ,” Payn nói với đức vua. “Liệu một người trong bọn thần có nên tới Camrose không ạ? Bá tước Merrick chắc sẽ muốn biết.”
Edward đi qua một cánh cửa hông dẫn tới căn phòng riêng. Ngài mở cửa rồi quay lại nhìn Payn Godart. “Không, ta sẽ lo việc thông báo cho Bá tước Merrick.” Và Edward biến mất qua cánh cửa, để lại kỵ binh của Hiệp sĩ Roger đứng đó. Đó là dấu hiệu cho bọn họ thoái lui.
o O o
Cùng lúc Đức vua Edward đóng cánh cửa ấy, một người đàn ông tóc đen phi ngựa qua Vùng biên giới xứ Wales. Y phi ngựa một mình, không có cận vệ hay người hầu theo sau. Y cưỡi ngựa chỉ với một thanh gươm cán bạc bên hông.
Y đã phi qua Rặng núi đen, qua một con đèo ở Mawr nơi những dòng nước chảy tràn mùa đông vẫn còn đổ xuống đá thành suối, nơi ấy có cá hồi bơi lội, những con ngỗng trời màu nâu đứng trên một chân tại mé nước nông. Y dừng lại nơi ấy, và đổ đầy một bình nước sạch, nhìn chăm chăm về phía tây nam, lo sợ về chuyện y đã phải làm.
Nhưng trước khi có thể nghĩ sâu xa về chuyện đó, y lại tung mình lên yên ngựa và đi xuống thung lũng bên dưới. Con ngựa của y nhanh chóng tăng nước kiệu vượt qua những ngọn đồi trập trùng, qua những cánh đồng hoang vắng nơi cừu đang được thả cho ăn cỏ và chim ó bay lượn trên đầu và nơi thi thoảng có một cây trơ trọi trên ngọn đồi xa xa chìa theo hướng gió thổi. Y đang thẳng hướng tới Brecon.
o O o
Roger và Teleri ăn hết số nấm họ đã tìm trong ngày, cộng thêm với nhiều rau trong vườn nhà, nhưng khi Roger nằm trên chiếc giường rơm đêm ấy, anh nghĩ về việc Teleri đã cẩn thận tính toán dùng thứ gì từ chiếc chạn bé con và khu vườn của cô ra làm sao. Cô chỉ có rất ít ỏi nhưng cô đã san sẻ với anh, chỉ đòi hỏi mỗi điều là khi anh đi thì đừng mang con Ả rập theo.
Anh chưa bao giờ biết tới đói khát. Anh là con trai duy nhất của một nam tước giàu có, cháu ngoại của một trong những gia đình lâu đời và đáng sợ nhất vùng. Anh đã được nuôi dưỡng bên cạnh một bá tước hùng mạnh, và là bạn của thái tử người sau đó trở thành Nhà vua của nước Anh. Ngay cả trên chiến trường hay khi bị vây hãm, Roger vẫn là quý tộc và là một hiệp sĩ. Với họ, thức ăn luôn luôn đủ đầy. Khi anh tham gia cuộc Thập tự chinh, nơi những chiến dịch trước đầy rẫy người bị đói gần chết, Roger đã chiến đấu bên cạnh Edward.
Các vị vua thì không bị đói, ngay cả trên chiến trường.
Hoang Dã Hoang Dã - Jill Barnett Hoang Dã