Số lần đọc/download: 1873 / 14
Cập nhật: 2015-11-22 15:21:13 +0700
Chương 22
M
ặt trời tháng chin từ bầu trời cao chiếu ánh sang tươi vui xuống trung tâm đầu não của trại Triple C. Không khí hanh khô của mùa thu đã xuất hiện khắp nơi, tăng cường khí thế cho mọi người và mang lại cho trang trại một khung cảnh khẩn trương.
Chase đứng ngoaiì những cánh cửa của chuồng bò mở rộng. mặc bộ đồ comlê cắt may theo kiểu miền Tây, thắt cà vạt nhỏ bằng dây, đội mũ Stetson mới. Trông ông quả đúng là người tộc trưởng của Công Ty Nuôi Bò Calder. Ông nhìn số xe cộ đậu thành từng dãy có trật tự cách chuồng bò một đoạn ngắn, mỉm cười khi thấy hai chiếc xe tải nhỏ bám đầy bụi nằm trong số các chiếc Cadillac, Mercedes và BMW.
Cuộc bán đấu giá bò đầu tiên của trại sẽ được bắt đâu trong vòng 20 phút nữa, và số người tham dự thật đông, đông hơn dự đoán của Chase rất nhiều. Tiếng cười nói chuyện ồn ào từ trong phòng vẳng ra cho thấy người đã tập trung trong đó rất nhiều, nhưng vẫn còn một số tiếp tục đi qua mặt ông để vào phòng. Chase biết tên một số ít người, nhưng có nhiều người ông nhớ đã gặp họ trước đây tại những buổi sinh hoạt của hội người chăn bò. Và theo ý kiến của ông, ít người trong số này xứng danh là "Chủ trại chăn bò".
Ben Parker không xứng danh là một người trong nhóm này. Chase nhìn người chủ trại ở Wyoming đang đến gần ông, chính người đàn ông đã tình cờ gợi ý kiến bán đấu giá bò khi ông ta mua con bò đực còn tơ của trại Triple C. Thế nhưng, người đàn ông đi với Parker thì hoàn toàn là một người lạ.
Parker bắt tay Chase rất niềm nở, ông ta nói:
- Chào ông Chase, rất sung sướng gặp lại ông. Cứ nhìn số người đến dự hôm nay, chắc chuyến này tôi không may mua được con bò đực tơ nào nữa.
- Chả lẽ lần nào ông cũng thắng, Ben. - Chase đáp.
- Thì cứ cố gắng đến đâu hay đến đấy, - người chủ trại đáp với nụ cười toe toét, rồi làm dấu chỉ người đàn ông bên cạnh. - Tôi nghĩ cuộc bán đấu giá của ông sẽ có tiếng vang rất lớn khắp nơi, nên tôi đem theo một người bạn. Chase, tôi muốn ông làm quen với Montgomery Markham, em trai của ngài bá tước Stanfield ở Anh. Đây là ông Chase Calder. Tôi nghĩ gọi ông ấy là Vua chăn bò chắc không phải nói quá đáng.
- Ông Calder, tôi đã nghe tiếng tăm của ông rồi. - ông ta bắt tay thật chặt. - Thật hân hạnh được làm quen với ông.
- Rất vui mừng được đón tiếp ông đến Triple C, ông Markham - Chase nói và gật đầu chào.
- Bạn bè gọi tôi là Monte - ông người Anh trả lời, miệng cười vui vẻ - Ben cho tôi biết đây là xứ sở nuôi bò rất nổi tiếng.
- Monte đang muốn tìm mua một ít đất. Tôi khuyên ông ta mua vùng đất tôi đã khảo sát rồi ở trong vùng đồng cỏ Wind River.
- Ông định mua để chăn bò à? Chase hỏi
- Không mong gì được tầm cỡ như trại của ông, - người Anh trả lời: - Tôi nghĩ bây giờ ít có trại chăn nuôi nào như trại của ông.
- Tôi nghĩ ông nói đúng. - Chase đáp, nhưng ông nghĩ rằng nếu các trại chăn nuôi còn giữ lại được đường ranh giới ban đầu, thì vẫn còn nhiều trại có tầm cỡ lớn như trại Triple C… Đấy là nhờ người phụ nữ đang đến gần chuồng bò với Buck Haskell đi bên cạnh - Mời quí ngài vào dự cuộc bán đấu giá. - Ông nói với hai ông khách, rồi quay qua đợi Tara đi đến.
Khi cô ta dừng lại trước mặt Chase, ông đưa tay chạm vào mũ để chào. Tara lộng lẫy trong chiếc áo vét miền Tây lấp lánh, được thêu những đóa hoa hồng vàng khảm đá quí. Cách đây một tháng, Tara đã tặng ông chủ quyền sử dụng toàn bộ 10 ngàn mẫu đất của cánh đồng Wolf Meadow với điều kiện là cô ta giữ lại phần đất có ngôi nhà để ở mà cô vừa xây xong, đó là ngôi nhà Dunshill
- Ông Chase, tôi phải đến dự chứ, - Tara nói. - Chúng ta đã làm việc cật lực để chuẩn bị việc bán đấu giá này. - Cô ta dừng lại, mắt lộ vẻ đau đớn. - Tôi ước gì Ty còn sống để xem cuộc bán đấu giá này thành công rực rỡ.
- Nó đã biết sẽ thành công.
- Dĩ nhiên, - Tara nói nhỏ rồi nhìn quanh và hỏi: - Jessy đâu?
- Cô ấy sắp đến rồi đấy.
- Chắc tôi sẽ gặp chị ấy sau. - Cô ta quay qua. - Chúng ta nên vào trong để tìm chỗ ngồi.
Buck chìa tay để mời Tara đi trước, rồi gật đầu chào Chase. Hai người chỉ nhìn nhau thôi, nhưng ánh mắt của họ không có vẻ hằn học, hay khinh bỉ nhau nữa.
Sau vụ hỏa hoạn, Chase đề nghị Buck làm việc với ông lại, nhưng Buck từ chối, ông ta nói:
- Tôi nghĩ là chuyện tôi làm cho ông sẽ gây khó khăn cho cả hai chúng ta. Chúng ta cứ nên duy trì tình trạng như hiện nay là tốt nhất.
Nghe Buck trả lời, Chase cảm thấy vui, và ông thấy quyết định của Buck là khôn ngoan. Có thể họ sẽ không than nhau như độ nào, nhưng ít ra họ cũng không thù hằn nhau nữa.
Một lát sau, Chase thấy Jessy bước qua sân, cao, khỏe mạnh, và thẳng băng. Ông ngẩng đầu, vẻ mặt hơi ngạc nhiên khi thấy cô con dâu. Cái áo sơ mi bằng da lộn và chiếc quần cô mặc trên người chẳng có gì để cho người ta chú ý đến hết, cả hai thứ đều có màu vàng đậm như mái tóc của cô, như đôi ủng và cái mũ của cô. Nhưng Jessy khi mặc bộ đồ ấy mới làm cho người ta ưa nhìn, trông cô như cái cột màu vàng mảnh khảnh, cao và mềm mại, bước những bước dài, nhún nhảy, rất tự nhiên. Từ cô toát ra sức mạnh, sự vững vàng và điều mà trước đây ông không để ý thấy, đó là vẻ quyền uy.
Chase mỉm cười. Khi đến lúc ông giao hết quyền hành cho cô, chắc cô sẽ thừa hành rất tốt. Và ông tin chắc rằng khi hai người đi vào trong chuồng bò, thế nào mọi người cũng thấy được điều này.
HẾT