Nguyên tác: The Painted Veil
Số lần đọc/download: 0 / 11
Cập nhật: 2023-06-14 21:36:44 +0700
Chương 22
N
gay trong lần đầu tiên được gặp riêng Waddington, Kitty đã lôi câu chuyện về Charlie. Waddington có nhắc đến Charlie trong buổi tối hôm hai vợ chồng nàng mới đến. Nàng nói tránh là Charlie chỉ là chỗ quen biết của chồng.
Waddington nói:
- Tôi không bao giờ dung nổi các bộ mặt của hắn ta. Trông mới bực làm sao.
Kitty đáp lại bằng một giọng bông đùa mà nàng vẫn thường có một cách dễ dàng.
- Ông khó tính thế! Hình như ông ta là người được yêu chuộng nhất ở Hương-cảng đấy.
- Tôi biết. Hắn chỉ có mỗi cái ưu điểm ấy thôi. Hắn biết cách chinh phục mọi người. Với ai hắn cũng làm cho người ta có cảm tưởng là người ta là kẻ độc nhất mà hắn thích được gặp. Lúc nào hắn cũng ra ý sẵn lòng giúp đỡ mình, một sự giúp đỡ chẳng tốn kém gì. Và cả trong trường hợp hắn không giúp đỡ được mình chăng nữa, mình cũng cứ đinh ninh là hắn đã cố hết sức với mình rồi.
- Phải nói đó là một nét duyên dáng của ông ta.
- Nhưng mãi rồi thì cái duyên dáng ấy cũng làm người ta nản, tôi dám quả quyết với bà như thế!… Chừng ấy thì người ta lại đâm ra thích kết bạn với một người kém duyên hơn nhưng tính tình thẳng thắn hơn. Tôi đã biết Charlie hàng bao nhiêu năm nay. Một hai lần gì đó tôi đã bắt chộp được bộ mặt thật của hắn. Bà nghĩ xem, một viên chức nhà đoan tầm thường như tôi thì có gì đáng kể, bởi thế tôi biết là trên đời này, thực sự hắn không quan tâm đến ai cả mà chỉ quan tâm đến chính hắn thôi.
Kitty nằm duỗi một cách rất thoải mái, nhìn Waddington và mỉm cười. Nàng xoay đi xoay lại chiếc nhẫn cưới trong tay.
- Nhất định hắn sẽ thành công vì hắn biết đủ các mánh khóe của nghề công chức. Tôi dám cuộc là từ đây cho đến ngày tôi nhắm mắt thế nào rồi cũng có lúc tôi sẽ phải gọi hắn bằng Ngài và đứng lên mỗi khi có hắn đến.
- Phần đông đều cho là ông ta xứng đáng được thăng chức. Nhìn chung thì phải nhận Charlie rất có tài.
- Rất có tài! Nếu tưởng thế là lầm to! Hắn ngốc lắm. Thoạt trông thì ta tưởng là hắn làm việc dễ dàng như chơi vậy thôi, nhưng cái ấy hoàn toàn sai. Hắn vất vả, khó nhọc chẳng khác thằng tù.
- Nhưng do đâu mà ông ta được tiếng là người rất thông minh?
- Ở đời có không thiếu gì những thằng ngu lúc nào cũng cho là một kẻ có địa vị là thông minh chỉ vì kẻ có địa vị ấy không hay làm khó dễ, thân mật vỗ vai và bảo là sẵn sàng làm bất cứ việc gì để giúp chúng. Lại nữa, còn có bà vợ hắn. Mụ ấy thì lại khôn khéo vô cùng! Lúc nào cũng biết đón ngọn gió thời cơ. Ngày nào còn bà vợ ở bên cạnh, ngày ấy Charlie có thể yên tâm không sợ hố, đó là điều kiện tiên quyết để giúp hắn thành công. Một nhân viên trong chính phủ thì cần gì thông minh. Vì thông minh thì có lắm sáng kiến, mà có lắm sáng kiến thì chỉ tổ mang lại rắc rối. Người ta chỉ muốn có những anh chàng hiền lành, cẩn thận không làm nhỡ công việc mà thôi. Ồ, Charlie nhất định sẽ trèo được đến tận đỉnh danh vọng mà không bị vấp váp gì.
- Sao ông lại ghét ông ta thế?
- Tôi không ghét hắn.
- Nhưng ông có vẻ thích bà vợ hắn hơn.
- Tôi thì khác mọi người. Tôi nể phục những người đàn bà tư cách.
- Đã đành bà ta là người thượng lưu giao thiệp rộng… nhưng về sang trọng thì lại thiếu sót làm sao!
- Bà ta phục sức lôi thôi đến thế kia à? Thế mà tôi không bao giờ để ý.
Kitty nhìn chăm chú Waddington qua hàng mi và nói tiếp:
- Hai vợ chồng nhà ấy có vẻ hòa hợp nhau lắm.
- Hắn rất mến vợ, tôi nhìn nhận. Có lẽ hắn chỉ có mỗi cái điều ấy là tốt.
- Ông nghiêm khắc quá.
- Hắn đã dan díu với nhiều người, nhưng toàn là những cuộc tình tạm bợ không đáng kể. Hắn tinh khôn lắm, không bao giờ kéo dài để chuốc lấy phiền phức. Hơn nữa tính hắn không phải là tính say mê. Hắn chỉ kiêu hãnh thôi, chỉ thích ai cũng thán phục mình. Bây giờ thì hắn đã bốn mươi rồi, phát phì, đâm ra xuề xòa, chậm chạp, chứ hồi vừa mới đến Hương-cảng hắn đẹp trai lắm kia. Tôi vẫn thường nghe bà vợ hắn đùa với hắn về vụ các cô nhân tình nhân ngãi.
- Thế bà ta không cho những chuyện lăng nhăng của chồng là quan trọng à?
- Ồ, không. Bà ta biết là những chuyện ấy rồi chẳng đi đến đâu và vẫn bảo là những cô ả say mê Charlie mà không đến nỗi xoàng xĩnh quá thì có lẽ bà ta đã sẵn sàng kết bạn với họ rồi. Theo ý bà ta thì chẳng có gì đáng hãnh diện, vì chồng chỉ có toàn những nhân tình thuộc hạng tầm thường.