Số lần đọc/download: 0 / 9
Cập nhật: 2023-07-16 17:10:48 +0700
Chương 21
V
ào một ngày Chủ nhật tháng Sáu êm dịu, Katherine Elizabeth Connelly bước chầm chậm trên lối đi giữa những dãy ghế trong một ngôi nhà thờ Tây Ban Nha cổ kính trang nghiêm, đi qua những người dân trong làng đang mỉm cười nhè nhẹ, để sẵn sàng và kiêu hãnh chào đón một cuộc đời mới đang chờ cô phía trước.
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua những ô cửa kính màu tạo thành những ánh cầu vồng rực rỡ, cô đặt bàn tay mình lên tay người đàn ông đẹp trai, cao lớn có làn da sẫm, người đang chờ cô ngay trước bệ thờ, và đang đứng trước một vị linh mục uy nghiêm, đôi mắt xanh tươi cười, cô trở thành Katherine de Galverra.
Ramon nhìn xuống người phụ nữ xinh đẹp đứng bên cạnh anh, một vòng hoa cài trên mái tóc lộng lẫy của cô. Anh nghe thấy cô thốt lên lời thề hôn nhân của mình, trong khi đó những hình bóng khác của cô nhảy múa trong tâm trí anh.:
Katie xinh đẹp nhìn thật xa cách và buồn bã ngồi trong quán rượu dành cho người độc thân nơi họ gặp được nhau cách đó ba tuần lễ…
Katie, chìa tay đưa cho anh một tờ 5 đô la. “Vui lòng nhận đi, Ramon. Tôi chắc anh sẽ phải dùng đến nó.”
Katie, đôi mắt cô ánh lên tia nhìn lấp lánh trong cuộc dạo chơi khi cô buộc tôi anh là gã cực đoan. “Anh chắc sẽ ngạc nhiên khi nghe thấy điều này, nhưng không phải người phụ nữ nào cũng sinh ra với mong muốn cháy bỏng được thái hành và mài phó mát đâu.”
Katie, nhảy trong vòng tay anh ở bữa tiệc tổ chức bên hồ bơi, đôi môi cô vẫn nóng bừng vì nụ hôn đam mê của họ, đôi mắt cô tối lại đầy sợ hãi…. “Tôi nghĩ mình đang rất sợ.”
Và giờ đây, Katie đang đứng bên cạnh anh trong nhà thờ này, Katie đang ngẩng lên nhìn anh. “Tôi, Katherine, take you to be my lawfully wedded husband…” (cái này đọc thì hiểu hết,nhưng dịch làm sao cho đúng nghi lễ nhà thờ thì Tranh vội quá, không kịp, các ss giúp với…”
Ramon nhìn xuống cô và niềm vui nổ tung trong lồng ngực, lan tỏa khắp cơ thể anh cho đến khi anh gần như không thể nào chịu nổi.
Khuôn mặt sáng bừng của cô là hình ảnh mà anh biết mình sẽ ghi khắc trong lòng đến khi nào anh còn sống; câu nói dịu dàng của cô là lời kinh cầu ngân lên trong trái tim anh.
Hình ảnh đó vẫn còn sống động mạnh mẽ nhiều giờ sau đó, khi vợ anh cuối cùng đến bên anh, cơ thể khỏa thân lộng lẫy của cô tắm trong ánh trăng đang rọi qua khung cửa sổ ngôi nhà nhỏ, tràn ngập căn phòng. Anh dõi theo cô, khao khát trao tặng cô cả thế giới và tất cả những gì đang có, vì cô đã trao tặng cho anh quá nhiều.
Tình yêu thương nghẹn lại nơi cổ họng khi anh kéo cô lại gần bên, cơ thể anh bao phủ lấy cô. Sự dịu dàng thiêu đốt anh bùng cháy khi cô không hề ngượng ngùng đón nhận anh vào sự ấm nóng không thể nào tin nổi của cô.
Họ di chuyển nhịp nhàng, hòa quyện với nhau hoang dại và bay bổng, cho đến khi Katie bật khóc vì cảm giác ngây ngất run rẩy, và rồi anh ôm lấy cô trong vòng tay, thì thầm tên cô, Ramon trao cho cô một món quà suy nhất mà chỉ mình anh trao tặng cho cô. Anh trao cho cô chính bản thân mình.
HẾT