Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Tác giả: Angie Sage
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Physik
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1912 / 28
Cập nhật: 2017-06-01 10:10:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20 - Lửa Và Dò Tìm
enna và Khạc Lửa bay trên không.
Khi toán trấn áp chuột ly khai xông thẳng vào xưởng thuyền bên dưới, Jenna lái Khạc Lửa về phía tấm đĩa vàng nhỏ gắn trên bức tường mái vòm cửa vào nhà thuyền. Khạc Lửa bay đẹp mắt, đôi cánh thảnh thơi đập không khí một cách làm chủ hoàn toàn- nó tuân theo từng mệnh lệnh của Jenna. Không bao lâu con rồng đã lượn trước tấm gương, ngoan ngoãn giữ thăng bằng, như hiểu tường tận điều Jenna muốn nó làm. Trước mặt nó, chiếc đĩa vàng tẻ ngắt trong khí trời ẩm lạnh, nhưng bên dưới, toán trấn áp chuột đang chạy hàng một giữa hai con tàu cột buồm cao. Chúng sắp tới nhà thuyền.
“Lửa!” Jenna thét hết buồng phổi. “Lửa! Lửa! Lửa!”
Không có gì xảy ra. Lo sợ phải cần nhiều hơn thế rồng mới phun lửa, Jenna tá hỏa nhìn cái bà mặt càu cạu ló ra khỏi hai con tàu cao, vung vẩy một tấm ván to oành, đóng đinh tua tủa. Mụ nhăm nhe lao thẳng tới đầu của Thuyền Rồng đang ngủ.
“Làm ơn, Khạc Lửa, làm ơn. Lửa!”
Sau đó Jenna cảm thấy Khạc Lửa rùng mình. Từ sâu trong ruột con rồng, tiếng rộn rạo tiềm ẩn bắt đầu. Khởi phát từ ngăn chứa lửa trong bụng rồng, vận nén công lực cho đến khi van lửa bật mở ra, tống lửa vào buồng khí quản dày và mạnh. Jenna cảm thấy sóng lửa chạy rật lên cổ rồng. Khạc Lửa ho vì ngạc nhiên, tự động nở to lỗ mũi và một luồng khí khổng lồ phụt ra.
“Lửa!” Jenna thét căng lồng ngực. Một tiếng phùùù hoành tráng, luồng khí phực Lửa. Tia lửa bắn tới trước và ôm lấy cái đĩa vàng, trong một khoảnh khắc khiếp vía, Jenna lo sợ sức lửa sẽ làm tan chảy vàng ra mất, bởi vì chiếc đĩa bùng lóe lên, chói lung linh, trông gần như chất lỏng trong ánh sáng đỏ rực. Và rồi, xa bên dưới, Jenna nghe tiếng hét sững sờ của toán trấn áp chuột. Cô bé liếc xuống xem họ đã tới Thuyền Rồng chưa, và kinh ngạc làm sao, tất cả những gì cô bé thấy chỉ là một khối đá trải rộng của bức tường Lâu Đài.
Khạc Lửa đã thành công! Nhà để thuyển đã biến mất như chưa hề bao giờ tồn tại. Một lần nữa nó đã bị Niêm Kín đằng sau bức tường Lâu Đài, như nó vốn thế kể từ thời Hotep-Ra.
Jenna vòng tay ôm choàng lấy cổ con rồng. Nó nóng bỏng, nóng đến không chạm vào được, nhưng cô bé không quan tâm. “Cảm ơn, Khạc Lửa, cảm ơn. Mình sẽ không bao giờ kêu ca cái việc cắt móng cho cậu nữa đâu. Mình hứa đó.” Khạc Lửa khị mũi, ho ra thêm một luồng khí bóc khói, cộng với một cục lửa nữa buộc toán trấn áp chuột phải nhảy ùm xuống nước tìm chỗ núp. Nó cũng phát hỏa vài chiếc thuyền guồng của Rupert Gringe đã mang vào để sữa chữa.
Jenna và Khạc Lửa bay trở lại chiếc thuyền lưới cá bị sụp tanh bành. Jenna lái Khạc Lửa đáp xuống bên cạnh cái xác thuyền nát bét, giữ cho cánh vẫn xòe ra đặng còn cất cánh khẩn cấp, con rồng đợi thằng Sói leo lên ngồi vào chỗ đằng sau Jenna.
“Xin lỗi,thưa nữ hoàng,” một giọng quen quen cất lên cạnh chiếc ủng trái của Jenna, “Cô làm ơn nhích nhích một chút được không? Để tôi và Dawnie có thể ép mình đằng sau cô.”
Jenna biết cái giọng ấy. Xem ra nó luôn xuất hiện vào lúc bất ngờ nhất. Cô bé dòm xuống, và đúng như mình d0oa1n, đó là Stanley- cựu Chuột Đưa Tin, Chuột Đưa Tin Mật một thời. Cương vị hiện tại: kẻ tháo chạy khỏi đội trấn áp chuột.
“Thế thì nhanh lên, Stanley, trước khi đội trấn áp trông thấy anh.” Jenna cuối xuống đỡ Stanley lên.
“Em không lên cái… cái vật đó đâu,” con chuột ục ịch nhỏ hơn đi cùng với Stanley kêu rêu.
“Nhưng Dawnie cưng à, đó là hy vọng duy nhất của chúng ta.”
Thình lình, tiếng nhốn nháo của đội trấn áp chuột đổi hướng.
“Cô ta đó,” cái giọng khoan xoáy của người phụ nữ mặt càu cạu. “Chính cô ta là thủ phạm. Cô ta phải trả lời cho việc này. Ngay.”
“Ngay, ngay, ngay!” tiếng hô hoán bắt đầu. “Ngay, ngay, ngay!”
“Chúng sắp tới đây đấy,” thằng Sói hối. “Nhanh, Jenna. Bỏ bọn chuột lại nếu chúng không muốn đi. Chúng ta phải đi.”
Jenna cuối xuống tóm lấy chân Stanley.
“Đừng bỏ em, Stanley!” Dawnie khóc lóc. Cô nành phi thân một cú cực kỳ xuất sắc, chộp níu mắt cá chân của Stanley xuống.
“Dawnie, buông ra!”
Jenna vớt cả hai con chuột đang chí chóe lên, mỗi con trong một tay, và đặt chúng thật chắc vào giữa hai cái gai rồng lớn đằng sau mình, con này sau con kia. Thoáng cái Khạc Lửa đã ở trên không, bị đuổi theo bởi một trận mưa nắp thùng rác với một tấm ván trông kinh hãi, đóng đinh lởm chởm.
Sáu chục mét phía trên Lâu Đài, trận đấu đá vẫn tiếp diễn. “Em hy vọng anh nhận ra là anh đã suýt làm cả hai đứa mình mất mạng, Stanley.”
“Anh? Anh suýt giết cả hai chúng ta? Em này tức cười không chê vào đâu được. Nếu mà đi theo em, Dawnie, mà anh khẳng định là em hay theo ý mình làm lắm, thì có lẽ giờ này chúng ta đã bị đập bẹp và bêu xác trên tấm ván đầy đinh đó rồi.”
“Anh thì ham nói ấm ớ lắm, Stanley. Mẹ em đã bảo không sai mà.”
“Không cần phải lôi mẹ em vào đây, Dawnie. Không cần chút nào hết.”
“Hê, rất mừng thấy anh chị đã đoàn tụ,” Jenna reo vui, cố thay đổi đề tài.
Đôi chuột đột nhiên nín khe.
Lợi dụng quãng im lặng đó, Jenna trao hộp Hoa Tiêu cho thằng Sói. “Anh lấy giùm em mảnh, à… da màu xanh lá cây được không?” cô hỏi. “Mảnh có ghi chữ Dò Tìm trên đó đó. Em cần mảnh đó để bảo Khạc Lửa đi tìm Sep.”
“Dò Tìm?” Thằng Sói hoảng lọan hỏi. “Dò Tìm đọc thế nào?”
“D-Ò-T-Ì-M,” Jenna đánh vần lớn, ráng át tiếng rồng đập cánh. “Những mẫu tự màu đen ấy. Anh không bỏ lỡ nó được đâu.”
“Có thể lỡ chứ,” thằng Sói lầm bầm một mình. “Chữ S trông thế nào(1)?” Nó hét lại.
(1) Jenna đánh vần bằng tiếng Anh là “S-E-E-K”- ND
“Giống như con rắn! Rắn ấy, thấy chưa?”
Jenna đang bận lái cho Khạc Lửa đi viền theo bức tường thành. Cô bé quyết định để con rồng bay theo hình tròn đến chừng nào mình có thể thực hiện được phép Dò Tìm. Đó cũng là lời biện minhcho việc nhìn ngắm Lâu Đài, đang trải ra bên dưới như một tấm bản đồ đầy ắp những đàn kiến chậm chạp di chuyển ngược xuôi, khiến cô bé mê mẩn. Nó nhắc cô bé tới tấm bản đồ quý báu mà Simon đã có lần cho mình xem vào lễ Đông Chí. Trong đó chỉ rõ từng mái nhà, từng thân cây, từng mái vườn, từng hang cùng ngõ hẻm và từng ngóc ngách bí mật trong Lâu Đài. Mà thật, khi Khạc Lửa bay nhàn nhã về phía trụ sở Sở Bưu Chuột cũ, tháp canh cổng Đông, Jenna thắc mắc không biết người vẽ tấm bản đồ ấy có cưỡi con rồng nào không, mà sao tấm bản đồ ấy giống với khung cảnh trải ra bên dưới kia đến thế.
Thằng Sói khó nhọc tìm mãi không thấy mảnh da Dò Tìm. Cả trăm mét trên không, nó nghĩ, chóng mặt hoa mắt, cố không rơi khỏi con rồng đang bay đã là đủ lắm rồi, đâu cần phải đọc thêm chữ nghĩa gì nữa. Khạc Lửa không hề bay êm ả tí nào. Cứ mỗi cú đập cánh là lại có một luồng khí ngập ngụa mùi rồng phả vào mặt thằng Sói. Sau đó con rồng phóng vút lên cao, trụ im đó vài giây rồi mới đập cánh. Lại thêm một luồng khí tanh lợm nữa, sau đó rồng bay tiếp. Đây chẳng phải là điều kiện lý tưởng để tìm chữ cái mang hình con rắn.
Trong khi nó bới tung hộp kẹo bơ cứng, cố không để bay mất mảnh da rồng nào, bỗng có điều nảy ra trong đầu nó, giải thích việc nó khó tìm thấy mẩu da Dò Tìm. “Nhưng không phải tất cả rắn đều có hình chữ S, đúng không?” Nó gào về phía Jenna, “Ngoài ra còn có trăn hay rắn vipe hay rắn đại ngàn, hay…”
Jenna ngoái ra sau thấy vẻ ù cạc trên mặt thằng Sói. “Anh nói gì? Sao anh không chỉ việc đưa cho em tất cả những miếng da màu xanh lá cây?”
“Hây, thấy rồi!” Thằng Sói reo lên đắc chí, ngay lúc cánh rồng quạt xuống. “Tôi lẫn lộn là vì… aargh”- cánh rồng lại tung lên- “… có hai con rắn trên miếng này. Nhưng không miếng nào khác… hự…”- rồng đập cánh xuống- “… có hình con rắn cả, vậy nên chắc chắn nó phải là mảnh này. Đây, hự”- cánh tung lên- “… này.” Nó trao cho Jenna mảnh da rồng nứt nẻ. Ở đằng trước có ghi Hãy Dò Tìm và Ngươi sẽ Tìm Thấy.
“Tuyệt!” Jenna nói. Khó khăn chật vật- tựa như đọc trên xe lửa siêu tốc- và nắm chặt mẩu da rồng xanh lá cây để nó không vuột bay đi mất, cô bé đọc to câu thần chú Dò Tìm:
“Rồng trung thành sẽ Dò Tìm
Người In Dấu
Hãy ghi khắc Dò Tìm trong tâm trí ngươi
Dẫn đường tới người In Dấu!”
Lập tức Khạc Lửa nghiêng gắt qua bên phải. Jenna bị bất ngờ. Vội buông cả hai tay khỏi gai của Khạc Lửa trong khi đang đọc Dò Tìm, và chì một chuyển động nhanh đến kinh hoàng, cô bé tuột khỏi chỗ ngồi đằng sau cổ Khạc Lửa, cố chộp lấy gai rồng mình vừa nắm… và hụt.
“Jenna!” Thằng Sói thét. “Jenna!”
Không có lời đáp. Jenna rơi rồi.
Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật - Angie Sage Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật