Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 158 / 8
Cập nhật: 2020-04-04 20:35:32 +0700
Chương 21
B
ất chấp sự phản đối quyết liệt của Pegasus, nó vẫn bị khóa trong một chiếc cũi lớn. Emily được đưa vào cũi của Joel. Tange đặt cô xuống sàn và bắt đầu khóa cửa lại.
“Đợi đã!” Stheno ra lệnh. Mụ ta đưa tay ra. “Đưa chiếc nẹp chân bằng vàng cho ta.”
Emily nhìn xuống chân. “Nhưng không có nó ta sẽ không đi lại được.”
“Hãy nhìn xung quanh đi nhóc con, ngươi nghĩ rằng ngươi có thể đi được đến đâu chứ? Dù ngươi có thoát được ra khỏi chiếc cũi đó và rời khỏi cung điện của chúng ta, thì bất cứ tên Nirad nào trên đời này cũng sẽ cố giết ngươi cho bằng được. Chúng biết ngươi chính là nguyên nhân gây ra tất cả những nỗi đau khổ này của chúng.”
“Ta chẳng làm gì cả!” Emily cãi. “Chính các ngươi đã làm hại những con người đáng thương này. Hãy nhìn những gì các ngươi đã làm với những đứa con của họ đi. Ở đây các ngươi là lũ quái vật chứ không phải ta!”
Mụ thần tóc rắn đứng thẳng lên và bắt đầu xùy xùy. “Đừng lên giọng với ta. Đã đến lúc ngươi phải học cách cư xử rồi đấy!” Mụ ta ào tới chỗ chiếc cũi giam giữ người phụ nữ Nirad màu hồng. “Segan, hãy gọi một đứa trẻ nữa vào đây!” Mụ ta ra lệnh một cách dữ tợn. “Làm ngay lập tức, nếu không ta sẽ giết hai mươi đứa đấy!”
Emily thấy người Nirad màu hồng gục đầu xuống và đôi vai bắt đầu run rẩy.
“Làm đi!” Stheno ra lệnh.
Người Nirad màu hồng ngước lên và tập trung nhắm mắt lại. Lát sau, một tên Nirad màu xám bước vào chính điện đem theo một đứa trẻ đang la hét và kêu gào. Nếu nó là một con người, Emily đoán nó không quá hai hoặc ba tuổi. Đứa trẻ cố gắng cắn vào tay tên Nirad màu xám và vung bàn tay đầy móng vuốt ra để cào vào mặt hắn.
“Đến đây,” Stheno ra lệnh. “Để nó vào trong cũi với đám con người kia.”
Đứa trẻ đang la hét được đưa tới chiếc cũi của họ. Emily bò lại gần Joel trong khi đứa trẻ Nirad bị kích động được đưa vào bên trong.
Phía bên kia căn phòng, Pegasus hí lên một cách tức giận, cố gắng bẻ gãy thanh chắn của cũi.
“Trật tự, Pegasus!” Stheno gào lên. “Thần Lửa của Olympus phải được dạy dỗ về sự tuân lệnh!”
Đứa trẻ Nirad nhìn Emily và Joel rồi bắt đầu khóc ré lên vì sợ hãi. Nó loạng choạng đi về phía cửa cũi và cố gắng thoát ra ngoài. Bốn cánh tay của nó đập rầm rầm vào những thanh cũi và nó bắt đầu hét lên một cách thảm thiết.
“Giờ thì Thần Lửa của Olympus, ngươi hãy học bài học này cho thật tốt nhé!” Mụ thần tóc rắn hét lên.
Đôi mắt của Emily mở to khi hai con mắt của Stheno chuyển từ màu ngọc lục bảo sang màu vàng rực rỡ. Mụ ta nhìn xuống đứa trẻ Nirad. “Ngươi đã gây ra việc này đấy, Thần Lửa của Olympus ạ. Đứa trẻ này sẽ phải chết vì ngươi!”
“Không, đừng!” Emily kêu lên khiếp sợ. “Làm ơn, đừng làm thế. Ngươi sẽ có cái nẹp chân của ta. Ta van xin ngươi, làm ơn đừng làm con bé đau!”
“Quá muộn rồi, Thần Lửa ạ,” mụ thần tóc rắn rít lên. “Hãy nhận lấy bài học này của mình. Ngươi sẽ phải tuân lệnh chúng ta!”
Tiếng khóc the thé đầy sợ hãi của đứa trẻ chuyển thành tiếng hét đau đớn khi da của nó từ từ đen lại và trở nên đông đặc. Nó cố gắng di chuyển, cố gắng trốn thoát khỏi cái nhìn đầy chết chóc đó, nhưng nó không thể vì mỗi giây phút trôi qua cơ thể nó lại bị hóa đá nhiều hơn nữa.
“Dừng lại!” Emily van xin. “Ngươi đang giết chết con bé đấy!”
Với tiếng kêu đau đớn cuối cùng, đứa trẻ đã hoàn toàn hóa đá. Emily đang nhìn vào một bức tượng cẩm thạch bé xíu. Trong chiếc cũi vàng phía trên kia, người phụ nữ Nirad màu hồng khóc thét lên vì đau khổ còn những người Nirad khác trong chính điện thì gục đầu xuống.
“Segan, trật tự đi!” Euryale quát. “Hoặc chị gái ta sẽ giết thêm đấy!”
Trái tim của Emily đập loạn lên trong khi nỗi căm giận của cô đối với hai mụ đàn bà tóc rắn lớn dần. Ngọn Lửa đang dâng lên từ tận sâu trong ruột gan của cô, cô không cố gắng ngăn nó lại. Emily quỳ gối. “Ta xin ngươi hãy dừng lại,” cô nói một cách giận dữ. “Nó là một đứa trẻ vô tội. Ngươi không có quyền giết nó!”
Cô giơ hai tay lên và những tia lửa bắn ra từ đầu ngón tay của cô. Nhưng chúng không bắn vào mụ thần tóc rắn như cô đã định. Với dòng cảm xúc không được kiểm soát của cô, những tia lửa khủng khiếp bay xuyên qua các thanh cũi và mặc sức bắn khắp chính điện. Tange gầm lên trong sự choáng váng và nỗi đau đớn khi một phần của tia lửa xoẹt qua bộ ngực to lớn và đầy cơ bắp của mình, nó hất tung ông ta về đằng sau như thể ông ta không hề có chút trọng lượng nào. Phía trước chính điện, người phụ nữ Nirad màu hồng đang khóc lóc vì hoảng sợ khi ngọn lửa đang cháy bắn vào chiếc cũi của mình. Nhưng trước khi những tia lửa chết chóc chạm vào cô ấy, một tên Nirad màu xám nhảy tới và hy sinh tính mạng của mình để cứu cô. Hắn thét lên đau đớn khi lớp da cẩm thạch bắt đầu rộp lên và bùng cháy.
Emily khiếp sợ nhìn nỗi đau và sự hủy diệt do năng lượng của cô đang gây ra. Cô chỉ tay xuống và cố gắng ngăn những tia lửa trước khi chúng gây thêm bất cứ sự tổn hại nào khác nữa. Nhưng khi những tia lửa làm cháy sém nền đá cẩm thạch của chính điện và khiến cho lớp đá bốc khói rồi thực sự chảy ra thì sức mạnh của nó càng tăng lên.
“Ngăn nó lại, Em,” cô tự ra lệnh cho bản thân. “Ngăn nó lại!”
Đột nhiên Euryale từ trên bệ phía trước hét lên, “Tắt nó đi, Thần Lửa, nếu không Pegasus sẽ chết!”
Emily ngước nhìn Euryale một cách hoảng sợ khi mụ ta lướt về phía Pegasus. Đôi mắt của mụ đã vàng rực lên. “Đừng có ngốc nghếch, Thần Lửa. Nếu bắt buộc, ta sẽ giết cháu trai của ta. Hãy tắt lửa ngay lập tức nếu không nó sẽ chết.”
“Ta đang cố đây!” Emily vừa thét lên vừa vật lộn để thu hồi lại những ngọn lửa đang sôi sục, nhưng nỗi sợ hãi của Emily đối với hai mụ thần tóc rắn độc ác càng thổi bùng nó lên. Chúng không tuân theo mệnh lệnh của Emily. Cứ như thể những tia lửa đó có suy nghĩ và ý định của riêng chúng, và sẽ không thể bị ngăn chặn vậy.
“Chúng ta lại phải giết người lần nữa sao?” Euryale hỏi. Mụ ta chuyển cái nhìn đầy chết chóc của mình từ Pegasus sang Chrysaor. Con lợn lòi có cánh kêu ré lên và cố gắng lao ra xa khỏi người bác của mình. Khi đôi cánh nó bắt đầu hóa đá, nó nhìn Emily như thể van nài.
Khi ánh mắt gặp nhau, Emily thấy nỗi khiếp sợ và sự phản bội. Trong những hơi thở cuối cùng, nó vùng vẫy để kéo lê tấm thân phủ đá của mình đến gần cô hơn.
“Dừng lại!” Emily gào lên khi những cảm xúc rối loạn của cô càng như đổ thêm dầu vào lửa. Cô cố gắng thu chúng lại, cố gắng giành lại phần nào sự kiểm soát nhưng tâm trí của cô quá sợ hãi và mất tập trung. “Làm ơn đi, ngươi đang giết nó đấy!”
“Vậy hãy ngăn ngọn lửa lại!” Stheno ra lệnh.
Emily tập trung hơn bất cứ lúc nào khác trong cuộc đời mình. Cô có thể nghe thấy tiếng Pegasus đang hí ầm lên trong chiếc cũi đối diện. Những âm thanh đầy nỗi thống khổ đó đã truyền cho Emily sức mạnh và lòng quyết tâm cô cần phải có để cuối cùng có thể thu hồi lại được những tia lửa. Chúng yếu dần đi và ngừng lại đúng lúc Chrysaor đến bên chiếc cũi. Sự chuyển biến của con lợn lòi đã xong cùng lúc những tia lửa tắt ngấm. Đôi mắt đen của nó nhòa đi và hóa đá.
Stheno bước đến gần chiếc cũi và đối diện với Emily với một thái độ lạnh lùng, độc ác. “Ngươi sẽ phải kiểm soát cơn giận của mình, Thần Lửa ạ, hoặc là ta hứa với ngươi, Pegasus và những con người đi cùng ngươi sẽ phải chịu đựng số phận tương tự như Chrysaor.”
Emily ngã ra sàn nhà thở hổn hển một cách khó nhọc. Đôi mắt sợ hãi của cô rời khỏi Chrysaor để nhìn khắp chính điện sau sự tàn phá do nguồn năng lượng được giải phóng không kiểm soát của cô gây ra. Cuối cùng, đám lính gác đến và mang Tange cùng với tên Nirad bị thiêu cháy đi khỏi. Tange đang khẽ rên rỉ, nhưng vết thương của ông ta trông không hề nghiêm trọng. Tên Nirad bị thiêu cháy thì không còn cử động nữa.
Emily ngồi im vì choáng váng sau khi mất khả năng kiểm soát năng lượng. Cô thấy may mắn vì Joel vẫn bất tỉnh và đã không chứng kiến sự việc kinh khủng nhất vừa rồi. Khi đôi mắt của cô nhìn Chrysaor, cô nhận ra rằng hắn, giống đứa trẻ Nirad, đã chết vì cô.
Cô nhìn Pegasus đang gục đầu xuống và cào cào nền đất. Bất chấp những trận đánh cãi nhau không có điểm dừng thì con tuấn mã vẫn yêu thương anh trai của mình và giờ đang đau khổ trước cái chết của anh nó.
“Chị thực sự xin lỗi, Pegs à,” cô thì thầm khe khẽ. Emily nhìn làn da mượt mà, không tì vết trên đôi bàn tay mình và nhận ra rằng dù cô vừa mới gây ra sự tàn phá như thế nào thì lẽ ra nó còn phải tệ hơn thế. Nguồn năng lượng đã hoàn toàn được giải phóng khỏi cô. Cô đã may mắn khi không thiêu cháy Pegasus hoặc người phụ nữ Nirad màu hồng. Lần này còn tệ hơn rất nhiều so với những gì đã xảy ra ở Đền Thờ. Năng lượng của cô đang trở nên mạnh hơn, nhưng sự kiểm soát của cô lại đang kém đi.
Trong khoảnh khắc đó, Emily thề rằng sẽ không bao giờ sử dụng năng lượng của mình nữa.
“Giờ thì ngươi sẽ đưa cho ta chiếc nẹp chân bằng vàng của ngươi hay chúng ta lại tiếp tục làm như thế này lần nữa đây?” Stheno hỏi, xòe bàn tay bằng đồng của mình ra. Mụ ta dường như không hề để ý hay bận tâm một chút nào với những gì vừa xảy ra.
Emily ngồi bên cạnh Joel và tháo những chiếc dây nẹp toàn món đồ bằng vàng phức tạp đó. Cô ném ra phía cửa cũi, không hề nhìn mụ thần tóc rắn độc ác. “Lấy đi!”
“Ngươi đang học được rồi đó, Thần Lửa,” Stheno nói, nhặt chiếc nẹp chân lên. “Jupiter sẽ có bằng chứng rằng ngươi đang nằm trong tay chúng ta. Hắn sẽ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc đầu hàng chúng ta.”
Hai mụ thần tóc rắn lại gần nhau và cùng giơ chiếc nẹp chân bằng vàng lên cao. “Chúng ta sẽ giết Jupiter trước, rồi Olympus sẽ thuộc về chúng ta!”