Nguyên tác: The Alibi Man
Số lần đọc/download: 1710 / 29
Cập nhật: 2015-08-02 20:42:18 +0700
Chương 18
H
ọ ngồi quanh một chiếc bàn đá nhập từ Italia. Chiếc bàn đã ba trăm năm tuổi và trước đây từng ngự trong ngôi biệt thự của một thương gia giàu có ở Florence. Nó cũng đắt ngang một con ngựa pony đang được chăn thả ngoài đồng.
Jim Brody thích một cuộc sống xa xỉ, và ông có thừa tiền để thực hiện được điều đó. Không có gì ngoài một bằng cử nhân, cái tôi vĩ đại và tính láu cá, ông bắt đầu thành lập công ty riêng từ năm 1979, hoạt động trong lĩnh vực đại diện cho các vận động viên chuyên nghiệp đàm phán và ký hợp đồng quảng cáo. Lúc khởi đầu, ông thường tìm kiếm những tay thể thao mèng mèng và sau đó nhào nặn họ trở thành ngôi sao. Danh tiếng sau này của họ sẽ gặt được những hợp đồng béo bở và từ đó, công ty ông trở thành cái nôi của những ngôi sao lớn.
Ông thường gọi kinh nghiệm của mình là "chứng chỉ in tiền" và cứ thế sử dụng nó một cách ngon lành.
Hai thanh niên trẻ mặc áo trắng và quần âu đen đang phục vụ bữa ăn sáng. Có món trứng rán, thịt muối, xúc xích, thịt băm, mì ống, hoa quả, ba loại quả tất cả, rượu sâmpanh và cà phê thượng hảo hạng mà hàng tháng Brody vẫn đặt mua từ các vườn cà phê tư nhân ở Colombia.
Những người bạn của ông thường tụ tập ở đây hàng tuần để ăn sáng. Câu lạc bộ Người Làm Chứng, họ tự gọi mình như vậy. Những người đàn ông này chia sẻ niềm đam mê tiền bạc, polo, gái đẹp và các thú vui trụy lạc khác. Sebastian Foster, 43 tuổi, từng là một tay tennis có đẳng cấp tầm cỡ quốc tế. Paul Kenner, 49 tuổi, trước đây từng tham gia các giải bóng chày ngoại hạng, một trong những sản phẩm thành công đầu tiên của Brody. Antonio Ovada, 51 tuổi, người Argentina, sở hữu một trong những đội polo hàng đầu Florida và những con ngựa nòi pony đắt tiền nhất. Bennet Walker, 45 tuổi, một trong những người thuộc gia đình dòng dõi ở Palm Beach. Brody đã biết anh được vài năm. Charles Vance, 53 tuổi, giám đốc điều hành một công ty sở hữu những chiếc phi cơ tư nhân sang trọng. Và Juan Barbaro, 33 tuổi, người Tây Ban Nha, một trong những tay polo hàng đầu thế giới.
- Bọn thanh tra có nói chuyện với anh không? – Ovada hỏi.
- Không.
- Rồi chúng sẽ hỏi thôi. Và nếu chuyện đó xảy ra thì anh sẽ nói gì với bọn họ đây?
Brody nhìn vào sân trong, không có gì ngoài mấy chiếc ghế tựa cạnh bể bơi, ông ta hạ giọng.
- Con bé đã dự bữa tiệc của tôi. Tôi quen nó, đó đâu phải tội ác.
- Tôi không cho là như thế.
- Thế còn anh sẽ nói gì với họ? – Brody hỏi.
- Tôi gặp cô ta ở bữa tiệc. Tôi không biết cô ta ra về lúc nào và với ai. Tôi ở lại với anh cho đến sáng, uống những chai rượu Scotch hảo hạng nhất của anh và hút xì gà Cuba nhập lậu.
- Tôi cũng thế - Kenner nói.
- Còn cô nàng đi cùng anh? – Ovada hỏi – Cô ta sẽ nói gì?
- Chẳng nói gì cả. Cô ấy sẽ không muốn chồng cô ấy biết chuyện. Tôi cũng không muốn thế. Hắn ta có thân hình và tính khí của loài gấu xám.
- Tôi gặp rồi – Foster đáp – Chắc chắn anh cần có nhân chứng rồi.
- Anh cũng ngủ với cô nàng rồi à? – Kenner hỏi.
- Ừ, mông đẹp lắm, nhưng chẳng có giá trị gì với cái chân gãy của tôi cả.
Bennett Walker, đeo kính đen, có vẻ bồn chồn.
Charles Vance cắt một miếng xúc xích bỏ lên đĩa và nhai ngấu nghiến.
- Tôi về nhà với vợ - Anh ta nói – Bố mẹ vợ đến thăm. Tôi không ở lại bữa tiệc quá một tiếng. Tôi có đầy nhân chứng.
Brody nhìn sang phía Barbaro.
- Tôi chơi bi-a ở nhà bạn tôi – Anh chàng người Tây Ban Nha cười toét miệng – Anh thừa biết tiệc tùng là thế nào rồi mà, patron. Hôm sau Bennett đờ ra như xác chết ấy. Chẳng ai trong chúng tôi còn đụng được vào phụ nữ cả. Có phải thế không, ông bạn
Walker nhìn anh ta, vẻ bối rối và đưa tay lên như định nói gì đó nhưng rồi lại đứng lên và đi về phía bể bơi.
- Anh ta sao thế? – Kenner hỏi.
Barbaro nhún vai.
- Đêm qua uống quá nhiều vodka ở quán Tay Chơi đấy mà.
- Lại có vấn đề với vợ à? – Vance hỏi.
- Ai mà biết được. Cô ta lúc nào chẳng dễ tổn thương.
- Tôi mong là có thể thông cảm được – Vance nói – Nhưng thử nghĩ xem anh ta được gì khi cưới cô ấy, cô ấy trông không có vẻ gì là người gây phiền toái.
- Anh không phải sống với cô ta nên không biết - Kenner nói.
- Anh ta cũng thế - Vance phản đối – Anh có biết lần cuối cùng Bennett về nhà là khi nào không?
Walker đã xuất hiện ở phía bể bơi và đang quay trở lại bàn. Tóc anh ướt nước và ép ngược ra sau.
- Nancy dạo này thế nào, Ben? – Brody hỏi.
- Cô ấy ổn. Đang giúp đỡ mẹ làm một số công việc từ thiện. Đầu óc khá bận rộn.
Vợ Walker là con gái một trong những gia đình dòng dõi giàu có nhất vùng Connecticut. Là một cô gái xinh đẹp nhưng quá yếu đuối và thần kinh không ổn định. Nancy Whitaker dường như lúc nào cũng thu mình vào thế giới riêng và ra vào các bệnh viện tâm thần như cơm bữa.
Nhiều người ngạc nhiên khi được thông báo rằng anh chàng hào hoa Bennett Walker lại đi cưới cô nàng. Những người khác thì nhìn ra sự tương xứng giữa hai gia đình và thấy đó là sự môn đăng hộ đối chứ không phải vì tình yêu.
Đó là chuyện của 17, 18 năm về trước. Brody chưa giúp được Bennett phi vụ nào nhưng ông nhận ra bản chất của Bennett. Vụ Bennett hiếp dâm và đánh đập một cô gái địa phương đã được đăng tải trên nhiều mặt báo. Số tài sản thừa kế khổng lồ trong tương lai nói lên rằng Bennett là kẻ muốn gì làm nấy. Điều đó trở thành cái tít giật gân trên những tờ báo lá cải.
Đám cưới với Nancy một năm sau đó lại gây một ấn tượng tốt rằng Bennett nay đã hối cải, tỏ ra là một chàng trai tốt, trừ phi nhà Whitaker vì lý do nào đó không muốn gả con gái cho anh.
Sự thực thì nhà Whitaker muốn tống khứ cô con gái có vấn đề của mình đi, trong khi qua vụ này nhà Walker lại có được mối quan hệ có lợi về kinh doanh và chính trị, và điều kiện gia đình nhà vợ cho phép Bennett làm bất cứ điều gì mình muốn. Không phải là một thương vụ tồi, Brody đã nghĩ như vậy.
- Xong xuôi hết rồi nhé – Ông nói.
Họ luôn làm việc đó theo kiểu cá xếp hộp, người nọ nhìn người kia. Đó chính là tôn chỉ của câu lạc bộ. Sẽ không có người nào thiếu người làm chứng nếu như họ cần. Lúc nào cũng có một người trong câu lạc bộ cần đến người làm chứng. Gái điếm, nhân tình, ma túy, rượu, bài bạc. Tất cả những trò trụy lạc này đều cần phải có người nọ làm chứng cho người kia.
Lúc đầu thì điều này được coi như là vô ích. Vì có ai cần quan tâm kẻ nào đi ngủ với kẻ nào chứ. Thế nhưng lại là vấn đề lớn nếu như một con nhỏ nào đó rỉ tai với đứa bạn thân về một vụ chơi hàng trắng. Hoặc tiền của công ty bị đem ra cá cược trong một trận đua ở Gulfstream và thua trắng túi. Sẽ không còn là nghiêm trọng nữa vì tất cả đều có thể làm chứng.
Khi Brody quan sát tất cả đám bạn bè, ai cũng có những bí mật riêng, ông tự hỏi liệu có người nào trong số họ dám can đảm ra làm chứng cho một vụ giết người.