Good friends, good books and a sleepy conscience: this is the ideal life.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Tác giả: Kobo Abe
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Woman In The Dunes (1962)
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Az Links
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3541 / 93
Cập nhật: 2017-11-29 14:55:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
ặt anh cứng đanh lại như lớp hồ khô, hơi thở hổn hà hổn hển. Nước bọt của anh có vị đường cháy khét... và toàn bộ nghị lực đều tan biến hết. Ít ra cũng có tới một cốc đầy tràn mồ hôi đã bị bốc hơi. Người thiếu phụ uể oải đứng dậy, đầu vẫn cúi xuống. Khuôn mặt đầy cát của chị cao gần ngang tầm mắt anh. Bỗng chị xì mũi bằng mấy ngón tay rồi vơ một nắm cát lên chùi tay. Chiếc quần tụt xuống đến ngang đôi hông lom khom của chị.
Khó chịu, anh quay nhìn chỗ khác. Tuy nhiên nói là anh chỉ khó chịu thôi cũng không đúng. Một cảm giác lạ lùng, khác hẳn với cảm giác khô khan còn đọng lại trên đầu lưỡi anh. Anh cảm thấy xúc động rạo rực, dù chỉ trong một khoảnh khắc, cho đến khi anh đã rũ bỏ được khỏi tâm trí sự diễn đạt xuẩn ngốc vừa rồi của người đàn bà. Và bây giờ một cảm giác ấm áp mơ hồ còn lưu lại trong câu nói đó. Gọi đó là một khám phá có lẽ hơi quá, song điều đó cũng đáng được quan tâm trong giây lát đấy chứ.
Anh không cảm thấy mình đã sa đọa trầm trọng. Nhưng anh cũng không hẳn có ý định chỉ cưỡng dâm về mặt tinh thần. Nó cũng tựa như khi ta ăn phải thứ bột sắn hột nhạt nhẽo. Cưỡng dâm tinh thần có nghĩa là trước khi anh có thể làm tổn thương được chị, thì anh đã làm tổn thương chính anh rồi. Và tại sao anh lại phải liên hệ đến cả chứng bệnh hoa liễu tâm lý mới được? Như thế chỉ khiến cho vết thương đau đớn càng thêm đau đớn. Có thực là những tuyến hạch của người đàn bà mỏng manh đến nỗi chúng có thể ứa máu chỉ vì một người đàn ông nhìn cô ta?
Anh mơ hồ nhận thấy có là có hai loại thèm khát tình dục. Chẳng hạn như, trên cơ sở cái vòng tròn Mobius, khi ta tán tỉnh một người con gái, dường như ta luôn luôn bắt đầu tán bằng những bài thuyết trình về sự dưỡng sinh và hương vị... Đó là, ta lân la đề cập tới tình dục. Thực phẩm chỉ tồn tại theo nghĩa trừu tượng đối với bất cứ ai sắp chết đói; làm gì có vấn đề như vị ngon của miếng thịt bò Kobe hay của nghêu sò Hiroshima. Song một khi đã no nê phè phỡn rồi, người ta mới bắt đầu đề cập tới những sự khác biệt về hương vị và cách nấu nướng. Sự thèm khát tình dục cũng vậy thôi. Thoạt đầu là nỗi thèm khát chung chung, và chỉ sau đó người ta mới rút ra những cách thưởng thức tình dục cặn kẽ. Vấn đề sinh lý, không thể đem ra bàn luận một cách khái quát được; nó còn tùy thuộc ở thời gian và không gian... lúc này thì người ta cần một liều sinh tố... nhưng lúc khác người ta lại thèm một bát cơm với thịt lươn. Đó là một thứ lý thuyết đã được nghiên cứu kỹ lưỡng, song tiếc thay lại chẳng có một người bạn gái nào chịu hiến thân cho anh theo các quan điểm đó, sẵn sàng để thí nghiệm sự ham muốn tình dục một cách chung chung hay một cách đặc biệt. Âu cũng là lẽ đương nhiên. Không một người đàn ông hay đàn bà nào lại bị chinh phục bởi lý thuyết về các vòng tròn Mobius và tiếp tục rung chuông trước một ngôi nhà không người, chỉ vì anh không muốn phạm vào tội cưỡng dâm tinh thần.
Để cho chắc, chính anh không lãng mạn đến độ mơ tưởng đến những liên hệ tính dục thuần túy. Người ta có thể làm điều đó được khi người ta đang nhìn thấy cái chết ngay trước mắt... tựa như tre già thì măng mọc... tựa như loài chuột sắp chết đói đã không ngừng sinh sản một cách điên cuồng khi chúng phải di trú... tựa như bệnh nhân lao đều trở thành cuồng dâm... tựa như ông vua hay một kẻ thống trị trú ngụ trong một ngọn tháp đã dốc hết tâm sức để xây dựng cho mình một hậu cung... tựa như một người lính mà mỗi giây mỗi phút hết thảy đều quý báu trong khi quân thù tấn công đã dùng những giây phút cuối cùng đó để thủ dâm...
Tuy nhiên, may mắn thay, con người không còn bị đe dọa một cách bừa bãi bởi những nguy hiểm chết chóc nữa. Con người không phải sợ hãi, ngay cả vào mùa đông; nó đã có thể tự giải thoát khỏi sự thôi thúc của mùa động tình. Thế nhưng khi cuộc đấu tranh chấm dứt, vũ khí trở thành một gánh nặng. Trật tự đã trở lại, quyền kiểm soát tình dục và sức mạnh vật chất nằm trong tay con người, chỗ cho tạo hóa. Vì vậy, sự trao đổi về mặt tình dục cũng chẳng khác nào một chiếc vé tháng: mỗi lần ta dùng nó là người soát vé lại bấm một cái. Lẽ dĩ nhiên, bạn phải soát lại xem chiếc vé ấy có thật không. Nhưng việc xem xét này cần một sự cố gắng khủng khiếp; nó liên hệ một cách chính xác với những sự phức tạp của thứ tự. Thôi thì đủ loại giấy tờ phiền phức - giao kèo, giấy chứng nhận, thẻ căn cước, giấy phép, bằng cấp, giấy chủ quyền, tờ ủy thác, giấy phép mang vũ khí, thẻ hội viên, thư bảo đảm, sổ ghi chép, giao kèo thuê nhà và đất, giấy phép tạm thời, tờ cam đoan, giấy kê khai lợi tức, hóa đơn, thậm chí cả giấy chứng nhận gia tộc nữa... tóm lại là mọi thứ giấy tờ có thể chấp nhận được đều phải kê khai ra.
Chính nhờ sự kiểm kê này mà tình dục được vùi sâu dưới một chồng giấy tờ này nọ... giống như một con mọt thúng. Tôi cho rằng như vậy cũng coi là được đi, nếu nó thỏa mãn. Song dù vậy, liệu đó có sẽ là sự chấm dứt cho các loại giấy chứng nhận? Còn cái gì khác mà chúng ta quên không khai ra không? Cả đàn ông lẫn đàn bà đều là tù nhân của nỗi ghen tuông khủng khiếp, luôn luôn nghi ngờ rằng phái bên kia đã cố tình bỏ sót lại một cái gì đó. Để chứng tỏ sự chân thực của mình, họ bắt buộc phải đưa ra một loại giấy chứng nhận mới. Không ai biết được đến đâu thì việc đó sẽ chấm dứt. Phân tích cho đến cùng thì giấy chứng nhận là cái gì dường như không thể xác định được.
(Chị ấy đã than phiền vì tôi quá ư ham tranh luận. Nhưng tôi đâu phải là kẻ hay tranh luận. Chẳng qua đó là sự thật mà thôi).
- Nhưng đây không phải là sự ràng buộc của tình yêu sao?
- Không một mảy may. Nó chỉ là cái gì còn sót lại sau khi người ta đụng phải giới hạn của một tiến trình loại bỏ. Nếu người ta không có nhiều sự tin cẩn, thì tốt hơn hết là đừng có chút nào cả.
Không có một ràng buộc nào đi đôi với cái này đến điểm chót cùng - và cái hương vị nghèo nàn đó - của thứ tình dục được gói ghém kỹ như tặng vật này.
Hãy để bị thúc đẩy một cách hồn nhiên vào đường tình dục mỗi sáng... Sự tự do nối liền với lo âu thường xuyên - như một tấm màn không đóng hẳn - chỉ có thể đưa đến kết quả là tạo ra những kẻ bị bệnh thái nhân cách về mặt tình dục[1] mà thôi.
Người đàn bà dường như cảm thấy được những diễn biến cảm xúc của người đàn ông. Chị ngưng lại nửa chừng động tác buộc dải rút quần, và đầu sợi dải rút nới lỏng đang buông hờ hững giữa hai ngón tay chị. Chị ngước nhìn anh với đôi mắt của loài thỏ. Không hẳn vì đôi mí mắt của chị đỏ mà trông chúng giống như mắt thỏ. Người đàn ông đáp lại cái nhìn của chị bằng đôi mắt mà trong đó thời gian như ngưng lại. Một mùi nồng nồng vây tỏa quanh chị.
Tay vẫn nắm sợi dải rút, chị lẻn qua chỗ anh và đi đến chỗ ngủ của mình, tại đấy chị bắt đầu cởi quần. Thái độ của chị hoàn toàn tự nhiên đến nỗi dường như chị đang tiếp tục làm cái việc mà chị đã làm trước đó. Người đàn ông xoa hai tay khấp khởi mừng thầm: một người đàn bà như thế mới thực sự là một người đàn bà. Nhưng ngay lập tức anh cân nhắc lại. Thực ngu xuẩn! Nếu cứ lưỡng lự như vậy thì chắc chắn anh sẽ làm hỏng việc. Anh cũng hối hả đặt tay lên thắt lưng. Nếu như chuyện này xảy ra ngày hôm qua, có lẽ anh đã cho rằng những hành vi của chị là cả một trò đóng kịch của đàn bà... tựa như tiếng cười khúc khích và hai lúm đồng tiền của chị. Trường hợp này có lẽ cũng thế. Nhưng anh không muốn nghĩ như vậy. Cái giai đoạn mà anh có thể định giá tấm thân của chị đã qua lâu rồi. Giờ đây sức mạnh sẽ quyết định hoàn cảnh. Có cơ sở chắc chắn để nghĩ rằng các mối liên hệ phải được sự thỏa thuận chung, và sự mặc cả để được chấp thuận có thể sẽ bị xua đuổi.
Một lớp cát mỏng theo với chiếc quần trượt xuống đùi anh. Một cách chậm chạp nhưng chắc chắn, dương vật của anh dựng lên, anh dang rộng hai cánh tay và tan hòa vào người đàn bà lúc ấy đã gần như hoàn toàn ở trần.
Anh có thể tìm thấy trong việc đó niềm thích thú không? Dĩ nhiên mọi sự đều như ăn khớp với nhau vậy: hơi thở, thời gian, căn phòng, người đàn bà. Có phải đây là cái mà người Mobius gọi là sự thèm muốn tình dục nói chung không nhỉ? Có thể lắm, và đôi mông ấy mới rắn chắc làm sao!
Người thiếu phụ quỳ trên một đầu gối, chị bắt đầu phủi cát khỏi cổ bằng một cái khăn bông cuộn tròn. Bỗng nhiên xảy ra một trận cát lở. Cả ngôi nhà run rẩy và kêu răng rắc. Quả là một sự quấy rầy đầy khiêu khích! Ngay trước mắt anh, một lớp cát như sương mù phủ trắng đầu người đàn bà, đọng lại trên hai vai và đôi cánh tay chị. Cả hai vòng tay ôm chặt lấy nhau, chỉ còn biết chờ cho trận cát lở qua đi.
Mồ hôi họ chảy ròng ròng xuống cát, cát vón lại quanh những giọt mồ hôi đó, và cát vẫn tiếp tục rơi xuống ngày càng nhiều hơn. Đôi vai của người đàn bà run rẩy. Anh cảm thấy mình giống như là một ấm nước đun sôi quá độ. Tuy nhiên anh không hiểu nổi tại sao cặp đùi của người đàn bà lại lôi cuốn anh ghê gớm đến thế. Nhưng anh... anh cảm thấy rằng các sợi dây thần kinh trong cơ thể mình bị tháo rời ra và cuộn tròn lại với nhau. Sự ngon miệng của loài ăn thịt hẳn phải giống như vậy - lỗ mãng, phàm ăn. Anh rút lui vào trong anh như một sợi dây cuộn tròn. Đây là một kinh nghiệm mà anh chưa hề có với những người khác. Trên giường - với người này - họ là hai người đàn ông và đàn bà đang cảm thấy và quan sát lẫn nhau; họ là một người đàn ông tự quan sát kinh nghiệm đang trải qua; họ là một người đàn bà quan sát một người đàn ông đang tự quan sát và một người đàn ông quan sát một người đàn bà đang tự quan sát... tất cả đều phản chiếu trong những tấm gương phản chiếu... ý thức vô giới hạn về động tác làm tình. Sự khao khát tình dục, với lịch sử và trăm triệu năm từ con vi trùng amip trở lên, may mắn thay không bị mòn mỏi dễ dàng. Song cái mà anh cần bây giờ là một sự đam mê phàm tục, một kích thích có thể thu hết mọi khí lực của anh vào chỗ thắt lưng của người đàn bà. Đợt cát lở đã dừng, và tuồng như chính anh đang chờ đợi điều đó, anh cũng giúp người đàn bà phủi cát trên người chị. Chị cất tiếng cười khàn khàn. Hai bàn tay anh bắt đầu trở nên mơn trớn khi lướt qua khoảng ngực dưới cánh tay chị, và từ đó vờn quanh eo lưng. Những ngón tay chị siết lấy cổ anh, và chốc chốc chị lại bật lên những tiếng kêu nho nhỏ vì ngạc nhiên.
Anh đã phủi cát cho chị xong, đến lượt chị phủi cát cho anh. Anh nhắm mắt lại chờ đợi, luồn bàn tay vào mái tóc cứng và thô của chị.
Chú thích:
[1] Trong bản dịch tiếng Anh: sexual psychopath.
Người Đàn Bà Trong Cồn Cát Người Đàn Bà Trong Cồn Cát - Kobo Abe Người Đàn Bà Trong Cồn Cát