Số lần đọc/download: 699 / 30
Cập nhật: 2018-08-03 10:38:16 +0700
Chương 21
với Chi-chan ở chỗ này, là bạo lực. Nạn nhân ở đây... lại chính là 'Bọn Cầm Quyền'. Có thể là do bị họ cáo buộc dính líu đến phản động như Fuku-chan đã đề cập chẳng hạn. Kết quả sau đó thì thật là dễ đoán: hội trưởng CLB Cổ Điển đã lãnh đạo các thành viên của Hội Anh Em đến đối chất với giáo viên, và rồi..."
Nhỏ nắm tay lại và tung ra một quả đấm.
"Bụp! Cho họ một trận. Cũng có thể là phục kích đánh ngầm hay kiểu gì tương tự. Dĩ nhiên không có vẻ là họ muốn làm thế, nhưng ở đoạn đầu đã nhấn mạnh đến sự 'tự do' và tớ xem nó là mấu chốt. Ba mươi ba năm trước đã xảy ra một sự việc nào đó đe doạ đến sự tự do của họ, và để tự vệ hội trưởng CLB Cổ Điển không còn cách nào khác ngoài việc dùng vũ lực."
Ibara kết thúc phần trình bày bằng việc đóng cuốn sổ lại và nhìn chúng tôi.
"Hmm... Thật sự nghe rất là khó chịu."
Người chủ trì, không cần lấy một giây tiêu hoá những gì nhỏ vừa nghe đã nói thẳng thừng. Tôi gật đầu đồng tình.
"Khó chịu sao? Ở chỗ nào vậy?"
Chitanda trả lời: "Ibara-san, luận điểm chính của cậu nằm ở việc giáo viên thời đó đã đe doạ đến lối sống của học sinh, dẫn đến việc họ phải dùng bạo lực để đáp lại phải không?"
Ibara suy nghĩ một lúc trước khi đáp: "Ừm, đúng thế."
"Tuy nhiên, có thể nói là, một vài đoạn tớ hiểu... còn lại thì chẳng hiểu gì cả."
Nói chung là không hoàn toàn không thể hiểu. Ý của nhỏ đại thể là lập luận của Ibara không được thuyêt phục cho lắm. Tôi bèn thêm vào: "Giả thuyết của cậu quá trừu tượng. Hơn nữa, cái tai hại ở đây là cậu hoàn toàn chỉ dựa vào bài viết đó."
"Đúng là vậy thật, nhưng mà..."
Dù đã thừa nhận nhưng nhỏ vẫn chưa muốn rút lui.
"Khoan đã, ý cậu là chính trong lập luận của tôi có mâu thuẫn sao?"
Nhỏ cứng đầu hơn Chitanda rất nhiều. Nhưng không may, tôi đã chú ý đến cái mâu thuẫn đó.
"Ừm."
Tôi ngồi thẳng lên và đáp. Đương nhiên không phải là để chuẩn bị cho một cuộc khẩu chiến, chỉ là cuồng hai bàn chân mà thôi.
"Đơn giản là, chính cậu đã bác bỏ giả thuyết của Chitanda là thay vì vào lễ hội truyền thống tháng mười, sự việc đó đã xảy ra vào tháng sáu. Tuy nhiên nếu chúng ta tin vào cả 'Kem đá' lẫn 'Thống nhất và Tán dương' thì sự việc xảy ra vào tháng sáu, còn việc rời trường diễn ra vào tháng mười. Giả thuyết của Chitanda không hề đề cập đến điều đó, và cậu không thấy lạ sao khi một người có liên đới trực tiếp đến ẩu đả lại phải chờ đến bốn tháng mới bị đuổi khỏi trường?"
Nếu sự việc diễn ra vào thời này thì việc đuổi học có thể được khẩn cầu xin "treo" để suy xét, nhưng thời đó lại là chuyện khác. Tôi thêm điều đó vào suy nghĩ của mình.
"Nhưng, có thể là..." Ibara đáp trà, mặc dù trông có vẻ nhỏ đã hiểu.
"Có thể là 'Kem đá' đã không chính xác. 'Thống nhất và Tán dương' đã đề cập rõ ràng là tháng sáu, trong khi 'Kem đá' chỉ đơn thuần bảo là 'đã một năm trôi qua'. Sự kiện xảy ra vào tháng sáu và tiếp nối bởi việc đuổi học cũng xảy ra ngay sau đó, trong khi lễ hội thì vẫn cứ là tháng mười. Đâu có quá bất hợp lí phải không?"
Một khoảng cách những bốn tháng, nó làm cho mọi lời nói của Ibara lúc này chẳng hơn gì những lời chống chế. Trong khi tôi còn tần ngần thì Chitanda và Satoshi đã lần lượt đưa ra nhận xét về giả thuyết của nhỏ:
"Tớ tin rằng chúng ta không thể bỏ qua một khoảng thời gian dài như là bốn tháng."
"Tớ cũng vậy. Trong lời mở đầu cụm từ 'lễ hội văn hoá' đã được đề cập trước khi đến câu 'một năm trôi qua', vì thế tớ nghĩ rằng việc rời trường thực sự diễn ra vào tháng mười."
Tôi không nói gì cả mà chỉ gật đầu, hai người kia cũng đồng tình. Vậy là ba phiếu chống. Ibara đưa ra một cái nhìn nũng nịu,
"Ôi, kén cá chọn canh quá đi."
Dù cái phản ứng dễ thương kia không hợp với nhỏ lắm nhưng nó đã giúp làm dịu lại cái không khí căng thẳng nãy giờ đi một chút. Satoshi cũng muốn dàn xếp mọi chuyện bằng việc chốt lại: "Dù sao tớ cũng nghĩ là cách cậu tiếp cận vấn đề tốt đấy chứ."
Chitanda cũng dỡ bỏ cái vẻ nghiêm túc nãy giờ mà cười tươi,
"Đúng vậy, thảo luận không cần thiết phải quyết liệt đâu."
Tôi cũng nghĩ thế. Giống như phải nhìn bản đồ ở một nơi đầy mịt mù sương hay nỗi bực tức khi chuyện không theo ý mình vậy, nếu như Ibara xem xét cả 'Kem đá' lẫn 'Thống nhất và Tán dương' thì giả thuyết của nhỏ có lẽ đã không vướng phải một lỗ hổng như thế. Vậy bây giờ chỉ còn dữ liệu của Satoshi và tôi quyết định tất cả, và việc tôi phải làm là nghĩ ra cách giải quyết cho tất cả những mâu thuẫn nào có thể bị vạch ra.
Nhắc mới nhớ, rốt cuộc mớ dữ liệu của tôi là về cái gì nhỉ? Vì chỉ nghĩ tới việc mang đến để tập hợp tài liệu nên tôi chưa từng nghiêm túc đọc nó cả.
"Vậy, lượt của tớ đến đây là kết thúc nhỉ?"
Chitanda gật đầu, theo chiều kim đồng hồ thì tiếp theo là Satoshi. Ngay sau khi Chitanda đề nghị hắn bắt đầu sắp tài liệu ra bàn. Đột ngột dừng lại, hắn thốt lên đầy vui sướng:
"À vâng, suýt nữa thì quên nói. Vài dữ liệu của tớ bác bỏ giả thuyết của Ibara đó!"
Lần này chúng tôi nhận được những bản copy của "Nguyệt san Cao trung Kami". Nó làm tôi nhớ lại việc anh Toogaito đã từng nói họ sắp tiến đến kỳ thứ bốn trăm. Nếu trung bình một trăm xuất bản mười kì thì CLB Báo Tường cũng đã trạc tứ tuần, thế mà tôi đã không để ý đến sự hiện diện tất yếu của họ trong sự việc ba mươi ba năm trước. Một trong những tiêu đề đã được khoanh tròn...
Phần liên quan đến cuộc thảo luận của chúng tôi chỉ gói gọn trong một góc nhỏ, nhưng thế là quá đủ để phản bác giả thuyết của Ibara. Chả trách hắn ta tự tin như vậy, có lẽ hắn thực tế vẫn muốn duy trì sự cạnh tranh giữa các người trình bày. Liếc nhanh qua Ibara, tôi thấy nhỏ đang có một vẻ mặt khó hiểu chẳng biết là đang vui hay đang buồn. Không có gì lạ, khi mà Satoshi đã mở đầu màn diễn thuyết của mình bằng việc phê bình giả thuyết của nhỏ chứ không phải Chitanda. Cơ mà Satoshi có lẽ chỉ nhại theo nhỏ cái kiểu mà giả thuyết sau phủ định giả thuyết đầu, một trò đùa tiêu biểu của hắn mà thôi.
▼Sau vụ bê bối ở khu Chuyên Dụng tuần trước - thứ đã để lại vết nhơ trong lòng tự tôn của tất cả các thành viên của tất cả các CLB Nghệ Thuật ở Cao trung Kamiyama - hai người đã bị đuổi và năm người khác bị cảnh cáo lần chót.▼Dĩ nhiên, vẫn tồn tại danh dự trong thế giới của những kẻ trộm. CLB Nghiên Cứu Phim Ảnh lên tiếng rằng họ không đời nào chịu ngồi yên mà chấp nhận sự trừng phạt hà khắc này, và CLB Nhiếp Ảnh khẳng định sẽ một trăm phần trăm đồng tình (bài báo này không đi sâu hơn vào việc xác nhận điều đó). ▼Vấn đề lớn ở đây là việc giải quyết bằng nắm đấm. Coi thường tất cả nỗ lực nhằm giải quyết thông qua đối thoại, những người quá khích đã chọn phương án giản đơn nhưng thảm hại đó là dùng bạo lực. ▼Chúng tôi đã yêu cầu những thành viên năm Ba của CLB Nghiên Cứu Phim Ảnh nhận trách nhiệm về hành động đánh đập dã man Sachimura Yukiko-san (CLB Điện Ảnh Mới, lớp 1-D), người đã hoạt động tích cực trong việc dàn xếp những cuộc đối thoại. Khi chúng tôi xuất bản bài báo này Yukiko-san vẫn đang nằm trong bệnh viện. ▼Cuộc nổi dậy huyền thoại hai năm trước lẽ ra không nên đi đến tình trạng như thế này. Dù tất cả mọi người đều tức giận những quy định được đặt ra gần đây, chúng ta đều không được phép để nó làm tổn hại đến tình đoàn kết quý báu ấy, chúng ta phải kiên trì với sự bất phục tùng trong cộng đồng của chính chúng ta. ▼Chỉ như vậy chúng ta mới có thể sống mà biết mình đang sống vì truyền thống và danh dự.
Satoshi bắt đầu giải thích với bộ mặt bình thản:
"Tất cả phát hiện của tớ là kì báo 'Nguyệt san Cao trung Kami' này. Vô tình vấp phải đống báo cũ đang ngủ đông cho kho lưu trữ của thư viện cả chục năm trời nên tớ quyết định đọc để giết thời gian sau giờ học. Tuy nhiên như đã thấy nó không hề trực tiếp đề cập đến sự việc ba mươi ba năm trước, nói trắng ra thì tất cả những gì nó đề cập đến là nằm trong đây. Nói thật chứ, trình bày cái này ra chẳng khác gì tớ đang dắt cả nhóm đi một vòng tròn cả. Manh mối gì mà bảo quản dở tệ, đọc được không tới một nửa. Đó là con chưa nói đến đủ thể loại ghi chú bằng bút lông loè loẹt... đành chịu vậy. Mà thôi, đây là những điểm chính:"
◯ Sự việc đó đã không phải giải quyết bằng bạo lực
◯ Sự việc đó đã tác động đến toàn trường
◯ Sau khi sự việc đó xảy ra, "chúng ta" đã đoàn kết
◯ Sau khi sự việc đó xảy ra, tồn tại sự bất phục tùng trong cộng đồng học sinh
"Điểm đầu và cuối trông có vẻ đối lập nhưng thực ra đều liên quan đến cùng một thứ. Sự việc đã không giải quyết bằng ẩu đã, đó là điểm sai trong giả thuyết của Ibara. Hai điểm còn lại gần như là một. Tuy không dám chắc "chúng ta" ở đây có phải là toàn tường hay không nhưng tớ tự cho mình quyền xem điều đó là không quan trọng."
Thật không?
Tôi không thể thoả mãn với lời giải thích như thế. Nhận ra điều này Satoshi nhanh chóng thêm vào: "Nghĩ như vầy đi: nếu 'chúng ta' là cả trường thì dĩ nhiên bao hàm toàn bộ học sinh; còn nếu không, thì nó vẫn mang nghĩa là 'chúng ta' đã quyết định che chắn cho toàn bộ những người liên quan đến. Đúng không nào."
Ra là thế.
"Phần trình bày đến đây là kết thúc. Có câu hỏi gì không?"
Không có âm thanh nào, Chitanda hỏi lại một lần nữa: "Có ai có câu hỏi nào không?"
À đúng rồi, vừa nghĩ ra điều này tôi đã giơ tay lên,
"Satoshi, liệu cái 'cuộc nổi dậy huyền thoại' này với sự việc chúng ta nãy giờ xem xét có phải là hai thứ khác nhau hay không? Bản copy này không đủ để khẳng định điều đó."
Tôi chỉ hỏi để xác nhận vài điều, Satoshi lắc đầu,
"Không biết. Chả có bằng chứng nào cho biết chúng là một hay là hai."
"Cậu bảo là 'không biết'..."
Dù đang tỏ ra bình thản nhưng cách trả lời của hắn quả thật là rất vô tâm. Sở hữu một lượng kiến thức khổng lồ nhưng không phải lúc nào cũng giúp hắn sử dụng chúng một cách đứng đắn...
"...vậy thì mớ thông tin này gần như là vô dụng."
"Thật à, tớ cũng nghĩa thế."
"Nói kiểu đó là sao?"
Ibara xen vào: "Thật tình thì, cũng có bằng chứng đấy chứ."
"Thật sao?"
"Đây là một sự việc lớn đúng không?