People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Marian Keyes
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Watermelon
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 39
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1145 / 15
Cập nhật: 2016-06-23 09:38:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21
ác bước chuẩn bị cho ngày Chủ nhật.
Nguyên liệu:
Một phụ nữ hai mươi chín tuổi vừa sanh em bé, bị ruồng rẫy, bỏ bê, thất chí
Thật nhiều sự trợ giúp của tội lỗi
Một nhúm dè chừng
Một gói tự ti về hình thể
Một nhánh hào hứng (loại cuồng dại, nếu tìm được)
Một muỗng đầy tuyệt vọng cô đặc ít lo sợ vì những ngấn bụng cho thêm phần đậm đà
Một đôi vớ da màu đen có ren và móc
Một quần lót màu đen kiểu đẹp
Một áo nịt ngực màu đen, loại đẹp thần kỳ thay vì các loại đẹp thông thường
Một chai rượu đỏ
Một áo đầm
Một đôi giày
Phần trang trí:
Son màu đỏ cám dỗ
Vài lớp mascara
Cách thực hiện:
Đặt vớ, quần lót, áo nịt ngực sang một bên để dùng sau.
Lấy người phụ nữ.
Kiểm tra mắt và da để đảm bảo cô ấy chưa quá hạn sử dụng.
Thêm tội lỗi, dè chừng, tự ti, hào hứng, tuyệt vọng và lo sợ.
Trộn thật đều.
Ninh riu riu trong vài ngày.
Vào một phòng tắm cỡ trung chuẩn bị phần người phụ nữ - cạo lông chân, nhuộm tóc và sơn móng.
Nửa tiếng trước khi dọn dùng, phết đều sữa dưỡng da, lật thường xuyên.
Cho vào vớ, quần lót kiểu đẹp và áo nịt ngực màu đen đẹp thần kỳ. Thử trước vài lần bằng cách thả xõa tóc trước mặt và ngước nhìn lên qua đôi hàng mi.
Kiểm tra lại xem cô ấy có còn biết thở hổn hển và oằn lưng và nói những câu như: "Ôi cưng ơi, tuyệt vời quá!", "Ôi trời ơi, Ibal đừng ngừng lại!" trong khi mặt vẫn lạnh băng.
Đem trưng dụng một cô em, ưu tiên lấy Anna, cho việc chăm nom đứa trẻ đã nói đến ở phần trước.
Làm tăng thêm hương vị với son đỏ cám dỗ, mấy lớp mascara, một váy đầm ngắn cài nút suốt, màu tím (màu này vẫn luôn là màu của đam mê), giày đen bằng da lộn kiểu gợi cảm với dây cột quanh cổ chân và một chai rượu đỏ.
Phải luôn chú ý không được vội đong đưa chai rượu trước khi đến nơi.
Có thể thêm tùy sở thích, nhưng ít bao cao su trong túi xách sẽ giúp hoàn thiện tổng thể.
Và nếu không tìm được - ví dụ do hết mùa - bạn sẽ phải cần đến thật nhiều kiềm chế. Không hay lắm, nhưng hiệu quả.
Dọn dùng trên giường với một chàng đẹp trai.
Tôi làm theo hướng dẫn từng ly từng tí. Tôi còn may mắn kiếm được bao cao su - nhờ Laura - đàn bà có khác!
Tôi thấy khá vừa ý.
Tôi thậm chí không lo lắng khi phát hiện ra nhờ vào nguyên liệu thuốc nhuộm tóc (thuốc tăng cường màu cho tóc, bạn yêu quý, ta không cần phải nhuộm tóc, chỉ cần tăng cường màu và độ sáng tự nhiên của tóc), rồi nhé, nhờ vào thuốc tăng cường màu cho tóc mà hai tai và tóc tôi giờ tông xuyệt tông.
Nhưng tôi cho là nếu phải điểm màu cho tai, chắc tôi đã phải cần đến một màu gì đó thua xa cái màu hạt dẻ sáng bóng, gợi cảm này.
Đừng xài mấy cái màu Ánh Mun hay Mận Ngọt gì đấy cho tai tôi. Không, cám ơn! Khoảng bảy rưỡi, tôi chuẩn bị lên đường. Chuẩn bị thẳng tiến đến nơi tội lỗi mà trong lòng không chút vướng bận.
Tôi hôn Kate, chúc bé ngủ ngon.
Đang nhẹ nhàng tiến ra cửa, nút áo khoác đã cài lên đến mặt phòng trường hợp mẹ phát hiện tôi trông như gái "nhà dữ", thì điện thoại reo.
- Claire, của chị! - Helen réo.
Ôi trời ạ!
Nhưng là Laura thôi.
Gọi để chúc tôi may mắn và hỏi xem tôi đã tập dùng răng mà đeo bao cho chàng theo chỉ dẫn của nó chưa.
- Không, tớ không tập.
Tôi chỉ mong nói cho xong và biến ra khỏi nhà ngay lập tức vì quá sợ hãi sẽ bị bắt quả tang.
- Tại sao không? - nó tra vấn. - Cậu không thể cứ vậy mà chờ cậu ta lên mây với mấy cái trò cũ rích được. Cậu phải sáng tạo một tí.
- Nhưng cậu đưa tớ có hai cái! - tôi phát hoảng. - Tớ không muốn hoang phí chúng. Với lại, cậu nghĩ tớ lấy gì mà thực tập chứ?
- Ừm, thôi thì cứ cầu trời cho cậu làm cái đầu cũng ổn ổn đi. Không thì chẳng có cơ hội mà xài đến cái thứ hai đâu, - nó đe.
- Ôi thôi đi Laura, tớ đang căng hết các dây thần kinh ra rồi đây!
- Tốt, - nó cười lớn. - Cậu căng thẳng thì càng tốt hơn rồi.
Tôi hứa hôm sau sẽ gọi cho nó để kể tường tận mọi chi tiết.
- Hoặc nếu tối nay về sớm, tớ sẽ gọi, kể hết cho cậu nghe.
- Nếu cậu về sớm tối nay để kể tớ nghe thì có gì đâu mà kể.
Nó nói cũng có lý.
- Thôi, tớ đi đây, - tôi khó chịu bảo, rồi cúp máy trong khi nó vẫn đang say sưa giảng giải một trò nào đấy hết sức phức tạp nó khoe đã từng xem trong một sô diễn ở Bangkhôngk. Mà cái trò quỷ ấy có như thế quái nào đi nữa thì cũng phải là một phụ nữ dẻo hơn tôi gấp vạn lần mới làm nổi. Tôi biết làm chuyện ấy mà. Thì tôi đã sanh em bé rồi đấy thôi. Sao nó lại có thể nghĩ mọi chuyện khác đi nhỉ?
Mà sẵn đang nói đến máy chuyện lung tung này, tôi có một điều phải thú nhận với bạn.
Chờ nhé.
Đây.
Tôi thích tư thế chàng trên nàng dưới.
Rồi! Vậy là tôi tự thú rồi nhé!
Tôi tự thấy xấu hổ vì điều này.
Như kiểu tôi là đứa rất tẻ nhạt và thụ động.
Nhưng tôi không phải thế đâu. Thật đấy. Tôi đâu có nói đó là tư thế duy nhất tôi thích.
Nhưng thực sự tôi không phản đối nó hay thế nào cả.
Mà giờ cũng không phải lúc để bàn rôm rả chuyện mình thích tư thế nào nhất.
Tôi chỉ muốn nhân tiện nói luôn cho chóng vánh là tôi cho rằng việc bọn hắn dùng đến lưỡi là thứ chán nhất mà Chúa từng tạo ra. Tôi thà ngồi xếp hồ sơ, giấy tờ nửa ngày còn hơn phải chịu đựng chuyện ấy dù chỉ năm phút.
Rồi xong xuôi sau máy phút ấy bọn hắn làm như thể bạn phải biết ơn bọn hắn vì việc ấy. Mặt mũi sáng ngời như thể đáng được trao cả huân chương. Rồi còn xem như nghiễm nhiên rằng cả năm bạn phải đền đáp lại cho hắn y như thế mà không cần đến một câu gợi ý.
Dĩ nhiên, có những chị em vẫn thề sống thề chết là thích nhưng... thôi thôi, tôi xin lỗi, xin lỗi.
Cuối cùng tôi cũng ra khỏi nhà và lái xe đến chỗ cậu.
Dưa Dưa - Marian Keyes Dưa