If you have never said "Excuse me" to a parking meter or bashed your shins on a fireplug, you are probably wasting too much valuable reading time.

Sherri Chasin Calvo

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đọ Kiếm
hững ngày tiếp theo đó, bọn cướp trên tàu "Bọ cạp" thật bận rộn. Đanien hạ lệnh chuẩn bị cho cuộc tấn công chiếm tàu Matinđa.
Vũ khí được chọn lựa cẩn thận. Các khẩu pháo được tháo gỡ ra để lau dầu lại toàn bộ. Súng trường, súng lục và các thứ vũ khí khác cũng được lau chùi sạch sẽ, xếp gọn thứ nào vào chỗ đó. Gươm kiếm, giáo mác đều được mài sắc. Mọi thứ đều trong tư thế sẵn sàng. Phần lớn công việc chuẩn bị dành cho những cuộc tập trận. Đanien đứng trên boong tàu chỉ huy, tay cầm chiếc đồng hồ vàng, loại bỏ túi, để kiểm tra giờ giấc. Thủy thủ cứ tấp nập trên boong, chạy đi chạy lại chỗ này chỗ khác để điều khiển cơn tàu chạy nhanh và lướt sóng nhẹ nhàng. Rủi cho tên nào luống cuống vụng về, sẽ bị trừng phạt không thương tiếc. Con tàu "Bọ Cạp" phải lướt nhanh như một luồng ánh sáng. Lại còn phải làm thế nào cho con tàu giả như bị hỏng, lê đi nặng nề trên mặt biển để cho kẻ địch có cảm giác là nó sẽ bị chìm bất cứ lúc nào.
Mọi người trên tàu không phàn nàn điều gì, tất cả đều gắng hết sức mình. Bởi vì tàu Matinđa là một món béo bở chưa từng thấy. Khi nhìn thấy Hatxan cứ lững thững đi lại trên boong với thái độ dửng dưng, bọn cướp rất tức giận.
Một buổi trưa, Mazipan hỏi độp Hatxan:
- Mày có biết đánh đấm gì không hả thằng còng lưng kia? - Bọn cướp đang ngồi nghỉ trên boong cười ầm lên.
Thằng "Bện Thừng" nói:
- Chúng mày không thấy hỏi như thế thì hắn buồn à? Chẳng ai có tấm lòng tốt như hắn đâu?
Halêluda chêm vào:
- Không hiểu hắn có bổ được quả táo làm đôi không? Có khi đối với hắn đó cũng là một việc khó khăn lắm rồi. Dù sao đây cũng là một người có đạo đức. Cuộc sống của kẻ cướp chẳng bao giờ phù hợp với hắn. Đối với hắn thì chúng ta toàn là những kẻ độc ác
Ánh mắt của Arabella lộ vẻ khó chịu, cô nói:
- Để cho Hatxan được yên!
"Thú Biển" giở giọng an ủi.
- Hờ! Hờ! Anh chàng lãng tử của cô chỉ như cái bọt biển trên tàu này thôi.
Mazipan nói:
- Hãy xem hắn cầm vũ khí đang chuôi hay đằng lưỡi. Mang kiếm ra đây!
Tên Hy Lạp chạy ngay đi tìm vũ khí.
- Tôi đi báo cho cha tôi đây!
Arabella cảnh cáo chúng. "Thú Biển" vẫn bình tĩnh nói:
- Thuyền trưởng đang thiếu người. Cần phải xem anh chàng còm nhom này thuộc vào loại chất liệu gì chứ.
Arabella hét lên:
- Ai bảo bày cái trò ngu ngốc quăng thằng cờ bạc bịp xuống biển để bây giờ thiếu người? Tôi không muốn các người biến Hatxan của tôi thành một kẻ cướp!
Hatxan lắng nghe mọi chuyện một cách im lặng. Khi tên Hy Lạp đưa kiếm cho anh, anh cau mày lại. Sau đó Hatxan nắm chắc đốc kiếm trong tay, rồi lên tiếng hỏi:
- Ai muốn thử tài với tôi đây?
Mazipan thấy có vẻ thú vị, hắn đứng dậy liền Hắn từ từ nhét vạt áo vào trong quần rối nói một cách giễu cợt:
- Anh bạn đã cứu sống tôi một lần, vì vậy chúng ta hãy nương nhẹ tay thôi nhé. Khi nào có một giọt máu chảy là dừng tay.
Hatxan lẳng lặng nhún vai. Nhanh như cắt, tên Mazipan giật thanh kiếm từ tay tên Hy Lạp tấn công Hatxan. Hatxan nhanh nhẹn tránh được mũi kiếm đầu tiên.
- Chúng mày thấy chưa?
Một tiếng la trong bọn cướp lộ vẻ ngạc nhiên Cả bọn vội đứng dậy thích thú sán lại gần, vây quanh hai đấu thủ.
Hai thanh kiếm chạm nhau kêu loảng xoảng. Trận đánh lúc đầu còn chậm rãi. Hatxan và Mazipan còn đang dò sức nhau.
Bọn cướp đứng ngoài hò la thúc giục. Chúng nóng lòng muốn thấy những động tác mạnh mẽ hơn. Nhưng Hatxan và Mazipan vẫn vờn nhau như chưa vào cuộc.
Bỗng tên Hy Lạp kêu lên một tiếng. Những tên cướp khác xì xào. Lưỡi kiếm của Hatxan đã làm toạc sống tay áo của Mazipan.
- Đưa xem nào.
"Thú Biển" cầm lấy cánh tay của Mazipan quan sát nhưng không có máu. Bây giờ thì Mazipan tỏ ra hăng hái tấn công hơn. Hắn không để cho cái tên còm nhom này làm mất mặt. Điều đó sẽ làm cho hắn bị mất uy tín hoàn toàn.
Hatxan lặng lẽ phòng vệ. Còn Mazipan cứ một lúc một xông xáo hơn. Trận đấu bắt đầu tăng nhanh nhịp điệu. Cả hai bên đều thở dốc. Bọn cướp lộ vẻ hào hứng ra mặt và bắt đầu đánh cuộc.
Bỗng Hatxan trượt chân, ngã quì xuống. Lưỡi kiếm của Mazipan lướt vèo qua đầu Hatxan. Hatxan lại đứng ngay dậy rồi cúi xuống nhìn chỗ đầu gối bị xước. Vài giọt máu rỏ xuống ống chân anh.
- Có giọt máu đầu tiên của ông bạn làm rồi đây. - Hatxan bình tĩnh nói rồi trả lại thanh kiếm cho tên Hy Lạp.
Mazipan vội kêu lên:
- Gì thế? Cầm kiếm tiếp tục đi!
- Chúng ta đã thỏa thuận với nhau là phải dừng lại khi có giọt máu đầu tiên! Hatxan nói.
- Máu nào cũng là máu.
Mazipan hỏi lại về không tin tưởng:
- Thế anh bạn nhận là thua à?
- Chẳng hề gì. - Hatxan trả lời.
Bọn cướp thất vọng. Một trận đấu thú vị đến thế mà không có kết cục. Chúng không thỏa mãn.
Chúng đồng thanh la to lên:
- Tiếp tục đi? Không được dừng lại!
"Thú biển" thấy cần phải can thiệp. Hắn nói với Hatxan:
- Chúng nó đang hăng. Mà anh thì biết rõ là thuyền trưởng không ưa gì những cuộc cãi lộn ồn ào.
Hắn đưa Hatxan đến chỗ thuyền trưởng báo cáo lại sự việc.
- Hóa ra anh cũng biết cầm kiếm kia đấy.
Đanien quay về phía Hatxan nói, Arabella cũng nói xen vào vẻ tự hào:
- Kể cả Mazipan cũng không thắng nổi Hatxan.
- Ta đang thiếu người. - Đanien nói.
- Tôi không bao giờ trở thành một kẻ cướp. - Hatxan nói ngay. - Ông cần phải hiểu điều ấy trước đã.
- Nếu tao bắt buộc mày phải làm thế sao? - Đanien hỏi với giọng đe dọa.
- Sao ông có thể buộc tôi được? - Hatxan đáp lại, mỉm cười.
- Tao sẽ sai quật cho mày một trận. - Đanien lẩm bẩm.
- Cha đừng làm thế. - Arabella nói tỏ vẻ lo âu.
- Nếu ông cho đánh tôi, tôi sẽ chạy sang phía địch ngay từ trận đầu. - Hatxan trả lời. - Tôi chẳng có ích gì đối với ông đâu.
- Tao sẽ quẳng mày xuống biển! - Đanien thét lên như sấm.
- Đó là nơi tôi được vớt lên. - Hatxan nói. - Cuộc sống của tôi chỉ được kéo dài chừng nào tôi còn ở trên boong tàu này.
Arabella mặt cứ tái ngắt đi. Đôi mắt mở to nhìn vào Hatxan, cô nói:
- Hatxan là của con. Con sẽ bảo vệ chú ấy.
- Carămba! - Đanien nổi giận nhìn con gái quát ầm lên. - Tao không thích kiểu nói leo của mày đâu!
Arabella cúi xuống nhưng mắt vẫn nhìn cha.
- Hatxan là chàng lãng tử của con. - Giọng nói của Arabella chỉ đủ nghe. - Con phải bảo vệ Hatxan.
Vua cướp biển Đanien đầy quyền uy, biệt danh "Cò Súng" nhìn chằm chằm vào cô con gái bé bỏng của mình. Arabella rùng mình, nhưng đôi mắt cô vẫn không chịu rời khỏi cha.
- Thế ra mày vẫn kiên quyết bảo vệ cái thằng lãng tử của mày? - Đanien hỏi với giọng không tin tưởng lắm.
Cô bé lẳng lặng gật đầu. Đanien phá lên cười:
- Carămba! - Hắn hét to lên nhìn vào "Thú Biển". - Con bé này đầy can trường. Đúng là con gái một tướng cướp!
- Ta cần có con người ấy. - "Thú Biển" nói cụt lủn.
- Mày cũng thấy đấy! Nó có phải là người đâu! Nó là một thứ đồ chơi của Arabella. Chẳng dùng được vào việc gì. - Đanien nói.
"Thú Biển" chậm rãi nói:
- Thưa thuyền trưởng, thủy thủ trên tàu có vẻ như bị rối loạn. Tốt nhất là không nên giữ loại người này trên tàu.
- Cứ để cho Arabella lôi nó đi cho khuất mắt. - Đanien nói.
Nhưng "Thú Biển" không thỏa mãn. Hắn nhắc lại:
- Ta không thể để loại người này trên tầu được.
Đanien lấy tay ra hiệu, vẻ sốt ruột:
- Thôi đủ rồi! Nghe rõ chưa?
Thế là Hatxan lại bị nhốt trong phòng, khóa lại như cũ.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển