The man who does not read good books has no advantage over the man who can't read them.

Mark Twain, attributed

 
 
 
 
 
Tác giả: Annie Pietri
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Lê Hưng
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 961 / 8
Cập nhật: 2016-07-02 00:20:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
ột lễ mi-sa đen! Lại nữa! - Bà hầu tước thốt lên. - Ta sợ quỷ lắm, quý bà ạ! Ta chán cái cảnh phải nằm dài ra, trần như nhộng, trên một cái giường tồi tàn trong lúc người ta làm phép dâng bánh thánh với máu của một đứa trẻ sơ sinh! Ta là mẹ của ba ông hoàng mà hoàng thượng vừa công nhận, xin mụ đừng quên! Từ nay trở đi, địa vị của ta không cho phép ta làm những việc lập dị như vậy nữa!
- Mặt lệnh bà được che mặt nạ, lúc nào cũng vậy mà, thưa hầu tước phu nhân. Người ta không nhận ra lệnh bà đâu, như từ trước tới giờ.
- Điều đó nguy hiểm lắm! Ở trong triều có rất nhiều kẻ đố kỵ đang rình mò ta và tìm cách hại ta. Ta có mọi thứ mà ta đòi hỏi từ hoàng thượng. Sự ưu ái dành cho ta chưa bao giờ sáng tỏ như lúc này. Ta có thể mất hết nếu bị phát hiện!
- Xin lệnh bà cứ nghĩ kỹ đi, thưa hầu tước phu nhân, chính những lễ mi-sa đen mà lệnh bà muốn từ bỏ, là nguyên nhân đem lại sự may mắn cho lệnh bà, cũng hiệu quả như chất bột mà lệnh bà cho hoàng thượng dùng từ nhiều năm nay.
- Ta biết rồi.
- Phu nhân cho phép tiện nữ nhắc lệnh bà nhớ rằng ước muốn thầm kín nhất của lệnh bà có phải là gạt ái nương cũ ra rìa không? Hoàng thượng đã từng rất gắn bó với quý cô de La Vallière, và trong nhiều năm dài. Thế mà lệnh bà đã thắng, còn quý cô ấy bị tống vào dòng tu kín! Lệnh bà còn muốn những bằng chứng khác về hiệu quả của những nghi lễ của chúng ta và những chất bả mà tiện nhân chế cho lệnh bà không?
- Chiến thắng cỏn con! Hoàng thượng đã đuổi cô La Vallière, nhưng ngài đâu có rẫy bỏ hoàng hậu. Mụ đang tìm cách ru ngủ ta với những câu chuyện phù thủy của mụ! Ta trả công cho mụ khá đắt để mụ thi hành mệnh lệnh của ta! Cái phương cách mau lẹ và hiệu quả mà mụ nói với ta đâu?
- Nó đây ạ, - mụ Voisin thở dài đáp. - Đây là một chất bột rất triệt để mà tiện nhân chế theo công thức của Ý.
- Tốt lắm! Chừng nào ta thành hoàng hậu, ta sẽ làm cho mụ trở thành mụ phù thủy giàu có nhất vương quốc.
Marion thất kinh vì những gì vừa nghe được. Giờ thì cô chắc chắn rằng bà hầu tước đã không nói mê trong giấc ngủ, bà ta đã tự phản lại mình! Ý định của bà rõ ràng là muốn loại bỏ hoàng hậu...
Cô gái nhỏ khom người xuống nhìn qua lỗ khóa. Hai người đàn bà ngồi đối diện nhau hai bên bàn. Mụ thầy bói vừa đặt trước mặt bà hầu tước một ống tuýp nhỏ bằng đồng. Marion cũng nhìn thấy Pyrrhos đang gầm gừ nhìn ra cửa. Con chó đã phát hiện ra sự có mặt của cô! Bị hút vào câu chuyện, bà hầu tước không để ý đến nó.
- Tiện nhân khẩn cầu lệnh bà hãy lắng nghe tiện nhân, thưa hầu tước phu nhân. Lễ mi-sa đen là không thể bỏ. Nếu lễ không được cử hành trên bản thân lệnh bà, chúng ta sẽ cử hành trên thân thể một phụ nữ mà lệnh bà chỉ định và đại diện cho lệnh bà.
- Như vậy là có thêm một người nữa trong chuyện bí mật này! Ta không thích điều đó... Thôi được, nếu cần, ta sẽ tìm thấy ai đó. Mụ hãy thu xếp để nghi lễ có thể cử hành vào đêm mai.
- Thưa hầu tước phu nhân, có điều là một lễ mi-sa không thể cử hành được nếu không có vật hiến tế. Tiện nhân không biết chúng ta có thể kiếm được một đứa trẻ sơ sinh từ giờ đến mai không.
- Nếu ta nhớ không lầm thì một đứa trẻ sơ sinh không có giá hơn một ê quy đâu. Ta sẵn sàng trả mười ê quy! Hãy đi tìm một đứa! - Ái nương thốt lên, tay vơ lấy một tờ giấy và cây viết lông ngỗng.
Bà de Montespan nói tiếp trong lúc viết:
- Ngày mai, ta sẽ trao mảnh giấy này, trong đó tóm tắt những gì ta muốn, cho cái người mà ta sẽ chọn. Bằng cách đó người này sẽ được nhận diện. Vì ta sẽ không có mặt ở đó, ta muốn cái gì viết trong này phải được đọc trong buổi lễ của quỷ Sa - tăng.
Rã rời vì cảnh tượng vừa chứng kiến, Marion mất thăng bằng và té nhào xuống đất. Ngay lập tức, Pyrrhos gầm lên.
Phải nhanh chân lên! Đi núp thì chưa đủ. Con chó sẽ theo dấu cô. Cô gái nhỏ lôi cái chai để trong túi ra và rắc vài giọt cồn ngọt của cô xuống nền nhà, ngay chỗ cô vừa ngã xuống. Sau đó cô luồn xuống trốn dưới một tấm vải trắng phủ cái bàn chân quỳ.
Miệng khô đắng, cổ họng thắt lại, tứ chi cô run cầm cập. Tiếng đập của trái tim hoảng hốt vang trong tai cô lớn đến mức cô chỉ thoáng nghe tiếng cửa gian phòng nhỏ mở ra. May mà một cái lỗ nhỏ xíu trong lớp vải cho phép cô nhìn thấy những gì đang diễn ra trong phòng.
Như cô đoán trước, Pyrrhos bắt đầu ngửi ngửi nền nhà, mõm gừ gừ. Bà hầu tước và mụ thầy bói chăm chú quan sát nó.
Có vẻ như nó đã tìm được một dấu vết thì cái mũi nó xượt qua chất cồn ngọt mà Marion vừa rắc xuống. Con épagneul lắc lắc đầu, ngồi xuống ve vẩy đuôi và nhìn chủ nhân với vẻ thỏa mãn.
- Con chó này ngốc thật, - bà chủ nhún vai kết luận.
Rồi quay về phía mụ Voisin, bà trao cho mụ một túi tiền đầy ắp và nói thêm:
- Mụ có biết rằng con Pyrrhos đã là nạn nhân của quỷ hôm có cơn giông vừa rồi không? Nó đã cắn con bé mà ta ôm vào lòng như mụ đã từng khuyên ta. Một lá chắn quá mỏng manh, thật đấy! Nhưng mụ đã tính đúng. Không gì bằng một đứa trẻ gái vô tội để xua ra xa bóng ma của thần chết!
Marion không tin vào tai mình nữa! Chính cô cứ tưởng bà hầu tước muốn che chở mình, hay chí ít thì cũng là trấn an mình trong cơn giông...
Hai người đàn bà đi qua phòng chờ, và Marion nghe tiếng bước chân của họ xa dần trong cầu thang. Pyrrhos chạy theo họ, không còn gì cản đường.
Cô gái nhỏ muốn biết rõ hơn. Bất chấp sự sợ hãi đang bóp nghẹt bụng, cô tiến vào gian phòng nhỏ, đọc mảnh giấy và học thuộc lòng trong giây lát. Sau đó cô mở cái ống bằng đồng còn để lại trên bàn để ngửi chất đựng trong đó.
Trong đó có máu khô và một hỗn hợp mà Marion không thể đoán là gồm những gì. Một điều chắc chắn: cô sẽ nhớ mãi cái mùi gớm ghiếc đó.
Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân - Annie Pietri Vườn Cam Trong Cung Điện Versailles Và Mùi Hương Sát Nhân