In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: Hồ Thi Ca
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 30
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1068 / 7
Cập nhật: 2017-06-11 10:57:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Kỳ 20 - Độc Ác
ên bảo vệ cứ ú ớ mãi làm Thông bác học bực mình:
- Minh móm lấy con chuột ra, coi hắn nói gì!
Minh móm bước tới kéo mạnh con chuột máy tính ra khỏi cái miệng đang ngoác ra của tên lực sĩ. Hắn phun ra:
- Tôi biết các người rồi! Giả làm Phái viên để giải thoát cậu Hoàng Tử Bé chứ gì?
Hoàng Thân chĩa họng súng về phía gã:
- Im ngay! Tưởng nói gì...
Tên lực sĩ thất thế kêu lên:
- Đừng! Đừng bắn! Tôi có cách cứu các người.
Cả bọn chong mắt vào gã, hỏi:
- Cách gì? Nói mau!
Và lắng nghe:
- Có tôi đi cạnh Phái viên “dỏm” thì không thằng bảo vệ nào dám nghi ngờ hay lôi thôi đâu!
Cả bọn ồ len sung sướng nhưng Hải khòm lại chống nạnh hỏi:
- Lấy gì bảo đảm nhà ngươi không phản phé?
- Tôi căm thù thằng Phái viên! Tôi sẽ giúp các người nhưng các người hãy giải thoát giùm tôi khỏi bàn tay độc ác của nó.
“Hoàng Tử Bé” kêu lên ngạc nhiên:
- Trời đất! Một lực sĩ lực lưỡng cỡ con voi mà còn bị tên Phái viên khống chế thì...
Tên bảo vệ tỏ ra thật thà:
- Các người hãy tháo lấy cái hộp đen ở thắt lưng tôi. Đó là mạng sống của tôi. Khi các người giữ nó, tôi không bao giờ dám làm phản. Nhưng xin các người đừng bấm cái nút đỏ nằm chìm trên mặt hộp!
- Thử cái coi!
Tên lực sĩ hét lên:
- Đừng! Nếu cậu bấm cái nút đỏ, ngay lập tức, tôi sẽ trở thành người mất trí.
Tú Anh rụt cổ kêu lên:
- Eo ôi! Khủng khiếp quá! Mà... vậy nghĩa là sao?
Tên bảo vệ nói ra những điều lạnh xương sống:
- Các cô cậu đều biết, mỗi người sống đều có nhân điện. Nhân điện người này khác người kia. Tên Phái viên đã chế ra một thứ thiết bị rất độc ác. Khi một người bước qua cái thiết bị ấy, nhân điện của họ sẽ bị tách ra, nạp vào cái hộp lưu trữ nhân điện này. Nếu hộp này đột ngột ngưng hoạt động thì nguồn nhân điện trên người tôi bị mất, trung khu thần kinh bị rối loạn. Độc ác hơn, cái hộp này lại được điều khiển từ xa bởi tên Phái viên!
Minh móm tỏ ra sợ hãi khi nghe chuyện kinh dị này, hắn bước tới đưa tay sờ nắn chỗ thắt lưng Hoàng Thân xem có cái hộp đen nào không. Tên bảo vệ thấy vậy nói:
- Cậu Hoàng Tử Bé may mắn hơn chúng tôi. Vì tên Phái viên muốn giữ nguyên vẹn sự thông minh của cậu để còn sử dụng lâu dài nên nó đã không tách nhân diện của cậu ra cái hộp.
Cả bọn thở phào. Hoàng Thân ái ngại đưa mắt thông cảm nhìn tên bảo vệ và bước tới cởi trói cho gã, nói:
- Hóa ra anh cũng chỉ là nạn nhân! Chúng ta hãy cùng chung sức tìm cách thoát ra ngoài, không chỉ cứu mình mà còn cứu bao nhiêu sinh mạng người khác trong tay tên Phái viên ác độc. Bây giờ, ta lên đường...
o O o
Trong hầm vàng bỏ hoang, Kim Thúy hồi tỉnh, mở mắt ra, cô thấy một cái mặt người gớm ghiếc đang cúi xuống nhìn mình. Tưởng còn trong cơn hôn mê, cô chớp chớp mắt, khi nhận thấy rõ ràng đó là cái mặt kinh tởm của Gấu đen, cô thét lên một tiếng hãi hùng và lại thiếp đi trong cơn mê đầy sợ hãi.
o O o
Trong khi đó, ở sân bay của binh chủng không cảnh. Ngay dưới cánh chiếc máy bay trực thăng, viên sĩ quan an ninh hét lên:
- Đội không cảnh tập... hợp...!!!
Chín chiến sĩ không cảnh nhanh chóng rời khỏi ba chiếc trực thăng, tập hợp nghiêm chỉnh trước mặt viên sĩ quan. Người sĩ quan ưỡn ngực lấy giọng chỉ huy ra lệnh:
- Chúng ta phải lập tức có mặt tại vùng trời cao nguyên tọa độ X206 và Y179. Nhiệm vụ: trước khi trời sáng phải giải cứu cô bé Kim Thúy khỏi tay bọn săn người trong cánh rừng này. Yêu cầu: bắt sống thủ phạm để khai thác! Chúc đội không cảnh hoàn thành nhiệm vụ. Lệnh, hành quân!
Các chiến sĩ không cảnh rầm rập lên máy bay. Sãi cánh dài của ba chiếc trực thăng từ từ xoay tít. Những chiếc máy bay to lớn sừng sững từ từ rời khỏi mặt đất bốc thẳng lên bầu trời thành phố đen ngòm không trăng sao.
o O o
“Phái viên” Hoàng Thân và tên bảo vệ sánh vai nhau bước dọc hành lang dài hun hút sáng trưng và vắng lặng. Thỉnh thoảng, từ một góc khuất nào đó, một tên gác đêm hung dữ bất thần xuất hiện, nhưng thoáng thấy “sếp” nên vội xếp de! Cả bọn rảo bước nhanh về phía cầu thang dẫn xuống tầng dưới. Xuống hết các bậc thang, vừa chạm chân lên sàn gác, “Phái viên” Hoàng Thân bỗng dừng bước, nói:
- Các bạn đợi tôi ở đây. Tôi vào xưởng phần mềm lấy lại bản gốc “Hoàng Tử Bé” và “Công Chúa Bé”.
Tên bảo vệ ái ngại:
- Thưa cậu, theo tôi biết, những bản gốc phần mềm đều được bảo quản tuyệt mật trong phòng riêng của tên Phái viên ở tầng trệt.
Thông bác học và Hải khòm đồng loạt nói:
- Đó là hang hùm!
Hoàng Thân cầu khẩn nhìn cả bọn:
- Các bạn ơi! Đó là chất xám tôi bỏ ra mấy tháng nay. Nhưng quan trọng hơn, đó là sản phẩm đầu tay của tôi, tôi rất yêu quý chúng.
“Hoàng Tử Bé” Tú Anh có ý kiến:
- Vào phòng riêng của tên Phái viên vô cùng nguy hiểm. Hay là ta cứ thoát ra ngoài bảo đảm tính mạng trước. Mấy chương trình trò chơi đó, có gì, mai mốt cả bọn mình cùng ngồi viết lại mấy hồi. Thông bác học lập trình giỏi lắm!
Đến tận bây giờ Hoàng Thân mới đưa ra thông tin, mà nếu tin tức này lọt vào tai một tay nhà báo chắc chắn sẽ làm cả thế giới xôn xao:
- Các bạn chưa biết. Hai cái game đó thật ra chỉ là thử nghiệm một hệ điều hành mới của tôi. Ngay cả tên Phái viên cũng không biết rằng nếu khởi động máy tính bằng đĩa cài đặt của Hoàng Tử Bé và Công Chúa Bé thì máy sẽ được vận hành bởi một hệ điều hành khác không cần DOS và Windows. Tôi đã tạm đặt tên hệ điều hành mới là VNS, viết tắt của “Việt Nam Software”, một hệ thống do người Việt Nam sáng tạo ra.
Tất cả những cái miệng đang có mặt quanh Hoàng Thân đều há ra kinh ngạc. Không ai có thể tưởng tượng được tên Hoàng Thân này lại có thể một thân một mình sáng tạo ra cả một hệ điều hành dành cho máy tính. “Phái viên” nói tiếp:
- Bởi vậy, dù có hy sinh tính mạng, tôi phải lấy lại bằng được bản gốc.
Thông bác học, một “tài năng tin học” trong việc phá rối máy tính của người khác, vừa thán phục, vừa ganh tị kêu lên:
- Tất cả cùng đi với bạn. Dù nguy hiểm mấy, chúng ta cũng phải chiến đấu vì hệ điều hành VNS tương lai của Việt Nam.
Tên bảo vệ lực lưỡng đáng sợ lúc nào, bây giờ cũng chớp chớp mắt xúc động:
- Cậu Hoàng Thân ơi. Tôi vẫn quý mến tài năng của cậu giờ càng hiểu cậu hơn. Không biết tôi còn sống, còn tỉnh táo đến lúc các cô cậu thoát đi không, nhưng dù có bị hại cho mất trí, tôi cũng xin giúp các cô cậu tới giây phút cuối cùng. Hãy đi theo tôi!
“Hoàng Tử Bé” Tú Anh nghe vậy cảm động, hai con mắt đỏ hoe, cùng cả bọn tiếp tục lao xuống các bậc thang dẫn xuống tầng trệt bên dưới...
o O o
Nhóm người đào vàng của cha Thù đi luồn lỏi trong rừng khá lâu, họ mất hẳn dấu vết con cọp già. Bây giờ họ chỉ còn trông mong vào sự may mắn trời cho để hy vọng tìm lại được... xác thằng Thù. Ai ai cũng lia đèn pin, lăm lăm dao và súng. Họ đã quyết định, hễ thấy bóng dáng con cọp hung dữ kia là hạ nó ngay tức khắc. Đang lúc những con người vô vọng ấy lùng sục trong bóng tối của khu rừng thì xa xa trên bầu trời xuất hiện những ánh đèn pha của ba chiếc máy bay không cảnh rọi xuống cánh rừng. Những chiếc máy bay mỗi lúc càng đến gàn họ hơn, tiếng động cơ phành phạch ì ầm náo động cả chốn sơn lâm yên tĩnh. Những người bạn của cha Thù dừng chân, bàn tán.
- Sao lại có máy bay đến đây?
- Nó pha đèn như thể tìm kiếm cái gì trong khu rừng này?
- Chắc là bọn không cảnh, họ cũng đi tìm con nhỏ thành phố chứ gì?
Những chiếc trực thăng đã dừng lại, treo mình lơ lững ngay trên đầu họ. Đèn pha từ ba chiếc máy bay tập trung chiếu thẳng xuống làm sáng rực cả khoảng rừng họ đang đứng. Tiếng loa từ trên máy bay vọng xuống:
- Những người dưới kia! Các người đã bị bao vây bởi lực lượng không cảnh. Hãy buông vũ khí đầu hàng. Mọi sự kháng cự sẽ phải trả giá bằng tính mạng các người. Nếu chấp nhận đầu hàng vô điều kiện, hãy giương cờ trắng lên!
Vụ Án Hoàng Tử Bé Vụ Án Hoàng Tử Bé - Hồ Thi Ca Vụ Án Hoàng Tử Bé