Số lần đọc/download: 2413 / 93
Cập nhật: 2015-07-23 22:55:04 +0700
Sự Im Lặng Của Bầy Siren
S
ự thử thách không thích đáng, ngay cả những cách xử trí ngây ngô cũng có thể giúp ích cho việc giải cứu một người khỏi cơn nguy khốn:
Để tự vệ trước bầy Siren, Ulysses đã bịt chặt tai bằng sáp và tự trói mình vào cột buồm. Tất nhiên những kẻ du hành trước đó có thể đã làm như thế, ngoại trừ những kẻ đã bị bầy Siren quyến rủ ngay từ rất xa; nhưng ai cũng biết rằng những thứ đó chẳng thể giúp gì được. Những bài ca của bầy Siren có thể xuyên qua mọi thứ, dục vọng của những kẻ bị chúng quyến rủ có thể phá vỡ những ràng buộc còn chắc chắn hơn mọi loại xiềng xích và cột buồm. Nhưng Ulysses không nghĩ thế, dù chàng chắc chắn đã biết điều đó. Tuyệt đối tin vào nắm sáp và dải xích của mình, trong niềm phấn chấn ngây thơ với cái mẹo nhỏ ấy, chàng dong buồm đi gặp bầy Siren.
Bầy Siren giờ đây còn có một thứ vũ khí chí tử hơn cả những bài ca của chúng, đó là sự im lặng. Dù biết điều này chưa từng xảy ra, và có thể hình dung ra một kẻ có khả năng trốn thoát được khỏi tiếng hát của chúng; nhưng thoát khỏi sự im lặng thì không bao giờ. Đối chọi với cái cảm nghiệm chiến thắng bằng chính sức lực mình và thành quả mà thắng lợi ấy đã hạ bệ mọi thứ trước nó, không thứ quyền năng trần thế nào cưỡng lại được.
Và khi Ulysses đến gần chúng, những bài ca vút cao đầy uy lực đã thực sự không được cất lên, có lẽ vì chúng nghĩ rằng kẻ thù kia có thể bị đánh bại chỉ bởi sự im lặng của chúng, hoặc vì vẻ hân hoan trên khuôn mặt Ulysses – kẻ không nghĩ gì khác ngoài sáp và xích của mình, khiến chúng quên cả ca hát.
Nhưng Ulysses, nếu có thể diễn tả được, đã không nghe thấy sự im lặng của chúng; chàng nghĩ rằng chúng đang ca hát và chỉ riêng mình chàng không nghe thấy chúng. Trong một khoảnh khắc chóng vánh, chàng đã thấy cổ họng chúng phập phồng, ngực chúng căng lên, mắt chúng đẫm lệ, môi chúng tách ra, nhưng chàng tin rằng đó là những bài ca được cất lên trong không gian và tắt ngúm, lặng im quanh chàng. Dù sao thì chẳng mấy chốc, mọi thứ cũng mờ dần khỏi tầm nhìn của chàng khi chàng cố gắng xác định khoảng cách đến chúng, bầy Siren đã thực sự tan biến bởi ý chí kiên định của chàng, và tại thời khắc chúng gần chàng nhất, chàng biết chúng không còn nữa.
Thế nhưng chúng đã vươn cổ và quay đầu lại một cách duyên dáng hơn bao giờ hết, tóc xõa bồng bềnh trong gió và thoải mái duỗi móng vuốt trên đá. Chúng không còn chút khát khao quyến rủ nào nữa; tất cả những gì chúng muốn là giữ lại được ánh huy hoàng chói lọi sâu trong đôi mắt sáng ngời của Ulysses.
Nếu bầy Siren có ý thức, hẳn chúng sẽ bị hủy diệt trong thời khắc ấy. Nhưng chúng vẫn như chúng đã từng; tất cả những gì xảy ra là Ulysses đã thoát khỏi chúng.
Khoản bổ sung cho những gì nêu trên cũng đã được lưu truyền. Ulysses, như người ta nói, là kẻ đa mưu như một con cáo, đến nỗi ngay cả nữ thần định mệnh cũng không thể xuyên thủng được giáp trụ chàng. Có lẽ chàng đã thực sự chú ý, dù rằng ở đây sự hiểu biết của con người nằm ngoài những chiều sâu đó, rằng bầy Siren đã im lặng, và gợi ra cho chúng và các vị thần cái sự giả vờ nêu trên thực ra chỉ là một loại lá chắn mà thôi.
K.H. dịch từ bản tiếng Anh The Silence of the Sirens (do Willa và Edwin Muir dịch từ nguyên tác tiếng Đức) trong cuốn Franz Kafka – The Complete Stories (1995 edition).