Love is as much of an object as an obsession, everybody wants it, everybody seeks it, but few ever achieve it, those who do will cherish it, be lost in it, and among all, never… never forget it.

Curtis Judalet

 
 
 
 
 
Tác giả: Janet Dailey
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Phùng Nguyễn
Số chương: 36
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2720 / 25
Cập nhật: 2015-01-25 20:34:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20 -
emple nhìn kĩ cái khay bạc để xem còn vết dơ nào nữa không, nàng cẩn thận không sờ mí ngón tay đen đủi nhớp nhúa lên khay. Nàng nhăn nhó khi nhìn thấy mấy ngón tay dơ. Ngoài việc đánh bóng đồ đạc ra, nàng còn ghét công việc ướp muối thịt nữa. 2 việc này thường làm cho tay nàng đau nhừ & dơ bẩn.
Nàng đem khay đến để trên cái bàn đã có nhiều đồ đạc đánh bóng trên đó rồi, đoạn nàng quay lại bàn làm việc để xem các thứ khác do 2 người hầu làm ra sao. chỉ còn khoảng nữa tá đỗ đạc cần fải đánh bóng nữa là xong. Xong số này, coi như đồ trong nhà đã sạch sẽ hết.
Trong thời gian Blade & ông Shaquano vắng mặt cả tuần, nàng cố tìm cách làm rất nhiều việc, làm việc cả ngày đến mệt fờ người, tối đến là nàng lăn ra ngủ, cố quên việc những bóng người trùm chăn kín mặt đã biến mất cùng ngày Blade & ông Shaquano ra đi. Sự vắng bóng của họ còn làm cho nàng lo âu sợ sệt hơn cả sự hiện diện của họ nữa.
− Cô Temple ơi, cô Temple! - Phoebe chạy vào fòng, mặt mày hốt hoảng. - Có người cưỡi ngựa đi đến. Tôi thấy qua cửa sổ trên lầu.
− Phải ông Blade không?
− Tôi không biết chính xác. Ông ta cưỡi ngựa băng qua rừng như bị quỉ Satan đuổi. Tôi đoán thế. Chắc cô biết nhiều lần ông Blade & Deu đã về nhà bất thần như thế này chứ?
Temple nhìn xuống 2 bàn tay vẩy bẩn rồi nhìn chiếc tạp đề dơ dáy ngoài cái áo cũ rích. Nàng kêu lên:
− Nhìn này. Anh ấy lại cho tôi là đồ phu phen tạp dịch dơ bẩn mất. Mau lên, Phoebe, giúp tôi thay áo quần.
Nàng đâm đầu chạy về fía cầu thang sau, lấy cái mũ trùm đầu màu trắng để che bụi ra & vừa cởi áo tạp đề vừa chạy nhanh lên thang lầu về fía fòng ngủ. Nàng ném cả 2 thứ lên giường rồi chạy vội vào fòng tắm.
− Cởi áo giúp tôi nào, - nàng ra lệnh, rồi nhúng 2 tay vào bồn nước có xà fòng. - cô đi lấy cái áo vải xanh cho tôi.
− Vâng thưa cô.
Temple vội vã kì cọ 2 tay cho sạch, rồi cởi áo ra. Khi nàng xỏ tay vao 2 tay áo thì nàng vừa nghe tiếng cánh cửa trước nhà ở tầng dưới mở ra.
− Chị Temple đâu rồi? Temple ơi! - có tiếng gọi to ở dưới, nhưng không fải giọng của BLade.
− Kipp à! - nàng bước ra hành lang.
− Temple, chị ở đâu? - Tiếng gọi có vẻ giận dzữ vang lên gắt gỏng. Lần này thì nàng biết chắc là em trai nang rồi.
nàng bước đến đầu thang lầu, nói vọng xuống:
− Chị ở trên này, Kipp - Khi hắn xuất hiện ở dưới chân cầu thang, nàng rùng mình thấy nét mặt của cậu ta. - cái gì thế? Có chuyện gì xảy ra à?
− Anh ta ở đây fải không? - Kipp dừng lại ở bậc cấp thứ 2.
− Không, anh ấy chưa về.
Kipp nhảy lên thang lầu, bước từng 2 đến 3 bậc 1. Cậu ta nói.
− Chị lấy đồ đạc đi, em sẽ đưa chị ra khỏi đây.
Khi cậu ta nắm cổ tay nàng, Temple trì chân lại.
− Tôi không đi đâu hết, nếu cậu không cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra.
− Chị là chị của ẹm - sự giận dữ bùng ra qua hành động & ngôn ngữ của Kipp. - Em không muốn chị sống trong nhà của bọn fản bội thêm fút nào nữa hết.
− Thôi dẹp đi! - nàng giật tay ra, nhìn vào mặt cậu em, 2 tay nắm chặt lại 2 bên hông, thái độ giận dữ hệt như Kipp. - Tôi không muốn nghe những lời hận thù chống lại chồng tôi của cậu nữa.
− Chị không hiểu gì hết, chị Temple à - cậu ta phồng mang trợn mắt nói - bọn con hoang đã làm xong việc ấy rồi. Đêm qua họ đã kí hiệp ước với gã đại diện của Jackson ở Nequ Echota rồi. Họ đã bán đất của chúng ta rồi.
− Không, - nàng bước lui một bước, lắc đầu quầy quậy, như tỏ ý không tin. - Không có Blade đâu. Anh ấy không bao giờ làm việc ấy.
− Chị điên rồi, - Kipp đáp nhanh. - Tên của anh ta cùng nằm với tên của bọn rắn rết. Nếu không thì em đến đây làm gì?
− Tôi không tin cậu, - nàng nói nhỏ, giọng lạc đi.
− Thế chị cho em nói láo sao?
− Tôi không biết. - Temple quay người nhìn vào tường, đầu óc choáng váng không tài nào suy nghĩ cho minh bạch được.
− Chị muốn có bằng chứng fải không? Có fải chị muốn nhìn tận mắt bản hiệp ước? Tên anh ta năm rành rành ra đây, em nói cho chị hay và cả chữ kí của bố anh ta nữa. Họ đã fá huỷ Luật Máu. Chị không thể sống với một tên bán Chúa đã fản bội dân tộc ta. Lần này thì họ làm thật chứ không nói nữa, bản hiệp ước đã kí rồi. - Kipp dừng lại một lát. - Em nói thật đấy, chị Temple à. Nếu chị không tin em thì cử hỏi anh ta đi.
− Tôi sẽ hỏi! - thấy thái độ nhạo báng, nàng quay người đi. Bỗng nàng thấy Blade đang đưng trước mặt mình, mặt anh ta đanh lại như đá & mắt như thép xanh.
− Hỏi anh ta đi, - Kipp nói, giọng thách đố. - Hỏi anh ta có fải anh ta đã kí bản hiệp ước bán đất không?
Nàng sợ khi nhìn vào măt anh, nàng thì thào hỏi:
− Có thật thế không?
− Thật, - anh bình tĩnh đáp, không động một sợi lông mi.
− Mi sẽ chết vì tội này! Kipp lớn tiếng nói.
− Còn cậu thì sẽ được sống. Tôi fân vân tự hỏi không biết công lí ở đâu trong truyện này - Blade nói vẻ.
Trầm tư, giọng gay gắt, châm biếm.
− Kipp, cậu hãy cút đi kẻo tôi lại quên cậu là em của Temple.
Kipp quay qua nàng:
− Chị đi với em chứ?
Nhưng Temple vẫn không nhúc nhích. Nàng chỉ biết nhìn chồng - người nàng yêu - người đã trở thành kẻ fản bội dân tộc mình.
− Cậu đã có câu trả lời rồi đấy, - Blade nói, - chị cậu ở lại với tôi.
Kipp quay chạy xuống cầu thang lầu. Khi nghe cánh cửa dưới nhà đánh sầm lại, Blade quay qua nhìn mắt nàng, ánh mắt dò hỏi khiến nàng chợt tỉnh cơn mê. Nàng nghẹn ngào hỏi anh, giọng trách cứ.
− Tại sao anh làm thế? Thật thế sao? Họ sẽ giết anh mất.
Anh cảm thấy trước măt mình không fải là Temple mà là cảnh tượng ngôi nhà của ông Elias Boudinot vào đêm trước, nơi đây cả một uỷ ban gồm 20 người tụ tập lại bên ánh đèn cầy đế hút ống vố & xem lại văn kiện phác thảo nhượng bộ. Rồi đến giờ fút kí kết bản hiệp ước, ban đầu ai nấy đều ngập ngừng im lặng & cuối cùng từng người bước lên cầm bút kí. Thiếu tá Ridge là người kí sau cùng. Sau đó, anh đã nhìn vào chữ kí của mình, lên tiếng tuyên bố:
− Tôi đã kí vào tờ trát tử hình của tôi rồi đấy!
− Tất cả họ cũng thế. Kí vào bản hiệp ước mới là họ đã vi fạm Luất máu. Tội này là tội tử hình.
Anh nhìn bộ mặt trắng bệch của nàng, rồi nhìn đôi môi mọng đỏ. Bị đôi môi lôi cuốn, anh từ từ bước đến bên nàng, đưa 2 tay ôm lấy 2 bên eo nàng. nàng cố đẩy anh ra, nhưng anh bất chấp, cứ ôm nàng vào lòng.
− Làm tình với anh đi, Temple! Làm tình với con người đáng tội chết đi.
Anh ấp môi lên môi nàng, mặc cho nàng khóc nức nỡ & cố chống cự lại anh. Thế rồi nàng không vùng vằng đẩy anh ra nữa. Mấy ngón tay anh lồng vào tóc nàng,cơ thể nàng căng ra áp sát vào anh, đòi hỏi. Anh bế nàng lên giường, không để ý đến Phoebe, cô hầu da đen len lén ra khỏi cửa.
Bóng dáng của tử thần lui ra, nhường chỗ cho tình yêu, cho đam mê nóng bỏng, đam mê cuồng nhiệt đã dập tan những ngăn cách bất bình & trước mắt họ quên hết mọi sự mà chỉ còn là tình yêu.
Sau đó, bóng tối & đau đớn lại hiện về. Temple chậm rải mặc chiếc áo dài vải xanh vào người, chiếc áo nàng thích nhất, nàng lắng nghe tiếng sột soạt vang lên fái sau. Cơ thể nàng vẫn còn hơi ấm của anh, môi nàng còn vị thơm của môi anh, nhưng tâm trí nàng lại nghĩ đến những việc anh đã làm.
Nàng quay lại nhìn anh:
− Anh làm thế chẳng được cái gì hết. Bản hiệp ước cuả các anh sẽ không bao giờ được người ta tán thành đâu.
Anh ngần ngừ một lát rồi mang ủng vào.
− Nếu những đều bọn anh đã làm mà buộc được ông Ross lập một bản hiệp ước khác, thì mục tiêu của anh xem như đã thành công, anh đứng dậy, nhìn nàng đăm đăm - Em sẽ ở lại với anh chứ.
Trước mắt thì ở lại - nàng không biết fải xoay xở ra sao, bỏ anh mà đi hay ở lại để chứng kiến cái chết của anh.
Sự Lựa Chọn Cuối Cùng Sự Lựa Chọn Cuối Cùng - Janet Dailey Sự Lựa Chọn Cuối Cùng