Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Haruki Murakami
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: 1973年のピンボール – 1973–Nen No Pinbouru
Dịch giả: Lapillus
Biên tập: 清宮如月
Upload bìa: Huy Pham
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 95
Cập nhật: 2025-02-16 13:53:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ộ một tuần sau đó tâm trạng tôi vẫn cứ uể oải và bình thản một cách lạ kỳ. Pinball vẫn còn văng vẳng trong tai, nhưng cái tiếng vo ve loáng thoáng đó giống như tiếng đập cánh của một con ong bị kẹt lại trong một khoảng trời đông nơi ánh nắng đã tắt lịm. Mùa thu mỗi ngày lại dày hơn, và khu rừng quanh sân gôn thả đám lá khô của chúng lên mặt đất. Từ cửa sổ căn hộ có thể thấy những đống lá đỏ lửa vương vãi trên những triền đồi ngoại ô nhấp nhô, khói bay uốn éo lên trên trời như mấy sợi dây thừng làm ảo thuật.
Từng chút từng chút, cặp song sinh lặng lẽ dần, rồi chuyển sang trầm tư. Chúng tôi sẽ đi bộ, uống cà phê, nghe đĩa hát, ôm nhau dưới chăn, và ngủ. Vào chủ nhật chúng tôi đi bộ một tiếng để tới khu vườn ươm, ăn xăng-uých nấm kèm rau chân vịt dưới gốc những cây sồi. Trong khi đó trên ngọn, những con chim đuôi đen hót lên đanh gọn và trong trẻo.
Từng chút từng chút, thời tiết trở nên se hơn, nên tôi mua cho họ hai cái áo ngắn tay mới, cho họ thêm cả mấy cái áo len cũ của tôi. Và thế là họ không còn là 208 và 209 nữa, mà trở thành Áo Len Cổ Tròn Xanh Ô-liu và Áo Ca-đi-gan Màu Be, mặc dù không ai phản đối gì. Bên cạnh đó, tôi còn mua cho họ tất và giày mới. Tôi thấy mình như một gã “cha nuôi” bình thường.
Những cơn mưa tháng mười thật đáng để thưởng ngoạn. Mảnh như kim và mềm như bông, rả rích đều đều trút xuống mặt cỏ sân gôn chỉ mới chớm úa. Mưa chậm rãi thấm vào lòng đất, không để lại vũng nước nào. Sau cơn mưa, khu rừng đậm mùi lá khô ướt, và vài tia nắng xế sẽ vạch những vết lốm đốm lên mặt đất. Đàn chim đua nhau trên những con đường chạy qua khu rừng.
Những ngày ở văn phòng trôi qua gần từa tựa nhau.
Tôi sẽ nghe đĩa cát xét của những bài jazz cổ – của Bix Beiderbecke, Woody Herman, Bunny Berrigan – trong lúc vượt đèo băng qua núi công việc, hút một điếu thuốc cho thong thả, chừng vài tiếng lại làm một ngụm whiskey, hoặc ăn bánh quy.
Chỉ có cô thư ký vẫn giữ nhịp tất tả, kiểm tra lịch trình, đặt vé máy bay và khách sạn, đan lại hai cái áo len nữa, và đính thêm mấy cái cúc kim loại lên áo khoác thể thao của tôi cho đủ bộ. Cô đã thay đổi kiểu tóc, đổi son môi sang màu hồng nhạt, mặc áo len mỏng tôn thêm bầu ngực. Tất cả hòa quyện vào tiết trời mùa thu.
Một tuần lễ tuyệt vời, đủ để lưu vào thiên cổ.
Pinball Năm 1973 Pinball Năm 1973 - Haruki Murakami Pinball Năm 1973