Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Chương 20
T
ối Chủ nhật một ô tô nữa chạy xình xịch vào sân của trang trại Teliranta. Trước khi xe kịp dừng hẳn đã thấy một bàn tay đàn ông rắn chắc với đồng hồ đeo trên cổ tay đang vẫy vẫy. Đây là một trong những người quen của Arvid, anh nhận ra bàn tay. Đó là của Hannu.
- Tôi đã hứa mà, không phải tôi đã hứa hay sao. Và bây giờ chúng ta sẽ đi lên phố - tên thành phố đó là gì ấy nhỉ - hôm nay ở đó có lễ đính hôn.
Cuối cùng Hannu cũng nhảy ra khỏi xe, kính trọng tiến lại gần bà chủ trang trại già, người duy nhất của gia đình đang tình cờ ở ngoài sân lúc này.
- Anh đừng có đưa con trẻ đến lễ đặt tên cho chó mèo nào chứ. Ở đây cũng vui mà, - bà chủ già nói, cố gắng đứng dậy từ chỗ ngồi để chào khách.
Đến lúc đó Helka cũng đã có mặt. Cô có quen Hannu, nói đúng ra thì cũng từ những đêm hội mà cô quen Arvid ở thủ đô hồi mùa đông.
- Không được nói đến chuyện đi, một khi khách đến chưa kịp bước vào nhà. Mà không phải đến giờ ăn tối rồi sao. Mà sao Martta lại phải đi sang bên Syrjämäki chữa con bò cái đúng lúc này cơ chứ. Giá mà mẹ lũ trẻ về ngay bây giờ thì tốt quá. Hy vọng bên đó không xảy ra điều gì đặc biệt. - Bà chủ già đăm chiêu nghĩ ngợi. Một trong hai người thợ thả gỗ đến đây có hơi ngà ngà say, nhưng họ cũng có sang bên đó đâu. - Thôi các cháu ạ, đừng có đi đâu bây giờ đấy! - Bà lại nói thêm lần nữa.
- Rồi chúng ta sẽ đi nếu như tôi được theo cùng, - Helka nói.
- Nếu vậy thì không thể nói đến việc cho phép hay không, - anh Hannu, người vừa đến đáp lời. Khi đó thì chẳng có cản trở nào khác ngoài việc chúng tôi không thể chia cô Helka ra làm hai được. Chúng tôi có hai ô tô mà.
- Ôi anh đừng buồn, tôi sẽ vào ô tô anh. Tôi đã tiếp chuyện anh Arvid cả ngày hôm nay rồi. - Helka thật yêu kiều khi cô mỉm cười.
Anh để mũ lên trên mắc áo
ồ lá la - mắc áo của em
và đôi ủng xuống dưới giường em
và đôi ủng xuống dưới giường em.
Một tay anh quàng qua cổ em
ồ lá la - quàng qua cổ em
và tay kia ôm vòng eo em
và tay kia ôm vòng eo em.
Người thợ thả gỗ trẻ đang hát phía bên kia hồ trên đường anh ta trở về bè gỗ của mình. Anh ta đang rất vui và anh ta hát rất hay. Những người đang đứng trong sân trang trại Teliranta vui vẻ lắng nghe. Nhưng họ cũng không ở lại lâu để thưởng thức tiếng hát. Người khách vừa đến nhờ ông chủ trang trại chuyển lời chào tới bà chủ anh chưa kịp quen và quở trách con bò cái của người làm thuê, vì sao lại chọn đúng lúc không thích hợp cho khách để đau ốm và lấy mất của anh ta hân hạnh được làm quen bà chủ.
Họ nhấn ga và ra đi.
Lúc này cả bà chủ già của trang trại cũng đứng dậy, chậm rãi quay về nơi ở của mình, khu nhà ở phía bên trái tòa nhà chính. Cái giường của Helka đã được dọn dẹp gọn gàng với ga gối cùng vỏ chăn trắng tinh. Con bé ngủ thật ngoan, ngả xuống giường, ngủ và thức giấc. Cũng thật không nên nếu cứ để vỏ chăn gối ga lâu đến thế mà không thay. Nhưng chúng cứ như vừa mới được lồng vào. Nhìn kìa trăng lên, sao hôm nay trông nó khác lạ vậy. Và Martta, bà chủ trẻ của trang trại, vẫn chưa về.
- Ừ Martta - mẹ của lũ trẻ - bà chủ già của trang trại lại nghĩ ngợi - thật là kỳ lạ - về con dâu của mình. Thời gian đầu cũng có những khó chịu bất đồng, như thường tình giữa mẹ chồng và nàng dâu. Martta không muốn tin rằng bà, bà chủ già của trang trại, lại có thể thông thạo mọi nơi trong trang trại và biết công việc tốt hơn người mới đến. Thế nhưng tới khi Martta cũng đã thạo công việc hàng ngày hơn thì mẹ chồng và nàng dâu thành những người bạn tốt.
Và bây giờ còn Helka. Thời gian trôi, bà ngày càng già và bà thấy hãnh diện ngắm nhìn con cháu của chính mình đang lớn lên thật xinh đẹp, như Helka. Không nói gì đến của hồi môn, con bé đã đến tuổi trưởng thành rồi, khỏe, xinh đẹp và mạnh mẽ. Bà chủ già của trang trại thay đồ ngủ, không thể không nhớ đến tuổi thiếu nữ của mình, với bao nhiêu tình huống dở khóc dở cười. Cứ nghĩ đến Helka là mọi cái đều trở nên dịu ngọt. Xin cầu nguyện cho mọi việc làm, mọi điều trong cuộc đời con bé.
Thỉnh thoảng bà chủ già của trang trại lại nhìn ra phía hồ, mắt lướt qua lại theo chặng đường mà con thuyền của Martta đáng lẽ phải xuất hiện. Bà nghĩ ngợi, có lẽ nên bảo với chủ trại cho người chèo thuyền sang Syrjämäki. Nhưng dù sao con trai bà cũng là chồng của Martta, có lẽ cũng không thích hợp để nói những việc này với con trai. Và trong chiều tối ngày Chúa nhật như thế này liệu có ai ở nhà không chứ. May ra có chủ trang trại thôi. Cuối cùng bà chủ già của trang trại cũng ngả lưng xuống giường, nhưng rất lâu sau bà vẫn không chợp mắt được.