Chỉ có một thành công mà thôi, đó là sống cuộc sống của mình theo cách của chính mình.

Christopher Morley

 
 
 
 
 
Tác giả: Harold Robbins
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: 79 Park Avenue
Dịch giả: Khánh Dân
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 52
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1572 / 29
Cập nhật: 2015-12-31 12:32:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
ão Peter ngồi trong bóng tối đang dõi nhìn xuống đường. Con Maria đáng lẽ phải về nhà từ trước đây một giờ rồi. Buổi tối như hôm nay cô không phải làm việc khuya đến thế. Lão biết rõ như vậy. Giờ thì lão thò đầu ra khỏi cửa sổ. Có hai người đang tiến lại dọc theo phố và họ đi qua một ngọn đèn đường. Đó là Maria. Mike đưa cô về nhà. Họ ôm lưng nhau. Đột nhiên cơn ghen nổi lên trong lòng lão. Maria giờ đã là một người đàn bà. Trong vài tháng gần đây nó thay đổi rất nhiều. Nó trở nên rắn rỏi hơn. Đó là do cái thế của nó. Lão đã nghe nói nhiều về các cô gái làm việc trong các tiệm nhảy như vậy. Thật là một mớ hỗn tạp. Lão cũng nhớ đến một số mà trước khi lấy vợ lão đã biết. Phần lớn trong số họ chẳng khá gì hơn quỷ cái.
Những cảnh tượng dâm dật hiện lên trong đầu lão và làm lão bị kích thích. Nó không được phép đối xử với lão như nó đã làm. Ăn mặc hở hang đi lại ở trong nhà. Nó biết chắc như vậy là lão bị kích thích. Lão cảm thấy mồ hôi vã ra trên trán. Loạng choạng như người say rượu lão bước vào gian bếp tối om và mở tủ lạnh. Nhưng bia đã hết. Lão đứng đó và thầm nguyền rủa. Rồi sau đó lão nhớ ra chai Slibowitz ở trong tủ. Lão lôi cái chai ra và mở nút bấc. Lão đưa nó lên miệng và cảm thấy chất rượu cay nồng đốt cháy cuống họng và dạ dày. Luồng nhiệt ấm áp toả ra và lão thấy mình mạnh bạo lên và đầy uy lực.
Chậm rãi lão quay trở lại phòng khách với cái chai trong tay và nhìn qua cửa sổ. Không trông thấy họ đâu nữa. Lão cố gắng lắng nghe tiếng bước chân của Maria lên cầu thang. Nhưng lão chẳng nghe thấy gì hết.
Lão đợi gần mười phút rồi uống thêm một ngụm rượu. Nó chẳng cần phải tung hoả mù với lão làm gì. Lão biết chắc là nó làm gì ở dưới đó rồi. Những ý nghĩ này làm lão nổi khùng. Đúng là một con đĩ độc ác. Tất cả đều có phần, chỉ mình lão là không. Nó chỉ toàn chế nhạo lão. Và lão nghĩ ra một kế tuyệt vời. Nhẹ nhàng trở lại phòng lão đi ra cửa qua gian bếp. Rất nhẹ nhàng lão rón rén ra cầu thang đến bậc thứ nhất và nghe ngóng, quan sát các hàng lang.
Lão nhìn thấy họ đang đứng trong góc lối đi Maria thì đang vòng tay ôm lấy gáy chàng thanh niên và họ đang hôn nhau. Cái lưng thằng ranh con che lấp Maria nhưng lão biết con bé làm gì. Lão nhận ra nhờ thế đứng của họ.
Tiếng cười cố nén vang đến tai lão và Maria rời khỏi Mike. Bây giờ thì lão nhìn rõ mặt cô. Dưới ánh sáng lờ mờ vàng đục, môi cô như phồng lên. Cô mỉm cười.
- Ngày mai chứ? - Lão nghe thấy Mike hỏi.
Maria cười sung sướng.
- Nhất định rồi, ngày mai - Cô đã đi đến cầu thang.
Lão Peter vội vàng vào nhà. Lão đợi ở cửa bếp cho đến khi nghe thấy bước chân cô. Rồi lão bước qua bóng tối trong nhà đi vào phòng khách. Lão ngồi xuống chiếc ghế ở trong góc mà từ đó lão có thể quan sát gian bếp qua cái gương treo trên tường. Lão giận run lên và dạ dày như co thắt lại vì bị khích động. Lão đưa cái chai lên môi. Mấy giọt rượu chảy xuống cằm lão.
Cửa bếp mở ra và ánh sáng ở hành lang vẽ lên tường đường nét của hình dáng Maria. Lão nghe thấy giọng cô.
- Peter à?
Lão không trả lời.
- Peter đã ngủ chưa?
Lão nín thở. Cứ để cho con đĩ cho là lão đã ngủ quên. Không cần thiết phải nói cho nó biết lão làm gì. Maria vào bếp rồi qua bóng tối đến bên cánh cửa phòng ngủ của mình. Một lát sau ngọn đèn trên tủ con của cô bừng lên toả ra ánh sáng dìu dịu.
Lão chăm chú quan sát cô. Mari ắt tưởng lão đang ngủ bởi vì cô không đóng cửa buồng mình lại. Lão nhìn cô đi trong phòng. Cô bắt đầu cởi quần áo. Con quỷ con có vẻ thích thú kéo dài thời gian ra.
Giờ thì cô chỉ có độc bộ đồ lót. Cô ngước lên nhìn. Lão nín thở và tự hỏi không biết cô có ngờ lão nhìn trộm hay không? Nhưng rõ ràng là cô không có vẻ lo ngại gì hết. Cô ra khỏi phòng ngủ đi qua bếp đến bồn rửa, nơi mà lão không nhìn thấy nữa. Lão nghe thấy cô lấy xoong nồi từ trong ngăn tủ và vặn vòi nước.
Cô lại xuất hiện trong tầm nhìn của lão, vẫn lẩm nhẩm hát một mình. Vừa đi về phòng mình cô vừa cởi nịt vú. Lão còn nhìn thấy cô xoa lưng nơi cái dây đeo thít vào. Cô đi lại chỗ góc nhà bên cái tủ đứng của mình và lão không nhìn thấy cô nữa.
Lão đưa cái chai lên môi và chậm rãi uống một ngụm. Rồi lão đưa mu bàn tay lên chùi mép. Đột nhiên lão cảm thấy tim mình đập thình thịch khi nghe thấy tiếng chân nàng, lão lại ngước lên nhìn. Cô đi qua cửa và đã choàng vào mình một chiếc áo choàng nhẹ. Trong khi đi chiếc áo hở ra, cô hoàn toàn trần truồng. Cô đi về phía chiếc thùng giặt và lão nghe thấy cô điều chỉnh vòi nước. Đột nhiên lão nhận ra. Cô định dùng bồn tắm.
Bình thường cô đợi cho đến khi lão đi khỏi nhưng chắc là cô nghĩ lão đã ngủ. Lão mỉm cười một mình. Con bé giờ lại không được thông minh cho lắm. Với lão nó không thể đối đầu được đâu.
Cô đi qua gian bếp ra ngoài hành lang và để cửa phòng hé mở. Lão nhỏm dậy khỏi bếp và nhẹ nhàng bước vội vào bếp. Lão giỏng tai nghe ngóng bên cửa một lúc. Rồi lão nhận ra tiếng giật nước trong phòng vệ sinh và vội vã nhìn quanh. Lão không còn thời gian để quay lại phòng khác. Thế là lão nhảy đại vào phòng cô và nấp sau cánh cửa. Cô dựa lưng vào thành thùng giặt mà họ dùng làm bồn tắm, để cho nước ấm mơn trớn làn da. Đến một ngày cô sẽ có một cái bồn tắm hẳn hoi để trong một cái buồng tắm nghiêm chỉnh. Cô xát xà phòng kỹ lưỡng cho đến khi toàn thân phủ đầy bọt. Sau đó co nhắm mắt lại và nghĩ đến Mike. Anh thật là tuyệt vời. Tất cả xảy ra thật kỳ lạ. Cảm giác mà cô có khi anh hôn cô như thể chỉ được mô tả trong các cuốn sách. Nó rất đắm say và cho cô cảm giác được che chở. Khi họ hôn nhau ở cô thức dậy một đòi hỏi mãnh liệt, cô không thể đứng nổi và đôi chân như muốn khuỵu xuống.
Nước đã nguội lạnh. Maria mở mắt. Đã khuya rồi và đến lúc đi ngủ. Cô tráng hết xà phòng và ra khỏi bồn tắm. Lấy khăn ở thành ghế cô lau khô người. Da cô ấm áp như thể người đang bốc lửa. Cô quấn cái khăn quanh người rồi trở về phòng.
Maria bước đến bên tủ đứng và treo lại cái áo măng tô vào đó. Rồi cô lấy áo ngủ ở mắc áo và về giường. Vứt cái khăn lên thành ghế, cô vừa định xỏ áo ngủ qua đầu thì theo bản năng cô ngẩng lên.
Tim cô thót lại, nỗi sợ hãi chạy qua như một dòng điện. Bố dượng cô đang đứng ở góc phòng. Cô hạ tay xuống và giữ cái áo trước ngực. Lão Peter bước một bước về phía cô và cười như thằng điên.
- Maria - Lão nói và chìa hai tay ra phía cô.
Maria lùi về phía sau cũi trẻ con tránh lão. Sự sợ hãi của cô đã chuyển thành cơn giận băng giá.
- Ông đi ra ngay - Cô quát lên.
Lão đứng lại hơi loạng quạng trước mặt cô. Mồ hôi đầy trán và đôi mắt như phủ một lớp sương. Lão đưa lưỡi liếm môi.
- Cút ra - Cô hét lên - Đồ nát rượu đểu cáng!
- Ồ, Maria - Lão lẩm bẩm - Tại sao cứ nhẫn tâm với ta như vậy! Ta rất thích cháu cơ mà.
Lão vòng cái cũi tiến về phía cô. Cô vẫn không rời mắt khỏi lão, lùi lại né tránh.
- Đồ thối tha! - Cô thét - Cút ra ngay!
Đứa trẻ thức giấc và bắt đầu khóc. Theo bản năng mắt cô đảo về phía chiếc giường con. Thế là bố dượng cô đã đến bến cô và trước khi cô kịp chống đỡ đã tóm được tay. Lão kéo cô sát vào người và tìm cách hôn. Cô quẫy người trong vòng tay của lão và cố quay mặt đi nơi khác. Dùng móng tay cô cào lên mặt lão.
- Buông ra, đồ con lợn!
Bàn tay lão nắm lấy cái áo ngủ mà cô vẫn giữ chặt trước ngực. Những móng tay cô cào toạc mặt lão. Cùng với một tiếng kêu đau đớn lão lùi lại và cô nghe thấy tiếng áo bị xé rách. Lão vẫn giữ cô bằng một tay mà cô đang tìm cách giãy ra. Tay kia lão đưa lên xoa mặt. Bàn tay đẩm máu. Lão nhìn cô như mất trí. Với bộ ngực phập phồng cô ngước lên nhìn lão.
- Bây giờ thì cút ra đi! - Cô hổn hển.
Lão lắc lắc cái đầu để tỉnh lại.
- Đồ đĩ! - Lão gầm lên - Mày sẽ không còn đùa dai được với tao đâu. Bây giờ tao sẽ chỉ cho mày biết.
Lão giơ tay tát vào mặt cô. Cô loạng choạng bật ra phía sau và ngã bệt xuống nền nhà. Lão từ từ tiến tới đôi mắt dán vào cô. Trong đôi mắt Maria không hề còn chút sợ hãi nào nữa, chỉ còn nỗi căm hờn vô bờ bến. Cô co chân lại rồi đột nhiên bật lên nhảy một bước qua lão đến bên giường và nắm lấy con dao dưới tấm đệm. Nhưng lão Peter kịp túm lấy tóc cô và kéo giật đầu lại mạnh đến nỗi người cô như bị bẻ ngược lại, ngã ngửa xuống giường. Cô còn nhìn thấy nắm đấm của lão phóng tới trước mặt và tìm cách tránh đòn. Tất cả như nhảy múa trước mắt cô, rồi cô ngất đi.
Maria dần dần hồi tỉnh lại, ý thức trở về cùng lúc với cơn đau. Cơ thể cô như bị hàng trăm hàng nghìn cái kim đâm vào. Cô thận trọng quay đầu lại. Trong phòng đèn vẫn sáng. Cô chỉ có một mình. Trí nhớ dần dần trở lại. Cô ngồi dậy trên giường và bật ra một tiếng kêu đau đớn. Cô nhìn thấy quần áo của lão bố dượng vứt lộn xộn dưới đất bên cạnh giường. Nỗi ghê tởm dâng lên trong người cô và cô chạy vội vào bếp. Dạ dày quặn đau theo từng cơn co giật khi cô nôn oẹ vào bồn rửa. Cuối cùng thì mọi thứ cũng dứt. Hơi lạnh ngấm vào cơ thể cô. Maria vội vã mở vòi nước nóng rồi trèo vào bồn tắm. Tuyệt vọng cô xát xà phòng thật kỹ vào da mình, nhưng cái chất bẩn mà cô cảm thấy lại không dính ở ngoài da. Nó ngấm sau vào cô rồi mà cô không bao giờ còn tách nó ra được nữa. Tuy vậy nước ấm cũng làm dịu cơn đau. Người ướt đẫm nước cô đi vào phòng mình lấy một cái khăn. Cô chậm rãi lau khô người và cẩn thận mặc quần áo.
Trước tấm gương Maria sửa sang lại quần áo kỹ lưỡng và chải lại tóc. Gương mặt cô nhìn cô chằm chằm, câm lặng và hờ hững. Chỉ còn đôi mắt là còn sức sống. Nó xanh biếc và chứa đầy căm hờn. Cô đi lại giường mình kéo tấm vải đệm cho phẳng phiu, áo gối dính đầy máu cô lấy một cái sạch thay vào. Cô đặt chăn lại gọn gàng và vỗ vỗ hai bên cho phẳng.
Từ phía chiếc cũi cô nghe tiếng động khe khẽ. Tã lót của đứa trẻ ướt đẫm. Cô vội thay cho nó và lấy đầy một chai nước đặt cạnh miệng đứa trẻ. Sau đó cô trở lại giường mình và lấy ra con dao từ dưới đệm.
Cô bước qua bếp đi lại phòng bố dượng như bị say sóng. Cô khẽ mở cánh cửa và ngó vào. Lờ mờ cô nhận ra hình dáng lão đang nằm vắt ngang trên giường. Cô giật sợi dây công tắc đèn và ánh sáng toả ra khắp gian phòng. Lão không hề động đậy. Lão đang nằm ngửa, thở hắt nặng nhọc, cái chăn quấn ngang người.
Maria dí sát mũi dao vào mặt lão.
- Peter dậy đi! Cô bình tỉnh gọi.
Lão vẫn tiếp tục ngủ. Dùng tay kia cô tát mạnh vào mặt lão.
- Dậy đi.
Ngay lập tức lão mở choàng mắt ra. Lúc đầu lão nằm yên bất động. Rồi lão nhìn thấy con dao và nỗi kinh hoàng hiện ra trong đôi mắt lão.
- Maria, mày làm gì vậy?
- Tôi đến để thực hiện một lời thề, Peter ạ! - Giọng cô như bị nén lại rất khẽ - Ông còn nhớ cái điều mà tôi đã nói với ông một lần rồi chứ?
Lão đờ ra nhìn cô, không dám động cựa vì sợ.
- Mày điên rồi à! - Lão hổn hển.
- Không điên bằng ông đâu - Cô mỉm cười. Con dao đột ngột liếc đi một đường trên mặt lão. Thớ thịt trên mặt hở toác ra như một quả dưa hấu chín đỏ vỡ ra dưới hơi nóng mặt trời. Máu phùi lên lấp đầy vết thương chạy chéo mặt lão. Lão thét lên đau đớn và nhảy ra khỏi giường lao ra cửa. Cái chân bị kéo lê trên đất đằng sau lão..
Lão Peter vừa chạy ra khỏi nhà vừa hét rống lên. Qua khung cửa để ngỏ lão thấy cô từ từ theo lão. Lão lao xuống cầu thang. Ở lưng chừng lão dẫm lên cái chăn và ngã lăn xuống mấy bậc còn lại.
Maria dừng lại ở đầu cầu thang và nhìn theo lão. Lão vẫn còn kêu gào. Cô nhắm mắt lại. Vẫn chưa lâu la gì từ cái ngày mẹ mất. Cô quay người trở vào nhà. Cô đóng sập cánh cửa lại và đi đến bồn rửa. Cô vặn vòi nước rửa sạch sẽ con dao, rồi đặt nó lên bàn và ngồi lên một chiếc ghế nhìn ra cửa. Đó là chiếc ghế ngày trước mẹ cô vẫn ngồi khi đợi cô về. Đôi mắt cô cay cay. Cô cảm thấy mệt, rất mệt mỏi. Mí mắt cô rũ xuống.
Có tiếng gõ cửa rất mạnh. Cô mở đôi mắt bên trong vẫn còn long lanh những giọt nước mắt.
- Cứ vào đi - Cô bình tỉnh nói.
Cảnh sát đã gặp cô như thế đấy.
Người Mẫu Người Mẫu - Harold Robbins Người Mẫu