Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: 4Th Of July
Dịch giả: Quỳnh Nga
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1459 / 30
Cập nhật: 2016-06-17 12:49:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
uán bar nhỏ bé, kỳ quặc được đặt tên theo một loài chim biển, chim cốc. Và một chú chim giả tuyệt đẹp lơ lửng trên trần nhà gần quầy bar.
Quán bar có một quầy rượu thô sơ, sáu loại bia thùng, nhạc đùng đùng, và đông nghẹt người vào tối thứ sáu. Tôi nhìn quanh cho đến khi thấy Carolee Brown ngồi bên bàn gần quầy rượu. Bà mặc quần thụng và áo len màu hồng đậm; dây chuyền có hình thánh giá lấp lánh kín đáo trên cổ.
Bà Đầu bếp đang đi chơi.
Carolee nhìn thấy tôi ngay sau khi tôi nhìn thấy bà, cười tươi, ra hiệu cho tôi đến ngồi cạnh. Tôi lách qua đám đông và ôm nhẹ khi bà ta đứng dậy đón tôi.
Chúng tôi gọi bia Pete Wicked và mỳ nấu sò, và cũng giống như bao nhiêu phụ nữ khác, chỉ trong vòng vài phút chúng tôi đã trò chuyện thân mật. Carolee đã được nghe Cat kể về tôi và biết vụ bắn súng đã làm tôi mắc kẹt trong hệ thống luật pháp của California.
— Tôi đã nhận định sai tình thế vì chúng chỉ là những đứa trẻ - tôi nói với Carolee. - Sau khi chúng bắn người cộng sự và tôi, tôi phải bắn hạ chúng.
— Tệ thật, Lindsay nhỉ.
— Không tệ sao được. Giết một đứa trẻ. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể làm một việc như thế.
— Chúng đã ép cô phải làm vậy.
— Chúng là những kẻ giết người, Carolee ạ. Chúng đã giết vài đứa trẻ và khi chúng tôi tóm được chúng, chúng chỉ nhìn thấy một lối thoát. Không ai tưởng tượng nổi những đứa trẻ được ưu đãi như vậy lại có thể sa đoạ đến thế.
— Ừ tôi biết. Nhưng xét từ hàng trăm đứa trẻ đã từng qua trường của tôi, hãy tin tôi đi, trẻ em bị khủng hoảng tâm lý có thể có ở bất kỳ tầng lớp nào - Carolee nói.
Khi Carolee nói về những đứa trẻ bị tổn thương, một cái gì đó lại hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi nhớ lại hình ảnh của bản thân mình, lao qua phòng ngủ, - Đừng có cãi lời bố, con gái. Bố tôi đứng sừng sững ở cửa ra vào. Bản thân tôi cũng đã từng là một đứa trẻ bị tổn thương.
Tôi cố đưa tâm trí quay lại với quán Chim cốc.
— Cô có gia đình chưa, Lindsay? - Carolee hỏi. - vẫn còn độc thân hay đã ly hôn?
— Đã ly hôn - bỏ một chàng trai mà tôi vẫn coi như một người anh tôi chưa từng có - tôi nói, thở phào nhẹ nhõm vì bà ta đã thay đổi đề tài. - Nhưng tôi sẽ không phản đối nếu có một đối tượng mới xuất hiện.
— Giờ tôi nhớ ra rồi. Carolee mỉm cười. - Nếu tôi không nhầm, khi tôi mang bánh đến cô đang có khách trong nhà.
Tôi ngoác miệng khi nhớ lại mình đã mặc sơ mi của Joe ra mở cửa. Tôi bắt đầu kể cho Carolee nghe về Joe thì bất chợt để ý tới sự chuyển dịch sau lưng Carolee.
Tôi vẫn biết có ba người đàn ông đang liên tục nốc rượu tại quầy. Hai người bất chợt đi mất. Người còn lại đẹp trai đến không ngờ: tóc quăn đen, khuôn mặt cân đối, kính không gọng, quần là phẳng phiu và mặc áo phông Ralph Lauren.
Người phục vụ quầy bar lấy khăn lau mặt quầy và tôi nghe cậu ta hỏi, - ông có dùng thêm gì không?
— Thực ra tôi muốn cô tóc nâu nhỏ nhắn kia. Và có lẽ sẽ tán tỉnh cô nàng tóc vàng cao lớn.
Tuy anh ta vừa nói vừa nở một nụ cười dễ chịu, tôi vẫn có cảm giác là tay này có gì không ổn. Nom hắn như một tay tư vấn đầu tư của JP Morgan nhưng giọng nói chẳng khác nào của một tay bán hàng rong đang cố gạ gẫm mong bán được hàng.
Quai hàm tôi bắt đầu siết lại khi hắn xoay ghế bar lại và nhìn chăm chăm về phía tôi.
Tôi ngay lập tức kê lại số đo của hắn: da trắng, cao khoảng 1m90, nặng 86 kg, khoảng 40 đến 42 tuổi, không có dấu vết đặc biệt nào ngoài vết thương đang lành giữa ngón cái và ngón trỏ trên tay phải. Như thể hắn bị dao cứa vậy.
Hắn bước xuống ghế bar và tiến về phía chúng tôi.
Tôi nói khẽ với Carolee, - Lỗi của tôi. Tôi đã nhìn hắn. Tôi cố tìm cách lờ hắn, quay sang Carolee nhưng hắn vẫn tiến tới.
— Hôm nay hai quý cô vui vẻ chứ? Cả hai cô đều rất đẹp. Tôi không đến làm quen không được.
— Cảm ơn - Carolee nói. - Chung tôi rất cảm kích vì những gì ông nói. Rồi bà quay lưng lại phía hắn.
— Tôi là Dennis Agnew - hắn nói, vẫn cố đấm ăn xôi. Tất nhiên là hai cô không biết tôi, trước lạ sau quen mà. Sao không mời tôi ngồi xuống nhỉ? Bữa tối tôi mời nhé.
— Rất cảm ơn ông, Dennls - tôi nói, - nhưng chúng tôi đang có việc riêng, ông biết đấy, một buổi tối chỉ dành cho phái nữ.
Hắn bất chợt cau mày khó chịu, nom như tia chớp giữa bầu trời quang. Chỉ một tích tắc sau vẻ tự mãn lại trở lại cùng với nụ cười tươi.
— Chúng ta sẽ làm quen. Thậm chí nếu hai cô không thích đàn ông cũng không sao. Chỉ là ăn tối thôi mà.
Dennis Agnew là một kết hợp giữa sự bóng bẩy và thô thiển, nhưng cho dù hắn có thế nào, tôi cũng thấy thế là quá đủ rồi.
— Này Dennis - Tôi nói, lôi thẻ cảnh sát ra khỏi túi và chìa ra trước mặt hắn. Tôi là cảnh sát và hai chúng tôi đang nói chuyện riêng. Được chứ?
Tôi có thể nhìn thấy gân hắn nổi cộm dưới làn da cổ khi hắn cố giữ thể diện.
— Cô không nên phán xét vội vã, cô cảnh sát. Nhất là về những người cô không biết.
Agnew quay trở lại quầy bar, đặt tiền lên mặt quầy và ném cho chúng tôi cái nhìn cuối cùng.
— Cẩn trọng nhé. Tôi sẽ còn gặp lại cô.
Rồi hắn đẩy cửa bước ra bãi xe.
— Cừ lắm, Lindsay - Carolee giơ tay vờ bóp cò súng và thổi khói súng tưởng tượng ở đầu ngón tay.
— Thẳng đểu - tôi nói. - Bà có nhìn thấy vẻ mặt hắn không? Như thể hắn không thể tin nổi là chúng ta lại từ chối hắn. Hắn tưởng mình là ai chứ? George Clooney à?
— Ừ - người bạn mới của tôi nói. - Mẹ hắn và cái gương trong phòng hắn nói với hắn rằng hắn là người quyến rũ đến mức không ai cưỡng lại được.
— Quá tuyệt! Chúng tôi cười to, và cụng ly. Carolee thật tuyệt; tôi có cảm giác mình đã biết bà ấy từ lâu rồi. Nhờ có bà, tôi đã thôi không nghĩ đến Dennis Agnew, những tên sát nhân và những cái xác chết, và thậm chí cả phiên toà sắp tới của tôi.
Tôi giơ tay và gọi thêm một chầu Pete Wicked.
Ngày 4 Tháng 7 (Women's Murder Club #4) Ngày 4 Tháng 7 (Women's Murder Club #4) - James Patterson, Maxine Paetro Ngày 4 Tháng 7 (Women