Số lần đọc/download: 5786 / 222
Cập nhật: 2017-08-04 07:53:37 +0700
Khúc 16
T
rong lúc hai bên tiếp tục giao chiến quanh chiếc thuyền nhiều ghế nhiều chèo, Patroklos dừng bước trước mặt Achilleus, tướng quân. Lệ nóng trào tuôn trên khuôn mặt như dòng nước đen ngòm từ suối nhỏ chảy xuống tảng đá dựng đứng. Thấy thân hữu như thế, xúc động đến thương hại, Achilleus oai hùng bước chân thoăn thoắt nói lời như có cánh bay xa: “Vì sao khóc hở Patroklos, chẳng khác bé gái vừa đuổi theo nắm áo mẹ, vừa giàn giụa nước mắt, ngửa mặt nhìn đòi bế trong lúc mẹ vội vã ra đi? Lệ lã chã lăn trên gò má Patroklos trông giống hệt thế đó. Quý hữu có điều chi kể cho quân Myrmidon hay bản nhân nghe chăng? Chắc hẳn vừa hay tin nóng hổi từ Phthia chứ gì? Nếu một trong hai người mệnh hệ, ngô bối đương nhiên có lý do để buồn rầu, song bản nhân biết Menoitios, công tử Aktor, vẫn hiện diện trên cõi đời, và Peleus quý tử Aiakos chắc chắn vẫn sống cùng người Myrmidon. Phải chăng quý hữu khóc vì quân Argive đang bị tàn sát bên dãy thuyền rỗng không đền nợ cho điên rồ bất chính? Nói bản nhân hay! Đừng giữ kín trong lòng, để hai ta cùng chia sẻ.”
Thở dài thườn thượt, Patroklos dũng sĩ tùy tùng, anh đáp: “Ô Achilleus, công tử Peleus, chỉ huy tuyệt vời hàng quân Achaian, xin đừng bực bội vì bản nhân nhỏ lệ. Đau lòng như thế là vì tai ương đổ lên đầu, lên cổ quân Achaian! Người trước kia là chỉ huy xuất sắc bây giờ nằm đườn trong thuyền, bị bắn từ xa, bị đâm gần kề. Công tử Tydeus, Diomedes lực lưỡng bị thương. Odysseus tay thương lừng danh, Agamemnon bị đâm. Eurypylos cũng bị bắn trúng đùi. Lúc này sử dụng đủ thứ thuốc men y sĩ túi bụi trông nom săn sóc.Trong khi y sĩ cố gắng rịt đắp chữa lành vết thương, Achilleus ơi, quý hữu vẫn cố chấp! Bản nhân cầu trời đừng bao giờ bị phẫn nộ chế ngự, phẫn nộ như phẫn nộ quý hữu đang nuôi trong lòng uốn cong bản chất cao cả dẫn tới mục đích tầm thường! Ôi kiêu hãnh tai hại! Quý hữu sẽ giúp gì cho người khác trong tương lai, nếu lánh mặt không cứu quân Argive tránh khỏi thất bại thảm hại lúc này? Tàn nhẫn! Quý hữu không phải quý tử Thetis và Peleus dũng sĩ tùy tùng, mà là quý tử mặt biển xám xịt, núi đá trơ trơ. Bởi thế lòng dạ chai lì! Nếu trong thâm tâm quý hữu chần chừ, vì lời tiên đoán hoặc phán truyền của Chúa tể, thân mẫu cao cả hé lộ cho hay, xin ít nhất phái bản nhân ra trận tức thì, để bản nhân chỉ huy quân Myrmidon, trừ quý hữu, nhờ thế họa may có thể cứu sống quân Danaan. Hơn thế, cho phép bản nhân mặc giáp y. Tưởng bản nhân là quý hữu, binh lính Troian sẽ bỏ chiến trường tháo chạy, binh sĩ hiếu chiến con cái người Achaian rã rời có cơ hội lấy lại hơi thở. Trong chiến tranh nghỉ ngơi ngắn ngủi cũng đủ lấy lại sức lực.Quân thù giao chiến nên mệt nhoài, ngô bối mới xuất trận không mệt mỏi có thể đánh đuổi chúng từ dãy thuyền, hàng trại lui về thành phố dễ dàng.”
Patroklos năn nỉ. Nhưng anh ngớ ngẩn, ngây ngô làm sao! Anh không biết anh đang cầu xin để bản thân đón nhận cái chết đau đớn và giây phút tắt thở hãi hùng. Dáng vẻ đăm chiêu Achilleus bước chân thoăn thoắt thở dài đáp: “Ô, Patroklos, dòng dõi Chúa tể, nói gì vậy? Nếu biết ý định của thần linh, bản nhân cũng không để ý định ấy ảnh hưởng tới mình. Vả chăng, thân mẫu khả kính cũng không hề cho bản nhân hay ý định Chúa tể. Điều khiến bản nhân đau đớn cõi lòng, tê điếng tâm hồn là kẻ không hơn gì bản nhân lại cướp giật, chiếm đoạt chiến phẩm bản nhân sở đắc, chỉ vì quyền bính nhiều hơn. Đau đớn đó là đau đớn chua chát bản nhân gánh chịu trong lòng suốt cuộc chiến. Thiếu nữ, con cái người Achaian riêng tặng, bản nhân chiếm được bằng thương sắc nhọn, khi xâm nhập cướp phá thành phố kín cổng cao tường, bây giờ Agamemnon quyền uy, công tử Atreus cướp mất làm như bản nhân là kẻ xa lạ vô quyền. Nhưng đó là quá khứ, cái gì đã qua cho qua. Vì bản nhân thấy thực ra không nên không phải chút nào nếu cứ nuôi tức giận mãi mãi trong lòng, mặc dù bản nhân đã nói phẫn nộ trong bản nhân sẽ không ngừng chừng nào chiến trận, tiếng hô tấn công chưa rền vang lan tới thuyền ngô bối. Vậy quý hữu khoác chiến y lộng lẫy của bản nhân, dẫn quân Myrmidon thiện chiến ra mặt trận, nếu quả thực quân Troian như mây đen hung hăng bao phủ dãy thuyền, nếu quả thực quân Argive bị đẩy lui tới mép biển chỉ còn bấu víu dải đất nhỏ hẹp sau lưng. Quân Troian trong thành vui mừng ào ạt đồng loạt đổ ra tấn công ngô bối vì không nom thấy phía trước mũ trận của bản nhân lóng lánh. Chúng sẽ co giò tháo chạy, lăn chết đầy khe lạch, mương rãnh, nếu Agamemnon quyền uy cư xử với bản nhân nhã nhặn; nhưng hiện thời chúng đang tiến đánh quanh doanh trại! Thương trong tay Diomedes công tử Tydeus không tung hoành được nữa để cứu quân Danaan khỏi đại bại. Đến lúc này bản nhân cũng chưa nghe tiếng nói toát ra từ khuôn mặt khả ố của Agamemnon kêu gọi. Bản nhân chỉ nghe tiếng quát khát máu của Hektor đa sát dồn dập bên tai, thúc đẩy quân Troian hò hét chồm lên, tràn ngập cánh đồng, đánh đuổi quân Achaian. Dẫu vậy, Patroklos, quý hữu phải cứu dãy thuyền. Dồn hết sức lực tấn công, không để chúng tung lửa đốt thuyền, cắt đứt đường rút lui trở về quê hương ngô bối mong đợi từ lâu. Nhưng làm đúng như bản nhân dặn, quân Danaan vì thế sẽ quý trọng, kính nể bản nhân, lấy lại thiếu nữ xinh đẹp đem về, ngoài ra còn trao tặng chiến phẩm quý giá. Sau khi đánh đuổi quân Troian khỏi dãy thuyền, quay về tức khắc. Dù phu quân sấm sét ầm ầm của Hera có ban cơ hội đạt chiến thắng, đừng chụp vồ. Quý hữu cũng không nên chiến đấu chống lại quân Troian hiếu chiến nếu không có bản nhân. Làm vậy quý hữu sẽ biến bản nhân thành kẻ tầm thường. Bởi thế đừng dẫn quân vào thành Troa, huênh hoang chiến thắng, tiến tới đâu tàn sát quân Troian tới đó, kẻo một trong số thần linh bất tử từ núi Olympos sẽ xuống chặn đường bít lối. Apollo xạ thủ từ xa thương yêu quân Troian vô ngần. Quay về sau khi quý hữu đã cứu vãn tình thế ngay dãy thuyền, để binh sĩ lo việc chiến đấu trên cánh đồng. Ôi, Cha Chúa tể! Ôi, Athena! Ôi, Apollo! Vui mừng biết mấy không có lính Troian nào sống sót, không có quân Argive nào thoát chết, và vui sướng biết bao, qua cuộc tàn sát, chỉ hai ta còn sống, đưa tay tháo gỡ vương miện thiêng liêng trên đầu thành Troa!’
Trong lúc Achilleus và Patroklos chuyện trò, Aias rời vị trí vì không thể giữ lâu hơn nữa. Chiến binh bị ý định Chúa tể chế ngự, thương từ tay quân Troian lao tới như mưa đe dọa. Mũ bóng lộn, mục tiêu bất biến, rung rinh khủng khiếp bên thái dương khi tên liên tiếp trúng vành cứng che má hai bên. Vai trái rã rời vì cố khua khiên bóng loáng tới lui che đỡ; dù áp đảo đến mấy thương quân thù cũng không thể đánh bật khỏi tay cầm. Chiến binh thở hổn hển; mồ hôi tuôn đổ khắp thân thể; chiến binh hụt hơi; nhìn phía nào cũng thấy càng lúc càng thêm nguy khốn.
Hỡi Thi Thần cư ngụ trên núi Olympos, bây giờ xin vui lòng cho bản nhân hay thuyền quân Achaian khởi đầu bốc cháy ra sao. Hektor tiến tới tấn công Aias, vung kiếm chém trúng đui dưới mũi nhọn chặt đứt đầu thương gỗ tần bì. Vì thế công tử Telamon, Aias chỉ còn cán cụt lủn rung rinh trong tay, đầu bằng đồng văng xa cắm phập xuống đất. Rùng mình Aias thầm hiểu thần linh đang nhúng tay vào việc. Chúa tể sấm sét trong lòng muốn bên Troian chiến thắng nên biến mọi cố gắng thành vô ích. Chiến binh lui khỏi tầm thương; quân Troian ném lửa rừng rực vào chiếc thuyền lướt sóng. Trong nháy mắt chiếc thuyền bốc cháy ngùn ngụt. Lửa cứ thế lan rộng, cháy khắp đuôi thuyền. Vỗ đùi quay sang Patroklos, Achilleus hét to: “Đứng dậy mà xem, dòng dõi Chúa tể, Patroklos, mã phu tài ba! Bản nhân thấy lửa cuồn cuộn trên dãy thuyền. Mong lửa đừng lan xa lém rộng. Nếu không ngô bối không có phương tiện tẩu thoát! Mặc ngay chiến y, mau lên, bản nhân đi tập hợp binh sĩ.”
Nghe Achilleus nói Patroklos vội vàng nai nịt giáp y bóng loáng. Thoạt tiên quấn xà-cạp lộng lẫy quanh chân, móc bạc gắn chặt mắt cá. Tiếp theo choàng quanh ngực trấn thủ ngoạn mục lấp lánh như sao trời của Achilleus bước chân thoăn thoắt, dòng dõi Aiakos. Trên vai đeo kiếm đồng, đốc nạm bạc, rồi choàng khiên lớn khổ dày. Đầu hiên ngang đội mũ chế tạo chắc chắn, trên chỏm gắn chùm lông đuôi ngựa gật gù dễ sợ. Cuối cùng cầm hai thương cứng mạnh vừa nắm tay. Vũ khí duy nhất của Achilleus vô địch Patroklos không mang theo là cây thương khủng khiếp vừa dài vừa nặng vừa chắc. Không binh sĩ Achaian nào có thể cầm múa trừ tướng quân biết cách sử dụng. Thương làm bằng gỗ tần bì mọc trên đỉnh núi Pelion, Cheiron biếu thân phụ Achilleus để đem chết chóc khi giao chiến với kẻ thù lừng danh. Patroklos hối thúc Automedon thắng yên cương cho ngựa. Automedon là binh sĩ Patroklos đánh giá cao sau Achilleus, chuyên phá vỡ phòng tuyến quân thù, vì thấy trong hành động khả tín hơn cả, luôn luôn ở trong tầm gọi. Bởi thế Automedon lấy tuấn mã của Achilleus đóng ách, Xanthos và Balios phi nhanh như gió thổi, Podarge ngựa nái Phong Ba thụ thai hạ sinh cho gió tây Zephyros lúc gặm cỏ trên bãi gần Đại Dương. Bên cạnh Automedon gài Pedasos tuyệt vời, tuấn mã Achilleus đem về khi chiếm thành phố của Eetion. Mặc dù là ngựa thế gian, Pedasos chạy chẳng kém cặp ngựa bất tử.
Trong khi đó Achilleus đi vòng hàng trại kêu gọi quân Myrmidon sẵn sàng vũ khí ra trận. Họ xuất hiện như chó sói ham thịt sống, lòng dạ dã man, tàn bạo vô cùng, đã giết chết hươu mập đầy gạc trên núi, cắn xé đến lúc yếm bết máu mới kéo đàn ra suối uống nước đen ngòm, lưỡi mỏng tóp tép, miệng ựa máu, vẫn hung bạo, dữ tợn mặc dù bụng đã căng phồng. Chỉ huy và thủ lĩnh quân Myrmidon xổ ra đứng bao quanh mã phu can trường của công tử Peleus bước chân thoăn thoắt, dòng dõi Aiakos. Achilleus háo chiến đứng giữa đám đông đôn đốc xích thố và binh sĩ mang khiên xếp thành hàng.
Achilleus, Chúa tể yêu thương, đưa tới thành Troa năm mươi thuyền lướt sóng. Mỗi thuyền có năm mươi đồng đội vũ trang điều khiển mái chèo. Tướng quân chọn năm thủ lĩnh tướng quân tin tưởng làm phụ tá trong khi tướng quân làm tư lệnh. Hàng quân đầu tiên do Menesthios chỉ huy, trấn thủ óng ánh, công tử Spercheios, dòng sông bất quyện, nước là mưa Chúa tể tuôn đổ, và ái nữ Peleus, Polydore xinh đẹp sinh hạ. Spercheios bất quyện là quý tử do tình yêu giữa thiếu nữ và thần linh, song thực ra là công tử Boros, dòng dõi Perieres, công khai cưới làm vợ còn cho thân phụ biết bao của hồi môn. Hàng quân thứ hai do Eudoros hiếu chiến chỉ huy. Mẹ là trinh nữ Polymele, ái nữ Phylas, xinh đẹp thành viên ca đoàn. Thần linh quyền uy, dáng vẻ rạng rỡ đem lòng yêu thương lúc để mắt nhìn nàng ca hát, khiêu vũ trong ca đoàn Artemis, Artemis săn bắn ồn ào, Artemis cung tên bằng vàng. Hermes phong nhã đi thẳng lên phòng, kín đáo ôm ấp trong vòng tay, ban cho hiền mẫu hài nhi đầy hứa hẹn, Eudoros, chạy bộ vượt bậc, chiến đấu anh dũng. Đến ngày đến tháng hài nhi chào đời, Eileithyia nữ thần bà mụ lo việc lâm bồn mở mắt cho nhìn ánh sáng chói chan, thủ lĩnh quyền uy Echekles, công tử Aktor, sau khi dâng của hồi môn phong phú, dẫn thiếu nữ về nhà. Ông nội già nua Phylas trông nom, nuôi nấng hài nhi cẩn thận, yêu thương như con đẻ. Hàng quân thứ ba do chiến binh Peisandros công tử Maimalos chỉ huy, tay thương xuất sắc trong đoàn quân Myrmidon, sau Patroklos, thân hữu của công tử Peleus. Hàng quân thứ tư do mã phu cao niên Phoinix chỉ huy. Hàng quân thứ năm do Alkimedon, công tử tuyệt vời của Laerkes chỉ huy. Sau khi tập trung binh sĩ đúng chỗ, thành hàng sau chỉ huy, Achilleus dõng dạc, nghiêm chỉnh ra chỉ thị. Tướng quân cất lời: “Binh sĩ Myrmidon, rất mong không người nào trong quý hữu quên đe dọa quý hữu sẽ thực hiện với bọn Troian bên dãy thuyền lướt sóng suốt thời gian bản nhân phẫn nộ. Chỉ trích bản nhân quý hữu thường nói: ‘Công tử Peleus tàn bạo, chắc hẳn thân mẫu nuôi bằng mật đắng nên tàn nhẫn, giữ gịt ở đây bên dãy thuyền trong khi đồng đội không muốn! Nếu tướng quân tàn ác như vậy, ngô bối chẳng thể làm gì mà đành lái thuyền lướt sóng trở về quê hương.’ Bản nhân biết khi gặp gỡ, họp bàn quý hữu hay nói về bản nhân như thế. Ờ, bây giờ việc làm cực nhọc quý hữu hằng ao ước đã đến. Tất cả hãy can đảm sấn tới tấn công bọn Troian!”
Nói thế là tướng quân thôi thúc nhiệt tình, khích lệ tinh thần từng binh sĩ. Hàng quân xích lại gần nhau khi nghe tướng quân nói. Mũ, khiên có gù san sát bên nhau như đá thợ nề xếp khi xây tường ngôi nhà cao ngăn gió. Họ đứng gần xịt, khiên gần khiên, mũ gần mũ, người gần người, gần đến độ khi quay đầu chỏm mũ gắn đuôi lông ngựa chạm nhau. Hai người cầm vũ khí đứng trước hàng quân, Patroklos và Automedon, song lòng một ước muốn, lãnh đạo binh sĩ Myrmidon xung trận chiến đấu. Đúng lúc đó Achilleus rời hàng quân về trại. Tới nơi tướng quân mở nắp rương xinh xắn trong đó Thetis chân bạc âu yếm để tu-ních, áo choàng chắn gió, chăn dày cộm, đưa lên thuyền cho tướng quân mang theo trong cuộc vượt biển và chiếc cúp chạm trổ mỹ thuật, không ai được phép sử dụng uống vang đỏ đậm, chỉ riêng tướng quân dùng rẩy rượu lễ không dâng thần linh nào mà chỉ dâng Cha Chúa tể. Lấy ra khỏi rương, sau khi tẩy uế, trừ độc bằng lưu huỳnh, đem ra suối nước mát rượi rửa sạch, lau khô hai tay, tướng quân rót chút vang đỏ đậm. Sau đó đứng giữa sân trước, vừa ngửa mặt nhìn trời vừa rẩy rượu dâng lễ, tướng quân cầu nguyện trong khi Chúa tể ưa sấm sét vui vẻ cúi nhìn. Tướng quân bắt đầu: “Lạy Chúa tể, quân vương Dodona, thần linh của người Pelasgian, sống xa xôi, trị vì Dodona mùa đông ác liệt, dân Selloi cư ngụ xung quanh. Ngủ trên đất, chân không rửa, họ lo việc tiên tri đoán điềm cho người! Trước kia đã lắng nghe khi con cầu nguyện, chứng tỏ quan tâm người ban vinh dự cho con, đồng thời gieo thảm bại cho quân Achaian. Bây giờ xin người lại đáp ứng mong muốn lần nữa. Con sẽ về thuyền rồi ở lại, song cử thân hữu chí thiết dẵn quân Myrmidon ra chiến trường. Xin người ban cho anh ấy chiến thắng, lạy Chúa tể nhìn xa trông rộng! Nâng cao tinh thần chiến đấu để anh ấy hăng say, táo bạo, để Hektor thấy dù một mình mã phu của con cũng có thể chiến đấu, hay chỉ chiến thắng khi có con lao mình vào cuộc chiến. Và sau khi quét sạch ồn ào, huyên náo, đẩy lui chiến trận khỏi dãy thuyền, xin người để anh ấy trở về dãy thuyền lướt sóng với con, ngay đây, trong thuyền, tính mạng an toàn, thân thể lành lặn, giáp y và đồng đội cận chiến đầy đủ!”
Tướng quân vừa nói vừa cầu xin, Chúa tể thâm thúy, tinh thông nghe tiếng. Cha đồng ý một nửa, song từ chối một nửa. Cha đồng ý Patroklos sẽ đẩy chiến trận khỏi dãy thuyền, song từ chối Patroklos từ mặt trận trở về an toàn. Rẩy rượu dâng lễ và cầu xin Cha Chúa tể xong xuôi, tướng quân trở lại trại cất chiếc cúp vào rương. Sau đó trở ra, tướng quân đứng trước trại, lòng vẫn hăm hở quan sát giao tranh dữ dội giữa quân Troian và quân Achaian.
Trong khi đó binh sĩ Myrmidon dưới quyền Patroklos quả cảm hùng dũng tiến ra, ào ạt, hùng hổ tấn công quân Troian. Họ hộc tốc đổ tới như ong vò vẽ vỡ tổ bên vệ đường, tức giận khôn nguôi, vì lũ trẻ tinh nghịch mỗi lần đi qua lại chọc tổ quấy phá. Lũ ngu dại! Đám nhỏ làm biết bao người khốn khổ. Người qua đường vừa đi tới, chẳng hề động đến, chúng cũng đổ ra tấn công, hăng hái và táo tợn vô cùng, để bảo vệ bầy con nhỏ. Trong lòng quân Myrmidon hung hăng tương tự, khi từ dãy thuyền như nước vỡ bờ họ ùn ùn tuôn ra, hò hét bất tận. Patroklos vừa quát to, vừa đôn đốc đồng đội: “Binh sĩ Myrmidon, đồng đội Achilleus, công tử Peleus, hãy chứng tỏ mình là nam nhi, quý hữu, hãy hăng hái chiến đấu, hãy táo bạo, gan dạ, để ngô bối đem vinh quang cho công tử Peleus ở xa, chiến binh can trường trong hàng quân Argive bên dãy thuyền, cũng như đồng đội cận chiến tài ba tướng quân chỉ huy, đồng thời để công tử Atreus, Agamemnon quyền uy rộng rãi, nhận ra ông mù quáng khi coi thường quán quân xuất sắc trong hàng quân Achaian.”
Nói vậy là Patroklos thôi thúc nhiệt tình, khích lệ tinh thần từng binh sĩ. Họ đồng loạt ào ào xổ tới tấn công quân Troian. Tiếng hô chiến đấu của quân Achaian rền vang khủng khiếp xung quanh dãy thuyền. Bởi thế khi thấy công tử can trường của Menoitios và mã phu bên cạnh, cả hai óng ánh trong giáp y lát đồng, quân Troian nao núng, hàng ngũ bấn loạn. Nghĩ bụng công tử Peleus bước chân thoăn thoắt đã từ bỏ hận thù, rời thuyền, đề cao tình đồng đội, tất cả quay nhìn tìm đường thoát thân.
Patroklos lao thương bóng lộn trước tiên. Anh lao thẳng phía trước vào giữa đám binh sĩ kéo tới đông nghịt bao quanh đuôi thuyền Protesilaos dũng cảm; anh lao trúng Pyraichmes, thủ lĩnh dẫn mã phu Paionian vũ trang từ thành phố Amydon gần bờ sông Axios rộng lớn ra đi. Anh ném trúng vai phải. Pyraichmes rú kêu, ngã ngửa, vừa rên rỉ vừa lăn xuống đất. Thấy chỉ huy đồng thời chiến binh thiện chiến bị giết, quân Paionian thất kinh. Đẩy quân thù ra khỏi dãy thuyền, anh dập tắt ngọn lửa ngùn ngụt. Chiếc thuyền cháy một nửa bỏ nằm tại chỗ. Quân Troian ào ào, hỗn loạn tìm đường lẩn trốn. Chui qua khe giữa thuyền rỗng không, quân Danaan nhào tới tấn công, hò hét long trời lở đất. Sự thể y như lúc Chúa tể sấm sét đẩy mây dày khỏi đỉnh núi, chỏm đồi, mũi đất, thung lũng bất chợt xuất hiện; không trung bao la trên bầu trời nứt mảng rách toang. Do vậy quân Danaan cứu dãy thuyền khỏi ngọn lửa tàn phá và trong giây lát lấy lại hơi thở, song giao tranh vẫn chưa ngừng. Tuy bị đẩy khỏi dãy thuyền sơn đen, vì quân Achaian áp đảo ác liệt, song do sống còn quân Troian vẫn chống trả, chưa quay đầu tháo chạy.
Tiền tuyến tan vỡ, hỗn chiến lan rộng. Trong đám chỉ huy mỗi người hạ sát một người. Thoạt tiên công tử can trường Menoitios lao thương sắc nhọn trúng đùi Areilykos lúc đối thủ quay lại; mũi đồng xuyên qua đâm gãy ống xương, đối thủ gục ngã chúi đầu xuống đất. Chiến binh Menelaos đâm trúng ngực Thoas, đúng chỗ khiên không che kín, đương sự gục liền. Rình chực Amphiklos nhào tới tấn công, công tử Phyleus lao trước trúng đùi, thương cắm phập ngay bẹn, chỗ bắp thịt dày cộm gặp nhau, mũi thương cắt đứt đường gân, màn tối rủ buông che kín cặp mắt địch thủ. Tiếp theo hai công tử Nestor hạ sát đối phương. Antilochos lao thương sắc nhọn trúng Atymnios, mũi đồng xuyên qua mạng sườn, đối phương lăn kềnh phía trước. Nóng máu vì anh chết, Maris tức tốc nhào tới tấn công Antilochos, tay cầm thương đứng trấn trước xác chết. Nhưng trước khi Maris giơ thương đâm, Thrasymedes phi thường nhanh như cắt đã lao tới đâm trúng vai, đúng chỗ đã nhắm. Mũi thương trúng đầu bắp thịt cắt đứt cánh tay, xẻ nát thịt đâm vào tận xương. Đối thủ gục ngã, màn tối rủ buông che kín cắp mắt. Bị hai anh em đánh quỵ, hai người đi xuống địa ngục. Đồng đội can trường của Sarpedon, hai người là tay thương điêu luyện, công tử Amisodaros từng nuôi quái vật Chimaira bất trị đem đau khổ cho biết bao người. Aias công tử Oileus chồm tới bắt sống Kleoboulos đang lách qua đám đông hỗn loạn. Vung kiếm chém trúng gáy Aias hạ tại chỗ. Lưỡi kiếm đẫm máu. Đối phương nhắm mắt theo số phận vĩnh biệt cuộc đời. Tiếp theo Peneleos và Lykon giáp chiến. Hai bên lao thương bằng gỗ tần bì, nhưng không trúng. Vì thế hai bên cầm kiếm tiến lại gần nhau. Lykon vung chém trúng riềm mũ Peneleos ngất ngưởng chùm lông đuôi ngựa, song kiếm gãy ngay đốc. Peneleos vung kiếm phang trúng gáy dưới tai, lưỡi kiếm cắt sâu, chỉ còn da giữ lủng lẳng đầu ngả sang bên, địch thủ gục tại chỗ. Hùng hục chạy tới tấn công Akamas, Meriones đâm trúng vai phải lúc đối phương loay hoay chèo lên xe; đối phương bật ngã, sương mù bao phủ cặp mắt. Trong khi đó Idomeneus lao thương trúng miệng Erymas. Mũi đồng tàn nhẫn xuyên dưới óc, xương sọ trắng hếu vỡ banh. Răng gãy hết, mắt đầy máu, vừa ngáp gã vừa thổi phì phì, máu ứa lên miệng, máu trào ra lỗ mũi; màn tối mờ mờ từ cõi chết từ từ nhẹ buông.
Cứ thế mỗi chỉ huy Danaan hạ sát một kẻ thù. Họ hạ sát quân Troian như chó sói tham mồi ngoạm cừu, dê trên núi, vồ con trước mắt mẹ lúc mục phu vô tình để chúng xa đàn. Vừa nom thấy chó sói chồm tới xé xác, bầy con rụt rè, khiếp đảm. Quân Danaan tấn công quân Troian tương tự. Hoảng hốt, kêu la kinh hãi, không còn tinh thần chiến đấu, họ tháo chạy. Suốt thời gian đó Aias cao lớn, công tử Telamon, hăm hở lao thương tấn công Hektor giáp y lát đồng. Nhưng dày dạn kinh nghiệm chiến trường lúc nào chủ súy cũng nâng khiên bọc da bò che kín bờ vai, dỏng tai lắng nghe tên bắn, thương lao vun vút đổ tới. Lúc này chủ súy thầm hiểu cuộc chiến xoay chiều, chiến thắng đổi bên. Dẫu vậy chủ súy vẫn kháng cự, giữ vững trận địa, cố gắng cứu vớt đồng đội trung kiên.
Như từ đỉnh núi Olympos vượt qua thượng tầng không khí, mây bay lên bầu trời, lúc Chúa tể trải bão, quân Troian huyên náo, hỗn loạn rời dãy thuyền, vượt đường hào, chạy tháo thân về cánh đồng. Tuấn mã phi nhanh đưa Hektor cùng vũ khí ra khỏi chiến trường. Chủ súy để quân mắc kẹt, tắc nghẽn dưới hào quân Achain đào sâu. Nhiều ngựa bỏ xe chở chỉ huy, nhiều xe gãy càng nằm chết dí ở đó. Patroklos hăng máu chém giết tiếp tục vừa đuổi theo vừa lớn tiếng hò hét quân Danaan tiến lên, gieo rắc đại họa cho quân thù. Lúc này đội hình tứ tán, ào ào như vỡ chợ, kêu la hoảng hốt, quân Troian chạy tứ phía. Bụi bốc cao như đám mây lúc ngựa móng guốc chắc nịch rời dãy thuyền, hàng trại phầm phập tung vó phi nhanh về thành phố. Tiếp tục hét to đuổi theo Patroklos vừa phi ngựa xổ tới bất kể chỗ nào thấy địch quân nhớn nhác, lục đục tháo chạy, vừa hô hào binh sĩ của mình. Nhiều mã phu bật khỏi xe ngã đâm đầu dưới trục, xe lật ngược, thùng xe đổ rầm rầm. Dẫu thế Patroklos vẫn phi cặp ngựa bất tử, tặng phẩm huy hoàng thần linh trao tặng Peleus, cặp ngựa tiếp tục phóng tới, nhún một cái nhảy qua hào hăm hở đưa đến gần Hektor, vì Patroklos định tâm giết chết. Nhưng Hektor cũng có ngựa phi nhanh, cặp ngựa phóng vun vút đưa chủ súy đi xa.
Như mặt đất tối sầm dưới cơn giông bão, một ngày mùa thu, khi Chúa tể đổ mưa dữ dội, thịnh nộ trừng trị thế nhân đã sử dụng bạo lực đưa ra nhận xét sai trái trong hội nghị, tống cổ công minh, chính trực ra ngoài, chẳng thèm để ý, lo sợ thần linh nghĩ gì. Vì thế nước sông trần gian cuồn cuộn tràn dâng, sườn đồi loang lở, mưa lũ cuốn phăng, ào ào từ trên núi đổ xuống biển sâu, phá hoại mùa màng thế nhân cày cấy, trồng trọt. Tháo chạy tiếng ngựa quân Troian cũng ầm ầm dâng cao tương tự.
Sau khi xông qua hàng tiền đạo, dồn quân Troian trở lại dãy thuyền, không cho kéo về thành phố dẫu muốn, trái lại trong khoảng cách từ dãy thuyền tới bờ sông và tường thành cao ngất, liên tục tấn công, liên miên chém giết, Patroklos trả thù cho nhiều binh sĩ Achaian đã hy sinh. Thoạt tiên lao thương bóng lộn, anh phóng trúng Pronoos, ngay ngực chỗ không che khiên. Đương sự gục ngã lăn kềnh xuống đất. Tiếp theo anh nhào tới tấn công Thestor, công tử Enops, đang ngồi co rúm trên xe bóng lộn, hồn vía lên mây, dây cương tuột khỏi tay cầm. Đến gần giơ thương đâm ngay quai hàm bên phải, thương xuyên qua hàm răng, anh nắm chặt thương lấy sức vung nạn nhân quăng qua thành xe. Như người ngồi trên mỏm đá vươn ra biển cầm cần, kéo dây, móc câu bằng đồng óng ánh giật con cá khổng lồ khỏi mặt nước, anh lôi nạn nhân ra khỏi xe, miệng há hốc quanh cây thương bóng lộn, quất nạn nhân xuống đất, úp mặt nằm sấp; cuộc đời chấm dứt đúng chỗ nạn nhân rơi. Tiếp đến anh nâng tảng đá chọi trúng đầu lúc Erylaos xổ tới tấn công. Đầu chẻ đôi trong chiếc mũ nặng trình trịch, địch thủ gục ngã, mặt úp xuống đất; tử thần từng làm tan nát cõi lòng lởn vởn xung quanh. Sau cùng là Erymas, Amphoteros, Epaltes, Tlepolemos công tử Damastor, Echios, Pyris, Ipheus, Euippos, Polymelos công tử Argeas, tất cả nhanh chóng, hết người này đến người kia, anh lần lượt đốn ngã cho về yên nghỉ đời đời trong lòng đất phì nhiêu.
Thấy đồng đội chỉ còn tu-ních, không còn thắt lưng, gục ngã dưới tay Patroklos công tử Menoitios, Sarpedon nổi giận hét to gọi quân Lykian dũng cảm: “Ôi chao, binh sĩ Lykian, hổ thẹn quá chừng! Quý hữu chạy đi đâu mà nhanh đến thế? Bây giờ là lúc phải chiến đấu can trường. Bản nhân sẽ thân chinh trực diện tên này xem nó là thằng nào đang làm chủ trận địa, gây tổn thất khá nhiều cho quân Troian, bẻ gãy sức đề kháng của nhiều binh sĩ gan dạ.” Dứt lời Sarpedon nhảy khỏi xe, mang theo đầy đủ vũ khí. Nom thấy Patroklos cũng phóng khỏi xe. Trong nháy mắt thốt lời thách đố, như hai kền kền trên mỏm đá vời vợi, móng quắp, mỏ cúp, vừa giao tranh vừa rít kêu, rú hét ầm ĩ, hai người lao thẳng vào nhau. Nhìn cảnh diễn ra giữa hai người mà xúc động đến thương hại, công tử Kronos đầu óc quanh co quay lại thở dài nói với Hera vừa là em vừa là vợ: “Than ôi! Có ngờ đâu định mệnh bắt Sarpedon thế nhân ta thương yêu vô ngần gục ngã dưới tay Patroklos công tử Menoitios! Lòng thôi thúc, ước muốn chia đôi, ta tự hỏi có nên tóm cổ mang khỏi chiến trường buồn thảm đem về cho sống trên đất Lykia phì nhiêu, hay đánh gục đương sự qua tay công tử Menoitios?” Vừa nghe Hera khả kính mắt bò nái tơ bèn đáp: “Công tử Kronos khủng khiếp, Thánh thượng nói thế nghĩa là thế nào? Phải chăng Thánh thượng định đem thế nhân tất tử, số phận đã định từ lâu,ra khỏi tầm tay tử thần dữ tợn? Nếu vậy cứ việc, song đừng hy vọng thần linh ngô bối tán thành. Thần thiếp cũng xin thưa thêm điều nữa rất mong Thánh thượng nhớ kỹ nằm lòng. Nếu mang Sarpedon còn sống về nhà, Thánh thượng hãy nghĩ sau đó có thần linh cũng muốn cứu quý tử khỏi cuộc chiến tàn bạo thì sao. Nhiều binh sĩ chiến đấu quanh thành phố lớn rộng của Priam là con hàng bất tử, Thánh thượng sẽ làm số thần linh đó tức giận khôn nguôi. Nếu yêu quý, thương xót, xin Thánh thượng để thế nhân đó gục ngã trên chiến trường dưới tay Patroklos công tử Menoitios. Khi sự sống và linh hồn từ giã thế nhân đó, Thánh thượng sai Tử Thần và Giấc Điệp mang đi. Tới đất Lykia bao la anh em, cha mẹ sẽ mai táng thế nhân đó đầy đủ, xây mộ, dựng bia, vì đó là vinh dự dành cho người quá cố.”
Nghe hoàng hậu phát biểu Cha thế nhân và thần linh không phản đối một lời. Nhưng Cha gieo mưa máu xuống trần gian nhằm vinh danh quý tử thương yêu Patroklos sắp hạ sát trên đất Troad phì nhiêu, xa quê hương xứ sở. Khi hai bên tiến lại gần tầm tấn công, Patroklos lao thương trúng Thrasymelos lừng danh, mã phu gan lì của thủ lĩnh Sarpedon, trúng bụng dưới, quật ngã tức thì. Sarpedon tấn công trả đũa. Thủ lĩnh lao thương bóng lộn, song không trúng địch thủ mà trúng vai phải tuấn mã Pedasos. Hí ầm ĩ giãy chết, vừa hí vừa gục, tuấn mã thở dài nhẹ trút linh hồn. Hai ngựa trong dóng nhảy lồng sang bên; ách kêu răng rắc; cương quấn vào cương đồng đội nằm sóng sượt trên mặt đất. Nhưng Automedon tay thương lừng danh nghĩ ra phương kế giải quyết tình trạng bất lợi. Rút trường kiếm bên đùi vạm vỡ, nhanh như chớp, lao tới cắt phăng cương ngựa chạy song song không chút chần chừ. Hai ngựa trong càng xe đứng dậy thẳng thắn, kéo cương ngay ngắn trở lại trong khi hai người lại giao chiến một mất một còn.
Sarpedon lại ném trật, mũi thương bóng lộn bay qua vai trái không trúng. Patroklos nâng thương ném lại, vũ khí rời tay bay đi không vô ích mà trúng tâm nang gần tim. Sarpedon ngã như cây sồi đổ hoặc cây bạch dương hay cây tùng cao ngất trên núi thợ mộc dùng rìu sắc bén mới mài chặt lấy gỗ làm xà đóng thuyền. Vì thế thủ lĩnh nằm sóng sượt trước xe và cặp ngựa, thở hồng hộc, đưa tay cào đất đẫm máu. Như bò mộng bị sư tử tấn công giết chết, bò mộng vàng hung dũng cảm giữa đàn bò dáng đi ì ạch, vừa giãy chết vừa rống kêu dưới nanh vuốt sư tử, thủ lĩnh binh sĩ Ly-kian chiến đấu bằng khiên, dù từ giã cõi đời, vẫn nồng nhiệt mong ước, vừa giẫy giụa trong tay Patroklos vừa réo gọi đồng đội thân thương: “Glaukos, quý hữu chí thiết, chiến binh xuất sắc hàng quân! Bây giờ là lúc hơn bao giờ quý hữu cần chứng tỏ mình là tay thương lão luyện, chiến sĩ can trường. Bây giờ là lúc chiến đấu dữ dội như quý hữu mong muốn, nếu còn can đảm trong lòng. Trước hết quý hữu phải đi gặp chỉ huy quân Lykian đôn đốc họ chiến đấu vì Sarpedon. Sau đó với trường thương trong tay quý hữu thân chinh chiến đấu vì bản nhân. Bởi rồi ra trong tương lai hàng ngày bản nhân sẽ là mối hổ thẹn, nỗi nhục nhã bất tận suốt cuộc đời đối với quý hữu, nếu quý hữu để quân Achaian lột giáp y, nơi bản nhân gục ngã, ngay đây gần dãy thuyền. Bởi thế hãy cương quyết chống cự, đồng thời thúc đẩy toàn quân.”
Thủ lĩnh dứt lời, cái chết lẳng lặng che phủ cặp mắt, cắt đứt hơi thở. Patroklos giẫm chân lên ngực, đạp mạnh rút thương, tâm nang theo mũi thương lòi ra ngoài. Rút mũi thương khỏi thân xác, Patroklos cùng lúc rút luôn cả linh hồn Sarpedon. Quân Myrmidon ùa tới tóm mấy ngựa đang khịt mũi, phì hơi, thở mạnh, bỏ xe chở thủ lĩnh lồng lộn tìm đường chạy trốn.
Nghe tiếng Sarpedon réo gọi, Glaukos đau lòng khôn xiết; đau lòng hơn nữa là không thể tới cứu thân hữu. Chỉ huy đưa tay nắm cánh tay bóp mạnh, đau điếng vì vết thương chiến đấu giúp đồng đội thoát khỏi nguy nan, lúc nhào tới bức tường bị Teukros giương cung bắn trúng. Chỉ huy lẩm bẩm cầu xin Apollo xạ thủ từ xa: “Xin thần linh lắng nghe bỉ nhân, dù đang trên đất Lykia phong phú hay trong thành Troa. Tuy nhiên, dù ở đâu thần linh cũng nghe tiếng người đau khổ, như bỉ nhân lúc này, đau khổ thấm sâu. Hãy nhìn vết thương khốn khổ trên tay, bị bắn đau điếng, máu không cầm, vai chết cứng. Bỉ nhân không thể nâng thương và cũng không thể ra chiến trường đương đầu với quân thù. Người giỏi giang, tài cán của ngô bối vừa bị giết, Sarpedon, công tử Chúa tể! Dẫu thế Chúa tể cũng không mảy may động lòng dù đó là quý tử! Trái lại, chỉ có thần linh, lạy thần linh, xin thần linh chữa lành vết thương từng hành hạ bỉ nhân, tận diệt đau đớn, truyền phả sức mạnh để bỉ nhân có thể kêu gọi đồng đội Lykian, thúc đẩy họ xông ra chiến trường, và bỉ nhân thân chinh chiến đấu bảo vệ thi thể người quá cố.”
Chỉ huy vừa nói vừa cầu xin, Phoibos Apollo nghe tiếng. Thần linh lập tức chấm dứt đau đớn, làm máu khô trên vết thương tàn ác và truyền phả sức mạnh vào tâm can. Trong lòng Glaukos vui mừng khôn xiết thấy thần linh oai phong đã để tai lắng nghe lời cầu xin. Trước tiên chỉ huy tức tốc đi một vòng gặp tất cả chỉ huy Lykian, thôi thúc họ tập trung bao quanh Sarpedon. Tiếp theo chỉ huy hùng dũng cất bước đi giữa hàng quân Troian tìm gặp Poulydamas công tử Panthoos và Agenor oai hùng. Sau đó chỉ huy đi gặp Aineias và Hektor giáp y lát đồng. Tới gần cất lời như có cánh bay xa chỉ huy nói: “Hektor, như vậy là bây giờ chủ súy quên hết đồng minh rồi phải không? Vì chủ súy họ bỏ mạng ở đây, xa thân hữu, xa quê hương. Chủ súy chẳng mảy may động lòng trợ giúp! Sarpedon chỉ huy quân Lykian chiến đấu bằng khiên chết nằm đó. Trước kia tận dụng nhận thức và sức mạnh bảo vệ Lykia, bây giờ Sarpedon bị thần linh chiến tranh tàn ác dùng thương Patroklos đánh gục. Bởi thế, quý hữu, tất cả hãy mau mau tới đứng bên cạnh, lòng vừa hổ thẹn vừa căm giận, ngăn chặn quân Myrmidon hậm hực, hung hãn xổ tới lột giáp y, hạ nhục thi hài, trả thù cho quân Danaan tử trận, thương ngô bối giết chết bên dãy thuyền lướt sóng.”
Chỉ huy dứt lời. Quân Troian buồn vô cùng, chân tay bải hoải, lòng dạ rã rời, vì Sarpedon dưới mắt họ là sức mạnh bảo vệ thành phố, mặc dù tới từ đất khác; tuy nhiều binh sĩ đi theo, song ngoài chiến trường Sarpedon dũng cảm hơn hết. Buồn khôn nguôi, hăm hở trả thù, họ hầm hầm đổ tới, dáng vẻ hung hãn, trực diện quân Danaan. Hektor dẫn đầu căm giận vì Sarpedon tử trận. Trong khi đó về phía mình Patroklos công tử Menoitios cũng rát cổ bỏng họng khích động binh sĩ Achaian. Patroklos bắt đầu với hai Aias, cả hai đều sẵn sàng lâm chiến: “Aias, bây giờ hai quý hữu hãy can đảm chiến đấu chứng tỏ mình là chiến binh như trước hoặc can đảm, hăng hái hơn nữa. Tên đầu tiên, Sarpedon, nhảy qua tường quân Achaian dựng đã chết, nằm thẳng cẳng. Ngô bối nên tìm cách cướp xác, hạ nhục, lột giáp y khỏi bờ vai! Nếu đồng đội quyết tâm bảo vệ xác y, ngô bối sử dụng thương đồng tàn ác khuất phục hạ sát thêm vài đứa nữa!”
Patroklos dứt lời, cả hai đều sẵn sàng chiến đấu, dù không bị thúc đẩy. Sau khi tăng cường lực lượng rồi dàn hàng, quân Troian và quân Lykian đối đầu với quân Myrmidon và quân Achaian, hai bên đụng độ dữ dội quanh xác Sarpedon, vừa đâm chém vừa la hét rùng rợn, giáp y trên người binh sĩ rền vang. Đúng lúc đó Chúa tể tung màn tối khủng khiếp bao phủ chiến trường thảm khốc để vì quý tử thương yêu hai bên giao chiến quyết liệt hơn nữa.
Thoạt đầu quân Troian phần nào đẩy lui quân Achaian cặp mắt sắc sảo, tinh tường, vì chiến binh xuất sắc lực lượng Myrmidon bị giết, công tử Agakles dũng cảm, Epeigeus can trường, ngày trước sống trong thành phố Boudeion xây cất vững chắc, nhưng sau đó vì giết em họ thuộc hàng quý tộc phải tới năn nỉ sống nhờ Peleus và Thetis chân bạc. Hai người gửi đương sự và Achilleus chuyên xâm nhập tấn công tới Troa, thành phố nổi tiếng nhiều ngựa, giao chiến chống lại người Troian. Vừa để tay lên xác chết đương sự bị Hektor lừng danh tung tảng đá trúng đầu. Sọ chẻ làm hai trong chiếc mũ nặng nề; đương sự ngã sấp trên xác chết, tử thần từng làm tan nát cõi lòng lởn vởn xung quanh. Buồn vì mất đồng đội, Patroklos lồng chạy đâm qua chiến binh hàng đầu nhanh như chim ưng xua đuổi quạ nhỏ và sáo sậu. Tức giận khôn nguôi, vì đồng đội tử trận, nhanh như chớp, ô mã phu tài ba Patroklos, anh nhảy xổ tấn công quân Lykian, rồi quân Troian. Patroklos chọi trúng gáy Sthenelaos, quý tử Ithaimenes, tảng đá cắt đứt gân cổ. Quân Troian hàng đầu và Hektor hùng dũng lui lại do áp lực của quân Achaian. Nhưng họ chỉ lui lại trong tầm thương người ném cố lao trong cuộc tranh tài hoặc ngoài chiến trường khi quân thù định tâm hạ sát. Người đầu tiên quay lại là Glaukos, chỉ huy binh sĩ Lykian chiến đấu bằng khiên. Chỉ huy giết chết Bathykles gan dạ, quý tử của Chalkon, nhà ở Hellas nhờ của cải và tiền bạc nổi tiếng người Myrmidon nào cũng biết. Nhưng Glaukos bất thình lình quay lại lao thương trúng ngực lúc Bathykles theo sau sắp đuổi kịp. Bathykles ngã văng như tường đổ. Bathykles gục chết là nỗi buồn ghê gớm đối với quân Achaian, vì là chiến binh anh hùng tử trận. Trái lại, quân Troian vui mừng khôn xiết, ùn ùn kéo tới bu quanh thi thể. Dẫu thế quân Achaian vẫn hăng say chiến đấu, điên cuồng sấn tới tấn công quân thù. Meriones hạ sát chiến binh Troian, Laogonos, công tử can trường của Onetor, tu sĩ phục vụ Chúa tể trên núi Ida, dân chúng kính trọng như thần linh. Meriones đâm dưới hàm và tai; linh hồn tức thì rời thể xác, màn tối rùng rợn bao phủ nạn nhân. Aineias lao thương đồng hy vọng trúng trong lúc Meriones núp dưới khiên tiến tới. Nhưng để ý nhìn phía trước Meriones né tránh, cúi khom nhoai lên, trường thương vút tới cắm phập xuống đất ngay phía sau. Cán thương rung như không muốn ngừng; thần linh chiến tranh man rợ nắm chặt mới thôi. [Bởi thế, rời cánh tay cường tráng của Aineias bay đi vô ích, thương vừa cắm phập xuống đất vừa run rẩy.] Giận hết sức Aineias quát to: “Meriones, mi có vẻ khiêu vũ giỏi, song nếu trúng, thương ta lao sẽ một lần và mãi mãi tức tốc kết liễu đời mi!”
Meriones tay thương lừng danh đưa mắt nhìn rồi đáp: “Aineias, ngươi có vẻ cường tráng, song sẽ không dễ gì chế ngự nổi sức mạnh biết bao binh sĩ sẵn sàng trực diện, đương đầu. Ngươi cũng là thế nhân như người khác. Nếu ta lao thương đồng sắc nhọn may sao trúng giữa thân thể, mặc dù lực lưỡng, mặc dù tin tưởng cánh tay dũng mãnh, ngươi cũng sẽ cấp kỳ trao vinh dự cho ta và dâng linh hồn cho Diêm Vương kỵ mã kỳ diệu.”
Meriones dứt lời, công tử can trường của Menoitios nóng mặt đáp lại: “Meriones, chiến sĩ can trường cần gì phải nói như thế? Quý hữu tài ba ơi, vài lời lăng nhục không đủ xua đuổi quân Troian khỏi xác chết. Trước khi chúng bỏ đi nhiều người sẽ chui vào lòng đất. Hành động mới kết liễu chiến tranh, lời nói chỉ để ba hoa tán gẫu. Bởi thế chẳng nên dài dòng, thay vì thế hãy xung trận giao tranh.”
Dứt lời công tử Menoitios bước đi. Meriones hùng dũng theo sau. Như tiếng chặt dâng lên từ thung lũng trong núi lúc tiều phu đốn cây, âm thanh đục nặng ngân xa, hòa lẫn tiếng đổ, tiếng khiên bọc da bò chế tạo kỳ khu, tiếng thương bịt đồng rền vang mặt đất, lối đi thênh thang, khi hai bên vung kiếm, giơ thương hai mũi xổ tới đâm chém. Lúc này ngay người tinh mắt cũng không nhận ra Sarpedon phi thường, vì từ đầu tới chân phủ kín tên, máu và bụi. Hai bên tiếp tục đổ tới xúm quanh thi thể như đàn ruồi bu quanh xô đựng sữa trong sân nông trại một ngày mùa xuân lúc sữa tràn đầy. Hai bên cứ thế xổ tới xúm quanh thi thể.
Suốt thời gian đó Chúa tể không hề rời cặp mắt tinh tường khỏi hỗn chiến tàn bạo. Trái lại, Chúa tể bám sát, theo dõi hàng hàng lớp lớp binh sĩ giao tranh phía dưới, trong thâm tâm tự hỏi sẽ làm gì để kết liễu cuộc đời Patroklos, nếu từ lúc này, để Patroklos gục ngã dưới đường thương Hektor bên thi thể Sarpedon trong cuộc giao tranh, để Hektor hùng dũng lột giáp y khỏi bờ vai, hay để Patroklos tiếp tục đưa thêm kẻ thù vào vòng đau khổ? Suy nghĩ chán chê cuối cùng Chúa tể quyết định mã phu can trường của Achilleus, công tử Peleus, lại đánh đuổi quân Troian và Hektor giáp y lát đồng lui về thành phố, tiêu diệt nhiều sinh mạng. Bởi thế, bắt đầu với Hektor, Chúa tể biến chủ súy thành nhút nhát. Chủ súy lên xe, quay ngựa tháo chạy, cùng lúc kêu gọi binh sĩ Troian làm theo, vì biết bàn cân thiêng liêng của Chúa tể đã nghiêng chiều. Lúc đó ngay cả binh sĩ Lykian dũng mãnh cũng không chống cự, trái lại tất cả hoảng sợ kéo nhau tháo chạy, khi thấy quân vương bị đâm trúng tim, nằm chết giữa đống xác người. Vì nhiều binh sĩ gục ngã đè lên thi thể lúc công tử Kronos đẩy cuộc giao tranh tới mức gay gắt, dữ tợn. Quân Achaian tức tốc lột giáp y lát đồng lóng lánh khỏi bờ vai Sarpedon, công tử can trường của Minoitios đưa ngay cho đồng đội đem về dãy thuyền rỗng không. Đúng lúc đó Chúa tể thu thập mây trời nói nhỏ với Apollo: “Phoibos yêu quý, bây giờ hoàng nhi xuống đưa Sarpedon ra khỏi vòng tên bay, đồng thời lau máu đọng trên da thịt, sau đó mang đi thật xa tới dòng sông nước trong veo rửa sạch, cuối cùng lấy dầu trường sinh thoa khắp và y phục bất tử mặc kín thi thể. Xong rồi sai lệnh sứ nhanh chân lẹ bước mang trao tận tay Giấc Điệp và Tử Thần, anh em sinh đôi. Hai lệnh sứ sẽ hỏa tốc đem vào đất Lykia bao la, phì nhiêu. Anh em, bà con thân tộc ở đó sẽ mai táng đầy đủ, lập mộ, dựng bia, vì đó là vinh dự dành cho người quá cố.”
Chúa tể dứt lời. Sau khi lắng nghe Apollo tuân lệnh thân phụ tức thì. Từ đỉnh núi Ida sà xuống chiến trường ác liệt, thần linh hối hả nâng Sarpedon oai hùng ra khỏi vòng tên bay, mang đi thật xa tới dòng sông nước trong veo rửa sạch máu, thoa dầu trường sinh, phục sức y phục bất tử. Xong rồi thần linh trao tận tay lệnh sứ nhanh chân lẹ bước, Giấc Điệp và Tử Thần, anh em sinh đôi. Hai lệnh sứ sẽ cấp tốc mang vào đất Lykia bao la, phì nhiêu.
Trong khi đó Patroklos quát gọi Automedon mang ngựa lại để truy kích quân Troian và quân Lykian. Anh ngớ ngẩn quá chừng. Anh sai lầm tai hại! Nếu theo đúng lời công tử Peleus căn dặn, anh sẽ không gặp nguy hiểm, rồi mất mạng. Nhưng về tinh thần Chúa tể bao giờ cũng mãnh liệt hơn thế nhân. Trong khoảnh khắc Chúa tể có thể khiến chiến binh can trường khiếp đảm tháo chạy, tước lột chiến thắng dễ dàng, sau đó lại thúc đẩy chiến binh chiến đấu! Bởi thế lúc này Chúa tể biến Patroklos thành táo bạo, gan dạ khác thường.
Ô, Patroklos, tên nào là tên đầu tiên, đứa nào là đứa cuối cùng anh hạ sát lúc thần linh vẫy gọi đi vào cõi chết? Thoạt tiên là Adrestos, Autonoos, Echeklos; rồi đến Perimos công tử Megas, Epistor, Melanippos; cuối cùng Elasos, Moulios và Pylartes. Patroklos thanh toán số này; đám còn lại thằng nào cũng tìm cách chém vè tháo thân. Hung hăng, mãnh liệt, đường thương tàn sát, nhờ cánh tay phi thường, tả xung hữu đột, thành Troa kín cổng cao tường suýt nữa con cái người Achaian chiếm trọn, nếu Phoibos Apollo không đứng trấn trên thành lũy kiên cố, hăm hở trợ giúp quân Troian, suy tính kết liễu đời Patroklos. Ba lần Patroklos bám góc trèo lên tường cao ngất; ba lần Apollo vừa hất ngã vừa đưa bàn tay bất tử đập khiên bóng lộn. Lần thứ tư, như ác quỷ Patroklos leo lên, thần linh vừa ngăn chặn vừa hét rùng rợn, lời như có cánh bay xa: “Xuống ngay, Patroklos phi thường! Định mệnh không muốn thành phố của dân Troian hiên ngang rơi vào tay ngươi, ngay cả Achilleus tài ba gấp bội.” Nghe nói thế Patroklos vội tụt xuống khá xa tránh Apollo xạ thủ từ xa nổi cơn thịnh nộ.
Hektor ghì ngựa vó mạnh phi nhanh gần cổng Skaian. Chủ súy không biết nên quay lại đám quân tan tác tiếp tục chiến đấu, hay kêu gọi binh sĩ rút lui tập trung bên trong tường thành. Chủ súy đang suy nghĩ Phoibos Apollo xuất hiện bên cạnh, giả dạng chiến binh trẻ tuổi, lực lưỡng Asios, cậu ruột Hektor luyện ngựa, em cùng cha cùng mẹ với Hekabe, công tử Dymas, có nhà ở Phrygia gần sông Sangarios. Giả dạng như vậy Apollo quý tử Chúa tể cất tiếng: “Hektor, vì sao ngừng chiến đấu, chểnh mảng nhiệm vụ? A! Ước gì ta cường tráng chứ không ẻo lả như hiền điệt lúc này! Rồi ra hiền điệt sẽ thấy rút lui khủng khiếp nhường nào! Dù sao hiền điệt cũng nên quay ngựa vó mạnh phi thường ra ngay bây giờ tấn công Patroklos. Biết đâu hiền điệt có thể hạ y. Và biết đâu Apollo sẽ ban chiến thắng vẻ vang.”
Dứt lời thần linh quay lại đám đông đang giao tranh. Hektor lừng danh ra lệnh Kebriones dũng cảm quất ngựa phóng ra chiến đấu. Lẩn vào đám đông Apollo gây hỗn loạn khủng khiếp trong hàng ngũ quân Argive, tạo thế thượng phong, chiến thắng cho Hektor và quân Troian. Nhưng Hektor không màng tới quân Danaan và cũng không thèm giết tên nào, thay vì thế thúc ngựa vó mạnh phi thường đâm xổ vào Patroklos. Phía bên kia Patroklos nhảy khỏi xe, tay trái cầm thương, tay phải vơ hòn đá xù xì, óng ánh. Vừa cầm lên, đứng dõng dạc, không hề khiếp sợ Hektor, giáng hết sức, anh ném. Anh không ném vu vơ, hòn đá sắc cạnh trúng Kebriones, quý tử ngoại hôn quân vương Priam, mã phu tùy tùng của Hektor, tay đang cầm dây cương. Hòn đá trúng trán giữa hai mắt cắt đứt cả hai lông mày, xương vỡ, con ngươi rơi xuống đất ngay chân. Đương sự lăn khỏi xe bền chắc như thợ lặn chúc đầu nhảy xuống nước chấm dứt cuộc đời.
Liền đó, ô mã phu Patroklos, anh cất tiếng cười ngạo nghễ: “A ha! Leo dây múa rối, nhào lộn tài ghê! Ta dám chắc nếu ra biển đầy cá tên này cũng giỏi tương tự. Cứ nhìn cách nhào lộn dễ dàng, từ xe xuống đất, đầu đâm trước, ta cam đoan từ thuyền nhảy xuống biển, ngay cả khi thời tiết khắt khe, tên này vớ không biết bao nhiêu sò mà kể. Không ngờ quân Troian cũng có thợ lặn lành nghề!” Nói rồi anh nhào tới tấn công Kebriones như sư tử hùng hổ vừa bị thương ở ngực khi vồ gia súc trong chuồng, táo bạo dẫn tới chỗ mất mạng. Ô, Patroklos, cuồng nộ dâng cao, anh lao tới tấn công Kebriones! Phía bên kia Hektor cũng nhảy khỏi xe xuống đất. Hai người lập tức giao chiến trên thi thể Kebriones như hai sư tử bụng lép điên cuồng giành giật xác hươu vừa bị hạ trên đỉnh núi. Kebriones nằm giữa, hai chiến binh say máu chiến tranh đứng hai bên. Patroklos công tử Menoitios và Hektor nổi tiếng lừng danh, cố sức xẻ thịt nhau bằng mũi thương đồng tàn nhẫn. Hektor nắm đầu Kebriones nhất định không buông; phía bên kia Patroklos cầm chân Kebriones cương quyết giữ chặt. Lúc này quân Troian và quân Danaan cũng nhào tới xô xát kịch liệt, loạn đả tơi bời.
Như gió đông và gió nam vật lộn, giành giật trong thung lũng trên núi cao, đôi bên muốn rung chuyển, thổi giạt, đè bẹp rừng cây rậm rạp, um tùm: sồi, tần bì, thù du vỏ dẻo dai xô đẩy, chen lấn, thân chạm thân, cành đụng cành, đổ gãy răng rắc, tiếng kêu kỳ dị, quân Troian và quân Achaian chồm tới đâm chém thanh toán lẫn nhau, hai bên không bên nào nghĩ tới tháo chạy thảm hại. Thương sắc thi nhau cắm phập chỗ Kebriones nằm, tên gắn lông thay nhau bay khỏi dây cung, đá to rủ nhau đổ tới mặt khiên hai bên quần thảo quanh thi thể. Đương sự nằm bất động, bụi bốc mù mịt, thân thể to lớn nằm kín khoảng đất rộng rãi, không nghĩ gì nữa tới nguồn vui cưỡi ngựa, và quên hẳn nghệ thuật thao luyện tuấn mã. Chừng nào mặt trời còn lơ lửng trên cao giữa bầu trời, hai bên thương lao đi, thương ném lại tìm gặp mục tiêu, chừng đó binh sĩ còn tiếp tục gục ngã. Nhưng lúc mặt trời bắt đầu lụn dần, lúc nông phu tháo ách cho bò, lúc đó trái với định mệnh, quân Achaian hùng dũng hơn bao giờ. Họ lôi chiến binh anh hùng Kebriones khỏi vòng tên bay, xa chỗ quân Troian la hét vang trời, lột giáp y khỏi bờ vai.
Nhưng muốn giết nhiều nữa Patroklos tấn công tới tấp quân thù tứ phía. Ba lần nhào tới, hét rùng rợn, như thần linh chiến tranh điên dại, lần nào anh cũng hạ sát chín địch thủ. Nhưng lần thứ tư như ác quỷ chồm lên, hỡi ôi Patroklos, anh kết thúc cuộc đời rõ rệt! Phoibos, Phoibos khủng khiếp gặp anh giữa lúc giao tranh sôi sục. Anh không nhìn thấy thần linh lách qua đám quân đang chạy tán loạn. Lẩn kín trong sương mù dày đặc thần linh tiến tới, đứng đằng sau, xòe tay đập mạnh vào lưng, đôi vai rộng lớn, khiến cặp mắt quay cuồng, đảo lộn. Tiếp theo thần linh hất mũ khỏi đầu, mũ dày che mặt lăn lách cách dưới chân cặp ngựa, lông trên chỏm bê bết máu và bụi. Từ trước tới giờ không ai được phép để mũ gắn chòm lông đuôi ngựa dính bụi, vì mũ bao che mái đầu, bảo vệ vầng trán ngoạn mục Achilleus phi thường. Nhưng bây giờ Chúa tể cho phép Hektor đội trên đầu, vì sắp sửa chấm dứt cuộc đời. Không những thế thương cán dài, to, chắc, nặng mũi bịt đồng còn gãy nát trên tay, dây đeo khiên gắn tua đứt rơi từ bả vai xuống đất. Thần linh Apollo công tử Chúa tể lột trấn thủ khỏi lồng ngực!
Đầu óc choáng váng, thân thể cường tráng run rẩy, Patroklos đứng như trời trồng, ngơ ngác. Đúng lúc đó binh sĩ Dardanian tên Euphorbos công tử Panthoos từ đằng sau tiến tới giơ thương sắc nhọn đâm giữa hai vai. Tên này tuổi đời còn trẻ, song là tay lao thương, chạy bộ, cưỡi ngựa lừng danh; lần đầu mang xe ra chiến trường, am tường nghệ thuật tác chiến, y hạ hai mươi mã phu từ trên xe lăn xuống đất. Y là kẻ đầu tiên lao thương tấn công anh, ô Patroklos, mã phu tuyệt vời. Nhưng y không thể chế ngự. Sau khi rút thương gỗ tần bì khỏi thân thể, y vội chạy lẩn vào đám đông đồng đội, không ở lại mặt đối mặt giao tranh, dù anh tay không. Bây giờ đờ đẫn vì thần linh giáng đòn, Euphorbos đâm thương, cố gắng tìm cách thoát thân, tránh số phận bi đát, anh lui về với đồng đội.
Thấy chiến binh Patroklos bị thương lết khỏi chiến trường quay về hàng ngũ, Hektor băng qua hàng quân xổ tới, lao thương trúng bụng dưới, thúc mạnh mũi đồng xuyên qua. Patroklos ngã như thị rụng, toàn quân Achaian thất kinh. Như sư tử tranh hùng quật chết heo rừng bất khuất, quần thảo man rợ, vật lộn chán chê, giành giật khủng khiếp, phẫn nộ khôn nguôi, trên núi bắc qua suối nhỏ, cả hai đều muốn uống nước, sư tử mạnh nên thắng, đối thủ mệt hóa thua. Bởi thế sau khi tự tay hạ sát nhiều binh sĩ, công tử can trường của Menoitios gục trước đường thương Hektor đứng gần lao mạnh, cắt đứt mạng sống, cướp mất cuộc đời. Bây giờ chiến thắng công tử Priam cất tiếng lời như có cánh bay xa: “Patroklos, mi nghĩ mi sẽ cướp phá thành ta, bắt đàn bà con gái Troian làm nô lệ, đưa họ xuống thuyền chở về quê cha đất tổ. Sao ngu thế! Bảo vệ họ, tuấn mã của Hektor hối hả tung vó ra chiến trường! Ta cũng vậy. Tay thương kiên cường trong hàng quân Troian thiện chiến, ta hiên ngang bảo vệ họ khỏi rơi vào chuỗi ngày đen tối, chuỗi ngày tôi đòi. Trái lại, mi nằm đây, kền kền sẽ tới ăn thịt. Đồ khốn kiếp đáng thương! Mặc dù dũng mãnh Achilleus cũng không thể cứu mi. Ở lại đằng sau y căn dặn khi sai mi ra chiến trường: ‘Patroklos mã phu điêu luyện đừng để bản nhân thấy trở về dãy thuyền rỗng không, chừng nào quý hữu chưa lột tu-ních khỏi lồng ngực, nhúng đẫm máu trên ngực Hektor đa sát.’ Y nói rõ ràng như thế. Nhưng như kẻ mất trí, lòng dạ tối tăm, mi tin từng lời!”
Nhưng bây giờ sức tàn lực kiệt, ô Patroklos mã phu tài ba, hấp hối, giọng thều thào, anh nói với địch thủ: “Hektor, bây giờ mi dài lời khoác lác, ba hoa. Mi chiến thắng, song đó là tặng phẩm Chúa tể công tử Kronos và Apollo ban cho. Chế ngự ta dễ dàng, hai thần linh lột giáp y khỏi bờ vai. Nếu hai mươi kẻ như mi trực diện đương đầu, tất cả sẽ chết tươi lập tức nơi đang đứng dưới thương ta. Không. Định mệnh tàn ác và công tử Leto đã giết ta, sau đó Euphorbos trong số thế nhân. Mi là kẻ thứ ba. Dẫu thế lắng nghe ta nói thêm điều nữa, ngẫm cho kỹ, giữ kín trong lòng. Mi cũng sẽ không sống lâu. Tử thần và định mệnh khe khắt đã tới gần kề, đứng ngay bên cạnh, mi sẽ chết dưới tay Achilleus, đích tôn Aiakos.”
Patroklos vừa dứt lời, tuổi xuân chấm dứt, thần chết lấn át tức thì. Linh hồn rời thể xác xuống địa ngục gặp Diêm Vương, vừa tung cánh vừa thương tiếc số phận, giã từ tuổi trẻ, bỏ lại cuộc đời. Mặc dù Patroklos đã chết, Hektor chiến thắng vẻ vang vẫn nói: “Patroklos, vì sao tiên báo ta sẽ lao đầu xuống vực thẳm tiền định? Ai biết Achilleus, quý tử Thetis mái tóc yêu kiều, sẽ không gục vì thương ta lao, vĩnh biệt cuộc đời trước khi ta ra đi?”
Nói xong Hektor giẫm chân lên xác Patroklos, đá mạnh vào lưng, giật thương khỏi người. Liền đó vẫn thương ấy, không ngưng nghỉ, chủ súy tức tốc đuổi theo Automedon, mã phu hiên ngang dòng dõi Aiakos bước chân thoăn thoắt, vì muốn đánh gục. Nhưng Automedon thoát hiểm nhờ tuấn mã bất tử tặng phẩm huy hoàng thần linh riêng tặng Peleus mang khỏi chiến trường.