Số lần đọc/download: 28364 / 471
Cập nhật: 2024-10-26 20:43:24 +0700
Chương 20
Ba tháng trong trại Tế Bần dài hơn ba năm đã trôi qua.
Thời gian đó đủ để những vết thương trên thể xác James Dean Hùng lành lặn. Và cũng để trái căm hờn trong tim nó chín muồi.
Phòng "đặc biệt" bớt vẻ đặc biệt, James Dean Hùng khuyên nhủ bọn du đãng hảy tỏ cho giám thị Tám Đen biết chúng nó đã ngán Tám Đen.
Theo đúng chiến lược của James Dean Hùng, Hưng sư tử, Tám Thẹo lần lượt lên văn phòng Tám Đen gây cảm tình. Chúng nó chịu khuất phục đòn giám thị, Tưởng du đãng thật sự kiêng mặt mình, giám thị Tám Đen xóa bỏ luật lệ của phòng đặc biệt.
Tám Đen thả vài tên lấy tiếng. Hắn bỏ ngỏ cửa phòng không khóa kín như trước nữa. Bọn du đãng phòng "đặc biệt" được hưởng qui chế giống các phòng khác trong trại.Chúng nó ngoan ngoãn đến nỗi sợ sệt. Tám đen đã thử lòng chúng, tạo cơ hội cho chúng nó trốn. Nhưng không một thằng nào dám trốn. Cả James Dean Hùng cũng không trốn.
Tám Đen yên trí rằng hắn đã nắm được thuật trị du đãng. Song hắn lầm. Vào đêm cuối tháng, James Dean Hùng, Tám Thẹo và Hưng sư tử đợi đàn em ngủ hết, kéo nhau tới góc phòng ngồi dựa lưng vào tường hút thuốc lá.
Nửa tiếng đồng hồ liền, ba tên du đãng đốt gần hết bao "Capstan" mà vẫn im lặng chưa đứa nào nói một tiếng nào. Không khí ngạt khói thuốc. Cảnh tượng có vẻ bí mật cơ hồ một phiên họp kín.
Hưng sư tử dập điếu thuốc, mở đầu:
- Anh tính sao đây?
James Dean Hùng đáp:
- Còn đòn gì ê chề hơn đòn dập mặt xuống phân không?
Tám Thẹo nói:
- Còn
- Đòn gì?
- Thay phiên nhau đi tiểu lên mặt mủi nó cho tới lúc nó chết sặc sụa.
- Còn đòn gì hay hơn nữa?
- Cắt gân nó!
Hưng sư tử cướp lời:
- Chơi lại cái đòn của nó.
- James Dean Hùng gật đầu:
- Được lắm.
Tám Thẹo hỏi:
- Dễ gì dụ khỉ đi một mình?
James Dean Hùng búng mẩu thuốc ra xa:
- Không khó đâu.
- Anh đã nghĩ kế chưa?
James Dean Hùng đắn đo:
- Chỉ lo mỗi một việc.
- Việc gì?
- Bọn chúng nó phản bội.
Hưng sư tử cởi phăng áo ra:
- Đứa nào phản bội em moi tim nó.
James Dean Hùng cười khẩy:
- Anh sợ bọn giám thị moi tim chú trước.
Tám Thẹo xắn tay áo:
- Anh tin đi, đàn em sống với chúng nó lâu hơn anh, đàn em hiểu chúng nó.
James Dean Hùng thở dài.
Hưng sư tử quả quyết:
- Quỷ quyệt thì nó cũng phải chết.
James Dean Hùng đốt điếu thuốc lá khác:
- Nó chết đã đành, nhưng mình chết theo nó thì uổng quá. Giá nó đừng hứng tha một số thằng ra thì mình đỡ lo sự phản bội.
Tám Thẹo nghiến răng ken két:
- Anh nói cũng có lý.
Hưng sư tử hằn học:
- Thế bỏ rơi vụ thanh toán này à?
James Dean Hùng cầm vỏ bao thuốc là bóp nát:
- Bỏ rơi thế nào được. Mỗi khi ăn cơm, nhớ tới "đòn thù " của Tám Đen, tao muốn mửa cả mật xanh, mật vàng. Thôi được, mai cứ dụ Tám Đen vô phòng này. Giết nó đã rồi tình chuyện phản bội sau. Vụ này để một mình tao. Có gì một mình tao lãnh đủ. Chúng mày lo chuyện phản bội.
Hưng sư tử hỏi:
- Anh đã nhận được mặt thằng nào tính phản bội chưa?
James Dean Hùng lắc đầu:
- Bây giờ thì chưa có thằng nào định phản bội cả. Tao sợ giết Tám Đen xong sẽ có đứa phản bội.
Tám Thẹo nói:
- Đáng ngại thằng Năm Lửa không?
- Tao đã nói bây giờ chưa thằng nào có ý nghĩ phản bội cả.
- Thế bao giờ nó mới phản bội?
- Bao giờ thằng Tám Đen gục ngã, bọn giám thị vừa dọa vừa dỗ sẽ có thằng phản bội.
Hưng sư tử bẻ bão tay răng rắc:
- Thằng nào phản bội moi tim nó ra.
James Dean Hùng vỗ vai Hưng sư tử:
- Đó là nhiệm vụ của chúng mày. Muốn trị quân phản bội, chúng mày đừng dính vào việc trả thù Tám Đen.
Tám Thẹo hỏi:
- Một mình anh chơi Tám Đen?
James Dean Hùng đáp gọn:
- Ừ!
- Không cần đến bọn này sao?
- Không, dụ được Tám Đen vào phòng thì tao chấp ba Tám Đen.
- Làm thế nào dụ khỉ được?
- Tao đã nói với mày rồi, tao đã có kế. Tao không muốn chúng mày giúp sức vì nhỡ tao chơi nó không xong nó thủ tiêu tao thì còn chúng mày lo trả thù.
Hưng sư tử gật gù:
- Anh nghĩ đúng. Bằng bất cứ giá nào, chúng ta phải hạ thằng Tám Đen.
James Dean Hùng vươn vai:
- Chúng mày cứ tin tao đi, giết Tám Đen dễ như giết ngóe. Nhưng giết nó xong tao sẽ lãnh đủ.
- Tại sao?
- Tao nói mãi mà chúng mày không hiểu. Sẽ có thằng trong phòng này tố cáo tao.
- Nó thù anh hay sao mà tố cáo anh?
- Nó không thù tao nhưng bọn giám thị sẽ dọa giết nó hay dụ nó làm công chức lương tháng vài ngàn.
Hưng sư tử và Tám Thẹo không hỏi thêm gì nữa. Hai đứa ngồi thần ra suy nghĩ lời nói của James Dean Hùng. Một lát sau James Dean Hùng nói:
- Bữa nào tiện dịp hạ Tám Đen, chúng mày giả đò không biết chuyện gì nghe chưa?
- Ai sẽ giúp tay anh?
- Tao nhờ thằng Năm lửa hay những thằng khác.
- Chúng nó làm hỏng việc không?
- Chắc không hỏng đâu. Chúng mày kín tiếng chuyện này kẻo nguy cả lũ.
Hưng sư tử chỉ tay vào miệng:
- Mẹ kiếp, kìm bẻ răng thì răng này gãy thôi chứ đừng hòng biết chuyện mật.
Tám Thẹo tiếp lời Hưng sư tử:
- Tao giống mày đó Hưng sư tử ạ!
Hưng sư tử nghĩ tới chuyện "cách mạng" mà James Dean Hùng nói với nó nhiều lần. Nó thắc mắc:
- Không hiểu bao giờ mình mới làm cách mạng?
James Dean Hùng cười:
- Mày đang tập làm cách mạng đấy!
Hưng sư tử ngạc nhiên:
- Đâu?
- Giết một tên giám thị gian ác là làm cách mạng cũng giống như người ta nổi lên giết một lão Tổng Thống gian ác mà. Giết như vậy, người ta gọi là làm cách mạng.
James Dean Hùng cố giảng giải thật giản dị cho Hưng sư tử biết rõ hành động cách mạng. Tên du đãng này khoái chí:
- Thế thì phải giết sạch bọn giám thị mới được.
James Dean Hùng vỗ vai nó:
- Mở đầu bằng vụ hạ Tám Đen. Thôi chúng mày đi ngủ đi!
Hưng sư tử hỏi:
- Còn anh?
- Tao chưa muốn ngủ. Tao có một chút việc cần thức.
Hai tên du đãng nghe lời James Dean Hùng đi ngủ. Còn nó, nó ngồi ôn lại những kỷ niệm thơ ấu.