Số lần đọc/download: 309 / 22
Cập nhật: 2020-07-08 19:36:12 +0700
Chương 20
B
à bói bài tarot đã biến mất. Có lẽ đã chết. Gánh xiếc phải sắp xếp lại vì vậy họ phải tạm trú thêm ở Burlington.
Thật khó để giấu đi cảm giác có lỗi của Peabody trong việc ra đi của bà Ryzhkova.
Không đành lòng để rời bỏ nó, chiếc xe của bà trở thành nhà của Amos. Anh không muốn dành những ngày tháng của mình ở cùng với Peabody, người khoác vẻ thương xót như một trong những chiếc áo gilê của ông. Tồi tệ nhất là giấc ngủ. Những giấc mơ của Amos tràn ngập hình ảnh của bà Ryzhkova và các lá bài của bà ấy.
Khi từ bỏ việc tìm kiếm, họ rời khỏi Burlington, ngày trôi qua trên những vết xe ngựa, đá, bùn và sự cô đơn. Đêm đó anh chỉ ôm Evangeline. Vào buổi sáng, cô ấy chuyển tất cả đồ của mình sang xe của Amos. Khi vòng tay của Evangeline không thể an ủi, Amos tập trung vào dấu vết cây xô thơm được đốt cháy và tưởng tượng bà Ryzhkova đang mặc cả với Peabody hay thảo luận việc khâu vá với Susanna. Dần dần anh ngày càng hiểu lá bài Ba Thanh Kiếm đâm vào một quả tim, Ryzhkova đã làm anh tan nát.
Anh đã dành nhiều ngày của mình bên Sugar Nip, hài lòng dành hàng tiếng bên một con vật mà không cần quan tâm liệu anh nói hay làm hay than khóc. Sugar Nip chỉ cần thức ăn và sự tử tế, một sinh vật anh hiểu rõ về nó. Một chiều muộn, Amos đến chiếc xe của con ngựa nhỏ để cho nó ăn hành dại và thấy Benno đã ở bên trong, đang gãi túm lông trán của Sugar Nip. Bị giật mình, Amos suýt ngã, nhưng Benno vẫn đứng im.
- Xin lỗi, tôi không có ý làm cậu sợ. Tôi đang hy vọng nói chuyện với cậu. Có gì đó đè nặng trong tôi, điều gì đó đáng lẽ ra tôi nên nói với cậu. - Giọng anh ta như một tiếng thì thầm và đôi mắt anh ta lấp loáng trong bóng tối.
- Tôi đã nhìn thấy điều gì đó mà tôi tin tôi không có ý đó. Evangeline. Trước khi bà Ryzhkova rời đi, tôi đã chứng kiến họ cãi nhau. Lúc đó tôi không nghĩ gì nhiều, nhưng sau khi Ryzhkova bỏ đi và tôi bắt đầu thắc mắc.
Amos giật mình.
- Tôi nói ra điều này vì tôi quan tâm đến cậu và vì cậu rất tốt với tôi. Cậu chưa bao giờ thắc mắc Evangeline đến từ đâu trước khi cô ấy tìm thấy chúng ta sao? Cô ấy làm tôi lo lắng. Bây giờ cậu đã biết tôi, tôi đã cho cậu thấy tôi là ai. Tôi nghĩ cậu tin tôi. Cậu có thể nói như vậy với cô ấy không? - Anh ta đặt tay lên vai Amos như thể làm anh đứng vững thêm.
Amos cảm thấy sự bực tức đang tăng lên. Anh đá đống rơm.
Benno tiến về phía trước, dừng lại trên ngưỡng cửa. - Tôi nghĩ đôi lúc thật khó để tự chăm sóc bản thân, - Anh ta trầm ngâm nói - Chúng ta trông mong bạn bè làm việc đó cho chúng ta. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Tôi chỉ nghĩ để cảnh báo cậu và thật ích kỷ, để cho đầu óc tôi thanh thản. Tôi đã làm vậy. Tôi chỉ muốn hỏi ràng cậu có nghĩ tại sao cô ấy tự tử hay không. - Anh ta chà ngón cái lên một khớp đốt ngón tay bị trầy xước bên tay trái - Và tại sao Ryzhkova lại bỏ đi. - Benno nhảy xuống và để Amos ở lại với suy nghĩ của anh.
Mất một tiếng trước khi Amos cảm thấy đủ thích hợp để rời khỏi xe ngựa.
Ông Peabody đồng ý cho Amos một khoảng thời gian để bình tâm lại, nhưng sau hai thị trấn, Amos chẳng làm gì ngoài việc quét dọn sau những con vật, Peabody đã kéo anh sang một bên.
- Làm việc thôi Amos.
Ông bắt Amos ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn tính và làm rối bù đầu anh mà không cần biết ích lợi của một chiếc khăn quàng đầu đã bắt đầu rối tung.
- Sự biếng nhác là kẻ thù của chúng ta và không bao giờ làm đầy ví của một người đàn ông. - Nhìn nét mặt lúng túng của Amos, ông nói thêm - Tiền có một cách làm thay đổi quan điểm của một người. Chúng ta tìm thấy ở cháu điều gì đó. Sự táo bạo, chàng trai của ta. Không có gì kích thích tinh thần như sự táo bạo. - Dưới bóng chiếc mũ của ông, đôi mắt Peabody mệt mỏi. Amos biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Chiếc chuồng của Chàng trai Hoang Dã xuất hiện trở lại. Evangeline đứng bên cạnh anh khi tấm rèm nhung được kéo khỏi các thanh chắn. Cô chỉ biết Amos như một người bói bài, anh thích công việc đó hơn. Anh rút cánh tay khỏi cô.
Peabody chạm một bàn tay đeo găng lên vai Amos. - Chỉ một thời gian thôi, cho tới khi chúng ta có thể nói chuyện về một công việc cho cháu.
- Có thật không có gì khác không? - Evangeline hỏi.
- Tiết mục diễn dưới nước của cháu hầu như không phù hợp cho hai người, - Peabody ho - Amos vẫn là một Chàng trai Hoang Dã mà không có gì so sánh được. Cậu ấy rất tuyệt vời. Nó có thể khai sáng cho cháu khi nhìn thấy cậu ấy ở đỉnh cao sức mạnh. Rất đáng chú ý.
Nhưng sự tuyệt vọng làm cho tiết mục này trở nên đáng sợ. Những người phụ nữ la hét và yếu ớt hơn họ trước đây, và gánh xiếc bắt đầu cho Amos một nơi ngủ rộng rãi. Tiền đến đúng như Peabody đã hứa, dù sức hút ít hơn.
- Niềm vui đã ra đi, - Peabody nói sau khi đóng cửa một show diễn vắng khách - Nghệ thuật quảng cáo, đồng nghiệp tốt của tôi, không phải chuyện gì cũng có thể.
Amos đồng ý. Sự biến mất là phần diễn duy nhất tạm được. Khi anh để cơ thể lắng nghe hơi thở của thế giới và biến mất, trong khoảnh khắc quý giá này anh trút bỏ được nỗi đau; nó chỉ trở lại trong bóng tối, khi anh ôm chặt Evangeline và nhớ đến những lời của Benno.
Sau khi Amos bị ném hoa quả thối ở Wellston, Peabody đã nói chuyện với anh trong khi anh vẫn ở trong chuồng. Amos mặc áo để che cơ thể trần truồng của mình. Những thứ anh từng yêu thích các thanh sắt lạnh giá, cọng rơm chạm vào da thịt anh giờ đây trở nên khó chịu; Anh mất công việc xem bói quen thuộc và sự riêng tư. Anh mất ngôn ngữ anh đã sử dụng cùng với thầy của mình và được nhìn mà không hề sợ hãi. Peabody ngồi bên cạnh anh, một thái độ chán nản về anh, không để ý gì đến mùn cưa và bụi bẩn bám vào quần áo ông.
- Ta cũng nhớ bà ấy. Ta thấy có một sự trống rỗng. - Ông vỗ vào ngực gần tim mình - Bà Ryzhkova có một sự hiện diện xuất sắc của bà ấy. Nhưng... - Ông ngắt quãng chỉ lên nóc chuồng - hãy tiếp tục, chúng ta phải tiếp tục.
Amos nhăn mặt nhưng gật đầu. Mọi thứ về Peabody dường như luôn sẵn sàng bung ra, trong khi bên trong ông dường như mãi mãi co lại. Anh chạm má vào vai Peabody, sau đó rời khỏi xe ngựa, đi qua cửa như lúc anh còn nhỏ.
Đêm đó anh vùi mặt vào trong mái tóc của Evangeline và cô ấy ôm anh, khi biết rằng cô ấy đã khiến bà Ryzhkova bỏ đi chắc chắn như cô đã giết bà của mình.
Bụng Evangeline bắt đầu tròn. Họ không nói về nó cho tới khi nó không thể không nhận ra.
- Anh phải dạy em. - Cô nói với Amos khi họ đi về phía nam. Cô gối đầu lên tay áo sơ mi của anh. Một tay anh giữ dây cương ngựa; tay kia anh lần cổ Evangeline. với câu hỏi của cô, đôi mắt anh lơ đãng trên đường.
- Đọc lá bài tarot. - Cô nói - Chúng ta sẽ là một cặp đôi đẹp.
Một viên sỏi bắn ra xoay tít khi bánh xe trượt qua nó. Những con đường không bao giờ dễ dàng ngoại trừ ở những con đường mòn ở ngoại ô New York và Philadelphia, nhưng giờ đây Amos phải chú ý mọi hố sâu và gốc cây mà mỗi lần nảy lên với cái bụng bầu của Evangeline. Anh lắc đầu. Ryzhkova sống trong những lá bài, những cái chạm cuối cùng của bà khiến anh không thể quên được. Mỗi lần anh cầm chúng, anh cảm nhận được chút hài hước trước đây của bà, sự cọ xát ngón cái cong của bà trên tay anh. Chúng quá riêng tư để làm việc cùng, quá thân thiết.
- Xem anh đóng Chàng trai Hoang Dã không thể chịu đựng nổi. - Evangeline chuyển đề tài và bắt đầu tìm kiếm bộ bài nằm ở giữa họ trên ghế ngồi - Đó không phải là anh. Có lẽ chỉ khi anh còn nhỏ, còn bây giờ thì không. Nó đang nhìn anh chết dần, - cô nói khi đưa cho anh xem một lá bài có hình ảnh một người đàn ông bị xiên cọc - nó cũng giết chết em.
Anh nhìn lại con đường, nghĩ đến những điều anh định nói với cô: rằng anh đã mơ đến việc bỏ đi cùng với cô; rằng anh mong ước xây cho họ một ngôi nhà có gà, có lẽ cả một con chó mà anh từng mong ước. Anh cũng sợ rằng giống như cô đến với anh vào buổi đêm, một ngày nào đó cô cũng sẽ rời bỏ anh. Có lẽ sẽ tốt nhất, như Peabody nói, nếu họ tiếp tục tiến lên. Anh đã nghĩ ngợi nhiều lần về những lời nói của Benno, nhưng không nói với cô về nó. Anh không thể hỏi quá khứ của cô, khi mà anh không biết gì về quá khứ của mình.
Evangeline đập đập các lá bài với nhau và đập chúng vào chân Amos, yêu cầu một câu trả lời.
Anh giật dây cương khiến con ngựa dừng lại và lướt nhanh những ngón tay qua bộ bài. Phía trước cánh cửa màu vàng của xe Benno biến mất trong những hàng cây. trong chốc lát anh nghĩ đến việc ghép lá bài này với lá bài khác, nhưng sự râm ran trong xương sống anh nói rằng một lá bài là đủ. Anh ấn lá bài Sức Mạnh vào tay Evangeline.
Cô trầm tư trước khi nói:
- Em không thể bơi lâu hơn được nữa. Sẽ rất ít người muốn xem Người cá Atlantis và cái bụng lớn của cô ấy.
Anh siết chặt tay cô, ấn lá bài này giữa chúng làm nóng nó.
- Peabody đã nói như vậy. Em phải tìm công việc khác trong thời gian em sinh, công việc của em sẽ kết thúc.
Amos nuốt khan. Peabody không thể mất hai thu nhập trong một mùa, và thêm một cái miệng ăn khác. Anh giật mạnh dây cương. Con ngựa phản đối nhưng bắt đầu đi.
- Sẽ tốt hơn khi làm việc gì đó mà không làm anh đau. - Cô nhẹ nhàng nói - Em nghĩ anh sẽ không còn phải nghe thấy những tiếng la hét và những cái nhìn chằm hay những con côn trùng và con mưa. - Cô gạt một con muỗi đốt sưng cổ tay Amos và phần thịt bị cào xước.
- Trước đây anh trông khỏe mạnh. Một người đàn ông khỏe mạnh mà em muốn được thấy lại.
Anh nghe thấy sự khao khát trong giọng nói của cô và nhớ lại những người phụ nữ đã thở dài như thế nào trong suốt buổi đọc lá bài; bà Ryzhkova đã nói đó là âm thanh của một tinh thần suy sụp.
- Em tin em sẽ làm được. Em phải thú nhận rằng đôi lúc em thấy mệt mỏi với nước. Nó làm em xói mòn như một con sông làm xói mòn bờ của nó.
Anh gật đầu, nhưng khuôn mặt anh trở nên buồn rầu. Ngôn ngữ của họ là một trong hai ý nghĩa, một nhược điểm của những lá bài. Khi đưa lá bài Sức Mạnh cho cô ấy, anh hy vọng cô ấy có thể thấy nó như sự an ủi, rằng anh sẽ bảo vệ cô. Chấp nhận và tất cả sẽ trở nên tốt đẹp; anh sẽ học cách để trở nên vui vẻ hơn, để chăm sóc cô. Nhưng cô đang phá vỡ, và vì vậy đã tìm kiếm một ý nghĩa cũ hơn, một ý nghĩa duy nhất đối với họ, kể từ khi anh quỳ xuống và đặt đầu vào tay cô, con sư tử bằng lòng với người phụ nữ.
Xe xóc nảy lên và Evangeline ngã về phía góc ghế. Amos tóm được cô và kéo cô sát vào anh. Evageline rúc vào vòng tay. Sau một lúc, hai mí mắt cô dần khép lại, những tĩnh mạch xanh nhạt nổi trên da cô. Anh sẽ dạy cô bài tarot, anh muốn giữ cô bên mình. Khi màn đêm buông xuống họ sẽ có bài học mà đã mang anh đến với Evangeline nhưng anh phải trả giá bằng bà Ryzhkova. Xương sườn anh thắt lại. Anh sợ cái ngày ngồi trong xe của Ryzhkova, anh sẽ dạy cô cách nói dối.