Love gives light even in the darkest tunnel.

Anonymous

 
 
 
 
 
Tác giả: Dư Hoa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Vũ Công Hoan
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 44
Cập nhật: 2023-03-26 23:06:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ứa Tam Quan nói với Hứa Ngọc Lan:
Năm nay là năm một nghìn chín trăm năm mươi tám, thành lập công xã nhân dân, có phong trào đại nhẩy vọt, cả nước làm gang thép, còn quái quỉ gì nữa không biết? ở thôn quê, ruộng đất của ông nội và của chú Tư bị nhà nước thu hồi,từ nay trở đi không còn ai có ruộng đất riêng, ruộng đất đều thuộc về Nhà nước, muốn cấy lúa trồng màu phải thuê ruộng của Nhà nước, đến mùa phải nộp thóc lúa cho Nhà nước, Nhà nước giống như địa chủ trước kia, đương nhiên Nhà nước không phải địa chủ, phải gọi là Công xã nhân dân…. Nhà máy tơ của anh cũng tổ chức luyện gang thép, đã xây trong nhà máy tám cái lò cao nhỏ, anh và bốn người nữa trông coi một lò, anh hiện giờ không phải Là Hứa Tam Quan chuyên chở kén tằm của Nhà máy tơ, anh hiện giờ là Hứa Tam Quan thợ gang thép của Nhà máy tơ. Bọn họ đều gọi anh là Hứa gang thép. Em có biết tại sao phải luyện ra nhiều gang thép như thế không? Người là gang, cơm là thép, gang thép là lương thực của Nhà nước, là lúa và tiểu mạch của Nhà nước, là thịt và cá của Nhà nước, cho nên luyện gang thép là trồng lúa trên đồng ruộng…
Hứa Tam Quan nói với Ngọc Lan:
Hôm nay anh đi loanh quanh ra phố, trông thấy rất đông người đeo băng đỏ ra ra vào vào từng gia đình, thu sạch xoong nồi, bát đĩa, gạo ngô, mỡ muối tương dấm, anh nghĩ một hai hôm nữa họ sẽ vào nhà mình thu những thứ đó, họ bảo từ nay trở đi không ai được nấu cơm ở nhà mình, muốn ăn cơm phải đến nhà ăn tập thể. Em có biết cả thành phố có bao nhiêu nhà ăn tập thể không? Dọc đường đi qua, anh đã trông thấy ba nhà ăn tập thể, Nhà máy tơ của anh một cái, Đền Thiên Ninh một cái, Chùa ông sư cũng sửa thành nhà ăn, sư trong chùa vị nào cũng đội mũ trắng, đeo tạp dề trắng, trở thành các đầu bếp, cả Rạp hát ở trước nhà mình cũng biến thành nhà ăn, em có biết bếp của nhà ăn Rạp hát ở đâu không? ở ngay trên sân khấu, một lô xích xông vai đào vai kép vai hề hát Việt kịch, đều vo gạo nhặt rau trên sân khấu, nghe nói diễn viên đóng vai nam là tư vụ trưởng, diễn viên đóng vai hề là phó tư vụ trưởng…( Tư vụ trưởng là chức quản lý đại đội trong quân đội- ND ).
Hứa Tam Quan nói với Hứa Ngọc Lan:
Hôm kia anh dẫn cả nhà mình đến Nhà ăn tập thể Nhà máy tơ ăn cơm, hôm qua anh dẫn cả nhà đến nhà ăn tập thể Đền Thiên Ninh ăn cơm, hôm nay anh dẫn cả nhà đến nhà ăn tập thể Rạp hát ăn cơm. Nhà ăn Đền Thiên Vũ thức ăn ít thịt quá, các nhà sư trước kia ăn chay, cho nên ít thịt. Hôm qua khi chúng mình ăn thịt xào ớt tươi ở đó, em chẳng nghe thấy người ta nói “đây không phải ớt xào thịt, mà là ớt thiếu thịt” đó sao? Trong ba nhà ăn tập thể, em và các con đều thích Nhà ăn Rạp hát, còn anh vẫn thích nhà ăn tập thể Nhà máy tơ của bọn anh. Nhà ăn Rạp hát, thức ăn ngon, nhưng lượng ít quá. Nhà ăn tập thể của Nhà máy tơ bọn anh, thức ăn nhiều, thịt cũng lắm, anh ăn thấy hài lòng thoả mãn. Sau khi ăn ở nhà ăn Đền Thiên Ninh, anh không nấc, ăn ở nhà ăn Rạp hát anh cũng không nấc, nhưng ăn ở nhà ăn Nhà máy tơ, no nấc suốt đêm, nấc cho đến sáng. Ngày mai anh dẫn nhà mình đi ăn ở nhà ăn tập thể Uỷ ban nhân dân Thành phố, cơm và thức ăn ở đó ngon nhất toàn thành. Ông Phương thợ rèn bảo anh thế, ông ấy bảo đầu bếp ở đấy toàn là những đầu bếp ở khách sạn Thắng Lợi trước kia, đầu bếp của khách sạn Thắng Lơị chế biến thức ăn, chắc chắn phải tốt nhất cả thành phố. Em có biết món thiện nghệ nhất của họ là gì không? Đó là món gan lợn xào….
Hứa Tam Quan nói với Hứa Ngọc Lan:
Ngày mai nhà mình không đi ăn cơm ở nhà ăn tập thể Uỷ ban nhân dân Thành phố nữa, ăn ở đấy một bữa cơm, anh mệt phờ râu trê, có đến một phần tư dân số toàn thành phố kéo đến đấy ăn cơm, ăn một bữa cơm mệt hơn đánh trận, chen bẹp ba thằng con trai nhà mình, quần áo lót của anh ướt đẫm mồ hôi, ở đó người ta lại còn đánh rắm thối inh, mình lợm giọng không sao nuốt nổi. Ngày mai nhà mình đến ăn ở nhà ăn Nhà máy tơ em nhé! Anh biết em và các con muốn ăn ở nhà ăn Rạp hát, nhưng nhà ăn tập thể Rạp hát đã đóng cửa, nghe đâu nhà ăn tập thể Thiên Ninh hai ba ngày nữa cũng đóng cửa, chỉ có nhà ăn tập thể Nhà máy tơ bọn anh vẫn chưa đóng cửa, nhưng chúng mình phải đi sớm, đi muộn sẽ chẳng còn gì mà xơi…..
Hứa Tam Quan nói với Hứa Ngọc Lan:
Các nhà ăn toàn thành phố đều đã đóng cửa, những ngày tốt đẹp đã qua rồi, từ nay trở đi chẳng còn ai quản chúng mình ăn gì nữa, liệu có phải mình trở lại quản chính mình hay không? Nhưng chúng mình ăn bằng gì?
Hứa Ngọc Lan nói:
Dưới gầm giường vẫn còn hai hũ gạo. Thời gian đầu bọn họ đến nhà mình thu xoong nồi, bát đũa, gạo ngô, muỗi mỡ tương dấm, em tiếc hai hũ gạo này, tiếc số gạo bố con anh chắt bóp để gíành, đã không đem nộp…
Chuyện Hứa Tam Quan Bán Máu Chuyện Hứa Tam Quan Bán Máu - Dư Hoa Chuyện Hứa Tam Quan Bán Máu