Số lần đọc/download: 2415 / 49
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Chương 19
T
ôi không thể tin vào khứu giác của mình lúc về đến nhà. Căn hộ thơm nức mùi cà phê. Cà phê ngon. Cà phê đậm đặc.Và còn một mùi khác nữa. Tôi không muốn xác định, nhưng tôi có linh cảm chắc chắn là có thứ đang nướng.Mary Catherine đang kéo một khay bánh xốp lúc tôi vào bếp.
Bánh xốp việt quất. Tôi vốn thích bánh xốp việt quất. Một cô gái như cô không thể ăn hết sáu cái bánh xốp trong bữa sáng, đúng không? Liệu cô ta có chia cho tôi một cái không đây?Căn bếp nữa chứ. Nó sáng lấp lánh. Mọi thứ đều sáng loáng, từng cái bát đựng ngũ cốc. Đội Quét dọn đâu?- Mary Catherine?- Ông Bennett, - Mary Catherine nói, cô gạt mớ tóc vàng hoe khỏi mặt lúc để bánh xốp lên bếp lò.
- Mọi người đâu cả rồi? Sáng nay, tôi ngỡ mình là nàng BạchTuyết bước vào nhà của các chú lùn. Một lô giường nho nhỏ, nhưng chẳng thấy dấu vết một ai.- Các chú lùn đi học rồi, - tôi nói.Mary Catherine nhìn tôi vẻ dò hỏi,y như những gì tôi đã thấy trên mặt xơ Sheilah.- Các cháu đi lúc mấy giờ? - Cô hỏi.
- Khoảng tám giờ, - tôi nói và không thể rời mắt khỏi những cái bánh xốp đang bốc hơi nghi ngút trên nóc lò.- Vậy tôi sẽ bắt đầu từ lúc bảy giờ, thưa ông Bennett. Không phải là chín giờ. Sẽ là vô lý nếu tôi đi suốt một quãng đường dài đến đây để giúp việc mà ông lại không để tôi làm.
- Tôi xin lỗi. Và tên tôi là Mike, cô nhớ chưa? - Tôi nói. - Còn những cái bánh xốp...- Để sau bữa sáng. Ông có thích ăn trứng không? - Cô nói. - Mike.Sau bữa sáng ư? Tôi nghĩ. Tôi tưởng dùng chúng để ăn sáng. Có lẽ giúp việc kiểu này sẽ sớm phải nghỉ thôi.- Trông ngon quá nhỉ? - Tôi hỏi.
- Thịt xông khói hay xúc xích đây ạ? - Cô nói.Có lẽ không đến nỗi thế đâu, tôi nghĩ rồi mỉm cười và lắc đầu.Tôi đang cân nhắc một quyết định có lợi cho tấtcả thì cảm thấy điện thoại di động của tôi rung. Tôinhìn tên người gọi. Là sếp. Tôi nhắm mắt và thầm muốn xóa số của ông trên màn hình.