It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Necromancer
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4191 / 174
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
ới mái tóc dài được túm lại thành chùm, đầu đội một chiếc mũ của đội bóng chày Dodgers đã bạc màu, đôi mắt to đằng sau cặp kính dày cộm, và bộ quần áo to phải đến hai số so với cỡ người, Bá tước Saint-Germain di chuyển trong âm thầm, ngang qua Sảnh Đi tại sân bay Heathrow, London. Bước ra ngoài vào buổi đêm ẩm ướt lạnh lẽo, anh ta lôi chiếc di động trong túi và kiểm tra tin nhắn.
Có một tin. Không hiện số. Tin nhắn khá đơn giản: Cấp 3, khoảng 243.
Anh ta quay lại và hướng về bãi đậu xe, leo lên cầu thang đến tầng 3. Anh vừa di chuyển, vừa kiểm tra số điện thoại. Đột nhiên một bóng đen tách ra từ vùng tối và lần theo bước đi của anh.
“Ông có cần gọi taxi chăng?”
“Palamedes,” Saint-Germain thầm thì, “Đừng làm thế. Cậu khiến tôi đau tim đấy.”
“Không thể nào. Anh biết tôi ở đó mà, phải không.”
Saint-Germain gật đầu. “Tôi ngửi thấy cậu.”
“Ý anh là tôi bốc mùi sao?”
“Cậu có mùi cây đinh hương. Ồ, dù sao thì gặp lại bạn cũ thật tốt.” Người Pháp nói, dùng phương ngữ Persian vốn đã biến mất cả thế kỉ trước.
“Tôi chỉ ước sao chúng ta ở trong một hoàn cảnh vui vẻ hơn.” Người đàn ông to lớn trọc đầu nói. Anh ta cầm giúp hành lí cho Saint-Germain. Người Pháp cố chối từ, nhưng Hiệp sĩ Saracen mặc kệ anh ta. “Tôi đã gửi tin nhắn cho chủ nhân,” hiệp sĩ tiếp tục câu chuyện với cùng loại ngôi ngữ cổ xưa. Cả hai người bất tử đều quá kinh nghiệm với việc đối phó với những kẻ nghe lén, nhưng họ cũng biết rằng tại London có nhiều camera bảo vệ hơn bất kì thành phố nào khác trên Trái đất. Nếu có ai thấy họ lúc này đây cũng chỉ thấy một gã tài xế taxi London đang đón khách mà thôi.
“Chủ nhân của cậu sao rồi?” Saint Germain hỏi thận trọng.
“Vẫn rất giận anh. Có lẽ anh đã tặng một món quà cho những người đang lo lắng như họ.” Palamedes đáp, miệng cười lớn.
“Ông ta sẽ giúp tôi chứ?” Saint-Germain lo lắng hỏi.
“Tôi không biết. Tôi sẽ nói giúp cho anh. Cả Shakespeare nữa, mà anh biết ông ấy khéo mồm thế nào rồi đấy.” Họ dừng lại trước một chiếc taxi màu đen và Palamedes mở cửa để người Pháp ngồi vào. “Anh sẽ phải trả giá,” hiệp sĩ nói nghiêm túc.
Saint-Germain siết chặt tay bạn mình. “Bất cứ gì. Tôi sẽ trả bất kì điều gì để đưa vợ tôi về.”
“Thậm chí cả sự bất tử?”
“Dù là thế. Bất tử làm gì chứ, nếu không được sống với người phụ nữ tôi yêu?”
Một nỗi buồn vô tận thoáng qua trên khuôn mặt của hiệp sĩ. “Tôi hiểu,” anh ta đáp nhẹ nhàng.
“Đây là bạn tôi Ma ka tai me she kia kiak,” Billy the Kid nói khi con thuyền nhỏ đang lướt sóng trên vịnh San Francisco.
Người đàn ông gật đầu chào Machiavelli, giọng lè nhè: “Để thuận tiện, xin cứ gọi tôi là Black Hawk.” Anh ta đang mặc, giống như Billy, quần jeans bạc màu, đôi ủng cao bồi đã cũ và áo thun. Tuy nhiên, trong khi Bill khá gầy gò, Hawk lại tương đối vạm vỡ. Anh ta xử lí con thuyền hết sức dễ dàng.
Bill đập vào vai anh ta. “Đằng kia, xe của tôi ở Pier…”
“Tôi đã kiểm tra. Xe anh không còn ở đó.” Black Hawk nói, rồi cười lớn trước vẻ mặt choáng váng của Billy.
“Ăn cắp! Có kẻ nào đó đã ăn cắp xe của tôi!” Anh ta chuyển qua tiếng Ý. “Thật… thật tội lỗi!”
Machiavelli vẫn giữ vẻ mặt không chút biểu cảm. “Tôi dám cá Nữ phù thủy đã lấy nó.”
Billy gật đầu lia lịa. “Ông nói đúng. Nhưng rồi, bà ta sẽ trông nom nó, đúng không? Ý tôi là, bà ta biết nó là một chiếc xe cổ và sẽ giữ gìn nó cẩn thận?”
Machiavelli bắt gặp ánh mắt của Black Hawk và ông phải nhìn chỗ khác ngay trước khi gã lại cười. “Tôi tin chắc đã đọc đâu đó trong đống hồ sơ của mình rằng Perenelle Flamel chỉ vừa mới học lái xe gần đây.” Ông vô tư đáp.
Billy đổ sụp xuống một bên tàu như thể ai đó vừa đánh anh ta. “Bà ta sẽ làm hỏng nó. Bà ta sẽ phá bộ truyền động, cũng có thể làm cho mấy cái lốp đó mòn vẹt đi. Kiếm mấy cái lốp trắng đó khó lắm!”
“Nhưng tin vui là,” Black Hawk cười nói, “trong khoảng một giờ tới, anh sẽ không phải dùng một cái xe nào cả. Lần cuối cùng tôi thấy chủ nhân tức giận cỡ này là tháng 4 năm 1906… và anh biết chuyện gì xảy ra sau đó rồi đấy.”
Khuôn mặt Billy nhăn nhó hờn dỗi. “Tôi không hiểu sao anh lại vui thế. Tôi đã tính để lại cho anh chiếc xe đó trong di chúc đấy.”
“Đa tạ.” Black Hawk nhún vai. “Nhưng tôi không ham hố mấy cái Thunderbird; tôi ưa Mustang hơn.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 4 - Kẻ Chiêu Hồn Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 4 - Kẻ Chiêu Hồn - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 4 - Kẻ Chiêu Hồn