Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hai Tên Lái Buôn
àu "Bọ Cạp" tiến về phía hòn đảo giam tù nhân. Lần này Đanien chỉ sai Mazipan cùng với mấy tên nữa lên bờ. Đanien muốn thanh toán ngay cho xong chuyện hai tên tù nhân để hắn còn chuẩn bị đương đầu với chuyến hàng của Matinđa. Đây là một vụ khó nhằn, như đưa một hạt cứng vào hai hàm răng khỏe của Đanien. Hạt cứng thật đấy, nhưng Đanien không muốn lè ra. Chẳng phải vì món vàng kếch xù của tàu Matinđa hấp dẫn, mà chính vì hoàn cảnh hiểm nguy của vụ này. Đanien ưa liều lĩnh, thích xông vào nơi nguy hiểm. Hắn muốn trở thành tên cướp biển mạnh nhất có thể hoàn thành những việc không ai làm nổi.
Cơm chiều xong, Đanien tự rót cho mình một cốc rum, rồi sai "Thú Biển" dẫn hai người lái buôn vào. Lúc này thuyền trưởng có vẻ như muốn có người để nói chuyện.
Hai người lái buôn bị nhốt trên đảo râu ria mọc xồm xoàm, da bị cháy xém và gầy đi chút ít. Đanien bảo họ ngồi, rồi vừa nhấm nháp ly rượu vừa ngắm một cách khoan khoái.
- Hình như chút ít khí trời trên biển này cũng làm cho hai ông kha khá lên đấy chứ. - Đanien nói. - Một ít ngày nghỉ ngơi giữa thiên như thế này tất nhiên cũng phải tốn kém đôi chút.
Hai người lái buôn ngồi lặng im. Cả hai đều tưởng rằng mình sẽ được tự do vì đã có tiền chuộc Họ cứ nghĩ tới món tiền chuộc khổng lồ để đổi lấy tự do là đã buồn ủ rũ cả người. Dĩ nhiên cả hai đều muốn thoát khỏi tay bọn cướp, nhưng lúc này khi tự do chỉ còn một bước ngắn nữa là đạt được thì họ lại xót xa cay đắng vì phải mất quá nhiều tiền bạc. Người tên Oét lại càng ủ rũ hơn. Thà hắn cho đi một cánh tay hay một cẳng chân mà tiền bạc vẫn còn nguyên thì hơn. Hắn quí tiền bạc hơn cả mạng sống của mình.
Bỗng Đanien lên tiếng hỏi:
- Trong hai người, ai là Oét?
Người lái buôn nhỏ người giật mình đánh thót một cái, lắp bắp:
- Dạ, tôi... tôi ạ.
- Những đứa con của ông không đồng ý đưa tiền để chuộc ông. Chắc là chúng bị ông đối xử rất tệ nên bây giờ chúng mới gạt ông ra rìa như thế chứ!
Oét run lập cập. Những ý nghĩ trái ngược nhau đang dồn dập trong đầu hắn. Hắn rất thú vị khi biết rằng chưa một đồng xu nào của hắn lọt vào túi bọn cướp. Những đứa con của hắn đúng là biết suy nghĩ chín chắn. Chúng theo gót cha chúng được đó. Mặt khác, hắn nghĩ như thế có nghĩa là những đứa con đỏ da thắm thịt của hắn đã đưa hắn vào chỗ chết mà không hề chớp mắt một cái nào. Chúng chẳng thèm bận tâm đến cha chúng, mặc cho những gì xảy ra cho cha chúng nếu như chúng cứ trì hoãn việc gửi tiền hoặc nhất định không nhả ra một đồng nào.
- Có thể ông có một người bạn nào đó muốn trả cho ông?
Oét nhìn chằm chằm vào mặt Đanien, và bối rối. Một người bạn ư? Hắn mà lại có một người bạn, nhất là một người có gan vung tiền ra để chuộc hắn thoát khỏi tay bọn cướp như trong trường hợp này?
"Mình chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện kết bạn với ai", hắn lẩm bẩm. Lúc này hắn mới chợt thấy rằng suốt cả cuộc đời hắn chưa hề có một người bạn nào quan tâm săn sóc đến hắn. Một nhà buôn giàu không bao giờ có bạn. Hắn có nhiều tiền. Và không một ai có thể địch được với hắn về mặt tiền của. Hắn chẳng bận tâm đến việc mọi người ghét hắn, kể cả những đứa con của hắn. Chính hắn cũng ghét mọi người thậm tệ kia mà. Lúc này hắn cũng muốn có một người bạn đem tiền chuộc hắn, nhưng dĩ nhiên là không phải tiền của hắn. Song hắn chẳng có một người bạn nào như thế cả. Và nếu như hắn có bạn thì bạn hắn sẽ vui mừng vì đã loại được hắn.
Oét cúi gằm mặt xuống.
- Tôi không có cách nào khác giúp ông được. - Đanien nói. - Như thế có nghĩa là ông đã xây xong cho ông một con đường đi xuống địa ngục. Nếu như ông đã dạy dỗ con ông để cho chúng không hề nghĩ tới mạng sống của ông, thế rõ ràng chỗ xứng đáng nhất đối với ông là ở bên cạnh quỉ sứ.
Oét than thở, rền rĩ.
- Tôi sẽ cố gắng thu xếp với con tôi.
- Ông điên rồi à? - Đanien nói. - Không phải đến lúc gay go như thế này mới cố hòa hợp với con cái, ông phải đối xử tử tế và âu yếm với chúng từ thuở chúng còn thơ dại. Có như vậy chúng mới không ngoảnh mặt làm ngơ và ruồng bỏ ông trong những lúc như thế này!
"Thú Biển" bật lên một tràng cười:
- Hãy lắng nghe những điều thuyền trưởng răn dạy.
Đanien hất tay tỏ vẻ sốt ruột, rồi ra lệnh:
- Quẳng nó xuống biển! Còn mày đừng có huyên thuyên nữa.
"Thú Biển" lôi xềnh xệch Oét đi. Oét run rẩy như gà bị cắt tiết, miệng rên rỉ van lơn. Đanien nhấp thêm một ngụm rượu rồi quay về phía người lái buôn thứ hai:
- Thế nào? - Đanien nói. - Còn ông thì thế nào? Con cái nó chưa đến nỗi bỏ rơi ông. Chắc ông cũng được gọi là một ông bố tốt đấy chứ?
Nhìn thấy số phận bi thảm của Oét, người lái buôn đầu hói mặt cắt không còn hột máu.
- Dạ, thực thà mà nói. - Hắn nói bằng một giọng run run. - Tôi là một người cha quá tốt đối với con cái. Vợ tôi cũng là một người đàn biết nuôi dạy con gái nên người. Chúng đều là những đứa con trung thực và một tôn trọng người khác. Vợ tôi luôn luôn chăm sóc đến con cái, đôi khi còn bênh vực chúng trước mặt tôi.
Đanion phá lên cười:
- Thật tốt cho ông vì ông quá thực thà như thế. Tôi hy vọng khi về nhà ông càng yêu mến chúng hơn đấy.
- Vâng, dĩ nhiên phải thế ạ. - Người lái buôn đầu hói vội tán đồng ý kiến. - Bây giờ thì tôi hiểu rằng tiền bạc chẳng có nghĩa gì hết. Ông Oét kia giàu hơn tôi rất nhiều, nhưng của cải chẳng giúp gì cho ông ấy nữa rồi!
Bỗng nhiên tâm trạng của Đanien thay đổi.
Nhìn thấy tên "Thú Biển" đã trở lại, hắn quát:
- Đem tên hói điên khùng này đi. Cho cái bụng thối chứa đầy luân lý rởm này vào nhà giam. Cho hắn ngồi suy nghĩ thêm xem hắn còn để lại được bao nhiêu tiền. Một tên lái buôn thì công việc là đếm tiền chứ không phải là dạy luân lý. Đêm nay thằng Mazipan chịu trách nhiệm đưa hắn về cái gia đình quí hóa của hắn. Đã đến lúc phải thanh toán cho xong các chuyện vớ vẩn này đi!
Đanien nổi cáu, nốc thêm vài cốc rượu nữa. Hôm ấy, không còn ai dám đến gần Đanien. Hắn đang ở trong tâm trạng căng thẳng khủng khiếp.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển