Số lần đọc/download: 1243 / 17
Cập nhật: 2017-09-17 02:19:14 +0700
Chương 19
J
eanne Lalochère đột ngột thức dậy. Chị tra cái đồng hồ đeo tay để trên cái táp-đờ-nuy; đã quá sáu giờ rồi.
— Mình không nên dềnh dàng.
Nói thế nhưng chị vẫn rề rà một lát để xem xét anh chàng của chị, trần truồng, đang ngáy. Chị nhìn anh ta toàn thể, rồi nhìn chi tiết, và nhất là ngắm nghía một cách chán nản và bình thản cái vật đã làm cho chị bận rộn nguyên một ngày và hai đêm, bây giờ trông giống một em bé bụ bẫm sau khi bú hơn là một chàng trai trẻ cường tráng.
— Anh ấy đúng là một con vật với cái của này.
Chị nhanh chóng mặc quần áo, quẳng mấy thứ đồ vào cái túi hổ lốn của mình, nguệch ngoạc qua loa mắt mũi một chút.
— Làm sao để mình đừng có đến muộn. Nếu mình muốn đón được con gái. Vì mình biết tính Gabriel rồi. Thế nào họ cũng đúng giờ. Ngoại trừ là cu cậu gặp phải chuyện gì.
Chị siết chặt thỏi son vào trái tim mình.
— Hy vọng là cậu ấy không gặp chuyện gì cả.
Bây giờ thì chị đã hoàn toàn sẵn sàng. Chị nhìn anh chàng của chị một lần nữa.
— Nếu anh ấy đến tìm mình. Nếu anh ấy năn nỉ. Có lẽ mình sẽ không từ chối. Nhưng mình sẽ không còn là đứa phải chạy theo nữa.
Chị nhẹ nhàng đóng cửa lại sau mình. Nhân viên khách sạn gọi cho chị một chiếc tắc-xi và đúng rưỡi, chị đã có mặt ở nhà ga. Chị nhìn kỹ hai phía rồi đi vào bến đợi tàu. Chỉ lát sau, Zazie đến nơi với một gã đi theo hộ tống, xách cái va-li của nó.
— Ơ kìa - Jeanne Lalochère nói - Marcel[78] đấy à.
— Thì bà thấy đấy.
— Mà con bé đang ngủ đứng kia kìa!
— Chúng tôi đã vui chơi suốt đêm. Hãy bỏ qua cho nó.
Tha lỗi cho cả tôi vì tôi phải rút đây.
— Tôi hiểu thôi. Thế Gabriel?
— Không sáng sủa lắm. Chúng tôi phải tránh đi. Chào cô bé nhé.
— Chào ông… - Zazie nói như đang ở đâu đâu ấy. Jeanne Lalochère đưa nó vào trong khoang tàu. - Thế nào, con chơi đùa vui vẻ chứ?
— Chỉ vậy vậy thôi.
— Con có được thấy mê-trô không?
— Không.
— Ơ, thế con đã làm gì nào?
— Con già đi.
HẾT