Nguyên tác: Pas D'orchidées Pour Miss Blandish
Số lần đọc/download: 965 / 7
Cập nhật: 2016-06-17 08:03:12 +0700
Chương 19
M
ăng Grisson đang ngồi ăn điểm tâm thì chuông điện thoại reo. Doc Williams tuy không ăn nhưng ngồi uống rượu bên cạnh mụ. Lão đứng lên cầm máy.
Eddie đây... ( Eddie Schultz nói với giọng bứt rứt ). Măng có ở đấy không?
Doc đưa ống liên hợp cho Măng.
Eddie.
Mụ cầm ống nghe, lấy tay áo quệt ngang miệng.
Có chuyện gì vậy?
Măng có chuyện không hay rồi. Bà còn nhớ Dave Fenner, gã phóng viên của tờ Diễn Đàn không? Hắn mò đến nhà trong lúc tôi đi vắng và hắn dụ dỗ Anna. Hắn đề nghị cô ta biểu diễn ở Broadway với điều kiện tiết lộ cho hắn một tuy ô về vụ bắt cóc con nhỏ Blandish. Anna kể cho hắn nghe lần cuối cùng cô ta nói chuyện với Riley khi Riley ở nhà Johnny thế là Fenner chuồn luôn.
Sao? - Măng gầm lên, khuôn mặt đỏ tía biến thành xám ngoét. - Tao biết cái thằng xỏ lá đó mà! Nó sắp nện Johnny để cuối cùng lão phải khai ra. Tao luôn mồm dặn cần phải thịt thằng già khốn khổ đó cơ mà!
Vâng, tôi cũng nghĩ như vậy nên mới báo cho Măng biết. ( Eddie tỏ ra rất dao động ). Măng đừng giận Anna. Cô ta không biết gì về chuyện của chúng ta đâu.
Mày đến đây!
Thằng khốn nạn nó làm vỡ hàm tôi rồi. Tôi cảm thấy đau nhức quá. Tốt hơn hết là bà cử Flynn...
Đừng có dạy tao những điều tao cần làm, - Măng sủa vào trong ống và cúp máy.
Mặt Doc tái xanh, lão nhìn Măng với cặp mắt hốt hoảng.
Đừng có đứng đực ra như thế, - Măng mắng lão. - Tìm ngay cho tôi Flynn, Woppy và Slim. Mau lên!
Doc vội chạy ra ngoài. Vài phút sau, Flynn và Woppy bước vào. Cả hai đều lo lắng. Một lát sau Doc cùng vào với Slim. Măng bắt đầu nói:
Chúng mày nghe tao nói này. Có dấu hiệu chết người rồi. Cái con chết trôi của thằng Eddie tiết lộ với một gã phóng viên lão Johnny và chắc chắn bây giờ nó đến gặp lão già. Cả ba chúng mày phóng đến đó giải quyết ngay lão Johnny. Chuyện này đáng lẽ phải làm từ lâu rồi. Nếu gặp thằng nhà báo cũng thịt luôn. Chôn các xác chết thật kỹ. Thi hành ngay!
Một chuyến đi bằng xe mất bốn tiếng. - Flynn càu nhàu.- Bà có chắc...
Chúng mày nghe rõ lời tao nói không, có chứ? - Mụ gầm lên và đấm tay xuống bàn ầm ầm. - Phóng thật nhanh. Làm sao đến trước thằng Fenner.
Tôi, tôi không đi đâu, - Slim tuyên bố. - Công việc này làm tôi mệt lắm. Tôi còn nhiều chuyện phải làm.
Măng đi vòng quanh bàn với dáng vô cùng giận dữ đến nỗi bản thân Slim cũng thấy hoảng.
Mày phải đi! Mày đã trở thành đứa nhát gan rồi! Nếu mày không bịt miệng lão già say rượu thì mày có thể chào từ biệt món đồ chơi xinh xắn của mày rồi đấy. Mày rõ chưa? Thôi, bây giờ chúng mày cút hết cả đi!
Vừa lầm bầm chửi thề, Slim bước ra cùng với Flynn và Woppy. Doc buồn bã hỏi:
Măng, chuyện nghiêm trọng lắm sao?
Đầu óc choáng váng, lão hối tiếc uống thêm li rượu nữa.
A! Bọn đàn bà! Bọn đàn bà! - Măng vừa mắng vừa đập tay ầm ầm xuống bàn. - Bao giờ cũng là một tấn tuồng đó. Barker...Karpis...Dillinger...tất cả bọn chúng đều kết thúc sự nghiệp chỉ vì một mụ đàn bà! Tất cả những kế hoạch của tôi có nguy cư sụp đổ là do một con đĩ thối mồm!
Slim và Woppy vội vã chạy ra cửa. Còn Flynn, đáng lẽ tối nay có buổi hẹn hò với Maisey nên dừng lại một lát bên cô ả. Cô đang sắp xếp quầy gửi mũ áo. Hắn báo tin:
Cô búp bê, bọn anh có công chuyện. Thế là phèo chuyện đi chơi của chúng mình rồi. Nếu anh về kịp trước chín giờ thì may.
Hắn chạy đuổi theo hai gã kia và cùng trèo lên chiếc Dodge, Maisey nhún vai. Cô không tiếc buổi hẹn hò bị hoãn. Những buổi đi chơi với Flynn thật chán, hắn không để đôi tay được lấy một phút.
Cô mặc áo măng tô. Đã đến giờ ăn trưa mà cô thì đói. Đứng trên bậc thềm, cô gật đầu với Mac, gã gác cửa.
Hẹn gặp lại tối nay, Mac. Tôi sẽ có mặt lúc chín giờ. Tôi phải đi ăn chút gì.
Maisey thường xuyên ăn trưa ở cùng một nơi. Chỗ này không xa Câu lạc bộ và có món thịt băm ngon nhất thành phố.
Rocco biết được thói quen của cô, hắn lảng vảng ở khu vực khách sạn và quyết định cũng ăn trưa. Hắn hi vọng cùng ngồi ăn với con nhỏ, hắn sẽ moi ra được vài tin tức. Con nhỏ này có vè lờ đờ ngu ngốc nhưng chắc nó không bỏ qua một tuy ô nào để hắn có thể dùng chống lại Măng. Hắn tìm thấy Maisey ngồi ở một góc bàn đang xem bản thực đơn.
Chào người đẹp! Cô cho phép tôi được mời cô dùng bữa trưa với tôi nhé?
Rất vui lòng!
Maisey ngửng đầu lên cười. Cô biết Rocco là chủ nhân cũ của Câu lạc bộ Thiên Thai và thấy hãnh diện vì được hắn chú ý.
Rất vui lòng được ngồi ăn với ông.
Rocco ngồi xuống ghế. Hai chân hắn mỏi nhừ. Buổi sáng thật vất vả nhưng hắn được tự do cho đến hết ngày.
Hắn gọi các món ăn đặc biệt và gọi thêm cho Maisey món cua trộn xà lách.
Nào cô em, Câu lạc bộ tiến triển tốt chứ? Mọi việc trơn tru chứ?
Còn phải nói! - Maisey đáp. - Bọn chúng gom hết tiền. ( Cô thở dài ). Tôi không nói dối đâu. Tôi chỉ kiếm được ba mươi đô la khốn khổ cộng thêm tiền trả nước thế mà tôi phải tự lo may lấy bộ đồng phục đấy.
Tôi cứ nghĩ cô kiếm được nhiều hơn thế. Với một thân hình như cô trong cái nhà hàng như vậy, cô phải sống một cách đàng hoàng chứ?
Maisey có dáng như bị sỉ nhục:
Tôi thà chết còn hơn là đặt chân vào cái hộp đêm như vậy. Ông cho phép tôi được nói với ông rằng nơi này không xứng với loại người như tôi.
Xin lỗi tôi nhầm.
Thức ăn được mang ra, hai người im lặng ăn. Rocco kín đáo quan sát người phụ nữ trẻ và tự hỏi không biết dùng cách nào để lung lạc cô ta. Hắn đi đến kết luận tiền là thứ duy nhất khả dĩ câu được cô nàng. Khi Maisey ăn xong, cô dựa lưng vào thành ghế, thở ra khoan khoái.
Ngon cực kỳ. Cám ơn ông, ông chơi đẹp lắm.
Tôi đâu có phải là con người bủn xỉn, - Rocco nhã nhặn đáp. - Này cô em, cô có thích nhận ba mười tờ giấy bạc thơm phức không?
Maisey nhìn hắn với vẻ nghi ngờ:
Thế phải làm gì?
Hắn vỗ vào tay cô.
Không phải như cô nghĩ đâu. Thuần túy là công việc thôi. Cô ghé vào nhà tôi một lát nhé? Tôi sẽ giải thích cho cô rõ.
Không cám ơn, - Maisey kiên quyết nói. - Cái kiểu này xưa rồi.
Rocco có vẻ phật ý:
Cô bé, cô hiểu sai ý tôi rồi. Tôi chỉ muốn trình bày một kế hoạch để mỗi tuần cô có thể kiếm được ba mươi đô la thôi, nhưng nếu cô không thích...
Ba mươi đô la mỗi tuần? ( Maisey vụt đứng lên ). Có ai ngăn cấm chung ta ngồi đây thảo luận ngay lập tức đâu?
Rocco lắc đầu từ chối và đứng lên.
Đây là một vụ làm ăn cần kín đáo, nhưng thôi ta không nên nói nữa. Tôi sẽ tìm ra một cô nàng xinh đẹp chẳng kém gì cô.
Hắn vẫy tay gọi người hầu bàn tính tiền và cố ý để cho Maisey thấy hàng tập giấy bạc. Khi hắn nhét tiền vào túi, Maisey nhìn hắn với vẻ tham lam.
Thôi, cám ơn cô đã cùng ngồi ăn với tôi. Hẹn gặp lại một buổi khác.
Này! Sao ông vội vã thế? Tôi có thể thay đổi ý kiến. Nhà ông ở đâu?
Cách đây hai bước chân. Ngay ở góc phố.
Maisey ngần ngừ nhưng cuối cùng đứng lên.
Bọn phụ nữ khốn khổ chúng tôi phải chịu đựng những mối hiểm nguy, những phút kinh khủng mới kiếm được chút tiền còm. Thôi được, tôi đồng ý nhưng ống nhớ cho... không có vấn đề tơ lơ mơ đâu nhé.
Không, không có gì đâu, - Rocco trấn an mà trong bụng không hoàn toàn tin tưởng.
Hắn có một căn hộ xinh xắn rất tiện lợi ở lầu ba phía trên gara và có một cửa che khuất trông xuống một cái sân dùng làm nơi đậu xe.
Khi bước vào, Maisey thật ngạc nhiên: một gian phòng lớn được trang hoàng với khiếu thẩm mỹ cao. Đồ gỗ đều làm bằng loại gỗ sồi sáng, sàn đánh xi bóng loáng. Những chiếc ghế dựa vừa rộng, vừa sâu thật chắc chắn. Còn về cái đi văng thì bốn người nằm vẫn thấy thoải mái.
Maisey dừng lại miệng há to trước cái đi văng.
Một con người nhỏ bé như ông mà lại xài cái đi văng quá cỡ như thế này? - Cô hỏi Rocco đang giúp cô cởi chiếc măng tô. - Ông có cảm thấy mình bị lọt thỏm trong cái sa mạc mênh mông này không?
Nếu cô mà biết được những chuyện gì đã diễn ra trên chiếc đi văng thì cô sẽ thấy lạ lùng, - Rocco nháy mắt nói. - Tôi cần phải có chỗ để xoay ngang xoay dọc.
Trong khi cô đi lung tung khắp gian phòng, ngắm những vật trang trí, Rocco rót hai li uytxki thật đầy.
Lại đây, cô em. Mời cô ngồi xuống. Hai chúng ta, tôi và cô bàn công việc một chút.
Maisey đến ngồi trên chiếc ghế dựa, nó quá sâu khiến hai đầu gối giơ cao quá đầu tha hồ cho Rocco rửa mắt.
Nào ông nói đi. Tôi xin nghe.
Rocco đưa cô li rượu và hai người chạm cốc, Maisey làm một hơi hết nửa li, phồng hai má thổi phù phù ầm ĩ.
Chà! Rượu mới ác chứ! Nó có thể làm cho con la trụy thai chứ chẳng chơi!
Cô thấy thế à? - Rocco vừa nói vừa vuốt ve đầu gối cô. - May làm sao cô lại không phải là con la và hơn nữa cô cũng không mang bầu.
Maisey vẫn thổi phù phù, ít khi cô có dịp uống thứ rượu ngon như thế này, Rocco mời điếu thuốc và cô làm một hơi nữa cạn sạch li.
Tôi rót đầy cho cô nữa nhé, - Rocco nói và cầm li của cô đến quầy rượu.
Một chút nữa thôi, - Maisey dặn và ngồi với tư thế thoải mái trên ghế, - nếu không tôi sẽ bị xỉn đấy.
Cô không say đâu! - Rocco rót thật nhiều uytxki và pha thêm một li xô đa.
Hắn đặt li rượu trong tầm tay cô và ngồi trước mặt nói:
Tôi tìm một cô gái thật thông minh có thể thu thập cho tôi một số tin tức. Điều tôi nói với cô phải hoàn toàn giữ kín. Tôi cần biết những tuy ô về bọn Grisson. Cô làm ở Câu lạc bộ nên có thể cung cấp cho tôi được.
Công việc do thám này không làm cho Maisey hài lòng. Cô rất sợ Măng Grisson và nguy hiểm sẽ đến với cô nếu cô thử chơi trò hai mang. Cô uống một ít uytxki và cố thử suy nghĩ xem có nên nhận lời không. Rocco đoán biết trong đầu cô đang có sự giằng co ghê gớm.
Cô bé, nếu cô không muốn nhận thì thôi, ta không nhắc đến nữa. Cô có thích nghe nhạc không? Tôi có một chồng đĩa toàn nhạc Jazz. Nhưng nếu cô muốn một tuần phải bỏ túi thêm ba mươi đô la thì chính là dịp này.
Ông muốn biết tuy ô thuộc loại gì? - Maisey thận trọng hỏi.
Bất cứ vấn đề gì. Chưa bao giờ tôi đặt chân vào Câu lạc bộ từ khi Măng làm chủ. Chắc không có nhiều mưu mô bất hợp pháp đâu nhỉ?
Ôi loại này có hàng tá. Nhiều lần tôi sợ chết khiếp vì bọn cớm xộc tới.
Này đừng có nói chung chung như thế. Cho tôi biết vài chi tiết cụ thể đi.
Maisey giơ ngón tay dọa hắn.
Này lão ranh ma bé nhỏ kia, trước tiên hãy xì tiền ra đã.
Rocco thở dài, nghĩ bụng thời gian gần đây cái đám phụ nữ chỉ khoái mỗi chuyện đếm tiền thôi. Hắn rút tập giấy bạc thong thả đếm hai mươi tờ đưa cho Maisey.
Cô em, tôi tin ở cô đấy, - hắn nói và tự hỏi không biết quăng tiền ra như thế này có là vô ích không, - Nào bây giờ cô cho tôi biết vài chuyện xem có đáng đồng tiền bát gạo không.
Maisey đã nốc cạn li. Cô thấy đầu óc chuếnh choáng:
Nào... ( Cô cau mày nhìn lên trần ). Trước hết là họ có một bàn quay số. Bất hợp pháp phải không? Rồi trên lầu có chứa một con điếm. Chuyện này cũng là bất hợp pháp chứ? Tôi cho ông biết... tất cả các cửa đều bằng thép, cánh cửa sổ cũng bằng thép luôn. Khi bọn cớm lọt được vào nhà hàng thì tôi cam đoan là chúng chẳng còn gì để mà xem nữa.
Rocco nhìn có vẻ chán chường. Những chuyện đó tìh hắn biết rồi. Hắn muốn biết những chuyện khác.
Vừa rồi bọn chúng chạy đi đâu nhanh như bị ma đuổi vậy? Tôi nhìn thấy Flynn, Woppy và Slim cùng trèo lên chiếc Dodge. Có vẻ như chúng phóng ra ngoài thành phố?
Tôi không biết gì hết. ( Cô phi hơi ồ ồ ). Phì! Rượu của ông nặng thật! Chúng nó không về trước chín giờ đâu... Ông cho tôi xin li nữa.
Rocco rót cho cô li thứ ba.
Cô nhớ thêm nữa đi, - hắn khuyến khích. - Ở Câu lạc bộ có chuyện gì bất thường không? Có chuyện gì lạ không?
Maisey tay run run cầm li rượu tí nữa thì rơi.
Ồ này này! Chút xíu nữa thì tôi đánh đổ mất rượu ngon. Tôi hơi quá chén.
Không đâu, - Rocco giúp cô để li rượu lên bàn. - Cô thật vui. Thế thôi.
Ừ cũng có thể như vậy. ( Cô bắt đầu nhìn mọi vật thành hai và cố nhìn Rocco thật kỹ hơn ). - Tôi đã nói với ông chuyện Slim có con bồ.
Rocco lắc đầu phủ nhận.
Không đâu, cô mình ơi. Không phải Slim. Hắn không bao giờ bắt bỏ và cũng không bao giờ có. Không phải tính cách của hắn. Cô cố tìm một chuyện khác đi.
Maisey có dáng hung hăng.
Thì ông cứ nói thẳng cho tôi là con mụ nói dối đi. Chỉ vì tôi cho ông biết hắn có con bồ...hắn nhốt nó trong một phòng luôn luồn khóa cửa ở lầu một.
Rocco bất chợt chú ý. Dầu sao hắn cũng có thể rút tủa ở con ngốc này một chuyện gì. Hắn hỏi:
Tại sao Slim nhốt nó?
Maisey lắc đầu và dùng bàn tay làm quạt phe phẩy.
Chuyện này thì tôi không biết nhưng ông cho phép tôi được nói với ông là nếu cái con tinh thành người ấy mà để mắt đến tôi, thì nó phải khóa trái cửa hai vòng mới đạt được mục đích. ( Cô lại thổi phù phù ). Con bé khốn khổ, tôi không muốn ở vào địa vị cô ta chút nào. Slim không bao giờ để con nhỏ được ngồi yên một mình. Suốt ngày hắn hú hí với nó trong phòng.
Rocco bắt đầu thấy băn khoăn thực sự.
Có khi nào cô nhìn thấy con nhỏ không?
Một lần thôi nhưng hình như chiều nào Slim cũng dẫn nó đi một vòng quanh khối nhà dạo mát trước khi Câu lạc bộ mở cửa. Một buổi chiều, tôi đến hơi sớm. Chẳng là đồng hồ tôi chạy nhanh, Slim đang đi xuống thang cùng với con nhỏ. Nếu không có Măng vừa đến bắt tôi phải lánh mặt trong phòng vệ sinh nữ thì tôi nhìn thấy nó rồi.
Con nhỏ trông như thế nào? - Rocco hỏi và rổng hết tai lên mà nghe.
Tôi không nhìn thấy mặt nó. Nó choàng một tấm voan trên đầu che hết khuôn mặt nhưng có một dáng điệu thật kỳ lạ. Nó đi mò mẫm xuống thang cư như nhìn không rõ... Nó đi như người mù vậy.
Măng có biết chuyện không?
Tất nhiên rồi, cả Doc nữa. Ngày nào lão này chẳng vào phòng con nhỏ.
Rocco suy nghĩ một lát. Hắn cho chuyện này đáng được điều tra thêm.
Tôi muốn xem mặt con nhỏ. Làm thế nào có thể thực hiện được?
Không phải tôi là người ngăn cản ông làm việc này. Ông chỉ cần đứng chờ ở đâu đó gần Câu lạc bộ từ mười giờ đến mười một giờ sẽ nhìn thấy nó đi dạo chơ với Slim.
Nếu Slim vắng mặt cho đến chín giờ, Rocco nghĩ hắn có chút cơ may được nhìn thấy cô gái bí ẩn ngay buổi chiều này.
Không phải hắn đưa con nhỏ đi chơi qua cổng chính chứ?
Bất chợt Maisey thấy đầu óc quay cuồng, căn phòng chao đảo, nhào lên lộn xuống, nghiêng ngả như một con tàu.
Có một cái cửa bí mật..., - cô nói, - ở bên cạnh kho hàng.
Rocco cười vui sướng.Bây giờ hắn mới tin chắc quăng số tiền đó thật không uổng. Hắn nói:
Cô mình, thứ rượu này đối với cô hơi nặng đấy. Cô nên nằm nghỉ một chút.
Ý nghĩ hay đấy! Tôi thấy hơi chóng mặt.
Rocco giúp cô đứng lên. Cô dựa vào người hắn, nếu hắn không kịp đỡ thì cô ngã xuống đất rrooif.
Ối chà chà!... Biển động! - Cô nói và đeo cứng lấy người hắn.
Rocco liếc nhìn đồng hồ. Mới hơn ba giờ. Hắn dìu Maisey đến đi văng và đỡ cô nằm xuống. Đôi mắt nhắm nghiền, cô nói:
Vẫn là điều đàn muôn thuở. Đầu tiên người ta nói với mình là làm ăn nghiêm chỉnh nhưng cuối cùng té ra lại là chuyện khác.
Rocco hạ tấm màn che xuống.
Maisey thở một hơi dài khoan khoái khi hắn ôm cô vào lòng.