Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: Franz Kafka
Biên tập: Duy Vo
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2413 / 92
Cập nhật: 2015-07-23 22:55:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thông Điệp Của Hoàng Đế
oàng thượng - nên bắt đầu câu chuyện như vậy - đã gửi bức thông điệp cho bạn, một kẻ cô đơn, một kẻ kém cỏi nhất trong số thần dân của ngài, kẻ đã chạy trốn trước ánh sáng chở che của Hoàng đế cho tới khi trở nên rất nhỏ bé ở một nơi xa xôi hẻo lánh nhất, thật xứng đáng để bạn được Hoàng đế gửi thư trong lúc lâm chung. Ngài bắt sứ giả quỳ xuống bên giường để thì thầm vào tai gã; cảm thấy nó khá quan trọng nên ngài bắt gã nhắc lại vào tai ngài. Bằng một cái gật đầu, ngài xác nhận thông điệp đã được nhắc lại chính xác. Và rồi, trước mặt toàn bộ đám cận thần tập hợp lại để chứng kiến cái chết của ngài - tất cả những bức tường ngăn cách cái nhìn trước đấng quân vương đã bị sụp đổ và trên bệ đứng của các vị quý tộc trong vương quốc ở đường vòng cung cao rộng của các bậc tam cấp, trước mặt tất cả những người xung quanh, người đưa thông điệp được cử đi. Ngay lập tứứ giả lên đường; đó là một gã khỏe mạnh, không biết mệt mỏi; giờ đây đang vung một cánh tay ra, rồi vung tiếp tay còn lại, dùng sức mạnh của mình rẽ lối qua đám đông; khi nhận thấy sự cản trở thì gã liền chỉ vào dấu hiệu mặt trời trên ngực mình; gã đã vượt qua quá dễ dàng, như không một lần nào có thể dễ hơn thế nữa. Đám quần thần tụ họp đông đảo, và kéo dài đến vô tận. Nếu gã chỉ có một khoảng trống tự do trước mặt, thì gã sẽ chạy và ngay khi ấy bạn sẽ nghe thấy tiếng gõ đầy vinh dự bằng nắm đấm của gã trên cửa nhà bạn. Nhưng thay vì điều đó, với sự gắng sức vô ích của gã - gã vẫn dùng vũ lực để đi vào buồng ngủ chốn hậu cung - gã sẽ chẳng bao giờ đi hết được đám đông ấy; và dù nếu gã có đi được, gã cũng không đi hết nổi; gã sẽ phải đấu tranh để đi xuống cầu thang; và dù cho nếu gã có đi xuống được, gã cũng sẽ không đi hết; gã sẽ vẫn phải đi qua những cái sân nhỏ; và sau những sân nhỏ đó là một cái sân thứ hai nằm ngoài cung điện đầu tiên; rồi nhiều cầu thang hơn, nhiều sân nhỏ hơn; vẫn còn một cung điện khác nữa; và cứ thế cho đến hàng ngàn năm; để cuối cùng gã xông ra cái cổng xa nhất - nhưng không bao giờ, không bao giờ có thể xảy ra chuyện đó - gã sẽ vẫn phải đứng trước thủ đô của gã, trung tâm của thế giới, ngập ngụa những cặn bã của loài người. Không ai có thể dùng sức mạnh để vượt qua được điếu đó, xấu hổ hơn cả lại là một thông điệp được phó thác từ người đã khuất. - Còn bạn thì cứ ngồi bên cửa sổ của mình mà mơ mộng đó là sự thực, khi màn đêm buông xuống.
ĐÀO THU HẰNG dịch
Truyện Ngắn Và Nhật Ký Truyện Ngắn Và Nhật Ký - Franz Kafka Truyện Ngắn Và Nhật Ký