Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 443
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19: Siêu Cấp Cao Thủ
gàn vạn lần đừng có dùng tiên thiên chân khí để bảo vệ đầu !” Hạng Vũ đề tỉnh.
Lý Dương lập tức nói : “Điều này tôi cũng biết, một khi tôi kháng cự, cái lão già này nhất định sẽ phát hiện ra, lão ta khi đó chắc chắn sẽ không để tôi phục dụng Cơ nhân dược thuỷ. Bất quá bảo tôi không phản kháng thì làm sao có thể bảo trì được ký ức hơn nữa còn không để ta lão ta phát hiện ? Bá vương, người nói xem ?” Ngữ khí Lý Dương rất quái dị, hắn hiểu là Hạng Vũ không muốn hắn phản kháng, Hạng Vũ nhất định là có biện pháp không làm kinh động đến Bạch Dương mà vẫn có thể bảo trì được ký ức của mình.
Hạng Vũ khoa trương nói : “Việc này đương nhiên là đơn giản, chỉ cần bổn Bá vương dùng nguyên thần bao lấy linh hồn của ngươi, sau đó cứ để mặc cho lão già đó thi pháp, hừm hừm, với một chút lực lượng của lão ta đừng hòng hám động được nguyên thần của bổn Bá vương, bổn Bá vương chỉ cần khống chế cho năng lượng dao động một chút, khiến lão ta nghĩ rằng đã thi pháp thành công là được !”
Liền đó, Lý Dương cảm nhận được một cổ năng lượng cường đại vô biên bao vây lấy ý thức của mình.
Bạch Dương nhãn tĩnh mở lớn, một cổ tinh quang chợt loé lên mạnh mẽ, tựa hồ cả phòng thực nghiệm cùng sáng lên, lập tức Bạch Dương hét lên một tiếng : “Nhiếp !”
Triện tự “Hồn” đó trong nháy mắt trùng nhập vào thể nội Lý Dương.
“Một tên nhóc hậu thiên, thanh trừ đi ký ức của ngươi thật là dễ dàng vô cùng, nếu như là tiên thiên cao thủ thì sẽ có chút phiền phức, may mắn là tiểu tử này mới vừa đạt đến đỉnh điểm của hậu thiên, vẫn còn chưa đạt đến Tiên Thiên cảnh giới”. Bạch Dương lẩm bẩm tự nói, đồng thời linh thức không ngừng cảm thụ tình huống trong thể nội Lý Dương, bất ngờ một cỗ năng lượng sản sinh ba động, trên mặt Bạch Dương tức thì hiện lên nụ cười.
“Rất tốt, hiện tại ta đã có thể cho hắn phục dụng B1 Cơ nhân dược thuỷ rồi !” Bạch Dương lấy từ trong người ra một cái hộp nhỏ, trong hộp chính là một bình B1 Cơ nhân dược thuỷ.
“Bá vương, lực lượng bao lấy tôi chính là nguyên thần lực lượng của ngài à ?” Ý thức Lý Dương cảm nhận được cổ năng lượng cường đại, kinh ngạc liền hỏi.
Hạng Vũ tự hào : “Đương nhiên, đó chính là nguyên thần lực lượng của bổn Bá vương, bất quá hiện tại nguyên thần lực lượng của bổn Bá vương đang ở trạng thái yếu kém nhất, ngay một phần vạn trong quá khứ cũng không đến”. Hạng Vũ hiển nhiên muốn đắc ý một phen, khiến cho Lý Dương biết được mình trong quá khứ lợi hại thế nào.
Lý Dương đích xác là bị chấn động, lực lượng cường đại vô biên như vậy mà vẫn không bằng một phần vạn trong quá khứ, vậy thì quá khứ Hạng Vũ rốt cuộc lợi hại đến thế nào ?
“Đến khi nào ta mới có thể đạt đến cảnh giới này ?” Lý Dương tức thì cảm thán, đồng thời trông mong.
Hạng Vũ cao ngạo nói : “Hừm hừm, tiểu tử Lý Dương này, ngươi hiện tại Nguyên Anh cảnh giới còn chưa đạt đến, mà lại nghĩ đến Nguyên Thần cảnh giới, thực đúng là nhắm đến chỗ cao quá đấy”.
“Nguyên Anh ? Nguyên Thần ? Cái đó nghĩa là gì ?” Lý Dương tức thì nghi hoặc.
Hạng Vũ giải thích : “Bất kể là ai, lực lượng tối nguyên bản chính là linh hồn, linh hồn phân thành ba tầng lớp, hoặc có thể nói là chúng ta đã biết được có ba tầng lớp, tầng thứ nhất chính là tình huống hiện tại của ngươi, thuộc về “ý thức” của phàm nhân, lúc này linh hồn không có lực lượng gì cả. Bất quá cùng với sự đề cao của tu vi, linh hồn cũng từ từ trở nên mạnh mẽ, khi đạt đến Kim Đan cảnh giới, lực lượng cường đại của linh hồn đạt đến trình độ sản sinh ra “linh thức””.
“Tầng thứ hai chính là Nguyên Anh, cũng là khi đạt đến Nguyên Anh cảnh giới, linh hồn phát sinh biến hoá về chất, đạt đến tầng thứ hai là Nguyên anh. Nguyên anh bản thân có năng lực hấp thu năng lượng, thậm chí có thể thoát li khỏi sự tồn tại của thân thể, nhưng ý thức thì không thể thoát li khỏi sự tồn tại của thân thể”.
“Tầng thức ba chính là tình huống của bổn Bá vương, Nguyên Thần ! Nguyên thần chỉ có khi đạt đến Đại Thành kỳ, mới có thể từ từ hình thành. Nhưng lực lượng của nguyên thần sản sinh ra “thần thức”, trình độ lợi hại của “thần thức” vượt xa “linh thức””.
Lý Dương nghe đến đó tức thì hiểu ra rất nhiều, bỗng nhiên trong lòng Lý Dương khẽ động, lập tức hỏi : “A, Bá vương người khi mà đã tu thành nguyên thần, tại sao còn ở lại thế giới này ? Nguyên anh có thể tự hấp thu năng lượng mà, vì sao Bá vương không tự hấp thu, sau đó đột phá phá toái hư không tiến nhập ma giới ? Quan trọng nhất là nguyên anh có thể li khai thân thể độc lập tồn tại, nguyên thần đương nhiên là cũng có thể ! Nhưng vì sao Bá vương cứ luôn ở trong thân ta vậy ? Lẽ nào Lý Dương này thực sự có lực hấp dẫn như vậy ?” Lý Dương cuối cùng đã đem vấn đề thắc mắc trong lòng nói ra.
Hạng Vũ nghe rồi suy nghĩ một lúc lâu mới nói : “Nguyên thần bổn Bá vương đúng là có thể tự hấp thu năng lượng, nhưng mà nguyên thần đáng lý ra không nên tồn tại trong thế giới này, tu chân giả đạt đến Đại Thành kỳ mới chầm chậm hình thành nguyên thần, thượng giới ngay khi phát hiện sẽ chiêu nhập bọn họ lên thượng giới, cái đó gọi là phá toái hư không. Bất quá bổn Bá vương không thể xuất hiện bên ngoài được”.
“Vì sao vậy ? Phải rồi, hiện tại nguyên thần lực lượng của Bá vương chỉ bằng một phần vạn trong quá khứ, lẽ nào có liên quan với chuyện này ?” Trong lòng Lý Dương khẽ động liền hỏi.
Hạng Vũ thở dài nói : “Đúng vậy, đó là một trường đại chiến, đại chiến tại phàm nhân giới, ai, nếu như không phải… … được rồi, có nói ngươi cũng không hiểu. Nói chung là đại biểu của ma giới trong trường đại chiến đó là Bá vương ta đã thua, do vậy quyền thống trị của một trong vô số tinh cầu của phàm nhân giới là địa cầu đã thuộc về tiên giới. Chỉ cần bổn Bá vương xuất hiện tại thế gian, bọn chúng nhất định sẽ phát hiện ra, đến lúc đó bọn chúng khẳng định là sẽ đến truy sát ta. Đó cũng chính là lý do bổn Bá vương không hấp thu lực lượng đề cao nguyên thần, một khi nguyên thần lực lượng của bổn Bá vương đạt đến cực hạn của phàm nhân giới cũng là lúc bị bọn chúng phát hiện”.
“Do đó lúc đầu nguyên thần của bổn Bá vương mới ở trong viên đá, trước giờ không có thoát ra, mà nguyên thần của bổn Bá vương cũng không dám thoát ra khỏi viên đá, sau này do ngươi mang theo viên đá, bổn Bá vương mới thừa cơ tiến vào thân thể ngươi. Ở trong đầu của ngươi, chỉ cần năng lượng của bổn Bá vương không đạt đến cực hạn của phàm nhân giới, thì tiên giới cũng không phát hiện ra được. Do vậy bổn Bá vương chỉ có thể hi vọng ngươi độ quá thiên kiếp, đến khi đó ma giới tự động sẽ hấp thu ngươi vào, bổn Bá vương cũng có thể thừa dịp tiến vào”.
Lý Dương nghe thấy thế càng thêm nghi hoặc : “Khi mà tinh cầu này do tiên giới điều khiển, vậy thì khi tôi độ quá thiên kiếp, tiên giới không phái người đến giết kẻ tu ma này sao ?”
“Ha ha… …Lý Dương, cái này thì ngươi lầm rồi. Các giới đã có hiệp nghị, phàm khi phi thăng, vô luận là tu ma, tu tiên, tu phật hay tu yêu đều không được ngăn cản, đây là quy định của các giới. Nhưng mà bổn Bá vương không thuộc về nhóm người phi thăng, do đó nhất định là bị bọn chúng truy sát !” Hạng Vũ nói như vậy.
Lý Dương nghi hoặc : “Ô, Bá vương không phải là người phi thăng, lẽ nào cũng có thể thừa dịp cùng ta tiến nhập ma giới sao ?”
“Đương nhiên, lẽ nào ngươi không biết câu Nhất nhân đắc đáo kê khuyển thăng thiên ? Chỉ cần một người có thể phi thăng, hắn ta thậm chí có thể dẫn theo kẻ khác chưa đạt đến Đại Thành kỳ, đương nhiên tiền đề là hắn phải có thể bảo hộ được những người đó, khi phá toái hư không thì năng lượng hỗn loạn không nhỏ à”. Hạng Vũ hồi đáp như vậy không khỏi khiến Lý Dương kinh ngạc.
Nhất nhân đắc đáo, kê khuyển thăng thiên, không ngờ còn có cách nói như vậy !
“A !” Bất ngờ một cơn thống khổ kịch liệt khiến cho linh hồn Lý Dương cũng run lên.
Rốt cuộc là có chuyện gì ?
Đó là vì Cơ nhân dược thuỷ đã tiến nhập vào thể nội Lý Dương… …
Cơ nhân dược thuỷ khi tiến vào thể nội liền hoá thành hắc sắc năng lượng, hắc sắc năng lượng điên cuồng trùng nhập vào mọi nơi trên thân Lý Dương, cơ nhục toàn thân như bị thôi hoá, không ngừng tiến hành tiến hoá, lực lượng cũng không ngừng tăng gia.
Sự tăng gia cơ nhục lực lượng đáng lý ra phải từng bước, nhưng Cơ nhân dược thuỷ rõ ràng là muốn một lần thành công, trong thời gian ngắn đề cao cơ nhục năng lượng.
Mặc dù là như vậy, tốc độ đề cao năng lượng cũng tăng lên, nhưng cùng với đó là cơn đau đớn kịch liệt khiến Lý Dương không thể chịu nổi, nó hoàn toàn thâm nhập vào xương tuỷ, thâm nhập vào nơi sâu nhất của cơ nhục là tế bào mà công kích !
Đau đớn thống triệt thần kinh, linh hồn cũng bị ảnh hưởng dữ dội !
“Nhẫn !” Lý Dương cố gắng kiên trì… …
“Mẹ nó chứ, đây tuyệt không phải là loại đau đớn bình thường !” Lý Dương cảm nhận được cơ nhục tế bào của mình bị phá vỡ, rồi lại tái sinh ra tế bào mới… … toàn bộ cân cốt đều chấn động, mỗi khắc trôi qua cân cốt đều có sự biến hoá… …
Hắc sắc năng lượng trùng kích vào mỗi nơi, cơ nhục, cân cốt, kinh mạch, mỗi nơi đều trải qua qua sự biến đổi, nhưng loại biến đổi này thật sự là thống khổ, thống khổ đến tận linh hồn !
Mỗi một phút, mỗi một giây !
Một ngày dài như một năm, Lý Dương cuối cùng đã minh bạch hàm nghĩa chân chính của một ngay như một năm.
Người xưa đã từng có bí kỹ “Phần Cân Toả Cốt”, dưới phân cân toả cốt, vô luận là hảo hán thế nào đều phải đau đớn đến chết đi sống lại !
Nhưng bây giờ sự thống khổ của Lý Dương còn vượt xa “Phân cân toả cốt”, phân cân toả cốt tối thiểu là chỉ ở bên ngoài cân cốt tiến hành áp lực. Nhưng hiện tại hắc sắc năng lượng khủng bố đó hoàn toàn trùng nhập vào trong cân cốt, từ bên trong công kích cân cốt. Loại thống khổ thế này nếu như không trải qua thì không thể nào tưởng tượng ra được.
Từng đợt chấn động, linh hồn chấn động !
“Ta cuối cũng minh bạch vì sao có những người thực nghiệm chịu không nổi thực nghiệm, thần kinh băng hội mà chết !” Lý Dương không ngờ còn có thể suy nghĩ, hắn không ngờ còn có thể nghĩ đến vấn đề này ? phải biết rằng những người thực nghiệm khác cho dù thanh công cũng đều ở trong trạng thái hôn mê. Từ điểm này có thể thấy tâm thần Lý Dương kiên nhận hơn người khác nhiều.
“Lý Dương, có cần bổn Bá vương xuất thủ giúp ngươi không ? Rất đơn giản, chỉ cẩn bổn Bá vương khống chết dược liệu của loại dược thuỷ này một chút, để nó phát huy chậm một chút, vậy người sẽ dễ dàng chịu đựng rồi !” Hạng Vũ lúc này như cứu tinh lên tiếng.
Lý Dương lãnh ngạo nói : “Đừng lo lắng, những thống khổ nhỏ nhoi này mà tôi cũng chịu không nổi, thì Lý Dương này tương lai làm sao có thể đối mặt với đời chứ. Thống khổ này bất quá chỉ giúp tôi tu luyện tâm thần mà thôi. Hà huống người làm giảm chậm dược lực thì thời gian thực nghiệm không phải dài ra thêm ư ?”
Hạng Vũ nghe thấy tức thì nói : “A, đích xác, bổn Bá vương khiến dược lực phát huy chậm lại thì thực nghiệm đích xác sẽ lâu hơn. Bất quá bổn Bá vương còn có một phương pháp khác, phong bế tiếp xúc giữa linh hồn và nhục thể của ngươi, khiến ngươi không cảm còn cảm nhận thống khổ từ nhục thể, đến khi đó linh hồn ngươi đương nhiên không bị chấn đãng, cũng không xuất hiện vấn đề nữa”.
Đây đích xác là một phương pháp tốt, cách tuyệt liên hệ giữa linh hồn và nhục thể, linh hồn đương nhiên không phải chịu ảnh hưởng. Người bình thường không thể tự cách tuyệt linh hồn với thể xác mình, chỉ khi đạt đến Nguyên Anh cảnh giới, mới có thể thoát li thân thể độc lập tồn tại. Bất quá với nguyên thần lực lượng của Hạng Vũ thì vẫn có thể làm được.
“Đừng làm thế ! Một chút thống khổ này tôi còn chịu được !” Thanh âm Lý Dương rất lãnh khốc, nhưng Hạng Vũ đã nghe thấy một chút dao động trong thanh âm, thanh âm đã phát run rồi, sự thống khổ này hiển nhiên không phải là “chút thống khổ” như Lý Dương nói !
“Tê tê ~~~”
Bất ngờ từng cổ lục sắc năng lượng từ ngoài da thâm nhập vào.
Lục sắc năng lượng này thật là ấm áp, thật là thoải mái, từ mức độ có thể nói là rất giống với năng lượng của Tẩy tuy đan, bất quá không tinh thuần như năng lượng Tẩy tuỷ đan. Lục sắc năng lượng này vừa tiến vào thể nội Lý Dương, thoáng chốc không ngừng bị cân cốt đang tiến hoá hấp thu .
“Hô !” Một cảm giác vô cùng thoải mái khiến linh hồn hoàn toàn thư thả, cảm giác này giống như đang bay bổng.
“Chắc là cảm giác khi hít heroin cũng chỉ như thế này !” Cổ lục sắc năng lượng khiến Lý Dương đang chìm ngập trong thống khổ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“A !” Bất ngờ một cơn thống khổ còn cường liệt hơn khiến thần kinh phải chấn động, Lý Dương càng cảm thấy thống khổ hơn.
Lúc đầu sự thống khổ đã đạt đến cực hạn, khiến Lý Dương đau đến tê cả người, nhưng lục sắc năng lượng tiến vào, thì cảm giác thoải mái hoà cùng cảm giác thống khổ hình thành sứ trái ngược kịch liệt, thật sự khiến cho Lý Dương biết thế nào là thống khổ nan thụ.
Cái này cũng giống như là nhúng tay người vào trong nước lạnh, tay bị đông cứng vì lạnh, mặc dù lạnh lẽo nhưng còn có thế chịu được. Nhưng nếu đem cái tay bị đông cứng đó nhúng vào trong nước nóng, cảm giác lúc đó… … thật đúng là rất sảng à !
Hiện tại tình huống Lý Dương chính là như vậy, nỗi thống khổ do Cơ nhân dược thuỷ mang đến tựa như nước lạnh làm hắn đau đến tê liệt, còn lục sắc năng lượng lại tựa như nước nóng, mặc dù lúc đầu nóng lạnh trung hoà khiến hăn thoải mái được một chút, nhưng cảm giác khi thống khổ quay lại thì càng cường liệt hơn.
Bạch Dương lúc này đang nhìn vào trong “quan tài thuỷ tinh”, thấy thân thể Lý Dương có biểu hiện không ngừng co giật, mấy cái cùm cũng phát ra tiếng kêu, ngoài da thậm chí xuất hiện tia máu, từng tia máu thẩm thấu ra ngoài da… …
Từng dòng “dinh dưỡng dịch” trân quý cũng thẩm thấu vào trong thể nội Lý Dương. Lục sắc năng lượng đó chính là năng lượng của “dinh dưỡng dịch”.
““Dinh dưỡng dịch” này mặc dù không có hiệu quả tốt như Tẩy tuỷ đan, nhưng chắc là có thể khiến tiểu tử Lý Dương thư phục được một chút, tin rằng hắn có thể chịu đựng được sự thống khổ kịch liệt thế này !” Bạch Dương trong lòng rất đắc ý, lão cho rằng “dinh dưỡng dịch” do mình đặc chế sẽ khiến cho thực nghiệm càng thêm bảo đảm. Nhưng lão ta thực sự không biết là Lý Dương hiện tại càng thống khổ hơn… …
“Hống !”
Tiếng hống đê trầm phát xuất từ sâu trong cổ họng xuyên qua “quan tài thuỷ tinh” vang lên, liền đó… …
“Bồng” “Bồng”
Bạch Dương trừng mắt nhìn, Lý Dương không ngờ đã phá vỡ mấy cái cùm được làm từ cùng loại vật liệu như thực nghiệm sàng.
“A !”
Bất ngờ, Lý Dương hống lên một tiếng đau đớn, song quyền đập thẳng vào phần đỉnh của thực nghiệm sàng, hoặc có thể nói là nắp của “quan tài thuỷ tinh” ! Đương nhiên là phần nắp đã được cố định chặt vào quan tài thuỷ tinh. Nhưng Lý Dương dưới sự thống khổ kịch liệt đã phát xuất ra thực lực phi thường, bất ngờ đánh bay phần nắp đỉnh đi.
Bạch Dương mắt sáng lên : “A, phá vỡ cùm chân tay, lại còn đánh bay phần nắp đỉnh. Phải biết là mấy lại vật liệu này đều là loại vật liệu cao phân tử mới được nghiên cứu ra, lúc trước đã có kiểm tra, tiên thiên cao thủ năng lượng đạt đến hơn 3 vạn tinh mới có thể thành công ! Có vẻ như thực nghiệm thành công rồi !”
Lý Dương tựa như chiến thần đang đứng đó, phần đỉnh đã bị đánh bay ra một góc, lúc này Lý Dương đang nhắm mắt lại… …
Lúc này Lý Dương cảm thụ được toàn thân cơ nhục cân cốt có ẩn hàm năng lượng cường đại, tức thì, trên mặt hắn hiện một nụ cười, vừa rồi vào giây phút cuối cùng, thống khổ không ngờ trong nháy mắt tăng lên gấp mấy lần, sự thống khổ cường liệt đã khiến Lý Dương bạo phát tiềm lực cường đại, điên cuồng phá vỡ cả cùm chân tay của hắn.
Hiện tại Lý Dương đã thanh tỉnh lại, nỗi thống khổ ghê gớm vào phút giây cuối cùng thoáng chốc đã biến mất, bây giờ chuyện mà Lý Dương cảm thấy đầu tiên là sụ biến đổi của bản thân mình.
Cảm giác thế nào ?
Cường đại !
Cường hãn !
Cường hoành !
Nụ cười trên mặt Lý Dương càng thêm sáng lạn, hắn thậm chí tin rằng cho dù có một khối cự thạch đặt trước mặt, hắn cũng có thể dựa vào lực lượng thuần tuý đập cự thạch thành nát thành bột.
Một luồng sáng chiếu lên thân thể Lý Dương, liền đó luồng sáng biến mất.
“15800 tinh !”
Lý Dương mở bừng mắt ra, xuất hiện trước mặt hắn chính là lão già đang vui mừng đến phát điên, trên tay lão già chính là thiết bị kiểm tra.
“Oanh !” Bạch Dương kích động đến mức làm rơi thiết bị kiểm tra xuống đất, miệng hét lên : “Ngũ cấp cao thủ, ngũ cấp cao thủ a, thành công rồi, ha ha… …ta thành công rồi, ta cuối cùng đã thành công rồi !”
Thốn Mang Thốn Mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thốn Mang