Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 19/51
N
hững đám mây màu xám nhạc lan ra khắp bầu trời. Gió hiu hiu lay động những cánh hoa trong sân trường. Tiếng cười nói của học trò vang đến cái nhà kho cũ kỹ nằm ở một góc xa xôi vốn yên tĩnh xưa nay. Người quản lý cái kho là một ông thợ mộc già, bình thường chỉ đi quanh quẩn trong trường và làm việc thầm lặng một mình. Cả học sinh và một số người trong Ban giám hiệu cũng thường quên mất sự hiện diện của ông. Ông làm việc cần mẫn như con ong xây tổ, khi thì đóng lại tấm bảng, lúc cái chân bàn. Ông kiêm luôn nhiệm vụ trông coi, săn sóc cả khu sân trường rộng lớn, và nấu nước, quét dọn toàn khu văn phòng. Người ta không bao giờ thấy ông uống rượu, hút thuốc, nhưng nếu có ai để ý, sẽ thấy ông hay lẩb bẩm một mình. Ông ngủ trên một chiếc giường gỗ cũ kỹ trong nhà kho nên hoàn thành công việc nấu nước pha trà, quét dọn rất sớm. Vả lại, công việc quét dọn rất nhẹ nhàng, bởi vì không ai xả rác cả.
Hôm nay thì ông không làm việc một mình. Hôm nay, toàn trường cùng làm việc với ông: trồng cây, trồng hoa, sửa sang bàn ghế, quét dọn tổng vệ Sinh.
Ðến lớp 11A6, ông phát cho Vũ và Cẩm mười hai cái cuốc, hai cái xẻng sau khi đã đếm đi đếm lại nhiều lần.
- Cậu ký tên vào đây – Ông nói với Vũ.
Sau khi Vũ ký nhận xong, ông dặn lại, mặc dù trước đó tất cả các lớp đều đã họp và Ban giám hiệu đã kỹ lưỡng rồi.
- Phải bảo quản cuốc xẻng, hư hao phải sửa lại rồi mới trả. Cái nào hư tôi không nhận đâu (Riêng câu sau là do ông đặt ra).
Vũ và Cẩm vừa nhận dụng cụ xong thìtừ đằng sau, các học sinh lớp 11A6 chạy ào tới. Sau khi kiểm điểm lại sĩ số – không có ai vắng mặt – Vũ trải tấm sơ đồ vị trí cây và hoa đ*ợc trồng cho cả lớp xem, phân công lao động rồi Vũ cho phát dụng cụ.
Hồng chen vào để xem sơ đồ phân công khu vực cho từng lớp, hỏi Vũ:
- Vũ ơi, 11A4 làm ở đâu hở Vũ?
Vũ chưa kịp trả lời thì Kỳ đã chen vào:
- Hỏi làm chi “dzậy”?
Hồng vênh mặt lên:
- Hỏi đó, có được không?
Kỳ đến trước mặt Hồng, chống nạnh:
- Hỏi hả... hỏi thì... được chứ sao hông!
Dũng kề tai Kỳ nói gì đó, rồi Kỳ bỗng nói lớn:
- Ðề nghị lớp “chưởng” cho đổi tui sang 11A4.
Vũ trách Kỳ:
- Ðừng chọc bạn ấy – Rồi Vũ đưa sơ đồ cho Hồng xem.
Lớp trưởng và lớp phó cùng bàn nhau chia lớp ra làm hai nhóm, mỗi nhóm trồng mười cây và năm mươi hoa, được phát năm cuốc, một xẻng. Vũ làm trưởng nhóm một, Cẩm làm trưởng nhóm hai. Các giáo viên chủ nhiệm cùng làm việc với học sinh của họ. Nhưng hiện giờ thầy Sơn đang bận họp.
Công việc trồng gồm các động tác: dẫy cỏ, dọn sạch, đào lỗ, trồng và bón phân, tưới nước. Mỗi lớp đều được phát một sợi dây để căng định vị trí cho thẳng hàng. Vì là ngày hội trồng cây truyền thống, có chấm điểm thi đua nên các lớp đều hăng hái làm.
Ðược một lúc, bỗng Kỳ phát hiện ra là Vù và Cẩm tuy là hai trưởng nhóm, nhưng lại đến làm chung với nhau. Kỳ dừng lại, vác cuốc lên vai, đi lại phía họ:
- Ê! Có xin phép tạm trú không mà đến nhà người ta hả, lớp trưởng?
Vũ không trả lời. Anh thản nhiên làm. Dũng chạy đến kéo cánh tay Kỳ, gãi gãi cái đầu bù xù:
- Nè, chú công an khu “dực”, chú nhìn kìa, có người “nước ngoài” xâm nhập lãnh thổ ta nữa kìa.
Theo tay chỉ của Dũng, Kỳ bắt gặp Tuấn đang làm chung chỗ với Hồng. Anh lấy ngón tay đút vào miệng rồi thổi lên, giả làm tiếng còi, đi lại đến bên Tuấn, kéo tay anh, nói:
- Ê, cho coi giấy thông hành, bồ!
Tuấn bứt một chiếc lá đưa cho Kỳ:
- Thưa xếp, giấy tờ của em đây.
Kỳ làm bộ cầm lấy chiếc lá, lật qua lật lại, gật gật đầu nói:
- Ðược! Nhưng đừng thả dê chạy bậy bạ nghen!
Mấy nam sinh cười rộ lên. Trong lúc đó thì Minh cùng chung toán với Quỳnh. Anh cố tình làm gần Quỳnh và tìm cách gợi chuyện. Nhưng Quỳnh lại làm lơ đi. Cô vừa làm vừa nói chuyện với Lan.
Ðược một lát thì Quỳnh bị lung lay lưỡi cuốc. Cô ngừng lại cúi xuống xem xét. Minh chỉ chờ có thế, anh bước lại cùng cúi xuống hỏi:
- Cuốc Quỳnh sao thế? Ðể Minh sửa giúp cho!
Quỳnh không ngẩn lên, cô cố đẩy miếng chêm vào lưỡi cuốc rồi đứng lên, thấy Minh, Quỳnh nói:
- Cám ơn, Quỳnh sửa lại rồi.
Không biết làm gì hơn, Minh đến chỗ của mình, cặm cụi làm.
Nhưng Quỳnh chỉ cuốc được vài nhát thì cuốc lại hỏng.
Tiến xuất hiện cạnh cô như vừa mới hiện ra, cậu nói:
- Ðể Tiến sửa cho.
Quỳnh đưa cuốc cho Tiến. Tiến thuộc loại trung bình trong lớp, tuy học chung với nhau mấy năm liền, nhưng Quỳnh chưa bao giờ để ý đến anh ta (Quỳnh chỉ để ý đến những ai học giỏi thôi. Nếu là con gái thì phải thêm tiêu chuẩn là phải đẹp!).
Tiến lấy một hòn đá đặt lên miếng chêm, rồi xoay chiều cái cuốc của mình, đóng lên nó. Trong lúc đó, Lan, Quỳnh, Tuyết đứng nhìn. Tuyết nói:
- Tiến hay quá ta, mời anh trái mận – Rồi Tuyết lấy trong giỏ ra hai trái mận đưa cho Tiến.
Sau khi thử lại cuốc, thấy đã chắc chắn, Tiến trao lại cho Quỳnh. Quỳnh cười nói:
- Cám ơn Tiến. Tiến ăn mận đi, mận ở nhà Quỳnh trồng đó.
Không ai chú ý đến Minh lúc đó, đang bổ những nhát cuốc cực mạnh xuống đất.
Tiến độ công việc của lớp khá nhanh. Ðang đặt một cây con xuống lỗ, Tuyết bỗng la oái lên:
- Ái... ái...
Rồi cô chợt nhận ra Kỳ, Kỳ đang đưa một nhánh cây có con sâu đo sát bên tay cô. Tuyết hoảng hốt vứt bỏ cây xuống lỗ, làm nó nghiêng qua một bên. Cô đứng lên và vụt chạy khỏi chỗ, nói:
- Kỳ này, kỳ cục!
Kỳ đưa nhánh cây có sâu sang bên Quỳnh, Quỳnh chạy đi, le lưỡi nói:
- Ghê thấy mồ!
Bỗng có tiếng của ai đó nói lớn:
- Thầy đến, thầy đến.
Thầy hiệu trưởng cùng với Sơn và các thầy cô khác đi đến. Kỳ quăng vội nhánh cây, cầm lấy cuốc. Sau khi thăm hỏi động viên lớp, thầy Vinh và các thầy cô khác đi, Sơn ở lại làm chung với học trò.
Một lát sau, lại một lần nữa Tuyết kêu lên:
- Ái... ái!
Quỳnh và Lan cùng quay ra nhìn một lượt. Tuyết ôm chân nói:
- Bị... bị... thương rồi!
Thầy Sơn, Vũ, Cẩm cùng các bạn khác ở gần chạy đến.
- Có sao không? Có sao không? – Cẩm hỏi.
Tuyết nhìn Vũ nói:
- Tuyết cuốc phải chân.
Sau khi xem vết thương, thầy Sơn nói:
- Không sao, chỉ trầy một chút thôi. Nhưng em hãy đến chỗ Hà rửa và băng lại đi.
Rồi Sơn ngẩng lên, lưu ý các học sinh của mình:
- Các em này, các em chú ý coi chừng cuốc vào chân đấy nhé!
Quỳnh và Lan định đi theo. Nhưng Tuyết nói:
- Ðể Tuyết đi một mình cũng được!
Rồi cô nhón nhón chân, đi đến bộ phận y tế. Ở đó có đặt một cái bàn. Trên bàn có thuốc đỏ, băng keo, bông gòn, oxy già và một vài hộp thuốc khác. Hà và một cô gái nữa đang ngồi sau bàn.
Thấy Tuyết đến gần, cô gái đứng lên, chạy ra đỡ Tuyết và dắt đến chỗ ngồi. Sau khi hỏi thăm lý do, Hà giúp cô gái rửa vết thương, rồi xức thuốc đỏ, và băng bó cho Tuyết. Hà làm mà không nhìn Tuyết cho đến khi xong việc. Tuyết nói “Cám ơn” rồi nhắc lò cò đi. Hà nhìn theo với ánh mắt thương xót. Cô gái định bước theo dìu Tuyết thì từ đàng xa, Hồng đã đi lại, cô nói:
- Ðể mình đỡ Tuyết đi.
Tuyết quàng tay qua vai bạn, nói:
- Ôi! Ước chi mình có hai cây gậy thì đỡ biết mấy!
Vì chưa đi xa nên những lời nói đó lọt đến tai Hà và cô gái. Cô gái quay nhìn Hà. Còn Hà, anh quay mặt đi.