Số lần đọc/download: 2221 / 50
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 19: Đổ Chú
S
au vài ngày vất vả, gian hàng bán vũ khí đầu tiên của Duy Sâm Trấn rốt cục cũng thuận lợi khai trương.
-Thưa các vị hương thân phụ lão, hôm nay là một ngày vui mừng trọng đại của gian binh khí điếm đầu tiên của trấn chúng ta, sẽ giảm giá hai mươi phần trăm các loại vũ khí do ải nhân chế tạo, số lượng có hạn, mọi người không nên bỏ qua!.
Nhìn người không ngừng mà đến, Dương Lăng mặt mày hớn hở. Chỉ cần có một phần mười số người ở đây mua vũ khí, thì hắn đã có thể thu hồi lại được vốn, đúng là một sự đầu tư quá lãi.
-Trời ạ, vũ khí của ải nhân, quả nhiên tất cả vũ khí đều do ải nhân chế tạo!
-Ồ, ta có bị hoa mắt không đây, xinh đẹp tinh linh làm người hầu, ta dám chắc chủ cửa hàng bán vũ khí này có địa vị rất lớn.
Tác Phỉ Á dẫn theo vài tỷ muội ăn mặc lộng lẫy đứng ở bên ngoài binh khí điếm. Khuôn mặt xinh đẹp, bộ ngực đầy đặn, và đôi chân thon dài cùng vẻ tươi cười làm cho đám người đang vây quanh ngây người.
Vũ khí do ải nhân làm ra cung không đáp ứng được cầu, hơn nữa tinh linh mỹ nữ cực kỳ hấp dẫn, rung động, thật sự làm cho người khác rung động.
Mặc dù Đặc Lạp Tư sâm lâm ở ngay cạnh đó, nhưng ải nhân và tinh linh đều rất ít xuất hiện ở Duy Sâm Trấn. Nhìn sắc bén vũ khí đầy rẫy lại có tinh linh xinh đẹp như tiên phục vụ, mọi người xôn xao bàn tán về thân phận của Dương Lăng.
-Hài, ta nghe nói lão bản là một đại tài chủ, làm ăn khắp cả đại lục
-Không phải, tài chủ đã là cái gì, một tên tài chủ có thể có nhiều tiền như vậy không?
Một gã mắt tam giác giấu giấu giếm giếm nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng nói: -Nghe nói, từng có người ở gần hoàng cung Ban Đồ đế quốc thấy được người này.
-Chẳng lẽ là người trong hoàng thất? Mấy người chung quanh tên mắt tam giác đều thất sắc.
-Hắc hắc, ta chưa nói cái gì cả!
Tên có mắt hình tam giáp hạ thấp giọng nói:
-Các huynh đệ cẩn thận tay chân đó, đừng có nổi lòng tham, chủ nhân ở đây không phải là người mà chúng ta có thể trêu trọc, cẩn thận nếu không dù có tiền cũng không còn mạng mà hưởng thụ đó!
Nghe được mọi người đủ loại đồn đoán, ngồi dựa trên ghế da hổ Dương Lăng lắc đầu uống một hớp trà hoa lài do Ngả Lỵ Ti mang lên. Có lẽ nên mang thêm mấy tên Dã man nhân hung hãn đến đây canh cửa, lúc đó càng thêm hợp cách.
Làm ăn thì điều cần thiết là hấp dẫn sự chú ý của mọi người, tiếng vang trong hôm nay Dương Lăng rất hài lòng. Chỉ cần có người lui tới thì việc làm ăn sẽ lên nhanh như diều gặp gió. Mắt thấy có không ít dong binh bỏ tiền ra mua vũ khí cùng khôi giáp, tâm tình Dương Lăng càng thêm vui sướng.
-Chỉ có mấy cái đồ tồi tàn này, cũng có mặt mũi mang ra bán à, ông chủ đâu, ra đây cho ta?
Ngay khi Dương Lăng thất thần, ngoài cửa truyền đến một tiếng rống to.
-Ngươi là ai, ông chủ của chúng ta đâu phải là người ai muốn gặp là được?
Không cần Dương Lăng phân phó, Phân Lý Tư Đặc giang ra hai tay ngăn tên hắc y võ sĩ lại. Từ khi Dương Lăng mang đến đại lượng vũ khí do Ải nhân làm ra và vài cô gái tinh linh xinh đẹp, Cổ Lực Đặc và Phân Lý Tư Đặc hiểu được mình đã đổ đúng cửa, Dương Lăng không phú tức quý, dám chắc xuất thân từ danh môn vọng tộc. Dựa vào cây đại thụ này thì giàu sang chỉ còn đợi mà thôi, vì vậy làm việc càng thêm nỗ lực.
-Ta là Ban Đồ đế quốc hoàng gia đại kiếm sư Ba Đế Tứ, lập tức gọi ông chủ của các ngươi ra đây cho ta!
Võ sĩ áo đen hừ lạnh một tiếng, đá một cước lên ngực Phân Lý Tư Đặc. -Rắc một tiếng, làm cho mấy nhành xương trên ngực Phân Lý Tư Đặc gãy mất, đau đến độ lăn lóc trên mặt đất.
Thấy kẻ đến có ác ý, Tạp Tây nhanh chóng rút trường kiếm ra, chỉ huy võ sĩ vây quanh. Thân là một sơ cấp kiếm sư hắn hiểu rõ sự đáng sợ của đại kiếm sư hơn bất cứ ai hết. Đừng nói A Cổ Tô chưa tới kiếm sư, mà chính mình cũng không qua nổi mấy chiêu của võ sĩ áo đen.
-Hắc hắc, không biết lượng sức mình, muốn chết!.
Ba Đế Tứ khinh thường hừ lạnh lên một tiếng, rút thanh trường kiếm đeo bên hông ra. Một mảnh hồng quang qua đi, ngoại trừ Tạp Tây còn lại trên ngực mười mấy người đều bị rạch một vết thương thật sâu, máu tuôn như suối.
-Trời ạ, đấu khí màu đỏ!
Nhìn hồng quang trên thân kiếm của Ba Đế Tứ lúc ẩn lúc hiện những tên dong binh thất sắc nhanh chóng rút lui đến khi cách xa chiến trường mười thước mới dừng lại.
Một chiêu qua đi, Tạp Tây hiểu được rằng mình không phải là đối thủ của Ba Đế Tứ. Đối phương có tuyệt kỹ là Xích Huyết đấu khí, tu vi cao cường, vậy không đơn giản là đại kiếm sư, sợ rằng thực lực sắp đến sơ cấp kiếm thánh.
-Hay, lợi hại.
Dương Lăng lạnh lùng cười rồi từ từ đi ra:
-Chẳng biết người anh em này đến đây có việc gì?
-Hừ, không cần nói nhiều, nếu vũ khí của các ngươi có thể tạo một vết rách trên lá chắn của ta thì ta chấp nhận thua cuộc, còn không thì đừng mang mấy đồ rác rưởi này ra lừa người khác!
Ba Đế Tứ vừa nói vừa giơ tấm lá chắn dầy bịch lên, vận chuyển đấu khí trong cơ thể làm cho tấm lá chắn đỏ bừng lên.
-Ngươi muốn đổ như thế nào?
Dương Lăng thần sắc không thay đổi, âm thầm đoán lai lịch và ý đồ của đại kiếm sư Ba Đế Tứ.
Ba Đế Tứ hừ lạnh một tiếng nói:
-Ngươi thắng, đầu của ta ngươi muốn cắt cứ cắt, còn nếu ngươi thua, hắc hắc tự cắt đầu mình xuống!
Quyết đấu sinh tử?
Ba Đế Tứ vừa nói xong, mọi người đang vây quanh ồn ào hẳn lên. Thần bí ông chủ có đại lượng vũ khí do ải nhân làm ra cung không đủ cầu, xinh đẹp mê người mỹ nữ tinh linh, bây giờ đột nhiên có một tên đại kiếm sư xuất hiện, thật đúng là một ngày có nhiều sự kiện.
Nhìn Ba Đế Tứ, Dương Lăng trong lòng rung động. Tên Ba Đế Tứ này sớm không đến, muộn không đến ngay khi mình khai trương thì tìm đến cửa làm loạn, hơn nữa vừa mở miệng ra là đã đòi lấy đầu của mình. Hiển nhiên là đã có chuẩn bị từ trước, rất có thể là do Y Thước Á sai khiến.
Điều phải đến sớm muộn sẽ đến, tránh được một lát không tránh được mười năm. Dương Lăng biết rằng chỉ có Y Thước Á mới có cừu hận với hắn, mà cũng chỉ có thế lực khổng lồ như An Tạp gia tộc mới có nhiều tiền như vậy để nhanh chóng mời được một gã Ban đồ đế quốc hoàng gia đại kiếm sư.
-Ông chủ, trong cơ thể tên đại kiếm sư này Xích Huyết đấu khí vô cùng hùng hậu, nếu không phá được đấu khí bên ngoài vậy thì không có cách nào làm hỏng tấm lá chắn trong tay hắn.
Tạp Tây nuốt nước miếng tức giận mà nói:
-Tên chó chết này tuyệt đối bị người khác sai khiến, cố tình lựa chọn ngày hôm nay tới đây để làm khó dễ.
Trên đời không có gì không thể đỡ được, mà cũng không có tấm lá chắn nào không thể phá.
Để ý Ba Đế Tứ, lại nhìn tấm lá chắn đỏ bừng trong tay hắn, Dương Lăng đột nhiên trong lòng vừa động, nghĩ tới một chủ ý tuyệt vời. Nếu đối phương đã không nói lý, dùng đấu khí để tăng cường phòng ngự cho tấm chắn, vậy hắn cũng không ngại dùng thủ đoạn đối với đối phương.