A lot of parents will do anything for their kids except let them be themselves.

Bansky

 
 
 
 
 
Tác giả: Maya Banks
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Whispers In The Dark
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2250 / 25
Cập nhật: 2024-10-26 21:03:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
gay khi rạng đông vừa hừng sáng, Nathan tấp xe vào một nhà trọ nhỏ. Họ đã lái xe suốt đêm, chỉ dừng lại để mua đồ ăn nước uống cho Shea. Anh muốn kiểm tra thương tích của Shea nhưng cô cứ khăng khăng là họ phải tiếp tục lên đường. Nathan ghét việc đánh thức cô dậy vì cô chỉ mới ngủ lơ mơ chừng nửa tiếng.
Nhưng anh không muốn để cô lại một mình trong khi đi đặt phòng, cũng chẳng muốn ai trông thấy cô rồi có thể khai báo nhận diện với bọn truy đuổi kia. Điều đó có nghĩa là Shea cần phải thức dậy và chuẩn bị đối mặt với mọi thứ. Nathan lay nhẹ cô. Cô mở choàng mắt, sau đó hoảng loạn ngó quanh trước khi đăm đăm nhìn anh.
Rồi cô ngồi sụp xuống nhẹ nhõm. Anh lấy khẩu Glock và chĩa báng súng về phía cô. “Em biết cách sử dụng thứ này chứ?” Ngay lập tức, Shea cầm lấy súng, lên đạn rồi đặt ngón tay ở chốt an toàn. Hành động đó trả lời cho câu hỏi của anh. “Tôi sẽ trở lại ngay. Hãy cẩn thận và chỉ nổ súng khi cần thôi.” Shea gật đầu, nhưng không còn chú ý đến anh mà chỉ tập trung quan sát bãi đậu xe.
Nathan vội vã vào trong, trả tiền phòng rồi quay lại với cô. Anh cố ý chọn một nhà nghỉ có bố trí phòng ở phía ngoài để cô sẽ không bao giờ phải đi qua tiền sảnh. Trước khi Shea xuống xe, anh choàng chiếc áo khoác lông cừu của mình quanh người cô rồi kéo mũ trùm đầu xuống. “Em đi được chứ?”, anh thì thầm.
Bế cô sẽ rất thu hút sự chú ý. Khi Shea quay người lại, Nathan mới nhớ cô không đi giày. Anh cất tiếng nguyền rủa, lục lọi ba lô rồi lôi đôi tất của mình ra. Nathan đi vớ cho cô, giúp cô xuống xe, đưa chìa khóa rồi nói. “Tôi sẽ cầm mấy cái túi, em vào trước đi.” Shea nhìn lướt qua các con số ghi trên thẻ rồi đi về cánh cửa phòng tương ứng.
Nathan quan sát cô bước đi với đôi tất của mình và bị hình ảnh đó lôi cuốn. Anh lấy mấy cái túi, khóa xe rồi đi về phòng. Anh dùng chân đẩy cánh cửa hé mở. Khi lách vào phòng, anh liền nhìn thấy Shea đang ngồi trên mép giường. Cô ngước lên và ánh mắt của họ khóa lấy nhau. Anh thả mấy cái túi xuống sàn, đá của đóng lại rồi sải bước đến chỗ cô.
Ngay khi vừa đến đó, Shea đứng dậy và nhận cái ôm từ anh. Cô vòng tay quanh eo anh rồi ôm thật chặt. Nathan hít lấy mùi hương của cô, không quan tâm đến máu lẫn bụi bẩn bám trên tóc và quần áo cô. Cuối cùng anh đã được ôm cô rồi. “Em có thực. Thật sự có thực.” Shea đẩy người ra, ngước nhìn anh và cảm xúc tương tự sáng ngời trong đôi mắt xanh của cô.
Anh cất tiếng rên rồi cúi đầu chạm vào môi cô. Anh không thể nào kiềm chế nữa. Trong giây phút ấy, không có gì trên đời này có thể ngăn anh hôn cô. Anh mất tự chủ rồi. Miệng cô thật ngọt ngào, ấm áo và quyện lấy miệng anh. Anh chưa từng cảm thấy điều gì đó trọn vẹn như thế này trong đời.
Như thể mọi điều tốt đẹp đều quy tụ trong khoảnh khắc hiện tại. Shea cảm thấy mình thật nhỏ bé và mỏng manh trong vòng tay anh. Cô run lên ngay khi hôn đáp lại, cách cử động môi thật gợi tình lúc lướt nhẹ qua môi anh. Anh đã bị khuất phục hoàn toàn. Nathan nắm chặt lấy vai cô rồi kéo người ra, hai chân anh run lẩy bẩy.
Đáng lẽ anh nên chăm sóc và xem cô cần gì. Nhưng anh lại chẳng thể ngăn mình chạm vào cô, để đảm bảo rằng cuối cùng cô cũng là… của anh. Không! Ngay lúc len lỏi vào tâm trí anh, cô đã thuộc về anh rồi. Có lẽ đó chính là lý do anh phát điên lên khi cô biến mất. Tựa như một phần linh hồn của anh bị xé vụn.
Những ngày tháng đó như một dạng tra tấn khác. Nhưng giờ cô đang hiện hữu ở đây, chứ không phải trong tâm trí anh. Và anh sẽ không đời nào để cô đi lần nữa. “Em cần phải tắm rửa, cưng à. Để tôi đi bật vòi nước nóng, sau đó em hãy cởi hết mớ quần áo này ra. Tôi muốn xem thương tích em nặng thế nào.” Shea cự quậy, cong môi phản đối.
“Tôi ổn, Nathan à. Thật đấy.” “Tôi muốn tự chứng thực điều đó.” Giọng anh không cho phép tranh luận. Cuối cùng Shea cũng gật đầu, trĩu vai khuất phục. Anh liền đi vào phòng tắm, bật vòi hoa sen rồi quay trở lại chỗ cô. “Cần tôi giúp không?” Cô chậm rãi lắc đầu.
“Hãy để tôi đi tắm trước đã, Nathan. Lúc này, những vết thương trông có vẻ tệ hơn thực tế. Vì thế, anh có thể xem qua vết thương sau khi tôi tắm rửa, được chứ?” Nathan cau mày. Có lẽ thương tích tệ hơn anh tưởng, nên cô muốn có thời gian để rửa cho vết thương có vẻ khá hơn.
“Tôi sẽ đợi cho đến khi em ra,” anh thì thầm. “Trong khi chờ em tắm, tôi sẽ ra xe lấy hộp cứu thương.” ~*~ Shea đứng dưới vòi sen, nhắm mắt lại và nhíu mày vì đau đớn. Cô đã cọ sạch vết máu lẫn đất bẩn trên người nhưng chẳng thể làm gì với những vết bầm tím. Hai chân cô run rẩy thiếu kiểm soát.
Cô hầu như không thể xoa dầu gội lên tóc vì hai tay run dữ dội. Phản ứng đã bắt đầu hình thành. Cô trông nhếch nhác và cả người đều rã rời. Nỗi kinh hoàng trong những ngày qua khiến cô sững sờ. Cô đáng lẽ nên cảm thấy vui mừng, nhẹ nhõm. Giờ cô đã được tự do và an toàn.
Nathan sẽ ở bên cạnh và bảo vệ cô. Thay vào đó, nước mắt lại lăn dài trên hai má và đầu gối cô như quỵ xuống. Cô che mặt, cô kiểm soát tiếng nức nở sôi sùng sục trong lồng ngực. Một cánh tay rắn chắc chợt vòng quanh cơ thể vẫn còn đang nhỏ nước của cô. Vòi nước tắt, và cô đứng đó khóc nức nở.
Nathan đẩy người ra vừa đủ để quấn khăn quanh cơ thể run rẩy của cô rồi bồng cô lên. “Không sao đâu, cưng à,” anh thì thầm trên trán cô. “Giờ em đã được an toàn. Tôi đã tìm được em rồi.” Anh đặt cô lên giường, sau đó quấn chăn quanh người cô. Anh rải những nụ hôn trên thái dương, đỉnh đầu, mắt rồi đến hai má của cô.
Shea úp mặt vào cổ anh, tìm kiếm hơi ấm và sức mạnh của anh. Một lúc thật lâu, Nathan chỉ ôm cô trong khi những tiếng nức nở khe khẽ vẫn cất lên. Anh vuốt tóc cô, đưa tay xuống cơ thể quấn trong chăn của cô và thinh lặng ngồi chờ cô trấn tĩnh lại. Shea thích việc anh có vẻ chẳng hề suy sụp trước tình trạng kiệt sức của cô.
Anh cũng không hỏi chuyện gì đang xảy ra mà chỉ hành động như đã thấu hiểu. Khi tiếng nức nở nhỏ dần và tình trạng run rẩy của cô ngưng lại, Nathan mới cẩn thận kéo cô ra rồi nhìn đăm đăm vào mắt cô. Không nói một lời nào, cũng chẳng hề xin phép, anh đẩy nhẹ chăn xuống, để lộ da thịt cô trước ánh mắt tinh tường của anh.
Mặc dù không hề có chút nhục dục nào trong hành động đánh giá ấy, Shea vẫn nhận thức rõ ánh mắt anh đang lướt khắp cơ thể trần trụi của mình. Anh kéo chăn, lộ vẻ tức giận khi nhẹ nhàng chạm vào từng vết bầm, lướt ngón tay qua những vết thương và trầy xước cô đã tích góp trong lúc tháo chạy qua cánh rừng.
Càng phát hiện ra nhiều vết thương, gương mặt anh càng lộ vẻ tức giận hơn. Rồi anh xoay người cô lại và hớp vội một hơi khi trông thấy vết thương lởm chởm trên đùi cô. Nathan nắm chặt tay cô rồi xoay cô lại để cô nhìn thấy vẻ thịnh nộ trong mắt anh. “Bọn chúng đã làm cái quái gì với em thế này, Shea? Và đừng nói với tôi là không có gì.” Shea nhắm chặt mắt để ngăn dòng lệ bỏng rát bất ngờ xuất hiện.
Chết tiệt, cô vừa mới nín khóc mà giờ lại xúc động nữa rồi. Một cảm xúc thật hỗn loạn. “Bọn chúng muốn tôi nói về Grace,” Shea nghẹn lời. “Nhưng tôi cự tuyệt. Anh có thể đoán ra phần còn lại rồi đấy.” Nathan giữ quai hàm của cô, lướt nhẹ ngón cái qua gò má rồi đến môi.
“Nói cho tôi biết đi.” “Bọn chúng đánh tôi, được chứ? Bọn chúng giam giữ và ban phát một trận đòn vô cảm, tính toán nhằm mục đích hạ gục tôi. Khi kế hoạch đó không thành công, bọn chúng không cho tôi ăn uống gì cả rồi lại đánh tôi lần nữa.” Nước mắt chảy ròng xuống má Shea.
Gương mặt của Nathan trắng bệch đi. Ánh mắt anh trông có vẻ đau đớn, tối sầm và lạnh lùng đáng sợ. Tay anh run rẩy trên mặt cô và vẻ mặt anh trông rất giống như cảm giác của cô. “Còn vết thương ở chân? Sao em lại bị như thế?” Shea liếc xuống và thấy bụng nhộn nhạo khi hồi ức về những gì cô làm đã quay trở lại rõ rệt đến sửng sốt.
Cơn đau khủng khiếp lan xuống chân cô như thể cô lại đang chịu đựng nhát dao ấy cứa vào da thịt mình lần nữa. “Bọn chúng đã cấy thiết bị theo dõi vào người tôi. Khi chạy trốn, tôi biết mình phải cắt bỏ nó để chúng không thể dễ dàng tìm ra tôi.” “Lũ khốn kiếp!” Nathan khàn giọng hét lên.
“Chúa ơi, Shea.” Trước nỗi bàng hoàng của cô, đôi mắt anh ươn ướt và ánh lên vẻ đau thương. Vì cô. Cô đau đớn nuốt khan, vượt qua cảm xúc chiếu rọi trên gương mặt anh. “Chúa ơi, những gì em trải qua khiến tôi tức điên lên. Em đã phải chịu đựng quá nhiều thứ vì tôi.
Tại sao em không sớm liên lạc với tôi? Tôi có lẽ đã giúp được em. Em sẽ không cần phải trải qua chuyện này. Tôi sẽ giúp em. Em phải biết điều đó chứ.” Shea quay mặt chạm nhẹ môi vào lòng bàn tay anh. Cô nắm lấy bàn tay anh rồi hôn lên làn da thô ráp kia. Sau đó cô lướt tay trên cánh tay anh, ngang qua những vết sẹo hủy hoại lớp da thịt từng mềm mại ấy.
Cô chạm vào từng vết sẹo rồi ngước lên để xem phản ứng của anh. Anh trông có vẻ phát ốm, cứ như chỉ muốn đẩy cô ra. Shea biết anh không muốn cô chạm vào mình, chú ý đến những vết sẹo chồng chéo trên cơ thể anh. Còn bao nhiêu vết sẹo nữa mà cô chưa nhìn thấy chứ? “Anh đã chịu đựng đau đớn nhiều hơn bất cứ ai,” Shea khẽ nói.
“Anh cần thời gian để khỏe lại, về nhà và ở bên gia đình mình. Anh cần phải học cách sống và muốn sống lần nữa. Tôi không thể nào yêu cầu anh giúp đỡ trong khi anh cần điều đó nhiều hơn tôi.” Nathan nao núng khi cô đặt ngón tay lên vết sẹo ở cổ anh. Anh cố quay đi, nhưng cô rướn người và đặt tay lên vùng da thịt nhăn nhúm đó.
“Đừng trốn tôi, Nathan. Đừng che giấu những vết sẹo ấy. Hơn bất kỳ ai, tôi biết anh nhận chúng như thế nào. Những vết sẹo đó không hề xấu xí. Chúng rất đẹp và đáng ngưỡng mộ. Đấy là dấu hiệu chứng tỏ lòng can đảm cùng quyết tâm không biết mệt mỏi.” Nathan liền túm lấy tay cô, trượt nó xuống cổ rồi đến vai mình trước khi giữ chặt nó ở đó.
Rồi anh khom người cho đến khi trán anh chạm vào trán cô và môi họ gần đến trêu ngươi. “Làm sao em lại có thể xinh đẹp hơn hình ảnh thiên thần tôi đã hình dung lúc ở trong địa ngục kia chứ? Tôi không nghĩ điều này có thể xảy ra, nhưng em ở đây, tuyệt đẹp đến nỗi tôi không thể nào nói nên lời.” Nathan kéo khăn ra khỏi người cô và nhẹ nhàng đặt cô nằm lại trên giường.
Anh chạm vào từng vết bầm tím. Trước vẻ kinh ngạc của cô, anh chạm môi vào một vết. Rồi đến một vết khác. Anh đặt những nụ hôn nhẹ lên từng vết đau. Người cô sởn gai ốc và nụ hoa nhăn nheo se chặt. Tim cô thắt lại khi anh di chuyển từng chút một xuống cơ thể cô, đắm đuối chú ý đến những vết thương của cô.
Đó là một cảm xúc tuyệt vời hòa quyện giữa sự kích thích và mãn nguyện. Nó chẳng chứa đựng nhục dục công khai, nhưng không có nghĩa là cô không nhận thức rõ từng sự đụng chạm của anh. Cô chưa bao giờ cảm thấy được quan tâm như thế này trong đời. “Xinh đẹp. Em thật xinh đẹp.” Nathan thì thầm.
“Em là của tôi.” Shea run rẩy trước lời tuyên thệ khe khẽ đó. Đúng, cô thuộc về anh. Và anh là của cô. Quyết định ấy đã được đưa ra vào khoảnh khắc đầu tiên cô nghe thấy tiếng gọi của anh. Khi đến vết thương trên đùi cô, Nathan chợt lùi lại, lôi hộp cứu thương ở dưới sàn rồi đặt lên giường.
Với cái chạm nhẹ đến nỗi cô hầu như không thể cảm nhận, anh rửa sạch và băng bó vết thương đó. Sau khi đã làm xong, anh nâng cô lên vừa đủ để đặt cô nằm trên gối rồi kéo chăn đắp lên cơ thể trần trụi của cô. Anh cúi xuống hôn trán cô. “Ngủ một chút đi, Shea. Em đã mệt lả và cần phải lấy lại sức đấy.” “Anh đi đâu vậy?” Shea sợ hãi hỏi.
Lời Thì Thầm Trong Đêm Lời Thì Thầm Trong Đêm - Maya Banks Lời Thì Thầm Trong Đêm