Số lần đọc/download: 5786 / 222
Cập nhật: 2017-08-04 07:53:37 +0700
Khúc 15
T
háo chạy vượt qua đường hào, hàng cọc, thiệt hại nặng nề, vì quân Danaan tấn công dồn dập, sau khi quay trở lại, quân Troian tập trung bất động quanh hàng xe, mặt mày tái nhợt vì sợ hãi. Nằm cạnh Hera bên ngai vàng trên núi Ida, vừa tỉnh giấc nhỏm dậy, Chúa tể thấy quân Troian chạy hỗn loạn, quân Argive đuổi đằng sau, ở giữa thần linh Poseidon ra tay trợ giúp. Hektor nằm sóng sượt trên cánh đồng, đồng đội xúm quanh. Chủ súy thở hổn hển, vẫn chưa hoàn toàn bình thường, khạc ra máu, vì kẻ đánh bị thương không phải kẻ ốm yếu trong hàng quân Achaian. Nom thấy thế Cha thế nhân và thần linh cảm thấy thương hại. Cau có lườm nguýt dễ sợ Chúa tể cất tiếng: “Hera, khanh là hạng bất trị! Ta biết đây là âm mưu. Qua toan tính độc hại khanh loại Hektor anh hùng khỏi vòng chiến, đẩy quân sĩ dưới quyền hoảng sợ tháo chạy. Ta không biết có nên giơ roi giáng sấm trừng trị để khanh là người đầu tiên đón nhận hậu quả do mưu mẹo tởm lợm gây nên. Khanh không nhớ khi bị trói treo lên cao, ta lấy hai đe sắt đeo vào chân, thừng bằng vàng cột chặt hai tay hay sao? Khanh treo lơ lửng trong không trung và mây trời. Thần linh khắp núi Olympos xúc động, lo lắng cực độ. Đứng xúm quanh để mắt nhìn, song hoàn toàn bất lực, tất cả không dám giúp đỡ. Nếu thần linh nào ra mặt định cởi trói ta sẽ tóm cổ quăng qua ngưỡng cửa cho rơi xuống đất nằm thẳng cẳng không ngó ngoáy, không cựa quậy. Dẫu thế ta vẫn thấy lòng dạ đau đớn triền miên đối với Herakles anh hùng. Mua chuộc gió bắc, đồng lõa với phong ba, nhằm xúi giục thực hiện ý đồ đen tối, khanh đem Herakles qua biển cả khô cằn, rồi đưa tới hải đảo Kos đông dân. Nhưng ta cứu thoát đem về Argos nơi sản sinh vô vàn ngựa, sau khi trải qua biết bao cực khổ, gian truân. Ta nhắc lại chuyện để khanh nhớ, để khanh thôi phỉnh gạt, đồng thời để khanh thấy, rời bỏ thần linh từ núi Olympos tới đây, chẳng nên lợi dụng âu yếm, ôm ấp, làm tình trên giường mà đánh lừa ta!”
Lắng nghe mà rùng mình khiếp sợ, Hera khả kính mắt bò nái tơ vội vàng phân bua lời như có cánh bay xa: “Xin mặt đất, bầu trời bao la trên cao, nước sông Hoàng Tuyền tuôn chảy làm chứng lời thề nghiêm túc, trang trọng thần linh tuyên phúc thường tuyên thệ, xin mái đầu thiêng liêng, xin long sàng phu phụ Thánh thượng làm chứng, phần riêng thần thiếp chưa bao giờ dám bội thệ. Sự thể không do thần thiếp xúi bẩy mà do Poseidon rung chuyển trái đất xúc xiểm khiến Hektor và quân Troian đại bại, quân Achaian chiến thắng. Thần thiếp nghĩ sở dĩ vậy ấy là vì khi thấy binh sĩ Achaian khốn đốn bên dãy thuyền, nên nẩy lòng thương hại, Poseidon tự ý ra tay trợ giúp. Tuy nhiên, dù thế nào, muôn tâu đấng kim thượng thu thập mây đen, thần thiếp sẵn sàng khuyên nhủ đương sự cúi đầu tuân lệnh ra đi tới bất kể nơi nào Hoàng đế chỉ định.”
Hera dứt lời. Cha thế nhân và thần linh mỉm cười dịu dàng, nhẹ phán lời như có cánh bay xa: “A, Hera khả ái, mắt bò nái tơ, từ giờ trở đi, nếu ngồi trong hội đồng thần linh bất tử, lúc nào khanh cũng phải nghĩ như ta, như vậy dù mong muốn trái nghịch, Poseidon cũng tức thì thay đổi ý nghĩ, cúi đầu tuân theo quyết định khanh và ta đưa ra. Nếu điều vừa nói là chân tình, thành thực, khanh hãy tới hàng thần linh bảo Iris và Apollo xạ thủ lừng danh lại đây. Ta muốn Iris tới thăm quân Achaian giáp y lát đồng bảo Poseidon ngừng chiến quay về tư thất; Phoibos Apollo đưa Hektor ra khỏi mặt trận đồng thời truyền phả sinh lực mới mẻ làm cho chủ súy quên đau đớn đang hành hạ thể xác. Sau đó Apollo gây hoảng hốt trong hàng quân Achaian làm chúng tháo chạy. Chúng sẽ quay lại dãy thuyền nhiều ghế nhiều chèo của Achilleus, công tử Peleus. Achilleus sẽ phái đồng đội Patroklos ra chiến trường, Hektor lừng danh sẽ giết chết bằng thương trước thành Troa sau khi Patroklos hạ sát nhiều binh sĩ trẻ tuổi, trong số có con ta, Sarpedon ngoan cường. Tức giận vì bạn tử trận Achilleus oai phong sẽ giết Hektor. Từ lúc đó trở đi ta sẽ thay đổi cuộc chiến, luôn luôn và liên tục đẩy quân Troian xa dãy thuyền tới khi quân Achaian, qua ý kiến của Athena, chiếm trọn thành Troa kín cổng cao tường. Dẫu thế ta vẫn không ngừng thịnh nộ hoặc cho phép bất kể thần linh nào hạ sơn trợ giúp quân Achaian trước khi công tử Peleus thỏa mãn ước muốn như ta đã hứa, gật đầu đồng ý hôm nữ thần Thetis đưa tay nắm đầu gối năn nỉ xin ban vinh dự cho Achilleus, cướp phá thành phố.”
Vừa nghe tuân lệnh tức thì, Hera nữ thần cánh tay trắng ngần rời đỉnh núi Ida lên núi Olympos bao la. Như ý nghĩ tua tủa hiện hình trong đầu óc thăm thú nhiều nơi, tâm hồn hồi tưởng vô vàn kỷ niệm, du khách thầm nhủ: “Ước gì mình tới đây; ước gì mình đến đó!” Hera khả ái hăm hở vun vút ra đi. Tới núi Olympos lởm chởm, nữ thần vào cung điện Chúa tể gặp thần linh bất tử đang tụ họp. Vừa nom thấy nữ thần, tất cả đứng dậy, dâng cúp chào đón. Nữ thần bỏ qua tất cả chỉ đón nhận cúp của Themis cặp má nõn nà, vì là nữ thần đầu tiên chạy tới chào hỏi, ngỏ lời như có cánh bay xa: “Hera, vì sao tới đây? Nương nương trông có vẻ thất thần, chắc hẳn công tử Kronos vì là phu quân đã nặng lời rầy la.”
Nữ thần Hera cánh tay trắng ngần đáp: “Themis tuyệt vời, đừng hỏi ta chuyện đó. Tự mình nữ thần thừa hiểu bản tính Thánh thượng cao ngạo, hách dịch ra sao. Tuy nhiên, nếu vui lòng dẫn tất cả vào bàn dùng bữa trong đại sảnh, nữ thần và tất cả sẽ nghe sơ lược quyết định kinh hồn Chúa tể tiết lộ. Nếu đến bây giờ vào bàn dùng bữa có thần linh vẫn lạc quan nghĩ mọi chuyện trên trần thế đều tốt đẹp, ta sẽ nói cho hay tin tức không khiến thần linh trên núi Olympos hoặc thế nhân trên trần gian vui lòng.”
Dứt lời Hera khả ái an tọa. Phía này phía kia đại sảnh thần linh lào xào tỏ vẻ ngỡ ngàng. Vì mặc dù nụ cười tươi nở trên môi, song vầng trán, cặp mày đen đậm biểu lộ khác hẳn, nữ thần bất bình thốt lời: “Ngô bối quả thật ngu đần, dại dột, không suy nghĩ, điên rồ đến độ sinh sự với Chúa tể! Đến bây giờ vẫn thế, vẫn nhích lại gần từng li từng tí nhằm ngăn chặn, nếu không qua lời nói thì qua vũ lực! Trong khi ngồi đó một mình, hoàn toàn bình thản, chẳng bận tâm tới ngô bối, Chúa tể nói về sức mạnh và quyền năng Chúa tể rõ ràng hơn hẳn thần linh bất tử. Bởi thế các người phải đón nhận bất kể bất hạnh nào Chúa tể gửi cho. Phần riêng, nếu không lầm, ta nghĩ từ giờ trở đi bất hạnh đáng buồn đã đến với Ares vì công tử yêu thương vô ngần tử trận, Askalaphos, thần linh chiến tranh khủng khiếp nhận làm con.”
Nổi giận đùng đùng khi nghe tin, thần linh chiến tranh giơ tay vỗ cặp đùi vạm vỡ bành bạch, vừa rên rỉ vừa quát tháo: “Thần linh cư ngụ trên núi Olympos, các người đừng nổi nóng chê trách, nếu bây giờ ta xuống dãy thuyền quân Achaian trả thù cái chết của con ta, cho dù số phận bắt bị Chúa tể giáng sấm lăn kềnh giữa xác chết nằm đườn trên mặt đất trong vũng máu.” Dứt lời thần linh sai Kinh Hoàng và Khiếp Đảm thắng yên cương bầy ngựa, trong khi nai nịt giáp y và vũ khí bóng lộn. Lúc đó nóng giận, phẫn nộ của Chúa tể đối với thần linh bất tử suýt nữa trở thành khủng khiếp và tàn ác, nếu Athena vì lo sợ cho toàn thể cộng đồng không nhỏm khỏi ghế ngồi chạy xổ qua tiền phòng đuổi theo thần linh chiến tranh. Nữ thần đưa tay nắm mũ trên đầu, khiên trên vai, thương đồng trong tay gân guốc. Cắm thương một chỗ rồi mới biểu lộ bực tức với thần linh chiến tranh hung hãn, nữ thần hét to: “Đồ ngu! Tên khùng! Mất trí! Có tai không nghe sao! Không biết suy nghĩ, đắn đo gì chăng? Ngươi không nghe Hera nữ thần cánh tay trắng ngần vừa nói gì hả, nữ thần vừa rời Chúa tể trên núi Olympos đi thẳng tới gặp ngô bối? Hay ngươi muốn, sau khi chồng chất đau khổ, mặc dù ân hận, do sinh tồn đòi hỏi, miễn cưỡng trở về núi Olympos, lại định gieo rắc bất hạnh rùng rợn cho thần linh còn lại? Bởi ta nói ngươi hay, Chúa tể sẽ tức tốc rời bỏ quân Troian hung hãn và quân Achaian trở về núi Olympos trừng trị ngô bối, tóm cổ từng đứa, hết đứa này đến đứa kia, vô tội cũng như có tội. Vậy hãy nghe ta gạt giận dữ sang bên, đừng nghĩ tới chuyện báo thù quý tử can trường. Bởi nhiều thanh niên thân thể cường tráng, cánh tay dũng mãnh hơn quý tử đã tử trận từ trước tới giờ và sẽ tiếp tục tử trận từ giờ về sau. Ngô bối không tài nào cứu vớt dòng giống và con cháu tất cả thế nhân.”
Dứt lời Athena kéo thần linh chiến tranh mặt hầm hầm ngồi xuống ghế. Đúng lúc đó Hera cất tiếng gọi Apollo và Iris sứ điệp mang tin cho thần linh bất tử ra ngoài cung điện căn dặn lời như có cánh bay xa: “Chúa tể ra lệnh hai khanh mau mau tới núi Ida. Đến nơi vào bệ kiến, hai khanh phải thi hành bất kể mệnh lệnh nào Chúa tể trao phó.” Nói rồi hoàng hậu Hera trở vào ngồi trên ngai vàng. Hai thần linh như tên bay vun vút ra đi. Tới núi Ida vô vàn suối nước, mẹ đẻ thú rừng, hai thần linh thấy Chúa tể nhìn xa trông rộng đang ngự trên đỉnh Gargaros, vầng mây ngào ngạt như vòng hoa bao quanh. Hai thần linh tiến tới bình thân trước thánh nhan chờ tôn ý. Nom thấy Chúa tể thu thập mây trời lấy làm hài lòng, vì hai thần linh đã nhanh nhẩu làm theo chỉ thị của phu nhân yêu quý. Chúa tể nói với Iris trước, lời như có cánh bay xa: “Iris mau chân lẹ bước, mang truyền điệp trao hoàng đệ Poseidon, nhắc lại đầy đủ, không sai một lời. Khanh bảo hoàng đệ rời chiến trường, thôi giao chiến, trở về sum họp cùng thần linh, hoặc lui xuống biển cả thiêng liêng. Nếu không tuân lệnh, thay vì thế lại cố ý làm ngơ, hoàng đệ nên suy nghĩ cho kỹ, mặc dù sở đắc sức mạnh, song không thể cầm cự khi ta tấn công, vì ta nói cho hay về sức mạnh ta hơn gấp bội, về tuổi tác ta là bề trên. Dẫu thế, lòng dạ chẳng đắn đo, hoàng đệ lại nói năng với ta như hàng bằng vai phải lứa trong khi thần linh khác bình thân trước thánh nhan đều kinh sợ!”
Iris nhanh chân lẹ bước như gió tuân lệnh tức thì. Rời núi Ida nữ thần xuống thành Troa thiêng liêng. Như tuyết trắng hoặc mưa đá giá lạnh rơi từ mây cao, lúc gió bắc quý tử không khí trong lành thổi điên cuồng, nữ thần cũng hối hả tung bay. Lại gần thần linh rung chuyển trái đất lừng danh nữ thần cất tiếng: “Thần linh bao quanh trái đất, mái tóc xanh đậm, tiện nữ tới đây đem theo truyền điệp của Chúa tể mang khiên thần. Chúa tể ra lệnh hoàng đệ rời chiến trường, thôi giao chiến, trở về sum họp cùng thần linh, hoặc lui xuống biển cả thiêng liêng. Nếu không tuân lệnh, thay vì thế lại cố ý làm ngơ, Chúa tể đe dọa Chúa tể sẽ thân chinh xuống đây mặt đối mặt tấn công hoàng đệ. Và Chúa tể khuyên hoàng đệ nên đứng xa tầm tay, vì Chúa tể khẳng định về sức mạnh Chúa tể hơn gấp bội, về tuổi tác Chúa tể là bề trên. Dẫu thế, lòng dạ chẳng e dè, hoàng đệ lại nói năng với Chúa tể như hàng bằng vai phải lứa trong khi thần linh khác bình thân trước thánh nhan đều kinh sợ!”
Tức giận tột độ thần linh rung chuyển trái đất lừng danh đáp: “Cha! Tự cao tự đại, nói năng ngạo mạn, Chúa tể ép buộc ta cũng ngang hàng quyền uy cúi đầu tuân lệnh. Ngô bối đều là con Kronos, ba anh em Rhea sinh hạ: Chúa tể, ta và người thứ ba Diêm Vương, thần linh cai trị thế nhân quá cố. Vũ trụ chia thành ba phần, mỗi thần linh nhận một theo phẩm cách. Lúc rút thăm ta được biển cả xanh đậm, bọt trắng phau làm lãnh thổ vĩnh viễn; Diêm Vương được địa ngục mù mịt, tối om phía dưới, Chúa tể được bầu trời bao la, tư thất trong mây, trong thượng tầng không khí. Tuy thế trái đất vẫn là của chung, kể cả núi Olympos bao la, trùng điệp. Bởi vậy ta sẽ không theo ý định Chúa tể. Rất mong Chúa tể đừng đa sự, mặc dù quyền uy, mà trầm lặng mãn nguyện với phần chia thứ ba của mình. Và rất mong Chúa tể ngừng tìm cách đe dọa, sử dụng vũ lực đối với ta, làm như ta là kẻ hèn yếu, nhút nhát. Chúa tể nên sử dụng đe dọa dữ dằn với con trai, con gái Chúa tể sinh hạ. Nếu Chúa tể ép buộc, chúng sẽ ngoan ngoãn tuân lệnh vâng lời.” Iris nhanh chân lẹ bước như gió thổi đáp: “Ô thần linh bao quanh trái đất, mái tóc xanh đậm, thần linh có thực sự muốn tiện nữ mang phúc điệp ngôn từ gay gắt, cứng rắn về trình Chúa tể không? Hay thần linh lại thay đổi ý kiến? Thay đổi cảm nghĩ là việc làm bình thường của nhân vật quan trọng. Thần linh thừa hiểu Erinys nữ thần báo thù hay về phe người hơn tuổi.”
Poseidon thần linh rung chuyển trái đất tiếp lời: “Iris, điều nữ thần vừa nói chí lý và đúng sự thật. Đẹp lòng vừa ý biết bao khi sứ điệp biểu lộ nhận thức ý nhị, đúng đắn! Nhưng bị thần linh lời lẽ chua cay ăn hiếp, mắng mỏ, khi số phận đã an bài, chia phần vũ trụ đồng đều, lòng ta bực tức, trí ta đau đớn khôn nguôi. Dẫu vậy, mặc dù phẫn uất, lần này ta nhượng bộ. Tuy nhiên, ta muốn thêm lời cảnh cáo, vì cảm nghĩ riêng tư phát xuất tự đáy lòng. Nếu coi ta và Athena nữ thần chiến phẩm chẳng ra gì, nếu bất kể Hera, Hermes và thân vương Hephaistos, bỏ qua không cướp phá thành Troa dốc đứng, không để quân Argive chiến thắng lớn lao, Chúa tể nên hiểu thịnh nộ của ngô bối sẽ khủng khiếp vô cùng không tài nào hàn gắn đổ vỡ giữa đôi bên.”
Dứt lời thần linh rung chuyển trái đất rời hàng quân Achaian lao xuống biển. Binh sĩ Achaian cảm thấy tiếc nuối ghê gớm. Đúng lúc đó Chúa tể thu thập mây trời nói với Apollo: “Phoibos yêu quý, ta muốn hoàng nhi đi gặp Hektor giáp y lát đồng. Thần linh rung chuyển, bao quanh trái đất đã rút xuống biển thiêng liêng tránh thịnh nộ ta biểu lộ tức khắc. Nếu hai ta đụng độ, chiến trận rền vang sẽ lan rộng, ngay cả thần linh sống với Kronos dưới địa ngục cũng nghe thấy! Tuy nhiên, xét ra có lợi cho y và ta, mặc dù tức giận, y nên nhượng bộ trước cánh tay dũng mãnh, bởi mồ hôi sẽ đổ khá nhiều trước khi cuộc chiến kết thúc. Riêng hoàng nhi bây giờ cầm khiên thần kết tua lắc thật mạnh cho quân Achaian hoảng sợ. Sau đó, là xạ thủ từ xa, hoàng nhi đặc biệt chú ý Hektor oai phong. Nâng cao tinh thần chủ súy tới lúc quân Achaian tháo chạy về dãy thuyền và eo biển Hellespont. Từ lúc đó trở đi ta sẽ quyết định nói gì, làm gì để quân Achaian lại được xả hơi sau khi giao chiến ác liệt, cam go.”
Chúa tể truyền bảo, Apollo lắng nghe từng lời Cha phán. Từ đỉnh núi Ida như chim ưng sát hại bồ câu, quán quân trong hàng sinh vật có cánh vun vút lao xuống, thần linh thấy công tử Priam sáng suốt, Hektor hiên ngang, lúc này đã ngồi dậy, không nằm sóng sượt. Chủ súy bắt đầu tỉnh lại, nhận ra đồng đội xúm quanh. Chủ súy không thở hổn hển, không đổ mồ hôi, vì ý định của Chúa tể mang khiên thần đã làm hồi tỉnh. Apollo xạ thủ từ xa lại gần nói nhỏ: “Hektor, công tử Priam, tại sao ngồi đây, sức lực tiều tụy, cách xa binh sĩ? Đau đớn, buồn rầu chăng?”
Giọng thều thào, Hektor mũ trận óng ánh đáp: “Người là ai, ôi thần linh khả kính, tới tận mặt hỏi bản chức? Người không nghe, lúc bản chức hạ đồng đội y đằng đuôi dãy thuyền, Aias lớn tiếng kêu gào chiến tranh nâng tảng đá chọi trúng ngực chặn đứng cuồng khí chiến đấu? Bản chức thầm nghĩ chắc hẳn cuộc đời chấm dứt, đúng hôm nay xuống địa ngục gặp Diêm Vương sống chung với người quá cố.”
Vừa nghe Apollo thần linh xạ thủ từ xa tiếp lời: “Bây giờ hăng hái lên. Ta là đồng minh kiên cường công tử Kronos từ núi Ida phái xuống trợ giúp, bảo vệ chủ súy. Ta là Phoibos Apollo thần linh kiếm vàng, thân hữu từ lâu đã bao che không những chủ súy mà cả thành phố dốc đứng của chủ súy. Can đảm lên, đốc thúc tất cả mã phu chạy thẳng tới dãy thuyền rỗng không. Ta sẽ dẫn đầu, ta sẽ san phẳng đường đi cho ngựa phi nhanh, ta sẽ làm quân lính Achaian quay đầu tháo chạy.”
Nói rồi thần linh phả khí lực dồi dào vào thân thể chỉ huy quân Troian. Như ngựa đứng bất động lâu ngày trước máng ăn lúa mạch, bất thình lình giật đứt dây cột lồng chạy qua cánh đồng, hí hửng nhào tới chỗ thường tắm dưới dòng sông thú vị, vừa lao vó vừa vênh váo, ngựa thoăn thoắt vùng chạy; ngựa nghển cao đầu, bờm tung bay buông rủ bờ vai; ngựa hiểu mình óng ả; ngựa ra đi, vó lướt mặt đất phi tới nơi quen thuộc ngựa tung tăng gặm cỏ; Hektor cũng vậy. Sau khi nghe tiếng thần linh, chuẩn bị chân gối, chủ súy chạy như bay thúc giục mã phu ra chiến trường. Như hươu mới nhú ngạc hoặc dê rừng hoang dại bị nông phu và bầy chó ruợt đuổi, núi hiểm trở hay rừng um tùm cho mồi ngon náu thân, người săn biết số phận chưa muốn chúng bị bắt lần này, song nghe tiếng họ la hét, sư tử bờm tua tủa xuất hiện trên đường; dù hăng hái đến mấy, tất cả cũng quay vòng ngược lại tháo chạy. Lúc này quân Danaan vẫn tiếp tục hùng hục đuổi theo quân thù, đội hình đông đảo, sử dụng kiếm, thương hai mũi rất hiệu quả. Nhưng khi nom thấy Hektor dàn quân sửa soạn phản công, tất cả khiếp sợ, chân tay bủn rủn, hồn vía lên mây.
Đúng lúc nguy khốn Thoas lên tiếng nói với quân Danaan. Thủ lĩnh là công tử Andraimon, thành phần xuất sắc hàng quân Aitolian, thanh niên giỏi ném thương và gan dạ trong cận chiến. Hơn thế, tại hội nghị khi tranh luận trổ tài hùng biện, thủ lĩnh vượt xa nhiều diễn giả trẻ tuổi tài ba. Dáng vẻ đầy thiện chí, bình thản bước tới, phát biểu với thân hữu, thủ lĩnh cao giọng: “Hỡi ôi! Bỉ nhân thấy trước mắt sự thể kỳ lạ vô cùng. Hektor lại thoát chết và trở lại bình thường! Ngô bối đều tin tưởng y đã tận số dưới tay Aias công tử Telamon. Nhưng lần này lại có thần linh cứu sống, bao che nên y đánh gục, hạ sát biết bao binh sĩ Danaan! Bỉ nhân sợ bây giờ y lại làm tương tự. Vì nếu không có Chúa tể sấm sét trợ giúp, y không tài nào xuất hiện trước hàng quân, khí thế đe dọa, cuồng nộ vô cùng. Vậy ngô bối hãy làm như bỉ nhân đề nghị. Hạ lệnh đại bộ phận binh sĩ rút về dãy thuyền trong khi ngô bối tự nhận là quân sĩ thiện chiến ở lại đương đầu, thương đưa ra sẵn sàng cầm cự, đẩy lui lúc y tấn công. Bỉ nhân nghĩ, mặc dù điên cuồng, song suy đi tính lại, y sẽ sợ không dám lao đầu vào đám đông.”
Thủ lĩnh dứt lời. Mọi người chăm chú lắng nghe đều sẵn sàng làm theo. Do đó số quân bao quanh Aias, thủ lĩnh Idomeneus, Teukros, Meriones, Meges háo chiến, liền tổ chức cuộc hỗn chiến, gọi binh sĩ can đảm hơn hết đương đầu với Hektor và quân Troian. Đại bộ phận binh sĩ phía sau rút về dãy thuyền. Quân Troian tiến lên, đội hình đông đảo, Hektor hùng dũng dẫn đầu. Trước mặt là Phoibos Apollo, sương mù bao phủ đôi vai. Khiên thần phi thường rực rỡ dữ dằn, riềm gắn nhiều tua, vật dụng bất khả chiến bại thợ rèn bậc thày Hephaistos dâng biếu Chúa tể đeo cho thế nhân khiếp sợ. Tay cầm khiên Apollo dẫn quân Troian tiến bước. Nhưng quân Argive sát cánh giữ vững trận địa nhất tề nghênh chiến. Tiếng la hét inh ỏi dâng cao cả hai phía. Tên bắn khỏi dây cung. Thương rời cánh tay dũng mãnh. Nhiều mũi đâm trúng thân thể binh sĩ trẻ tuổi nhanh nhẹn lâm trận; nhiều ngọn chưa nếm mùi làn da trắng ngộn giữa chừng đã cắm phập xuống đất ngăn cách đôi bên. Chừng nào Phoibos Apollo còn cầm khiên thần bất động trong tay, chừng đó vũ khí hai phe tiếp tục ném qua ném lại còn trúng đích, binh sĩ tiếp tục gục ngã. Nhưng đến lúc, vừa nhìn thẳng mặt binh sĩ Danaan ngựa phi vun vút, vừa rung khiên thần, thần linh hét long trời lở đất, diệu kỳ chế ngự, họ ngỡ ngàng, mất hẳn tinh thần chiến đấu. Như đàn bò hoặc bầy cừu đông đảo bất chợt giữa đêm tối mịt mùng, lúc mục phu vắng nhà, bị cặp thú rừng nhảy vào chuồng vồ đớp, quân Achaian kinh hoàng ùn ùn tháo chạy. Apollo làm họ khiếp đảm, cùng lúc đem chiến thắng cho Hektor và quân Troian.
Lúc đó hỗn chiến lan rộng. Người ra tay giết người. Hektor đâm chết Arkesilaos và Stichios, người là chỉ huy quân Boiotian tu-ních lát đồng, người là đồng đội thân tín của Menestheus gan dạ. Aineias hạ sát Medon và Iasos. Medon là con hoang quân vương Oileus, em Aias; song đương sự sống ở Phylake, cách xa nơi chôn rau cắt rốn, vì can tội sát nhân, giết em trai mẹ ghẻ Eriopis, vợ Oileus. Iasos là chỉ huy quân Athenian; người ta bảo là con Sphelos, công tử Boukolos. Poulydamas giết chết Mekisteus; Polites đánh gục Echios vừa xông lên hàng đầu; Agenor oai hùng khai tử Klonios. Từ đằng sau Pâris lao thương trúng dưới vai lúc Deiochos co giò lẩn vào hàng đầu chạy trốn, mũi đồng xuyên qua ngọt sớt.
Trong khi quân Troian lột giáp y binh sĩ tử trận, quân Achaian hoảng hốt tháo chạy tứ tán. Ùn ùn kéo về đường hào, hàng cọc, đội ngũ cực kỳ rối loạn, do sống còn đòi hỏi, họ tìm chỗ lẩn trốn đằng sau bức tường. Nhìn thấy thế, Hektor hét to ra lệnh quân Troian: “Tiến tới dãy thuyền, tiến thật mau! Bỏ chiến phẩm đẫm máu. Nếu thấy binh sĩ nào lẩn tránh, lùi bước không chịu tiến tới dãy thuyền, ta sẽ xử tử tại chỗ. Thân nhân nam nữ trong gia đình sẽ không mai táng kẻ đó đúng nghi thức hỏa thiêu; chó sẽ lôi xác xé thịt trước cổng thành phố.”
Dứt lời Hektor vung roi qua vai quất ngựa phóng đi đôn đốc hàng quân tiến lên, hết hàng này đến hàng khác. Hô to đáp lời, tiếng rền như sấm, binh sĩ đánh ngựa kéo xe đuổi theo. Phía trước Phoibos Apollo đá đổ bờ hào chẳng chút khó khăn, lấp đầy khoảng trống giữa hai bờ, tạo thành đường đi dài rộng như khoảng cách đường thương khi người ném lao mạnh thử sức. Lũ lượt, hết đội này tới đội nọ, quân Troian như nước chảy vượt qua đường hào. Mang khiên thần quý báu Apollo luôn luôn dẫn đường đi trước.Thần linh phá đổ bức tường dễ dàng như trẻ con đạp đổ lâu đài bằng cát trên bãi biển, xây lên để chơi theo lối trẻ thơ, rồi lại tinh nghịch lấy tay lấy chân san bằng. Vì thế, ô Apollo xạ thủ, thần linh đã đập tan công trình quân Argive tốn công, tốn sức cực khổ hoàn thành khiến họ hoảng sợ tháo chạy! Và vì thế họ dạt về dãy thuyền, dừng lại, gọi nhau ơi ới. Tất cả giơ tay lên cao lớn tiếng cầu nguyện thần linh. Nhưng không ai cầu nguyện nhiệt tình bằng Nestor lão nhân đất Gerenia, thành trì bảo vệ quân Achaian, giơ tay lên trời nơi sao xuất hiện cất tiếng rì rầm: “Lạy Cha Chúa tể! Trước kia trên đất Argos phì nhiêu, đồng lúa bạt ngàn, có người trong đám chúng con nướng đùi bò, đùi cừu béo ngậy dâng cúng cầu xin Cha phù hộ trở về an toàn, Cha gật đầu chấp thuận, bây giờ xin Cha nhớ lại, cứu giúp chúng con vượt qua ngày bất hạnh! Đừng để quân Troian áp đảo, chế ngự quân Achaian.” Nestor dứt lời. Vừa nghe lão ông, công tử Neleus cầu nguyện, Chúa tể tư tưởng thâm trầm nổi sấm ầm ầm. Chợt thấy tiếng sấm Chúa tể mang khiên thần giáng dội, quân Troian, lòng dạ chỉ nghĩ tới chiến đấu và chiến đấu, nhào tới tấn công quân Argive, quyết liệt và hăng hái. Như đợt sóng lớn đổ vào mạn thuyền, khi gặp bão biển dâng cao, gió thổi mãnh liệt, sóng dội dữ dằn, quân Troian hét vang lũ lượt, ào ào vượt qua bức tường, đánh xe tiến thẳng phía trước. Cận chiến diễn ra dọc dãy thuyền. Ngồi trên xe quân Troian sử dụng thương hai mũi. Chèo lên thuyền sơn đen quân Achaian điều khiển sào dài, nhiều đoạn lắp thành, mũi bọc đồng để trên boong sẵn sàng trong hải chiến.
Trong khi quân Troian và quân Achaian giao chiến hai bên bức tường, cách xa dãy thuyền lướt sóng Patroklos ngồi trong trại Eurypylos bặt thiệp, nhã nhặn vừa trò chuyện giải khuây vừa rịt thuốc trên vết thương trầm trọng cho bớt đau đớn. Nhưng vừa nom thấy quân Troian vượt qua bức tường, tiếp theo lại nghe quân Danaan la hét hoảng hốt tháo chạy, Patroklos rên như bò rống, đưa tay phát đùi, cất tiếng nói với Eurypylos, giọng rầu rĩ: “Eurypylos, bản nhân không thể ở lại đây lâu nữa, mặc dù quý hữu cần, vì cuộc chiến khốc hại đang diễn ra ác liệt. Tùy tùng sẽ trông nom quý hữu, bản nhân phải mau mau tới gặp Achilleus thúc đẩy tướng quân lâm trận. Biết đâu, nhờ thần linh phù hộ, dùng lời bản nhân có thể thuyết phục tướng quân xiêu lòng? Thuyết phục của thân hữu đôi khi mang lại hiệu quả tốt đẹp.”
Dứt lời Patroklos ra đi. Trong khi đó quân Achaian chống cự quyết liệt, ngăn chặn không để quân Troian tràn qua, song không thể đẩy lui khỏi dãy thuyền, mặc dù quân số đông hơn. Phần mình quân Troian cũng không thể bẻ gãy sức kháng cự của quân Danaan để xông vào hàng trại và dãy thuyền. Nhưng như dây căng lấy mực xẻ gỗ làm thuyền, trong tay thợ rèn, nắm vững nghệ thuật, nhờ thần cảm Athena huấn luyện, cuộc chiến căng thẳng, ngang bằng giữa đôi bên. Giao chiến tiếp diễn hết thuyền này đến thuyền kia. Riêng Hektor tiến thẳng tới thuyền Aias lừng danh. Hai người giao chiến quyết liệt giành giật chiếc thuyền. Hektor cố gắng tuyệt vọng đánh bật Aias, rồi phóng hỏa. Ngược lại, Aias không thể đẩy lùi Hektor khi thần linh đã đưa tới chỗ này. Đúng lúc Kaletor công tử Klytios mang lửa đốt chiếc thuyền Aias lừng danh lao thương trúng ngực. Kaletor lăn kềnh xuống đất, bó lửa rơi khỏi tay. Nom thấy em họ gục ngã trước thuyền sơn đen, Hektor lớn tiếng kêu gọi đốc thúc quân sĩ: “Binh sĩ Troian, binh sĩ Lykian, binh sĩ cận chiến Dardanian, nhất định không nhường, dù một bước, chỗ chật hẹp ngô bối đang giao chiến. Hãy nhào tới cứu Kaletor quý tử Klytios, ngăn chặn quân thù lột giáp y trong khi chiến hữu nằm giữa dãy thuyền.”
Dứt lời chủ súy lao thương bóng loáng. Thương không trúng Aias mà trúng Lykophron, công tử Mastor, mã phu của Aias, chào đời ở Kythera, song đến sống với chủ nhân sau khi giết người ở Kythera thiêng liêng. Mã phu đang đứng gần Aias, thương bọc đồng sắc nhọn phóng tới trúng đầu trên vành tai. Từ đuôi thuyền mã phu ngã ngửa lăn xuống đất, trút linh hồn vĩnh biệt cuộc đời trên bụi đường. Aias rùng mình cất tiếng gọi bào đệ: “Teukros quý mến, ngô bối vừa mất thân hữu chí thiết, công tử Mastor, từ Kythera đến sống trong nhà, ngô bối quý mến như song thân. Hektor cao ngạo vừa hạ sát. Thế tên độc giết chết tức thì và cây cung Phoibos Apollo cho hiền đệ để đâu?”
Nghe tiếng hiểu liền Teukros nhào tới bên cạnh, vừa chạy vừa vác cung cánh cong cùng ống tên. Nhanh như chớp Teukros giương cung bắn quân Troian. Tên trúng Kleitos, công tử hứa hẹn của Peisenor, đồng đội của Poulydamas, công tử quả cảm của Panthoos. Tay cầm cương lúng túng điều khiển cặp ngựa, đương sự lái chạy tới chỗ hai bên đông như kiến giao chiến ác liệt, hỗn loạn, nghĩ bụng làm vậy sẽ khiến Hektor và quân Troian hài lòng. Nhưng bất hạnh xảy ra bất thình lình, dù muốn đến mấy không ai ngăn nổi, mũi tên tai hại từ phía sau cắm phập vào gáy. Đương sự ngã khỏi xe. Mất mã phu, chùn bước, ngựa nhảy sang bên kéo xe rỗng không chạy tháo thân. Nom thấy, chủ nhân Poulydamas vội vàng chặn bắt trao cho Astynoos, công tử Protiaon, nghiêm dặn phải trông nom cẩn thận, lúc nào cũng ở gần không được xa một bước. Sau đó Poulydamas quay lại chỗ cũ đứng cùng chiến hữu hàng đầu.
Teukros rút tên khác nhắm Hektor giáp y lát đồng. Xạ thủ sẽ chấm dứt giao tranh gần dãy thuyền nếu bắn trúng giết chết lúc Hektor đang đạt chiến thắng. Nhưng xạ thủ không thể che mắt Chúa tể đầu óc thâm thúy, tinh tường để ý trông nom Hektor, đồng thời canh chừng không cho xạ thủ công tử Telamon đạt chiến thắng. Chúa tể cắt đứt dây cung dai bền trên thân cung chắc nịch lúc xạ thủ căng thẳng nhắm bắn Hektor. Bọc đồng nên nặng tên bay lạc, cung rơi khỏi tay. Teukros rùng mình, quay sang bào huynh thảng thốt nói: “Tức ghê! Siêu lực huyền vi cắt đứt mọi cố gắng không để ngô bối chiến đấu bữa nay! Đánh bật cung khỏi tay, chặt phứt dây mới chằng sáng nay tiểu đệ dự tính bắn thật nhiều.”
“Ồ,” Aias cao lớn, công tử Telamon đáp, “vậy quý hữu nên hạ cung bỏ tên đừng dùng nữa, vì bực bội với quân Danaan, thần linh khiến mấy thứ đó trở nên vô dụng. Thay vì thế cầm trường thương, choàng khiên trên vai, trực diện quân thù, nâng cao tinh thần đồng đội. Mặc dù bọn Troian đánh ngô bối tơi bời, song bề gì cũng phải chứng tỏ cho chúng thấy ngô bối chiến đấu ra sao, bắt chúng trả giá thật đắt, nếu muốn chiếm dãy thuyền nhiều ghế, nhiều chèo. Ngô bối nhất định chiến đấu đến cùng!” Nghe nói thế Teukros liền vào trại cất cung, vội choàng lên vai khiên dày bốn lớp da, đội lên đầu mũ trận bền chắc gắn chòm lông đuôi ngựa, đỉnh ngất nghểu gật gù rùng rợn. Tiếp theo nâng trường thương, cạnh sắc, mũi nhọn bọc đồng, Teukros vừa đi vừa chạy như bay tới đứng bên cạnh Aias.
Thấy vũ khí của Teukros chệch đích, vô dụng, Hektor lớn tiếng kêu gọi quân sĩ: “Binh sĩ Troian, binh sĩ Lykian, binh sĩ Dardanian cận chiến, quý hữu hãy chứng tỏ mình là nam nhi, cương quyết chiến đấu, dồn hết tinh thần vào trận đánh quanh dãy thuyền rỗng không. Bản nhân vừa nhìn tận mắt, do quyền lực của Chúa tể, vũ khí một tên trong số chỉ huy phóng đi lạc hướng. Ai cũng nhận thấy dễ dàng sức mạnh khủng khiếp đến từ Chúa tể đối với cả người Chúa tể ban chiến thắng vẻ vang lẫn kẻ Chúa tể coi thường, khước từ che chở. Vì lúc này Chúa tể làm suy yếu khả năng chiến đấu của bọn Argive, trái lại ra sức trợ giúp ngô bối. Vậy ngô bối hãy cùng nhau dồn hết nỗ lực chiến đấu bên dãy thuyền! Người nào trong quý hữu hy sinh, do tên bắn từ xa, thương đâm gần kề, cứ để người đó nhắm mắt đi theo số phận! Chết để bảo vệ xứ sở đối với chiến binh không có gì hổ thẹn. Vợ con người đó từ giờ sẽ yên thân sinh sống, nhà cửa, ruộng vườn, của cải còn nguyên, nếu bọn Achaian bị tổng cổ cùng thuyền trở về quê cha đất tổ.”
Nói vậy là chủ súy thôi thúc nhiệt tình, khích lệ tinh thần từng binh sĩ. Phía đối diện Aias cũng kêu gọi đồng đội: “Hổ thẹn thay hỡi binh sĩ Argive! Bây giờ tình thế sống mái rõ ràng, một sống, hai chết, ngô bối không còn gì lựa chọn mà phải chiến đấu bảo vệ dãy thuyền chống lại tai ương. Quý hữu có hy vọng đi bộ trở về quê hương không nếu Hektor mũ trận óng ánh chiếm trọn dãy thuyền? Quý hữu không nghe tiếng y đốc thúc quân lính ư? Lúc này mục đích y nhằm là phóng hỏa đốt thuyền. Y không mời chúng lại tham dự khiêu vũ mà y dẫn chúng ra chiến trường. Ngô bối phải nhận định rõ ràng, quyết định dứt khoát. Đối với ngô bối không có ý kiến hoặc kế hoạch nào hay bằng đương đầu, cận chiến, mặt đối mặt, tay ngang tay với chúng ngay lập tức. Thà sống hoặc chết tức thì còn hơn cứ lằng nhằng, cò cưa thế này để quân thù yếu kém áp đảo ngô bối tới tắt thở trong cuộc giành giật dữ dội, lâu dài bên dãy thuyền.”
Nói vậy là Aias thôi thúc nhiệt tình, khích lệ tinh thần từng binh sĩ. Đúng lúc đó Hektor hạ sát Schedios, công tử Perimedes, chỉ huy quân Phokian; Aias đâm chết Laodamas, công tử hứa hẹn của Antenor, chỉ huy bộ binh; Poulydamas giết chết Otos đất Kyllene, chỉ huy quân Epeian gan dạ, đồng đội của Meges, công tử Phyleus. Nhìn thấy thế Meges liền xông tới tấn công Poulydamas, nhưng Poulydamas cúi khom tránh nguy, vì Apollo không để công tử Panthoos gục ngã trên hàng đầu. Meges không đâm trúng Poulydamas mà đâm trúng Kroismos giữa ngực. Kroismos gục ngã như trái rụng. Meges lột giáp y khỏi bờ vai. Thấy vậy Dolpos tay thương lỗi lạc công tử Lampos nhào tới tấn công. Lampos là công tử Laomedon, nổi tiếng can đảm, còn công tử Dolops là chiến sĩ điêu luyện nhiều mặt binh nghệ. Chạy xổ tới tấn công công tử Phyleus, Dolops lao thương trúng giữa khiên. Nhưng Meges không hề hấn nhờ trấn thủ bằng mảnh kim khí dày cứng. Phyleus mang từ Ephyra gần sông Selleeis về nhà từ lâu. Thân hữu hiếu khách hào hiệp, quân vương Euphetes, trao tặng để mặc khi ra chiến trường giao tranh với quân thù. Bây giờ trấn thủ bao che thân thể cứu công tử khỏi toi mạng.
Trả đũa Meges lao thương mũi nhọn trúng chỏm mũ lát đồng Dolops đội cắt đứt bó lông đuôi ngựa óng ánh mới nhuộm tím tươi rói rơi xuống đất! Tuy thế, vẫn giữ vững vị trí, Dolops chiến đấu ngoan cường và vẫn hy vọng chiến thắng. Nhưng đúng lúc đó Menelaos hiếu chiến tới trợ lực Meges. Lẻn đến bên cạnh, tay lăm lăm cây thương, Dolops không nom thấy, từ đằng sau, Menelaos lao trúng vai, mũi nhọn xuyên qua ngực. Dolops quỵ gối đâm đầu xuống đất, Menelaos và Meges xổ tới lột giáp y lát đồng khỏi bờ vai.
Thấy vậy Hektor lớn tiếng gọi các bào đệ tới trợ giúp. Chủ súy nhẹ lời với tất cả, song nặng lời riêng trách công tử Hiketaon, Melanippos vạm vỡ, lực lưỡng. Trước kia khi quân thù còn ở xa, chiến tranh chưa bùng nổ, thanh niên chăn bò dáng đi nặng nề ở Perkote; nhưng khi quân Danaan chèo thuyền cân bằng lướt sóng kéo tới, thanh niên quay về thành Troa. Trở thành người đáng kể trong cộng đồng người Troian, thanh niên sống với Priam, ông coi như con đẻ. Giọng giận dữ chủ súy quát gọi: “Như vậy là ngô bối khoanh tay bó gối bỏ cuộc hả Melanippos? Mi chẳng động lòng khi em họ bị giết hay sao? Mi không thấy chúng hì hục lột giáp y Dolops hở? Bây giờ theo ta. Ngô bối không thể đứng cách xa quân thù lâu nữa, mà phải xung trận chừng nào một là ngô bối giết sạch bọn Argive, hai là chúng chiếm đoạt thành Troa dốc đứng, tàn sát nhân dân.” Dứt lời, chủ súy bước đi, Melanippos hùng dũng theo sau, dáng điệu hoàn toàn quả cảm.
Phía bên kia Aias cao lớn công tử Telamon cũng thôi thúc quân Argive: “Quý hữu, hãy chứng tỏ mình là nam nhi; hãy ngẩng mặt hãnh diện! Ra chiến trường, lúc giao chiến gay go, hãy hiên ngang nghĩ tới danh dự trước mắt mọi người. Khi binh sĩ biết tự hào, nhiều đồng đội được cứu sống hơn bị giết chết. Trái lại, nếu tháo chạy, binh sĩ sẽ không còn danh dự và cũng chẳng còn can đảm để kháng cự.”
Aias dứt lời. Chẳng cần hối thúc quân Argive cũng sẵn sàng đề phòng. Âm thầm đón nhận lời kêu gọi họ rào kín dãy thuyền bức tường bằng đồng. Dẫu thế Chúa tể vẫn thôi thúc quân Troian tiến tới tấn công. Đúng lúc đó Menelaos say mê chiến trận thúc giục Antilochos: “Trong số binh sĩ trẻ tuổi Achaian không ai chạy nhanh hay chiến đấu can trường bằng quý hữu, sao không xổ ra thử xem biết đâu có thể quật ngã tên Troian nào chăng?” Nói rồi Menelaos chạy trở lại. Song lời nói khiến Antilochos phấn khởi. Đang đứng trong hàng đầu Antilochos nhảy xổ ra đưa mắt quan sát, lao thương bóng lộn. Nhìn thương bay tới quân Troian nhảy lại phía sau; thương ném không trật mà trúng ngay ngực cạnh núm vú lúc Melanippos công tử Hiketaon hùng hổ xông lên giao chiến. Melanippos ngã như trái rụng, giáp y rơi lẻng kẻng xung quanh, màn tối bao phủ cặp mắt. Antilochos xổ tới như chó săn vồ nai tơ thợ săn bắn trúng lúc chạy khỏi ổ, gục chết vì chân cẳng rã rời. Melanippos ơi, Antilochos táo tợn nhảy tới lột giáp y chiến hữu đó! Nhưng nhìn thấy Antilochos, Hektor phi thường liền xông qua đám đông hỗn chiến chạy tới tấn công. Mặc dù chiến đấu gan dạ, song Antilochos rút lui. Hoảng sợ như thú dữ vừa làm điều sai trái, cắn chết con chó hoặc mục phu gần đàn bò, Antilochos co giò chạy trước khi đám đông tập trung áp đảo. Hãi hùng, công tử Nestor ù té bỏ chạy, tiếng la hét vang trời rượt theo, giáo thương độc địa từ tay quân Troian và Hektor vun vút lao tới. Nhưng vừa về tới hàng quân giữa đồng đội Antilochos quay ngoắt lại ứng chiến.
Lúc này quân Troian như sư tử ăn thịt sống ào ào kéo tới dãy thuyền. Họ thực hiện ý định Chúa tể, luôn luôn nâng cao tinh thần chiến đấu, đôn đốc họ tiến lên, trái lại lúc nào cũng sẵn sàng làm quân Argive ngã lòng, không cho chiến thắng. Trong lòng Chúa tể muốn ban vinh dự cho Hektor, công tử Priam, để chủ súy có thể phóng hỏa thiêu hủy dãy thuyền mũi cong, như vậy là thỏa mãn trọn vẹn yêu cầu thảm khốc Thetis đưa ra. Chúa tể sáng tạo âm mưu chờ nhìn tận mắt chiếc thuyền bốc cháy. Lúc đó Chúa tể mới xoay chiều cuộc chiến, đẩy quân Troian khỏi dãy thuyền, để quân Danaan đạt chiến thắng. Nghĩ vậy nên Chúa tể hối thúc Hektor công tử Priam tấn công dãy thuyền rỗng không, mặc dù chủ súy đã hăm hở từ trước. Tay cầm thương chủ súy nhào tới như thần linh chiến tranh hoặc luồng lửa tàn phá, hủy diệt tung hoành trên núi, trong rừng cây rậm rạp. Mép sùi bọt, mắt rực sáng dưới cặp mày hung dữ, mũ lắc lư rùng rợn nghiêng ngả quanh thái dương lúc chủ súy giao chiến. [Vì thân chinh bao che từ không trung cao vút, trong số biết bao chiến binh để ban vinh dự và chiến thắng, Chúa tể riêng chọn Hektor, bởi chủ súy chỉ sống thời gian ngắn ngủi, do Pallas Athena đã đẩy ngày tận số vào bàn tay tàn bạo công tử cường tráng Peleus.]
Hektor muốn phá vỡ hàng ngũ quân thù, thọc sâu đánh mạnh chỗ nào thấy đông đảo, trang bị sát khí đằng đằng. Mặc dù tấn công như điên như cuồng,chủ súy không thể chọc thủng phòng tuyến. Quân thù bám đất đứng sát bên nhau như vách đá khổng lồ thẳng tắp gần mép biển ngầu bọt, sừng sững mặc gió gào rít cuồn cuộn đi xa, mặc sóng dâng cao dội đổ ầm ầm. Cương quyết giữ vững trận địa đương đầu với quân Troian, quân Danaan không nghĩ tới tan hàng tháo chạy. Nhưng lúc đó vừa tung lửa ngùn ngụt tứ phía Hektor vừa nhảy xổ vào đám đông. Chủ súy lao sâu như đợt sóng gió bão thổi lên cao lăn lộn dưới làn mây đổ ập xuống thuyền lướt sóng, thuyền biến dạng dưới bọt biển, gió thổi rùng rợn làm buồm căng phồng, thủy thủ run rẩy, hoảng sợ, vì chỉ cách tử thần gang tấc và sẽ bị cuốn phăng. Bởi thế quân Achaian thất kinh. Chủ súy xông tới tấn công như sư tử tàn ác nhảy xổ vồ đớp đàn bò đang gặm cỏ trên bãi cỏ rộng rãi, xanh tươi; cả đàn đông tới hàng ngàn lẫn mục tử chăn dắt không biết làm thế nào đánh đuổi, không cho thú dữ lọt vào mà chỉ bước tới bước lui canh phía trước, phòng phía sau, trong khi sư tử lọt vào giữa vồ bò nái sừng cong ăn thịt, cả đàn lồng chạy tán loạn. Do chủ súy và Cha Chúa tể quân Achaian tháo chạy, khiếp đảm không nói nên lời. Nhưng lạ lùng thay chủ súy chỉ giết chết một người Mykenian, nạn nhân là Periphetes, công tử Kopreus, trước kia thường mang lệnh lao động quân vương Eurystheus trao cho Herakles cường tráng. Thân phụ kém cỏi hạ sinh quý tử tài ba vượt trội nhiều mặt: chạy nhanh, đánh nhau giỏi, rất thông minh trong hàng thanh niên Mykenai. Vì thế nạn nhân đem chiến thắng vẻ vang cho Hektor. Quay lại định chạy, song giẫm phải mép khiên dài tới mắt cá, mang sẵn bên sườn che đỡ thương giáo, chân bị vướng, nạn nhân ngã ngửa, mũ rơi kêu rùng rợn quanh thái dương. Mắt nhanh như cắt nhìn thấy, Hektor xổ tới đâm thương ngay ngực, giết chết tức thì trước mắt đồng đội. Mặc dù thương tiếc, đồng đội chẳng thể cứu giúp, vì chính họ cũng sợ hết hồn Hektor phi thường.
Chẳng mấy chốc họ nhìn thấy dãy thuyền trước mặt. Xung quanh là hàng thuyền mạn trên, số thuyền kéo lên bãi cát đầu tiên. Nhưng quân Troian tiếp tục dồn dập đổ tới. Bị áp đảo họ phải rời dãy thuyền hàng đầu lui về dẫy trại kế cận. Tới nơi họ dừng lại, không tản ra khắp doanh trại, mà tụ tập túm tụm, vừa hổ thẹn vừa sợ hãi, liên tục cất tiếng gọi nhau. Đặc biệt Nestor đất Gerenia, trưởng thượng đoàn quân Achaian. Vừa nắm đầu gối vừa năn nỉ từng binh sĩ nhân danh cha mẹ họ, lão công cất tiếng: “Quý hữu, hãy chứng tỏ mình là nam nhi. Hãy hiên ngang nghĩ tới người khác! Từng người, hãy nghĩ tới vợ con, nhà cửa, cha mẹ, còn sống hay đã chết. Nhân danh tất cả, ngay đây, vì họ không hiện diện, lão hủ khẩn cầu quý hữu dũng cảm giữ vững trận tuyến, không quay đầu tháo chạy.”
Nói vậy là lão ông thôi thúc nhiệt tình,khích lệ tinh thần từng binh sĩ. Đúng lúc đó Athena phá tan sương mù kỳ lạ bao phủ xung quanh, che kín tầm mắt. Bây giờ hai hướng đều có ánh sáng, phía sau dãy thuyền chạy dài, phía trước chiến trường vẫn chưa ngã ngũ. Hektor lớn tiếng kêu gào chiến đấu và đồng đội trông rõ mồn một, kể cả số người đứng lởn vởn đằng sau, không chiến đấu cũng như số người tham chiến bên dãy thuyền lướt sóng.
Aias can trường cũng không chịu đứng ở chỗ con cái người Achaian đã rút lui từ bỏ chiến đấu. Thay vì thế chiến binh dõng dạc đi lên đi xuống boong thượng, tay cầm sào dài hai mươi hai sải gồm nhiều khúc lắp lại bằng khâu bịt chế tạo để đánh nhau ngoài biển. Chiến binh chẳng khác kỵ mã lão luyện biểu diễn cưỡi ngựa, tứ mã lựa chọn trong muôn vàn tuấn mã, yên cương ràng buộc vào nhau, cùng chạy từ cánh đồng vào thành phố rộng lớn, dọc đường cái quan vô số đàn ông, đàn bà đứng xem trầm trồ khen ngợi, kỵ mã nhảy từ yên này sang yên kia, liên tục không biết bao lần, vững vàng chẳng chút loạng choạng, trong khi ngựa phi như bay, chiến binh cứ thế hùng dũng sải bước trên boong thượng dãy thuyền lướt sóng, giọng sang sảng vang tới trời cao, tiếng lanh lảnh rùng rợn liên tục đôn đốc binh sĩ Danaan bảo vệ dãy thuyền và hàng trại. Lúc đó Hektor cũng không muốn dừng lại ở chỗ binh sĩ người Troian giáp y san sát bên nhau. Như chim ưng hung đỏ chao xuống đàn chim đang kiếm mồi ven sông, vịt, sếu, thiên nga cổ dài, chủ súy dõng dạc cất bước trên chiếc thuyền mũi đen, xổ tới trực diện Aias. Chúa tể cánh tay dũng mãnh thúc đẩy đằng sau, cùng lúc đôn đốc binh sĩ rầm rập tiến theo.
Giao tranh dữ dội lại diễn ra gần dãy thuyền. Hai bên đánh nhau ác liệt đến độ quý hữu sẽ bảo đây là cuộc thư hùng trực diện giữa binh sĩ mới ra chiến trường, không thương tích, không mỏi mệt vì chiến tranh. Trong khi giao chiến hai bên đều nghĩ. Quân Achaian nghĩ họ không tài nào thoát khỏi bất hạnh, thế nào cũng chết. Trong thâm tâm binh sĩ Troian đều hy vọng đốt hết dãy thuyền, giết sạch binh sĩ Achaian. Họ nghĩ thế lúc xáp lại gần nhau. Hektor đưa tay nắm đuôi thuyền lướt sóng vượt đại dương, thuyền đóng ngoạn mục đã đưa Protesilaos tới thành Troa, song không đưa trở về quê hương xứ sở. Quanh thuyền bây giờ quân Achaian và quân Troian đánh xáp lá cà, đâm chém hạ sát lẫn nhau. Hai bên không chờ tên bắn, thương lao. Hai bên đứng gần nhau, đều hăng máu, chiến đấu bằng rìu lớn, rìu nhỏ sắc bén, kiếm dài, thương hai mũi. Nhiều đoản kiếm, hình thù ngoạn mục, đốc chằng dây buộc màu đen rơi xuống đất, có kiếm buột khỏi tay, có kiếm bứt khỏi vai người giao chiến. Đất đen ngòm lênh láng máu đỏ. Hektor nhất định không rời thuyền khi chiếm được phía sau. Hai tay nắm chặt phù hiệu chủ súy lớn tiếng hét gọi binh sĩ: “Đem lửa! siết chặt hàng ngũ tất cả hô to xung phong! Bữa nay Chúa tể đền bù đầy đủ công lao khó nhọc: thuyền về tay ngô bối. Coi thường thần linh, thi nhau kéo tới đây, thuyền gây ra biết bao đau khổ cho ngô bối. Hậu quả là do trưởng thượng lỗi lầm. Bản nhân muốn giao tranh trên đuôi thuyền, trưởng thượng ngăn cản, bắt lui quân. Lúc đó chắc hẳn Chúa tể nhìn xa trông rộng làm ngô bối lú lẫn, song bây giờ người trực tiếp ra lệnh, đôn đốc ngô bối tiến lên.”
Tiếng hét gọi khiến họ chồm lên sấn tới tấn công quân Argive dữ dội. Thương lao như mưa rào, Aias không thể giữ vị trí lâu nữa; rời boong thượng, vì nghĩ sẽ bị tử thương, chiến binh lui một chút về ghế dài bảy bộ giữa lòng thuyền cân bằng. Tới nơi chiến binh dừng lại, canh chừng. Tay hăm hăm cây sào, bất kỳ lúc nào thấy quân Troian cầm đuốc cháy rực nhô lên, chiến binh phang túi bụi, gạt phăng xuống đất. Suốt thời gian đó, vừa la hét rầm trời, chiến binh vừa cổ vũ quân Danaan: “Quý hữu, anh hùng Danaan, chiến binh quyết chiến quyết thắng, hãy chứng tỏ mình là nam nhi, nâng cao tinh thần chiến đấu. Quý hữu có nghĩ phía sau sẽ đến cứu giúp hoặc bức tường vững chắc che chở ngô bối khỏi tai ương không? Quanh đây không có thành phố với bờ lũy vây quanh để bảo vệ ngô bối, để tăng cường lực lượng nhằm xoay chiều cuộc chiến. Ngô bối đang ở trên cánh đồng quân Troian giáp y san sát, biển cả sau lưng, quê hương xa vời vợi. Như vậy nghĩa là muốn bảo vệ tấm thân, ngô bối phải chiến đấu hăng say, không đờ đẫn, không uể oải.”
Vừa nói chiến binh vừa cầm sào nhọn hoắt đâm thoăn thoắt. Mỗi lần thấy quân Troian theo chỉ thị của chủ súy mang bó lửa cháy rừng rực tới thuyền rỗng không, chiến binh xổ ra lập tức, nâng sào dài thúc thẳng. Trực chiến với địch thủ chiến binh hạ mười hai tên trước dãy thuyền.