In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: Danielle Steel
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Yen Nguyen
Upload bìa: Yen Nguyen
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 10
Cập nhật: 2023-08-05 10:52:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
rên máy bay từ Venice về Zurich, Christianna không nói một tiếng. Nhiều lần nàng nhìn xuống chiếc nhẫn nhỏ trên ngón tay, sờ vào những viên ngọc bích có hình trái tim. Hai vệ sĩ thấy thế phân vân không biết có phải họ đã kết hôn ở Venice hay không, nhưng họ không tin như thế. Chắc có chuyện gì đấy rất có ý nghĩa với nàng. Khi họ rời khỏi Zurich, nàng cười với họ, cám ơn họ đã đi Venice với nàng. Trông nàng có vẻ rất buồn, lặng lẽ, xa vắng, làm cho lòng người xúc động sâu sắc, như thể tim nàng, linh hồn nàng đã để lại cho Parker, chỉ còn cái xác phàm trở về Vaduz. Và quả như thế thật.
Hai giờ sau khi họ về đến Vaduz, nàng lại lặng lẽ. Xe họ chạy chầm chậm, nàng không vội về nhà. Nàng đã sống cha ngày kỳ diệu với Parker ở Venice, bây giờ ở đây nàng sẽ sống những ngày còn lại của cuộc đời như ở tù. Nàng thích được lên máy chém cho khỏe. Bây giờ nàng chỉ còn sống với bổn phận triền miên, với người cha khước từ những giấc mơ của nàng, chỉ biết buộc nàng phải sống theo danh dự của giống nòi. Được làm công chúa, nàng phải trả một cái giá quá đắt, nàng không muốn như vậy.
Khi họ về đến nhà, con chó đang ở ngoài sân. Nó nhảy chồm lên người nàng, nàng vỗ vỗ vào nó. Nó đi theo nàng vào nhà, nàng lên lầu, về phòng. Nàng được cho biết cha nàng chưa về, chiều nay mới về. Họ đã tính thì giờ rất khéo.
Sylvie đang ở trong phòng làm việc của nàng, bà nhìn nàng. Bà ta không hỏi gì hết, vì không muốn xen vào chuyện của nàng. Bà đưa cho Christianna bản lịch trình xuất hiện của nàng trước dân chúng vào hôm sau và hết tuần. Cũng không có gì lạ, chỉ là những việc sẽ làm cho nàng thấy tẻ nhạt mà thôi.
- Chắc công chúa không xem báo, - Sylvie e dè nói. Christianna nhìn bà ta và lắc đầu. Sylvie thấy chiếc nhẫn hẹp trên tay nàng nhưng không nói gì. - Thái tử đã đọc một bài diễn văn lịch sử rất hay tại buổi họp Liên Hiệp Quốc khiến cho mọi người sửng sốt - Christianna không nói gì, nàng đợi nghe tiếp lời bà ta. Sylvie cũng có cảm giác như Max và Sam rằng chỉ có xác phàm của Christianna trở về, còn tinh thần của nàng không về. Nàng hoạt động như người máy, còn linh hồn nàng đã theo máy bay đi với Parker đến Boston rồi.
- Bài diễn văn nói về cái gì? - Christianna hỏi, vẻ hờ hững không mấy quan tâm. Nhưng nàng nghĩ là phải tỏ ra chú ý đến vị trí chính trị của đất nước và ảnh hưởng của họ trên chính trường quốc tế, nhất là tại Liên Hiệp Quốc họp ở Paris rất quan trọng, vì có liên quan đến thế giới Ả Rập.
- Thái tử chiếm giữ một vị thế rất mạnh, vì nước ta trung lập, đưa ra giải pháp để giải quyết các sự xích mích trên thế giới. Rất nhiều người đề cập và bình luận về bài diễn văn của ngài. Các chính trị gia và nguyên thủ quốc gia trên thế giới đều được yêu cầu cho ý kiến. Ngài đã nghĩ ra một số biện pháp rất hay. Ý kiến của ngài bị một số nước công kích và nhiều nước khác hết sức tán thưởng. Báo chí sẽ tựu về đây rất đông khi thái tử về. Một trong những thư ký của ngài đã cho tôi biết rằng, hôm nay thái tử sẽ có bốn cuộc họp báo. Ý kiến chung đều cho rằng ngài rất can đảm và đây là vấn đề cần phải nêu lên. Tôi nghĩ mọi người ngạc nhiên là vì không ai ngờ thái tử lại can đảm đến thế. Trong hoàn cảnh khác, chắc Christianna sẽ rất tự hào về cha nàng. Nhưng bây giờ vì đang quá đau khổ, nên nàng chẳng cần.
Tối đó sẽ có buổi quốc tiệc tổ chức tại cung điện và đây là lần đầu tiên trên hơn một tháng, Christianna bằng lòng đến dự. Đây là cuộc sống mà nàng đã bị số phận buộc vào, nàng giã từ Parker cũng vì việc này. Giống như cha, nàng phải làm tròn nhiệm vụ. Nàng từ bỏ hết để làm công việc này.
Sau đó nàng về phòng mình, tháo vali lấy đồ đạc ra, nhìn bức ảnh của Fiona nàng để trên nóc tủ. Tấm ảnh chụp cô ta đang rất vui, mắt mở to ngạc nhiên sung sướng, miệng cười hân hoan. Chính vì thế mà Christianna muốn nhớ đến cô ta. Có nhiều bức ảnh chụp những người khác trong nhóm làm việc ở Senafe, nhưng đặc biệt tấm ảnh của Fiona làm cho nàng mến thương nhất. Tấm ảnh khiến nàng nghĩ là cô ta hạnh phúc mãi mãi. Còn một tấm khác chụp Parker, chàng nhìn thẳng vào nàng, mặc quần soóc, mang bốt đi bộ, đội mũ chăn bò mà chàng thường dùng ở trại. Nàng nhìn các tấm ảnh, rồi nhìn vào chiếc nhẫn.
Christianna không gặp cha nàng cho đến buổi quốc tiệc tối đó. Ông rất sung mãn và hài lòng về mình. Bài diễn văn của ông đã gây nhiều xôn xao tại các cuộc hội đàm ở Paris và có tiếng vang khắp thế giới. Báo chí sẽ bu quanh họ suốt mấy ngày và Christianna sẽ luôn tìm cách lánh mặt. Nàng lặng lẽ đi làm công việc của mình. Vào buổi tiệc tối, hai cha con nhìn nhau một lần qua bàn ăn, rồi nàng tránh không nhìn ông nữa. Nàng yêu cầu không ngồi gần bên ông và mặc dù nàng dự tiệc một cách miễn cưỡng, nhưng nàng đã gặp những người đến dự tiệc rất dễ thương, và đã trải qua một buổi tối thoải mái. Rồi nàng sẽ sống qua những buổi tối như thế mà không có Parker. Bây giờ thật khó tin rằng mới đêm qua nàng đã ở tại Venice với chàng. Thật là hoàn toàn do tình cờ mà nàng cùng đi lên thang lầu về phòng riêng với cha nàng cùng một lúc. Nàng nghe tiếng bước chân của ông ở phía sau, bèn quay lại nhìn, mắt họ gặp nhau. Nàng dừng lại trên đầu cầu thang, ông lặng lẽ bước lên và đứng bên cạnh nàng.
- Cricky, cha xin lỗi, - ông nói nho nhỏ và nàng biết ông muốn nói gì?
- Con cũng vậy. - Nàng gật đầu chào, quay lại, đi tiếp lên lầu để về phòng mình, rồi nhẹ nhàng đóng cửa, ông đi qua để về phòng của ông.
Mãi đến hai ngày sau, nàng mới gặp cha. Nàng phải vào phòng làm việc của ông để lấy tờ báo, nàng thấy người ta đang phỏng vấn ông. Độ này ông thường xuất hiện trên báo, vì ông có vị trí quan trọng trên trường quốc tế, nhưng ngày nào người ta cũng tranh cãi về vấn đề ông đưa ra. Nàng nhận thấy người ta đã tăng cường an ninh cho cung điện. Ông đi đâu cũng có ba vệ sĩ đi theo và bỗng Christianna cũng có hai. Mặc dù không có dấu hiệu gì cho thấy nguy hiểm sẽ xảy ra, nhưng người ta cũng cẩn thận đề phòng và ông luôn luôn đề cao cảnh giác, nhất là về nàng. Ông đã làm cho nhiều người tức giận, mặc dù một số đông khâm phục ông. Christianna vẫn còn giận ông và chắc sẽ còn giận lâu, nhưng nàng khâm phục ông vì thái độ can đảm của ông tại Liên Hiệp Quốc. Ông là người có niềm tin mãnh liệt.
Nàng đã nói chuyện với Parker nhiều lần khi chàng về nhà. Chàng có vẻ mệt mỏi, nhưng khi nàng gọi, chàng rất dễ thương. Những bức email của chàng rất vui và hóm hỉnh. Thỉnh thoảng chàng gửi cho nàng những lời pha trò khiến nàng cười thoải mái. Những lần gửi email, chàng đều nói cho nàng biết chàng làm gì, việc nghiên cứu của chàng ra sao và nói chàng rất nhớ nàng. Nàng cũng nói như thế với chàng.
Suốt hai tuần sau đó, nàng bận bịu công việc trong cung. Nàng đã thực hiện một vài kế hoạch mới, tiếp tục làm những công việc thường ngày và bắt đầu bàn với tổ chức từ thiện, tổ chức này được thành lập để nhớ đến mẹ nàng. Đây là việc duy nhất làm cho nàng quan tâm, nàng thấy làm việc ở đây mới có ý nghĩa. Vào tuần lễ mà nàng gặp họ, Parker ở San Francisco để ăn mừng lễ Tạ Ơn. Trong thời gian nàng học ở Berkeley, nàng rất thích ngày lễ này. Hàng năm, nàng theo bạn bè về nhà họ và ước chi bây giờ nàng được theo chàng đến dự lễ.
Nàng nói chuyện xong với chàng bèn đi ra ngoài chơi với con chó, chợt thấy anh trai nàng vừa đến. Anh ta lái chiếc xe Ferrari đời mới, sơn màu đỏ. Khi thấy nàng, anh ta tỏ ra vui vẻ với nàng, mặc dù nàng vẫn còn giận vì chuyện anh ta nói nàng bị báo chí bắt gặp ở Paris. Báo chí có vẻ thô lổ và cư xử không tốt với nàng một cách kỳ lạ, ngay cả với Freddy cũng thế.
- Thưa công chúa, công chúa khỏe chứ? Anh ta trêu nàng, nàng nhìn lại với vẻ kiêu kỳ rồi bật cười.
- Tôi có phải gọi anh bằng tước vị không? - Nàng hỏi và cười. Anh ta là người vô tích sự, nhưng dù sao cũng là anh nàng.
- Đương nhiên. Anh muốn em phải cúi đầu chào nữa. Chắc em biết ngày nào đó anh sẽ làm chủ nơi này.
- Tôi cố không nghĩ đến điều đó. - Anh ta sẽ không có khả năng làm được những việc như cha họ vừa làm trên trường quốc tế, hay là không biết cách để làm. Cha họ vừa đứng ra dàn xếp những chuyện xích mích giữa các nước thù địch và bây giờ người ta xem ông như vị anh hùng. Ngay cả Parker cũng phải kính nể ông, mặc dù chàng không ưa ông vì đã ngăn cản chuyện tình của chàng và nàng.
- Cô nghĩ sao về chiếc xe mới của tôi? - Freddy hỏi, anh ta thay đổi đề tài.
- Đẹp. Xe có vẻ đắt tiền, nàng nói xong rồi cười.
- Người ta kháo nhau rằng tôi không trả được thì cha chúng ta trả. Tôi vừa mua ở Zurich. - Nàng phải công nhận chiếc xe đẹp, mặc dù anh nàng đã có hai chiếc khác giống như thế, màu cũng giống nhau. Anh ta hình như rất thích xe hơi đắt tiền, có tốc độ nhanh, cũng như thích phụ nữ nổi tiếng và thay họ như thay áo. Hiện anh ta đang có một cô mới và có lẽ có nhiều cô nữa mà chưa ai biết đến. Hậu cung của anh ta luôn luôn thay đổi cung phi.
- Muốn đi một vòng không? - Anh ta thân thiện mời, nhưng nàng cười và lắc đầu. Kiểu anh ta lái xe thường làm cho nàng choáng váng đầu óc. Ngay cả con chó khi thấy anh ta mở cửa xe cũng đâm đầu bỏ chạy.
- Hẹn lần khác vậy. Bây giờ tôi có hẹn, - nàng nói dối, rồi vội vã đi vào trong cung điện.
Nhưng nào ngờ tối đó ba cha con cùng ăn tối với nhau. Không khí hơi căng thẳng một chút, vì cha họ còn giận Freddy về những việc anh ta đã gây nên, nhưng lại không bàn về chuyện đó trước mặt Christianna. Nàng ngồi lặng lẽ ăn với họ, lần đầu tiên thấy vui với gia đình sau hai tháng trời. Khi xảy ra vụ tai tiếng với Parker. Tháng Chạp đã đến, họ nói đến chương trình đi Gstaad để nghỉ lễ. Trông họ có vẻ như một gia đình bình thường không có chuyện gì bất ổn. Không ai nói đến chính trị, đến chính sách kinh tế, thậm chí đến chuyện Freddy vừa mới vấp phải. Họ thoải mái, Christianna cười khi nghe Freddy nói đùa, thậm chí cha họ còn cười to khi nghe anh ta nói, mặc dù những lời đùa cợt của anh ta có phần tục tĩu và như mọi khi, nghe rất buồn cười. Freddy lúc nào cũng là anh hề trong gia đình.
Khi họ ăn xong, Freddy cố mời Christianna đi xe mới với anh ta lần nữa. Nhưng ngoài trời lạnh, đường có vẻ đóng băng trơn. Trước đó mấy hôm trời sa tuyết. Khi nàng từ chối, Freddy có vẻ mất mặt, anh ta bèn quay qua mời cha.
- Cha nghĩ sao, đi một vòng được chứ? Đi một vòng rồi về ngủ nhé? Ông hoàng định từ chối, nhưng ông ít có thì giờ ở với con trai để uốn nắn anh ta và ông thường tức giận anh, cho nên ông ngần ngừ một chút rồi nghĩ rằng nên gắng đi với anh ta một vòng. Ban ngày thì chắc ổng không làm được vì quá bận.
- Nếu con hứa chỉ đi vài phút thôi thì cha sẽ đi. Cha không muốn đến tận Vienna để con biểu diễn hiệu năng của máy xe.
- Con xin hứa, - Freddy đáp, vẻ hân hoan, nhoẻn miệng cười với em gái. Tối đó không khí giống như ngày xưa, khi họ còn nhỏ. Hồi ấy, Freddy đã đam mê xe hơi có tốc độ cao rồi. Không có gì thay đổi ngoài việc nàng trưởng thành còn anh ta thì không. Lúc ăn, nàng đã nói đến vấn đề ấy và để trả đũa, Freddy gọi nàng là chị cả, mặc dù anh ta lớn hơn nàng mười tuổi, cùng tuổi với Parker.
Ông hoàng đi ra hành lang, sai người hầu mặc chế phục đi lấy áo ấm cho ông và một lát sau anh ta đem áo đến. Freddy đã uống rượu khá nhiều nên không cần áo ấm. Christianna đi theo hai người ra ngoài.
Bên ngoài có nhân viên bảo vệ an ninh đứng canh gác, họ nói chuyện vui vẻ với nhau. Họ vừa đổi phiên và mới đầu họ không thấy ai ra. Christianna nghĩ rằng vì cha họ đã nổi bật trên chính trường thế giới, nên cung điện của họ phải tăng cường an ninh, cho nên nhân viên an ninh làm thêm giờ. Lát nữa thế nào họ cũng đến nói chuyện, nhưng nàng không muốn quấy rầy công việc của họ, tuy nhiên sáng mai nàng sẽ nói cho Sylvie biết để bà báo cáo vấn đề.
- Có chắc cha sẽ thích thú đi một vòng trên chiếc xe tối tân của con không, Friedrich? - Ông hoàng hỏi với vẻ hài hước. Sau bữa ăn tối thoải mái, trông ông phấn chấn hơn. - Hay là sau khi về cha phải nhờ bác sĩ cho thuốc an thần? - Đây là cách ông cảnh cáo anh ta đừng chạy tốc độ quá 150 dặm một giờ.
- Con hứa, con sẽ chạy rất êm.
- Đừng làm cha lo sợ, - Christianna dặn anh ta. Hai cha con bước vào xe, chiếc xe láng bóng, thấp và dài. Trông nó giống như viên đạn.
Họ đóng cửa, cha nàng ra dấu khép cửa sổ và bỗng ông đưa mắt nhìn nàng. Mắt ông lộ ánh buồn rầu, như thể ông muốn nhắc lại với nàng rằng ông không ân hận về chuyện Parker. Nàng biết ông sẽ không thay đổi ý kiến, nhưng ông buồn vì đã gây đau khổ cho nàng. Nàng nhìn ông, gật đầu, như muốn nói nàng thông cảm, đồng thời nghĩ đến chiếc nhẫn của Parker trên ngón tay. Ngay khi ấy, Freddy nhấn ga và chiếc xe vọt đi. Chưa bao giờ nàng thấy có xe nào khởi đầu mà chạy nhanh như thế. Nàng định vào nhà vì thấy lạnh, nhưng nán đứng lại nhìn một lát. Nàng tự hỏi không biết có phải Freddy muốn làm cho cha khiếp sợ hay không. Thời còn trẻ, ông cũng thích xe có tốc độ nhanh - có lẽ do di truyền - nhưng trường hợp của ông, ông không thay đàn bà như thay áo, mà chỉ trung thành với mẹ nàng, thậm chí cho đến bây giờ.
Nàng đứng nhìn theo xe, nụ cười nở trên môi, muốn đợi xem khi nào xe rẽ ra đường. Bỗng nàng thấy Freddy chạy chậm lại, như tính xem nên rẽ về phía nào và khi anh ta cho xe chạy chậm, đèn sau bật sáng. Ngay lúc ấy, một tiếng nổ như sấm vang lên long trời lở đất. Khi Christianna nghe tiếng nổ, nàng thấy chiếc xe bốc cháy thành một khối lửa khổng lồ, rồi cả xe, cha nàng và Freddy biến mất. Nàng há hốc mồm nhìn, không ai động đậy, rồi bỗng mọi người ùa chạy. Lính cảnh vệ đang trực liền đâm đầu chạy ra đường, người khác nhảy lên xe hơi phóng về phía đám lửa và Christianna bèn chạy theo. Tim nàng đập thình thịch, rồi bỗng trong óc nàng hiện ra hình ảnh Fiona nằm chết trong bùn... nàng chạy... chạy miết... nàng bỗng nghe tiếng còi xe hú lên, tu huýt vang lên lanh lảnh, đàn ông chạy vượt qua nàng và tiếng lửa cháy nghe phần phật. Nàng chạy đến chỗ chiếc xe đang cháy cùng lúc với đám đàn ông. Họ chạy đi khắp nơi, đội cứu hỏa của triều đình đến, lính cứu hỏa lôi vòi phun nước, nước bắn tung tóe khắp nơi, và có người lôi Christianna ra sau. Người ta kéo nàng đi trong khi nàng nhìn vào họ. Nàng chỉ thấy lửa bốc phần phật lên không trung mà không thấy chiếc xe đâu hết và bên dưới chỗ có chiếc xe hồi nãy là một cái hố khổng lồ cháy đen trên mặt đất. Cha nàng và Freddy đã biến mất trong không khí. Có người đặt bom trong xe hơi của Freddy. Cha và anh nàng đã chết.
Đến Rồi Bến Đợi (H.r.h.) Đến Rồi Bến Đợi (H.r.h.) - Danielle Steel Đến Rồi Bến Đợi (H.r.h.)