Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Chương 17
D
ể đưa Quả cầu sự sống vào trung tâm chế tạo bom dịch hạch không còn con đường nào khác là phải đào một đường ngầm từ phòng ở của Trán Dô. Sau khi nghiên cứu và bàn bạc kỹ lưỡng, ông già Tửu và Trán Dô quyết định đưa một trăm chuyên gia đào đường ngầm Dế Trũi vào để thực hiện kế hoạch này. Các chuyên gia Dế Trũi là có trình độ và kinh nghiệm rất cao trong việc xác định hướng trong lòng đất khi đào đường ngầm. Nhưng họ có một yếu điểm là hay hát ngẫu hứng khi làm việc. Thói quen này của họ không thể nào bỏ được. Chính vì thế mà họ phải đeo một loạt khẩu trang đặc biệt có khả năng giảm thanh tối đa tiếng hát của họ.
Vào một đêm gần sáng, Trán Dô dẫn đường cho một trăm chuyên gia đào đường ngầm và đến điểm giấu quân ở ngay cửa đường ngầm dưới gầm giường Trán Dô. Và ngay sau đó, các chuyên gia Dế Trũi xác định hướng của đường ngầm sẽ đào và bắt tay vào công việc. Để đảm bảo bí mật, các chuyên gia Dế Trũi không được dùng máy đào mà phải đào bằng tay. Họ mang theo nước uống và thức ăn để dùng trong nhiều ngày. Và suốt thời gian các chuyên gia Dế Trũi làm việc, Trán Dô phải thường xuyên ở bên Lông Trụi để đánh lạc hướng theo dõi của gã Quân sư Rết và những tên vệ sĩ chuột. Chỉ vào lúc gần sáng, Trán Dô mới tiếp xúc với các chuyên gia Dế Trũi để trao đổi tình hình.
Sau gần ba ngày làm việc liên tục, các chuyên gia Dế Trũi thông báo cho Trán Dô biết công việc đào đường ngầm đã hoàn thành. Họ dẫn Trán Dô đến cuối đường hầm. Khoảng cách giữa trung tâm chế tạo bom dịch hạch và đường ngầm chỉ còn cách nhau một bức tường đất. Trán Dô chỉ cần dùng gươm đào mươi nhát một cái cửa đã được mở ra.
Vào lúc ba giờ sáng ngày thứ ba, hầu hết các chuyên gia Dế Trũi rút khỏi đường ngầm. Chỉ còn lại một nhóm nhỏ ở lại giúp Trán Dô đưa Quả cầu sự sống đến cuối đường ngầm.
Và đúng bốn giờ sáng. Quả cầu sự sống đã được đưa tới nơi quy định. Sau đó, nhóm chuyên gia Dế Trũi cuối cùng rút khỏi đường ngầm để trở về ngôi nhà của ông già Tửu. Công việc chuyển Quả cầu sự sống vào trung tâm chế tạo bom dịch hạch và cho nổ do một mình Trán Dô đảm nhiệm.
Buổi sáng hôm sau Trán Dô ngủ muộn. Một tên vệ sĩ chuột vào đánh thức Trán Dô và nói Trán Dô đến gặp Lông Trụi ngay lập tức. Trán Dô vội vã mặc áo giáp và đeo gươm đến gặp Lông Trụi. Lông Trụi bắt tay Trán Dô và nói:
“Hôm nay tôi mời ngài đến trung tâm để kiểm tra lần cuối cùng công việc chuẩn bị chiến tranh của chúng ta. Thời gian ném bom dịch hạch có thay đổi”.
Trán Dô giật mình, vội hỏi:
“Ngài cho ném bom vào lúc nào?”.
Lông Trụi nói:
“Năm giờ sáng ngày mai bom sẽ nổ. Trước ba giờ sáng, toàn bộ số bom phải đến được mục tiêu”.
Nói xong, Lông Trụi mời Trán Dô và các tướng sĩ của gã đến trung tâm. Từ lúc nghe Lông Trụi thông báo giờ bom dịch hạch nổ, người Trán Dô như đang ở trong lò lửa. Như vậy Trán Dô chỉ còn mấy tiếng đồng hồ đêm nay thôi để thực hiện nhiệm vụ của mình.
Giám đốc trung tâm chế tạo bom dịch hạch là một lão chuột già, mặt dài ngoẵng và cũng trụi gần hết lông. Gã cúi chào Lông Trụi và nói:
“Báo cáo Đại vương, tất cả công việc đã chuẩn bị xong. Tôi đã cho kiểm tra lần cuối cùng. Tất cả đều tuyệt vời, chỉ chờ lệnh của Đại vương”.
Lông Trụi vỗ vai lão Giám đốc:
“Tốt, tốt. Bây giờ ngươi đưa ta đến phòng để bom”.
Năm quả bom trắng lạnh đã được đặt trên các xe chở để đưa đến mục tiêu. Lông Trụi sờ lên từng quả bom. Gã tươi cười khoái trá. Lúc đó nhìn gã giống như thần chết. Trán Dô nhìn gã và nghĩ không hiểu tại sao mình lại có thể chấp nhận theo gã. Trán Dô rùng mình ớn lạnh nghĩ lại thời gian sống cùng Lông Trụi và chỉ huy những đội quân Lông Trụi thực hiện các cuộc tàn phá. Tất cả đối với Trán Dô như một giấc mơ kinh khủng.
Sau khi kiểm tra lần cuối cùng tất cả các khâu chuẩn bị cho việc nổ bom dịch hạch, Lông Trụi ra lệnh cho tất cả không ai được ra khỏi phòng mình từ chín giờ đêm cho tới năm giờ sáng hôm sau. Chỉ có bọn lính chuột bảo vệ và bọn vệ sĩ đã được phân công canh phòng. Bất cứ kẻ nào ra khỏi phòng đều bị chém không cần phải tra hỏi hay trình tấu.
Khi bóng tối vừa trùm lên thị xã thì các nhóm chuột do thám được tủa ra năm khu vực sẽ cho nổ bom. Cùng với các nhóm chuột do thám dưới mặt đất là những tốp phi cơ muỗi. Chúng bay mỗi tốp hàng trăm con rà đi soát lại các khu vực sẽ cho nổ bom. Cứ ba mươi phút chúng lại báo cáo trực tiếp cho Lông Trụi tình hình tại các khu vực đó. Toàn bộ thị xã yên tĩnh, không có dấu hiệu nghi vấn gì.
Chín giờ đêm Lông Trụi cho người đến mời Trán Dô đến dinh thự của gã. Trán Dô lo lắng vô cùng về công việc nhưng không thể không đi. Tại dinh thự Lông Trụi, bọn gián và các vũ nữ chuột nhảy múa ca hát. Lông Trụi và các tướng sĩ của gã ăn uống linh đình. Khi Trán Dô đến, Lông Trụi trực tiếp rót rượu mời Trán Dô, Lông Trụi chạm cốc với Trán Dô và nói:
“Chỉ sáng mai thôi, Hiệp sĩ sẽ đàng hoàng trở về thị xã của mình. Tất cả những tài sản của Hiệp sĩ. Không một kẻ nào dám nhạo báng và xua đuổi Hiệp sĩ nữa. mà sáng mai thôi, cũng chẳng kẻ nào trong thị xã này còn sống cả. Nào các chiến hữu, hãy hát bài hát của Vương quốc chúng ta đi”.
Nhạc nổi lên rùng rợn, bọn chuột nhảy múa và hát:
Thế giới bóng tối là của chúng ta
Ánh trăng lạnh lẽo mới tuyệt làm sao
Chúng ta căm ghét mặt trời, căm ghét loài người
Chúng ta sẽ cắn nát tất cả
Chúng ta muốn thành phố này
Vĩnh viễn chìm trong bóng tối
Trở thành vương quốc của chúng ta
Ôi vương quốc bóng tối
Rộng ra... rộng ra... rộng ra
Chúng ta sẽ làm cho những đôi mắt thích nhìn ánh sáng
Trở thành những đôi mắt mù
Chúng ta thích những xác chết
Và thù ghét những bông hoa
Kẻ nào chống lại cuồng vọng của chúng ta
Chúng ta sẽ cắn nát
Và chúng ta sẽ mang dịch hạch đến cho con người
Ôi dịch hạch, dịch hạch
Đấy là sức mạnh lớn nhất của chúng ta.