Nguyên tác: The World In My Pocket
Số lần đọc/download: 2342 / 67
Cập nhật: 2016-06-17 12:48:52 +0700
Chương 19
M
organ và Bleck đứng tránh sang bên cạnh cửa. Họ đứng nép một bên và nghe ngóng. Khi không nghe thấy gì họ đưa mắt nhìn nhau. Bleck thở gấp hỏi:
- Có lẽ tay này đang giả chết, Morgan nhỉ!
- Rất có thể, - Morgan trả lời.
Cả hai vẫn đứng bên cạnh cửa, một đứa thò tay vào trong tìm khóa cửa. Thomas hé mắt theo dõi bọn
Tay anh tí nữa thì nhấn cò, nhưng anh cố gắng nằm im lấy sức.
Morgan đã mở toang cánh cửa buồng lái. Cánh cửa bật về phía Bleck đứng. Cánh cửa đã ngăn hắn làm cho hắn khó nhìn vào trong buồng lái. Morgan đưa mắt nhìn rất nhanh, hắn thận trọng thò đầu vào, hắn bỗng nhận ra một xác người đang nằm vật trên sàn. Hai mắt nhắm nghiền, mặt tái, trắng bạch như sáp nến.
Morgan vừa nói vừa thở nhẹ.
- Ổn cả! - quay lại phía Bleck, - Hắn đã chết.
Thomas nghĩ thầm: "Chưa đâu thằng khốn ạ. Mày sẽ nhận ra ngay điều đó bây giờ đây. Như một xác chết, nhưng chưa hẳn đâu!".
Anh mang hết sức và nghị lực để nhấc khẩu súng đang nằm trong tay, anh cảm thấy khẩu súng lúc này nặng ghê gớm, phải đến hàng tấn, anh nhè nhẹ quay hướng nòng ra cửa, nơi Morgan đang đứng. Morgan tay lăm lăm khẩu súng, nòng chĩa vào Thomas. Hắn nghĩ rằng anh đã chết. Cái mặt xanh tái như nến sáp thế kia làm sao mà sống được.
- Phải lôi hắn ra khỏi xe và đem chôn ngay. - Morgan nhìn Bleck, hắn đang đứng bên kia tấm cửa, qua cửa kính hắn ngó vào buồng lái cố xem trạng thái của Thomas ra sao: Thomas mở mắt.
- Cẩn thận! - Bleck thét lên, hắn định giơ súng nhưng cánh cửa đã ngăn cách hắn và Thomas. Thomas và Morgan nổ súng cùng một lúc, tiếng nổ hòa làm một. Viên đạn của Morgan xuyên trúng cổ Thomas làm anh chết ngay tại chỗ. Thomas bắn trúng bụng đối thủ, Morgan khụy xuống, nằm phủ lên xác Thomas. Gypo thét lên hoảng sợ, anh ta ngây dại hồi lâu. Bleck đứng đần ra một lúc như cây gỗ, sau đó hắn bước tới đẩy cánh cửa để kích sang phía bên kia, cánh cửa chẹt vào chân Morgan. Hắn bước tới nâng Morgan dậy. Morgan nhìn Bleck bằng ánh mắt yếu ớt:
- Không thể qua được rồi, - hắn nói thì thầm, nhưng Bleck còn nghe rõ. - Chúc các bạn may mắn, Ed ạ. Chiếc xe này rất cần cho anh và rất cần cho cả bọn, chúc may mắn...
Bleck sực tỉnh lại. Hắn bỗng nghĩ ngay rằng phải mở cho được két đựng tiền. Phần mỗi người bây giờ là 250 ngàn vì số tiền trong xe kia chỉ còn chia cho bốn người, chứ không phải là năm như trước.