Tài năng thường bộc lộ trong những hoàn cảnh khó khăn và ngủ yên trong hoàn cảnh thuận lợi.

Horace

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Cẩm Thơ
Số chương: 20
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1243 / 17
Cập nhật: 2017-09-17 02:19:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ó lẽ mình phải gọi cho Marceline - Gabriel nói.
Những người khác lặng lẽ uống tiếp những tách cà-phê kem của họ.
— Lại xắp loạn cả lên! - Gã chạy bàn thấp giọng nói.
— Ai ới đến cậu - Mụ góa Mouaque đốp lại.
— Tôi lại xách cậu ra chỗ mà tôi đã nhặt cậu bây giờ - Gridoux bảo.
— Thôi mà thôi mà - Gã chạy bàn nói - Đùa tí mà cũng không được.
Gabriel trở lại.
— Buồn cười thật - Anh nói - Không thấy ai nhấc máy!
Anh định uống nốt tách cà-phê kem.
— Khỉ - Anh thêm - Nguội tanh.
Anh đặt lại cái tách trên quầy kẽm, chán nản.
Gridoux ra xem phía bên ngoài.
— Họ tiến lại gần! - Ông ta thông báo. Bỏ cái quầy kẽm đấy, những người kia tụm quanh ông ta, chỉ có gã chạy bàn là trốn dưới cái két đựng tiền.
— Họ có vẻ không vui vẻ lắm - Gabriel nhận xét.
— Rất hay quá! - Zazie thì thào.
— Hy vọng là Xanh-lá-cây không bị rầy rà - Turandot nói - Nó có làm gì đâu.
— Thế tôi thì sao? - Mụ góa Mouaque bảo - Tôi, tôi đã làm gì nào?
— Bà thì bà ra với Trouscaillon của bà - Gridoux nhún vai nói.
— Ơ anh ấy kìa! - Bà ta reo lên.
Trèo qua đám người tơi tả tụ lại thành đống giống như một kiểu chiến lũy trước cửa ra vào của tiệm Những Cặp Mắt Xuyên Đêm, mụ góa Mouaque bộc lộ ý định vội vã chạy về phía những kẻ tấn công đang tiến vào, chậm rãi và chính xác. Một vốc đạn tiểu liên cắt ngang ý đồ ấy. Mụ góa Mouaque, ruột gan đầy một tay, ngã rụi xuống.
— Thật ngốc - Mụ thều thào - Mình đang có thu nhập và tiền tuất.
Rồi mụ chết.
— Tình hình đang xấu đi! - Turandot nhận định - Miễn là Xanh-lá-cây không bị tai bay vạ gió.
Zazie ngất xỉu.
— Họ cũng phải để ý chứ lị! - Gabriel điên tiết nói - Đây có cả trẻ con.
— Cậu xắp có cơ hội bảo cho họ biết những quan điểm của cậu rồi đấy - Gridoux nói - Họ đây rồi!
Những ngài này, vũ khí cùng mình, nói đơn giản là đã vào tới ngay phía bên ngoài lớp kính, tuyến phòng thủ vốn đã mỏng manh chẳng còn gì mấy vì phần lớn đã văng mất trong cuộc ẩu đả trước đó. Những ngài này, vũ khí cùng mình, dừng lại dàn thành hàng ngang giữa vỉa hè. Một nhân vật, ô đen ngoắc khuỷu tay, tách ra khỏi đám họ, trèo qua xác của mụ góa, đi vào bên trong tiệm.
— Ơ kìa! - Gabriel, Turandot, Gridoux và Xanh-lá-cây đồng loạt thốt lên.
Zazie vẫn cứ xỉu.
— Vâng - Người đàn ông có cái ô (mới) nói - Tôi, Aroun Arachide. Tôi là tôi, là kẻ mà các ông đã biết và đôi khi không thèm biết. Hoàng tử của thế giới này và của nhiều địa phận liên đới. Tôi thích đi khắp lãnh địa của mình dưới nhiều dáng vẻ khác nhau với bề ngoài của kẻ thiếu quả quyết và hay mắc sai lầm, mà thực ra cũng chính là con người tôi. Công an tập tèng và bị trừ lương, du đãng về đêm, lừng khừng đeo đuổi những bà góa và con côi, những hình ảnh mà người ta phải xa lánh này giúp tôi chịu đựng không ngần ngại những nguy hiểm rất thứ yếu trong những tình thế zớ zẩn nực cười, những lời đùa tếu và những tình cảm dạt dào (động tác cao thượng hướng về phía mụ góa Mouaque bị đạn). Chưa kịp báo mất tích do ý thức hời hợt của các vị, tôi đã lại xuất hiện trong vị trí của người chiến thắng, không chút khiêm tốn nào. Các vị thấy đấy! (vẫn một động tác cao thượng không kém, nhưng lần này thì bao quát tất cả tình huống xung quanh)
— Anh ba hoa, anh ba hoa, - Xanh-lá-cây nói - anh chỉ…
— Còn thứ này, theo tôi, có lẽ cứ cho vào nồi là hết chuyện! - Trouscaillon, xin lỗi, Aroun Arachide, nói.
— Không bao giờ! - Turandot hét lên và ôm siết lấy cái lồng chim vào tim mình - Thà tan xương nát thịt còn hơn!
Vừa nói đến mấy chữ này, anh ta bắt đầu tụt vào lòng đất, ngay cả Gabriel, Zazie và Gridoux cũng vậy. Cái bệ chuyển hàng đem tất cả bọn họ xuống tầng hầm của Những Cặp Mắt Xuyên Đêm. Người vận hành, chìm mình hoàn toàn trong bóng tối, bảo họ một cách nhỏ nhẹ nhưng nghiêm nghị là đi theo anh ta và phải ba chân bốn cẳng lên. Anh khua khua cái đèn pin, vừa làm tín hiệu tập hợp vừa chứng tỏ hiệu lực của cục pin mà anh ta nắm trong tay. Trong khi đó, trên mặt đất, các ngài vũ khí đầy mình, do ảnh hưởng của sự náo động bất ngờ, lỡ tuột tay và xả ra mấy tràng tiểu liên vào cẳng chân. Tốp mấy người kia cứ theo mệnh lệnh và ánh sáng đã nói ở trên mà di chuyển một cách khá nhanh nhẹn giữa những két đầy rượu ngọt và xi-rô đắng. Gabriel bế Zazie vẫn đang ngất, Turandot thì ôm con Xanh-lá-cây vẫn xám ngắt và Gridoux thì chẳng ôm bế gì.
Họ đi xuống một chiếc cầu thang, bước ngang qua thềm của một khung cửa nhỏ và vào tới một cái cống. Đi một chút nữa, họ bước ngang qua thềm của một khung cửa nhỏ khác và đến một cái hành lang xây bằng gạch tráng véc-ni vẫn còn tối mù và vắng ngắt.
— Bây giờ, - Người soi đuốc nhẹ nhàng nói - nếu ta không muốn bị phát hiện thì phải đi riêng mỗi người một ngả. Ông, ông sẽ khó khăn với con chim của ông đấy.
Anh nói với Turandot.
— Tôi sẽ sơn đen nó đi - Turandot bảo, giọng âm u.
— Tất cả cái sự này, - Gabriel nói - chẳng buồn cười tí nào.
— Thật tài cái cậu Gabriel này - Gridoux nói - Bao giờ cũng tìm ra một câu gây cười được.
— Tôi, - Người soi đuốc nói - tôi đem con bé đi. Anh cũng thế, Gabriel ạ, anh cũng hơi dễ bị lộ diện đấy. Với lại em đã đem theo cái va-li của con bé đây rồi. Nhưng em có thể quên mấy thứ. Em làm cho nhanh mà.
— Kể cho anh nghe đi.
— Không phải lúc.
Những ngọn đèn bỗng sáng lên.
— Rồi - Người kia nói - Mê-trô chạy lại đấy. Ông, Gridoux, ông đi hướng Étoile. Còn ông, Turandot, hướng Bastille.
— Và cứ tự thân vận động chứ gì? - Turandot nói.
— Không có điếu xì-gà cầm tay, - Gabriel nói - ông sẽ phải vận động hết trí tưởng tượng của mình ra thôi.
— Thế nếu tôi chui vào lồng, - Turandot bảo - còn con Xanh-lá-cây thì xách tôi?
— Đấy cũng là một ý.
— Tôi, - Gridoux nói - thì tôi về chỗ tôi. Thật may mắn, nghề đóng giày là một trong những nhân tố nền tảng của xã hội. Vả lại, lấy cái gì để phân biệt được một ông thợ đóng giày này với một ông thợ đóng giày khác nào?
— Hiển nhiên rồi.
— Thế các chàng nhá, hẹn gặp lại nhá! - Gridoux nói.
Và ông ta đi, theo hướng Étoile.
— Thế các chàng nhá, hẹn gặp lại nhá! - Con Xanh-lá-cây nói.
— Anh ba hoa, anh ba hoa, - Turandot bảo - anh chỉ biết ba hoa.
Và họ bay đi, theo hướng Bastille.
Zazie Trong Tàu Điện Ngầm Zazie Trong Tàu Điện Ngầm - Raymond Queneau Zazie Trong Tàu Điện Ngầm