If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Tác giả: Thư Hoài
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nga
Upload bìa: Nga
Số chương: 91
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 4
Cập nhật: 2017-09-22 10:43:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
ờ sờ trán An Dĩ Trạch, phát hiện nhiệt độ đã hạ xuống, lại nhìn vẻ mặt An Dĩ Trạch cũng không còn tái đi nữa,Tô Giản lập tức nhận định: Cậu chủ An sắp khỏe rồi.
“Đây là thuốc bác sĩ Chương viết cho anh, anh phải uống đúng giờ.” Tô Giản đứng dậy, chỉ cho An Dĩ Trạch nhìn số thuốc ở đầu giường. suy nghĩ một chút, nhìn An Dĩ Trạch cười xấu xa: “Anh sẽ không không chỉ sợ bị tiêm mà còn sợ thuốc đắng chứ? Có muốn tôi chuẩn bị kẹo cho anh không?”
An Dĩ Trạch nhìn anh: “Nếu anh nói sợ thì em sẽ rất vui sao?”
Tô Giản mắt cười cong cong: “Sao lại như vậy? Tôi…”
“Ồ.” Vẻ mặt An Dĩ Trạch lạnh lùng: “Không sợ.”
Tô Giản: “…”
Dùng xong bữa ăn đặc biệt dành cho bệnh nhân mà Tô Giản học được trên mạng, hai người ngồi trong phòng khách xem ti vi.
An Dĩ Trạch vì đã ngủ một buổi chiều mà giờ không muốn lập tức trở về phòng ngủ, Tô Giản cũng ăn nhiều lười biếng nằm trên ghế sa lon, thuận tiện chơi game trên điện thoại.
“Ha, tôi đọc truyện cười cho anh nghe!” Tô Giản nhìn điện thoại di động, vui vẻ đọc: “Vừa rồi nói chuyện phiếm với bạn tốt, cô ấy nói chồng mình đi Pakistan công tác. Tôi hỏi cô ấy, để chồng mình đi công tác bên ngoài có yên tâm không, cô ấy nói yên tâm. Nghe nói chồng cô ấy làm ở một công ty trong nước, ở trong nước có vợ có con rồi, trong lúc đi công tác ở Pakistan lại gặp gỡ, khiến người phụ nữ khác mang thai, vì vậy người đó trực tiếp tìm đến đại sứ quán Trung Quốc. Vì vậy, một chuyện ngoại tình đơn thuần đã bị đưa lên thành việc quốc tế! Sau đó, người đàn ông đó bị cưỡng chế đưa về nước, cưỡng chế ly hôn, cưỡng chế bỏ quốc tịch, cưỡng chế nhập quốc tịch Pakistan, cưỡng chế đổi tôn giáo tín ngưỡng, cuối cùng, phải ở lại Pakistan… Vì vậy, tất cả nhân viên trong công ty của ông chồng của người bạn đó, trước khi đi Pakistan đều được lãnh đạo châm thuốc kể về truyền thuyết người này đã dùng tính mạng của mình để đi ngoại tình,… Ha ha ha, người anh em này thật đáng thương, làm tôi chết cười, ha ha…”
Tô Giản vừa đọc vừa cười, còn vừa giùng giằng hỏi: “Buồn cười không?”
An Dĩ Trạch nhìn bộ dạng ngồi trên ghế sa lon cười lăn lộn của anh, khóe môi không nhịn được giật giật: “Buồn cười.”
Tô Giản cười đến thở không ra hơi, thật vất vả bình phục, tiếp tục cầm điện thoại di động xem, chỉ một lát sau lại lên tiếng: “A?”
An Dĩ Trạch nhìn anh một cái: “Sao vậy?”
“Một tin tức giải trí, nói thiên hậu Kỷ sắp kết hôn.”
An Dĩ Trạch không tự chủ được dừng lại, chốc lát sau lại tùy ý nói một câu: “Thật sao?”
Tô Giản cũng không chú ý anh khác thường, vẫn hào hứng nói: “Nói là muốn gả vào nhà giàu, tôi xem một chút, là cậu hai nhà họ Lý, Lý Minh Nghĩa, chính là cậu hai siêu giàu có Lý Minh Nghĩa! Lần này Kỳ Nghiên nắm được một con cá to rồi!”
Tô Giản duỗi duỗi chân, lười biếng nói: “Nhắc tới Kỷ Nghiên, bộ dạng quả thật rất xinh đẹp, kỹ năng diễn không tệ, không có nhiều scandal, có thể nói là rất khó khăn. Có điều dạo này, nghĩ lại vào Làng Giải Trí, sao có thể là một đóa hoa sen chân chính? Tôi nghe nói, cô nàng Kỷ Nghiên này cũng ra mắt bằng quy tắc ngầm, hơn nữa phía trên vẫn luôn có người che chở, không biết ba nuôi của cô ấy là ai… a, anh sao vậy?”
An Dĩ Trạch lấy điện thoại di động của mình ra, khẽ ném sang bên cạnh, giọng nói có chút lạnh lùng: “Ít xem mấy thứ vớ vẩn này đi!”Nói xong, anh lập tức đứng dậy đi vào thư phòng.
Tô Giản không hiểu nhìn anh, trong miệng lầm bầm: “Người này nổi điên gì vậy?”
Anh ở cùng một chỗ với An Dĩ Trạch mấy ngày nay, mặc dù vẻ mặt của An Dĩ Trạch vẫn luôn lạnh lùng, nhưng cũng chỉ là biểu cảm lạnh lùng mà thôi, mà lúc này, Tô Giản lại cảm thấy anh thật sự tức giận.
Trải qua mấy ngày nay, An Dĩ Trạch thường im lặng, nhưng nói đến việc thực sự tức giận, đây hình như là lần đầu tiên.
Tô Giản gãi gãi đầu, anh nên cảm thấy vui sao?
Nhưng, rốt cuộc người này tức giận vì cái gì? Anh cũng chỉ thuận miệng nói đến tin tức giải trí thôi mà, rốt cuộc chọc vào anh ta lúc nào?
Tô Giản nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cho ra kết luận: Thiên hậu Kỷ Nghiên, là thần tượng của An Dĩ Trạch.
Nhất định là như vậy! Chính vì Kỳ Nghiên là nữ thần trong lòng An Dĩ Trạch, cho nên khi nghe nữ thần của mình sắp kết hôn, An Dĩ Trạch rất đau lòng, mà nghe được Tô Giản nói cô nàng dùng quy tắc ngầm, An Dĩ Trạch tất nhiên tức giận, vì anh không thể chịu được nữ thần của mình gả cho người đàn ông khác, càng không thể chịu đựng được việc nữ thần của mình bị người khác vu oan!
Thì ra một người cao lớn, đẹp trai, giàu có như An Dĩ Trạch cũng có tình yêu kín đáo như vậy!
Tô Giản bừng tỉnh.
Nhưng Tô Giản không ngờ chính là, lần này An Dĩ Trạch tức giận, cũng lâu như vậy.
Ngày hôm sau, An Dĩ Trạch đi làm như thường lệ, buổi tối lại không trở về đúng giờ.
Ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ n, An Dĩ Trạch cũng không về nhà đúng giờ.
Trước đó Tô Giản cho rằng An Dĩ Trạch ở lại làm thêm giờ, nhưng từ từ Tô Giản lập tức tỉnh táo lại: Cậu chủ An, đây là đang đi sinh hoạt cá nhân rồi hả?
Thật mẹ nó, không phải nói một năm nay hai người phải giấu diếm người ngoài diễn vẻ yêu nhau sao? Lúc này mới được bao lâu, An Dĩ Trạch đã vi phạm hợp đồng chạy ra ngoài chơi bời rồi? Thật sự là quá đáng, quá bỉ ổi!
Thế nhưng lại không chạy đi tìm phụ nữ! Trong lòng Tô Giản ước ao ghen tị một hồi.
An Dĩ Trạch, có bản lĩnh thì anh đừng có mà về đây, hừ!
Hôm nay Tô Giản vẫn ở nhà một mình, chuông cửa lại vang lên.
Trong tay An Dĩ Trạch có chìa khóa, dĩ nhiên sẽ không nhấn chuông cửa. Tô Giản mở cửa, người đứng ngoài quả nhiên là người lạ.
Tô Giản nhìn mấy người đàn ông đi giày Tây ăn mặc không bình thường trước mặt, trong lòng không khỏi đề phòng: “Xin hỏi, các vị tìm ai?”
Một người đàn ông nhìn có vẻ dễ gần hơn một chút hỏi: “Cô chủ, bà chủ mời cô quay về điền trang một chuyến.”
Bà chủ? Điền trang?
Tô Giản trừng mắt nhìn, vị bà chủ này và điền trang không lẽ là chỉ…
Không được, anh cũng không phải là em gái Tô thật, huống hồ, cho dù em gái Tô và An Dĩ Trạch kết hôn giả, anh cũng không thể đến nhà An Dĩ Trạch gặp mẹ anh ta! Lúc trước nằm viện, người nhà An Dĩ Trạch cũng không có tới, không cần nghĩ cũng biết người nhà anh ta không thích cô con dâu xuất thân tầm thường này. Mặc dù anh còn chưa nhìn thấy ân oán trong nhà giàu một cách chân thực, nhưng ở trên ti vi cũng chiếu không ít bộ phim có tình tiết máu chó như vậy, chuyện bà mẹ ác độc ngược đãi cô con dâu nhỏ đáng yêu không nên xuất hiện quá nhiều! Anh mới không chịu về đó để bà già kia trị cho thê thảm đâu!
“Ha ha, cái đó, chân tôi bị thương, vậy không tiện cho lắm…” Tô Giản cố gắng tìm lý do.
“Cô chủ không cần lo lắng, chúng tôi có đặc biệt chuẩn bị xe lăn.”Người đàn ông mặc đồ Tây như làm ảo thuật biến ra một chiếc xe lăn.
Tô Giản lặng lẽ mắng một câu ‘chết tiệt’ trong lòng, cố gắng mỉm cười: “Còn có, hiện tại Dĩ Trạch cũng không ở nhà, không bằng chờ anh ta trở lại, cũng tôi về đó…”
“Bây giờ cậu chủ đang đi công tác ở vùng khác, cô chủ về một mình cũng như vậy thôi.”Người đàn ông mặc đồ Tây vẫn rất lịch sự.
Ông đây dĩ nhiên biết bây giờ anh ta đang đi công tác ở vùng khác, cũng vì bây giờ anh ta không ở đây, ông đây mới không phải đi! Tô Giản yên lặng gầm thét. Hai ngày trước, cuối cùng anh cũng gặp được An Dĩ Trạch như thường lệ, sau đó An Dĩ Trạch lập tức nói cho anh biết anh ta sắp đi công tác ở vùng khác. Lúc ấy Tô Giản chỉ cười khan một tiếng: “Ồ, vậy sao? Vậy chúc anh lên đường bình an.” Lúc đó, sau khi An Dĩ Trạch nghiêm mặt nhìn anh một cái, lập tức tự mình thu dọn hành lý, cũng không thèm nói với anh thêm một lời nào khác, đến bây giờ, nghĩ lại Tô Giản vẫn còn cảm thấy bực bội.
“Nhưng…” Tô Giản cố gắng tìm lý do để không đi, chết tiệt, có thể nói thể chất của mình ‘ gặp ánh sáng sẽ chết’ được không!
Người đàn ông mặc đồ Tây như nhìn thấu suy nghĩ của anh, xen lời vào: “Bà chủ đã nói rồi, bất kể như thế nào, cần phải đưa cô chủ về nhà cũ. Mong cô chủ không làm khó chúng tôi.”
Chết tiệt, đây là muốn cưỡng chế mang đi sao! Trước mặt nhất định là một vở tuồng đang chờ anh! Trong đầu Tô giản nhất thời mơ đến một màn kịch tràn ngập máu chó: Mẹ của An Dĩ Trạch, Dung ma ma chỉ vào mặt anh, trong tay cầm một cây trâm hoa đi về phía anh: “Ta đâm ta đâm ta đâm chết ngươi! Đâm chết ngươi! Đâm đâm đâm!”
OH, NO!
Tô Giản cười lớn: “Vậy, tôi muốn gọi một cuộc điện thoại cho An Dĩ Trạch.”An Dĩ Trạch ghét thì ghét, nhưng giờ phút này, chỉ có tên tình địch chết tiệt đó mới cùng chung một chiến tuyến với anh, miễn cưỡng có thể cứu anh một mạng! Cho dù mấy ngày nay chiến tranh lạnh, giờ phút này quân tình khẩn cấp, cái gì cũng bất chấp!
Người đàn ông mặc đồ Tây mỉm cười: “Cô chủ không cần lo lắng, bà chủ có nói, bà ấy sẽ đích thân gọi điện thoại cho cậu chủ.”
Chết tiết, đây là đến cầu cứu cũng không cho, bóp chết đường sống cuối cùng của anh! Tô Giản cảm thấy vô cùng kinh hãi, càng thêm cảm thấy tương lai khó lường.
Người đàn ông mặc đồ Tây mỉm cười: “Cô chủ, mời.”
Trở Thành Vợ Của Tình Địch Trở Thành Vợ Của Tình Địch - Thư Hoài Trở Thành Vợ Của Tình Địch